Dịch: Shurtugal
Những con quái vật kia cũng không cái ý nghĩ là phải nghỉ giải lao.
Bọn chúng từ trên trời đổ xuống, hàng lâm thế giới này, trong mắt bọn chúng, vô số nhân loại ở nơi này chính là huyết thực. Hơn nữa, với thực lực nhỏ yếu của nhân loại thì bọn họ chẳng khác gì mỹ vị đặt ngay trước mặt bọn quái vật. Chính vì thế mà con nào con nấy đều bị kích thích đến mức đôi mắt ửng đỏ, bạo tàn như hổ như sói. Chỉ cần bọn chúng ngửi thấy khí tức của con người thì cả lũ sẽ ngay lập tức vồ tới giết. Kể cả có ẩn náu trong các tòa nhà cao tầng thì bọn quái vật vẫn lũ lượt tràn vào như thường.
Số lượng quái vật quá nhiều.
Tuy những khe nứt trong hư không chỉ xuất hiện trong chốc lát rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Nhưng có thể thấy số lượng quái vật, hung thú đi ra từ trong khe nứt đã vượt qua sức tưởng tượng. Dày đặc, lít nha lít nhít, trải rộng khắp trời đất. Chúng cũng không bị hạn chế trong các thành phố mà ngay cả vùng ngoại ô, vùng hoang dã thì số lượng cũng vô cùng đông đúc, có khi còn nhiều hơn. Vả lại, mỗi khi chúng tiếng gần tới khu vực thành thị thì chắc chắn sẽ điên cuồng vọt vào trong thành phố. Thành phố là nơi có mật độ dân cư đông đúc, điều này đối với bọn quái vật mà nói thì chẳng khác gì ánh nến trong bóng tối.
Cũng may là, những vết nứt kia chỉ xuất hiện trong chốc lát, sau đó liền biến mất không thấy đâu.
Bọn quái vật cũng theo đó mà ngừng xuất hiện.
- Hy vọng những con quái vật này không còn phủ xuống nữa. Bằng không, cũng không biết sẽ còn bao nhiêu người có thể sống sót trên thế giới này. Cục diện như thế, quá khốc liệt!
Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, đưa ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài đã không phải là nơi an toàn nữa rồi.
Trên mặt đất, đủ loại quái vật tầng tầng lớp lớp, nhiều vô số kể. Thậm chí, trên bầu trời cũng đã bắt đầu xuất hiện từng loài chim xoay quanh giữa trời cao. Bọn chúng thỉnh thoảng từ trên trời lao xuống, mạnh mẽ quắp từng người bỏ vào trong miệng, trở thành đồ ăn cho bọn chúng.
Mỗi tích tắc qua đi là lại có người tử vong.
Ầm ầm ầm!!
Đoàng đoàng đoàng!!
Ngay khi đám người Dịch Thiên Hành kiểm kê xong xuôi toàn bộ những vật phẩm đã thu hoạch được thì đột nhiên bên ngoài truyền đến từng tràng tiếng súng đầy kịch liệt.
- Anh, là tiếng súng. Cạnh thành phố SH này có một chỗ đóng quân của quân đội, vì thế có thể khẳng định quân đội đã bắt đầu phản ứng, tiến hành săn giết quái vật rồi.
Triệu Tử Yên nghe thấy tràng âm thanh kia thì khuôn mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.
- Tiếng súng thật là dữ dội. Chắc là ở ngay gần đây thôi.
Đường Tử Đồng cũng kích động đứng lên.
Mặc kệ lúc nào, quân đội luôn tạo ra cảm giác an toàn mãnh liệt cho người khác.
Dịch Thiên Hành và ba cô gái cùng nhau đi đến ban công.
Rất nhiều người sau khi nghe thấy tiếng súng thì cũng đều toát lên vẻ hưng phấn. Ai ai cũng tới tấp chạy tới ban công, đi tới trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài với vẻ chờ mong.
- Quá tốt rồi! Quân đội, là quân đội. Quốc gia rốt cục bắt đầu phái quân đội đến giải cứu chúng ta rồi. Đối mặt với hỏa lực cường đại của quân đội thì bọn quái vật nhất định sẽ nhanh chóng bị giết chết thôi.
- Giết, giết chết những con quái vật này, giết những con quái vật ăn thịt người này, giết chết toàn bộ đi. Một con cũng đừng có lưu lại. Cha mẹ ta chính là bị bọn chúng ăn thịt.
- Xe tăng đâu? Chiến đấu cơ đâu? Máy bay trực thăng đâu? Sao lại không nhìn thấy?
Rất nhiều người kêu gào đầy phẫn nộ.
Nhưng lại có người phát hiện ra, xuất hiện ở đây chỉ là những thanh âm từ súng tự động hóa, từ một ít lựu đạn mà thôi. Căn bản không hề nghe thấy những tiếng nổ vang rền từ xe tăng, xe bọc thép, càng không cần nói tới các loại vũ khí gây sát thương lớn như máy bay trực thăng, chiến đấu cơ. Điều này hiển nhiên không bình thường.
Nếu đây là sự điều động của quân đội thì không thể không mang theo các loại vũ khí chiến tranh cỡ lớn.
- Không có vũ khí cỡ lớn, không có binh khí chiến tranh cơ giới hóa, xem ra hẳn là đã có biến cố gì rồi.
Dịch Thiên Hành lắng nghe tiếng súng, cũng đưa ra kết luận đồng dạng.
- Điện thoại di động đã không bật lên được nữa, lúc trước dung lượng pin vẫn còn đầy, không ngờ bây giờ lại chẳng khác gì món đồ bỏ đi, không còn dùng được nữa.
Triệu Tử Yên lấy điện thoại ra quơ quơ nói.
- Hẳn là trước khi đại tai biến xảy ra, đã có một loại lực lượng thần bí nào đó phá hủy tất cá các loại điện tử, trí năng. Hơn nữa hệ thống cung cấp điện ở thời điểm đại tai biến vừa bắt đầu cũng đã ngừng hoạt động, tất cả vật phẩm điện tử hiện đại chỉ sợ đều đã bị hỏng hoàn toàn. Vẻn vẹn chỉ dựa vào súng ống thì chỉ sợ rất khó xoay chuyển cục diện. Loạn thế, nhất định phải đến.
Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói.
Lúc trước, hắn đã phát hiện ra, tất cả đồ điện đều bị hỏng, tất cả vật phẩm hiện đại, tinh vi đều không thể sử dụng. Dưới tình huống như vậy, các đơn vị quốc gia kỳ thực đã rơi vào trạng thái tê liệt, sự tình mạnh ai người đấy làm đã đặt ngay trước mặt.
Tiếng súng đã hấp dẫn triệt để sự chú ý của bọn quái vật.
Chúng ồ ạt, cuồn cuộn cuốn tới phương hướng phát ra tiếng súng, khiến cho tiếng súng càng thêm dồn dập.
Cảnh tượng như thế này cũng làm cho rất nhiều người bị vây trong các tòa nhà sinh ra một chút hy vọng trong lòng. Họ đang chờ quân đội có thể tiến vào thành phố, giết chết toàn bộ đám quái vật khủng khiếp này, cứu bọn họ ra ngoài.
Bất quá, hiển nhiên, loại kỳ vọng này chỉ là một loại hy vọng xa vời mà thôi.
Tiếng súng đã vang lên dồn dập, không ngừng suốt một tiếng đồng hồ.
Nhưng thủy chung chỉ xuất hiện được ở vị trí biên giới vùng ngoại thành, căn bản không có cách nào tiến vào trung tâm thành phố.
Hơn nữa, theo thời gian qua đi, có thể nghe được, tiếng súng bây giờ so với lúc ban đầu đã bắt đầu vơi bớt, yếu đi rất nhiều.
- Xem ra, quân đội cũng không có cách nào tấn công vào nội thành. Những con quái vật kia đến quá đột ngột, chỉ sợ trong quân doanh cũng đã có một nhóm quân nhân bị chết trong tay bọn quái vật một cách bất ngờ, không kịp trở tay. Thời gian xuất hiện đai tai biến là vào lúc sáng sớm. Trong khoảng thời gian này, không có ai phòng bị thái quá làm gì cả, dù là quân nhân trong quân doanh đã rời giường thì chắc cũng chỉ mới rời giường đi rửa mặt mà thôi. Dưới tình huống không kịp chuẩn bị, không có vũ khí thì khả năng phát sinh tử thương chắc chắn không phải là số ít.
Dịch Thiên Hành nghe tiếng súng dần dần yếu bớt, khẽ lắc đầu nói.
Trong lòng hắn vốn đã không ôm kỳ vọng quá lớn đối với sự cứu viện từ quân đội, vì lẽ đó mà hắn cũng chẳng có quá nhiều thất vọng.
Hắn chỉ cảm thấy thế cục mà toàn bộ thế giới phải đối mặt, đón nhận càng ngày càng tàn khốc thêm.
Quân đội là cơ cấu bạo lực nhất, trực tiếp nhất, trụ cột cường đại nhất của mỗi một quốc gia. Thế nhưng bây giờ nhìn lại, khi đối mặt với tai nạn xuất hiện bất ngờ thì cho dù là quân đội đi chăng nữa thì cũng chẳng mang tới một quyết định mang tính chất quyết định nào cả.
Mất đi những loại vũ khí hiện đại đứng đầu, những vũ khí quân đội mang tính sát thương cỡ lớn thì thực lực của quân đội có thể nói là đã suy yếu đến mức tận cùng rồi.
Tất cả đạn đạo đều báo hỏng, tất cả vũ khí hạt nhân đều báo hỏng. Tất cả thiết bị điện tử đều bị phá hỏng, không có tự động hóa. Quả thực là chẳng khác gì trở lại thời kỳ trước giải phóng. Vẻn vẹn chỉ dựa vào lực lượng từ súng ống để đối đầu với lượng lớn quái vật, chỉ sợ căn bản không đủ nhìn.
Càng không cần nói tới một số vật thể lạ vốn không sợ súng đạn.
Ví dụ như cương thi, đạn mà bắn vào người chúng thì chẳng khác gãi ngứa là bao.
Còn cả những con sói xanh có thể phun ra đao gió, những loài chim bay lượn trên không trung cũng không phải là số ít. Chúng chính là uy hiếp cực kỳ lớn. Lúc trước, Dịch Thiên Hành đã nhìn thấy những con kền kền che kín một vùng trời quanh quẩn gần đây. Những con kền kền đó, con nào cũng vô cùng khổng lồ, tuyệt đối không phải dạng hiền lành. Hắn cũng mới vừa nhìn thấy đám chim hung tàn đó bay về phía tiếng súng.
Hiển nhiên, chúng nó tuyệt đối không phải đang đi ngắm cảnh.
Ngay cả quân đội cũng không thể đưa tới lực lượng mang tính quyết định, đạt được chiến công lớn thì ta có thể dễ dàng nhận thấy trật tự của toàn bộ thế giới này sắp tan vỡ rồi, chỉ sợ chỉ còn tồn tại được trong mấy ngày ngắn ngủi nữa mà thôi.
Loại thế cục này đã không có cách nào thay đổi được nữa.
Trừ phi là khôi phục được điện lực, khôi phục được thông tấn, khôi phục được những vũ khí mang tính sát thương lớn kia, bằng không thì tuyệt đối không thể xoay chuyển. Mà loại khả năng này, hiển nhiên không thể xuất hiện được.
Khi đại tai biến phát sinh thì trời đất này cũng đã xuất hiện vô vàn những biến hóa.
Ảnh hưởng trực tiếp nhất chính là hệ thống điện lực bị phá hủy, các loại vật phẩm hiện đại, tinh vi bị ngưng hoạt động thậm chí là bị phá hư. Nguyên nhân cụ thể là gì thì Dịch Thiên Hành cũng không thể nào biết được. Chỉ sợ đây là biến hóa của pháp tắc Thiên Đạo.
- Hiện tại chúng ta nên làm gì đây?
Triệu Tử Yên nắm lấy cánh tay của Dịch Thiên Hành. Hiển nhiên, cô nàng đã không giữ được tâm tình bình tĩnh nữa.
- Hiện tại thế giới xảy ra biến cố lớn thế này, không một ai biết tiếp theo sẽ xuất hiện biến hóa gì. Nhưng mà sự tình trật tự của văn minh hiện đại này bị phá huỷ hoàn toàn đã là điều không cách nào nghịch chuyển. Nhất định phải đưa ra những tính toán sớm nhất. Trời đất này phát sinh biến đổi, tu hành mới là chính đồ. Đã có Tọa Vong Kinh ở đây rồi thì ba người bọn em có thể bắt đầu tu luyện ngay, cảm ứng xem có thể nhập môn được hay không. Nếu có thể đi trên con đường tu hành thì chắc chắn các em sẽ được hưởng một lợi ích vô cùng lớn lao.
Dịch Thiên Hành đã cảm giác được, từ khi đại tai biến xuất hiện cho đến thời điểm hiện tại, thiên địa nguyên khí trong trời đất này đang không ngừng gia tăng với một tốc độ cực kỳ kinh người. Người khác có thể không cảm giác được nhưng Dịch Thiên Hành đã bắt đầu tu luyện, đồng thời còn mở ra thần hải, ngưng tụ được một luồng khí Chân Long trong cơ thể nên đối với việc cảm ứng thiên địa nguyên khí vốn đã vượt xa người thường. Hắn có thể cảm giác được biến hóa trong trời đất một cách rõ rệt.
Đây là thiên địa nguyên khí đang nhanh chóng khôi phục.
Nguyên khí khôi phục chính là thời đại văn minh tu luyện bắt đầu hồi phục.
Nếu tu luyện trong quá trình khôi phục nguyên khí này thì khẳng định có chỗ tốt cực lớn, có trợ giúp vô cùng lớn trong việc cảm ứng thiên địa nguyên khí.
Bởi vì, hiện tại chính là thời điểm thiên địa nguyên khí nồng đậm nhất, đang không ngừng tăng cường, biến ảo. Chỉ cần tư chất không tệ thì có thể nhập môn một cách rất dễ dàng, thậm chí là ngưng tụ ra chân khí thuộc về mình, mở ra thần hải, bước lên con đường tu hành.
- Làm sao mới tu luyện được Tọa Vong Kinh hả anh?
Triệu Tử Yên dò hỏi, trong thần sắc mang theo vẻ chờ mong.
- Thứ quan trọng nhất trong Tọa Vong Kinh chính là quan tưởng đồ. Mọi người lập tức suy nghĩ, quan tưởng, bài trừ tạp niệm, sau đó đặt toàn bộ tinh thần lên tấm Tiên Thiên Nhất Khí Quan Tưởng Đồ kia, không ngừng cảm ngộ, quan tưởng Tiên Thiên Nhất Khí trên đó.
Dịch Thiên Hành đặt Tọa Vong Kinh trước mặt ba cô gái, mở miệng nói.
- Được!! Tử Đồng, Tuyết Nhu. Chúng ta cùng nhau tu luyện đi, xem ai nhập môn đầu tiên.
Triệu Tử Yên cười nói.
- Ừm, Dịch đại ca, đây là Vô Tự Thiên Thư. Không phải anh muốn xem nó sao, bây giờ cho anh đó.
Trần Tuyết Nhu lấy cuốn thiên thư, bề ngoài như một cuốn sách ngọc, đưa tới trước mặt Dịch Thiên Hành, nhẹ giọng nói. Đây chính là lời hứa lúc trước cô ta đã nói.
- Cuốn thiên thư này cứ để anh tìm hiểu một thời gian, xem xem có thể phát hiện ra điều gì từ nó không.
Dịch Thiên Hành gật đầu, không ngại ngần tiếp nhận Vô Tự Thiên Thư.
Khí tức ôn hòa, mát lạnh từ trên thiên thư truyền đến tay hắn khiến cho thần trí tựa hồ trở nên minh mẫn hơn.
Ngay sau đó, ba cô gái khoanh chân ngồi ngay ngắn trên sàn nhà, bày Tọa Vong Kinh ra trước mặt. Trang giấy đang mở ra hiện lên một tấm Tiên Thiên Nhất Khí Quan Tưởng Đồ vô cùng huyền diệu. Tiên Thiên Nhất Khí bên trong tấm tranh đó đang không ngừng du động, biến ảo tựa như khí tiên thiên chân chính, khiến người ta mê mẩn.
Thuận theo ánh mắt rơi vào bức quan tưởng đồ, tâm thần của ba cô gái phảng phất đều chìm đắm vào bên trong nó. Các cô nàng đã không còn quan tâm đến chuyện ở thế giới bên ngoài, chìm vào trạng thái vô niệm vô tưởng.
- Cũng nên nhìn thử xem cuốn Vô Tự Thiên Thư này đến tột cùng có điều gì huyền bí.
Dịch Thiên Hành đưa tay vuốt cuốn Vô Tự Thiên Thư, cũng không quá mức lo lắng về ba cô nàng. Chỉ là việc quan tưởng đơn giản mà thôi, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì cả. Đặc biệt là, loại công pháp như Tọa Vong Kinh lại rất ôn hòa nên càng không cần phải quan tâm làm gì.