Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch)

Chương 25 - Không Gian Linh Châu

Dịch: Shurtugal

Cái này là do thể chất của mỗi người không giống nhau nên tạo ra khí tức không giống nhau.

Chỗ tốt lớn nhất khi tu luyện Tọa Vong Kinh chính là có thể sở hữu thể chất hoàn mỹ, phù hợp nhất với bản thân, cho dù tương lai có muốn chuyển tu sang công pháp cao thâm hơn thì cũng có thể dễ dàng chuyển đổi. Đây có thể nói là pháp môn Trúc cơ huyền diệu, hoàn mỹ nhất.

Ở một mức độ nào đó, công pháp này đã đánh xuống cơ sở, hơn nữa còn là đạo cơ đứng đầu.

Bởi vì Tọa Vong Kinh quan tưởng Tiên Thiên Nhất Khí, cái mà nó dẫn động, thực ra chính là Tiên Thiên Nhất Khí trong cơ thể, tương liên với bản thân, tương hợp với thể chất nên tất nhiên sẽ phù hợp nhất với bản thân. Chân khí khi diễn sinh cũng không giống nhau, mấu chốt trong đó thể hiện ở ngay mặt này.

Hiện tại mấu chốt nhất chính là xem thần hải mà bọn họ khai mở rộng nhường nào.

Độ lớn của thần hải cũng là một loại thể hiện tương tự như tư chất. Điểm này, người khác không thể can thiệp, chỉ có thể dựa vào thiên phú và cơ duyên của bản thân. Chẳng qua, khi tiến hành đột phá trong khoảng thời gian trời đất diễn biến như hiện tại, nói không chừng có thể sinh ra một ít thuế biến kỳ lạ, đạt được một vài chỗ tốt. Trong thiên địa nguyên khí xen lẫn một tia khí cơ do trời đất diễn biến ra. Tia khí cơ này đối với trời đất mà nói, cũng không đáng chú ý, nhưng đối với người vừa mới tu luyện mà nói thì lại có thể giúp cho thần hải được mở rộng hơn.

- Hy vọng tất cả đều thuận lợi.

Trên mặt Dịch Thiên Hành cũng lộ ra vẻ vui mừng.

Hắn cũng không quấy rầy họ, cứ thế ngồi xuống phòng khách, bỏ ba lô đang đeo trên người xuống. Sau khi mở ba lô, hắn lại tiếp tục kiểm kê chiến lợi phẩm.

Đầu tiên là nguyện lực châu, lần đánh giết bầy chuột này giúp hắn thu hoạch được hơn một ngàn hạt nguyện lực châu. Đây là bảo bối cơ bản nhất và cũng là trọng yếu nhất. Trong tu luyện, ắt không thể thiếu nguyện lực châu, có nó và không có nó, tuyệt đối là khác biệt lớn lao.

Những hạt nguyện lực châu này đều được đặt trong một chiếc rương mật mã chuyên môn. Khi mở rương, bên trong đã được chất đầy một tầng nguyện lực châu.

Sau khi bỏ vào, từng hạt nguyện lực châu như trân châu, tỏa ra quang mang sáng ngời.

- Không biết những quả cầu ánh sáng này chứa bảo bối gì đây. Mỗi một lần bóp nát mấy quả cầu ánh sáng này thì đều có cảm xúc chờ mong khó tả. Lực lượng huyễn tưởng, lực lượng mộng tưởng quả thực có sức mạnh không thể nào tưởng tượng được, có thể hiện thực hóa các đồ vật hư ảo trong huyễn tưởng, biến chúng trở thành đồ vật chân chính. Thế giới này, thực không biết sẽ biến thành cái dạng gì nữa.

Dịch Thiên Hành nhìn những quả cầu ánh sáng này, không khỏi âm thầm lẩm bẩm.

Đùng!!

Trong tiếng kêu thanh thúy, một quả cầu ánh sáng liền bị hắn thuận tay bóp nát. Một con mắt xuất hiện trong tay hắn.

“Mắt chuột: Bảo tài, tài liệu thu được từ chuột, một loại hung thú. Có thể luyện chế thành bảo vật, pháp khí nhãn mâu. Phàm giai trung phẩm.”

Con mắt này không ngờ lại là mắt chuột. Chỉ là nó càng thêm diễm lệ với màu đỏ tươi như máu, phát ra quang mang khát máu. Khiến cho người ta có thể cảm nhận được cái điên cuồng của bầy chuột.

Hiện tại, Dịch Thiên Hành cũng không biết có thể dùng được vật này hay không nhưng hắn cứ thu hồi lại, chắc chắn ngày sau sẽ dùng đến.

“Trường Xuân Công, công pháp Thần Hải Cảnh, quan tưởng đồ Trường Xuân Thanh Tùng Đồ, có thể luyện ra Trường Xuân chân khí, có thể ôn dưỡng thân thể, giúp kéo dài tuổi thọ.”

Một quyển sách ngọc xuất hiện trong tay Dịch Thiên Hành, phía trên hiện ra ba chữ cổ Trường Xuân Công. Trong đó có miêu tả, thậm chí là ghi chép lại quan tưởng đồ, nội dung tu luyện cụ thể. Sau khi cẩn thận quan sát thì Dịch Thiên Hành thấy rằng nó so với Tọa Vong Kinh có chênh lệch cực lớn. Hiển nhiên cấp bậc của công pháp này sẽ không quá cao. Đối với những người khác thì đây có thể là một môn công pháp tốt, nhưng có Tọa Vong Kinh ở đây thì môn công pháp này đã không thể lọt vào mắt xanh của hắn.

Sau khi tra xét qua, hắn liền để nó sang một bên, mình không tu luyện nhưng sau này có lẽ có thể dùng đến.

Ngay sau đó, những bảo tài khác lại được lấy ra từ trong quả cầu ánh sáng.

Răng chuột, lông chuột, da chuột,... Đây đều là những bảo tài cấp bậc phàm giai. Tuy hiện tại không dùng được nhưng cứ để ở một bên, thu thập lại, tương lai có thể dùng tới.

Đùng!!

Lại một quả cầu ánh sáng nữa bị bóp nát.

Một tảng đá màu trắng bạc rơi xuống tay hắn. Tảng đá kia không lớn chỉ to bằng nửa nắm tay, nhưng hào quang màu trắng bạc mà nó phát ra lại có vẻ thập phần thần bí.

“Uẩn Không Thạch: khoáng thạch thuộc tính không gian. Có thể luyện chế pháp khí, pháp bảo không gian. Bảo tài vô cùng quý giá. Huyền giai cực phẩm.”

Khối Uẩn Không Thạch màu trắng bạc này hiển hiện trên Vô Tự Thiên Thư, không ngờ lại là bảo tài Huyền giai cực phẩm, hơn nữa còn là bảo tài thuộc tính không gian. Đây tuyệt đối là bảo vật quý giá đến mức tận cùng.

- Căn cứ theo ghi chép trên Vô Tự Thiên Thư, cấp bậc của thiên tài địa bảo chia thành Thần, Tiên, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Phàm giai, ngay cả Hoàng giai cũng không đạt đến, không tính là thiên tài địa bảo chân chính, thần binh khi luyện chế ra cũng chỉ là thần binh lợi khí trong mắt thế tục. Mà khối Uẩn Không Thạch này không chỉ được nhập phẩm, mà còn là bảo tài Huyền giai cực phẩm, lại thêm thuộc tính không gian, quả thực là trân quý vô cùng.

Dịch Thiên Hành thấy vậy, trong mắt không khỏi lóe lên một tia dị thường. Bảo vật như vậy không ngờ lại thu được từ trong đám chuột. Không thể không nói, tạo hóa thần kỳ, lực lượng huyễn tưởng kỳ diệu. Hắn cũng suy đoán, cái này hẳn là có quan hệ trực tiếp với sự tình trời đất đang diễn biến nhanh chóng.

Bằng không, không thể xảy ra chuyện như vậy.

- Bất quá, vật này có quý giá thì hiện tại mình cũng không dùng được.

Dịch Thiên Hành khẽ lắc đầu, khối Uẩn Không Thạch này rất quý giá, có thể dùng để luyện chế bảo vật không gian. Mặc kệ ở nơi nào thì nó đều rất quý hiếm. Mà Dịch Thiên Hành lại không thể luyện chế thần binh pháp bảo, hiện tại cầm ở trong tay cũng chẳng khác gì đồ trang trí.

- Ồ?

Bất quá, vào thời khắc này, một loại khát vọng mãnh liệt không dấu hiệu từ trong cơ thể truyền ra ngoài.

Cái cảm giác này, thật giống như một người trưởng thành đã ba ngày đói bụng, đột nhiên ngửi thấy mùi mỹ thực ngon lành nhất đưa đến. Cái cảm giác kích động đó vô cùng mãnh liệt.

Dịch Thiên Hành không nhịn được phóng tâm thần vào trong cơ thể, lập tức cảm giác được, trong thần hải, hạt thạch châu thần bí bỗng nhiên không ngừng nhảy lên, thậm chí còn phóng ra một trận ánh sáng bảy màu thần thánh. Từ trong nó truyền ra một khát vọng mãnh liệt, giống như cảm giác được vị mỹ thực đưa tới cửa, không nhịn được muốn nuốt ăn.

- Bảo châu này muốn khối Uẩn Không Thạch sao?

Thạch châu này chính là dị bảo thần bí linh châu ẩn chứa Ngự Long Thiên Kinh. Ngự Long Thiên Kinh chính là công pháp vô thượng, do trời đất tự mình dựng dục ra truyền thừa đứng đầu, hơn nữa còn có tính duy nhất, trong trời đất này tuyệt đối sẽ không xuất hiện bản Ngự Long Thiên Kinh thứ hai. Thạch châu có thể chứa đựng môn thiên kinh này, tự nhiên không thể là dị bảo bình thường.

Chỉ là sau khi nó truyền cho Dịch Thiên Hành công pháp liền chiếm giữ trong thần hải, không nhúc nhích. Nếu không phải hắn có một loại liên hệ bản năng thần bí thì căn bản sẽ không chú ý tới nó. Căn cứ theo suy đoán của hắn thì đây có thể là một hạt long châu. Cũng có thể đây là một loại linh châu quý hiếm khác. Cụ thể là cái gì thì hắn căn bản không biết rõ. Nhưng có thể khẳng định nó không phải là phàm vật.

Không nghĩ tới, vào lúc này, nó lại đột nhiên phát sinh dị biến, hơn nữa còn truyền ra một loại khát vọng mãnh liệt.

- Nếu ngươi muốn, vậy thì cho ngươi, xem ngươi có thể làm ra động tĩnh gì.

Buông Uẩn Không Thạch đang cầm chặt trong tay ra, quang mang lóe lên, một luồng hấp lực vô hình trong nháy mắt xuất hiện, bao phủ khối Uẩn Không Thạch này vào trong. Trong thần hải, trên hạt thạch châu tỏa ra một trận thần quang bảy màu, truyền ra lực hấp dẫn cường đại.

Tiếp đó, một hình ảnh kỳ lạ xuất hiện trong đầu Dịch Thiên Hành.

Từng luồng năng lượng màu trắng bạc từ trong Uẩn Không Thạch bị hút ra với tốc độ kinh người. Chúng theo cánh tay của hắn, nhanh chóng tiến vào trong thần hải. Vừa tiến vào thần hải, chúng liền tiến vào trong thạch châu, khiến bề mặt thạch châu nhiễm phải một tầng hào quang màu trắng bạc.

Vẻn vẹn mấy hơi thở, Uẩn Không Thạch đã hóa thành bột phấn, tung bay trước người hắn.

- Đây là!!

Một luồng cảm ứng kỳ dị xuất hiện ở trong đầu Dịch Thiên Hành, liên hệ giữa bản thân hắn và thạch châu sau khi thôn phệ xong Uẩn Không Thạch đã trở nên cực kỳ rõ ràng. Ý chí tâm thần của hắn phóng một cách tự nhiên lên thạch châu.

Nhất thời, một hình ảnh kỳ lạ xuất hiện trong tâm thần.

Chỉ thấy, trong thạch châu, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một mảnh không gian bé nhỏ. Không gian kia vô cùng trống trải, không có bất kỳ vật thể nào, là một không gian hoàn toàn chân không. Không gian này lớn chừng hai mươi bảy mét khối (1). Trong không gian này, tựa hồ chỉ cần kéo dài ý thức là có thể tùy ý chưởng khống tất cả trong đó.

- Uẩn Không Thạch là khoáng thạch không gian, linh châu hấp thu đặc chất không gian trong Uẩn Không Thạch không ngờ lại diễn biến ra một tiểu không gian. Đây cơ hồ là một không gian chứa đồ loại nhỏ rồi. Bất quá, kỳ lạ nhất chính là, thạch châu dĩ nhiên có thể hấp thu Uẩn Không Thạch, diễn biến ra không gian. Rốt cục đây là dị bảo gì?

Dịch Thiên Hành mừng rỡ trong lòng nhưng đồng thời cũng không khỏi sinh ra một ít nghi hoặc khó hiểu đối với thạch châu trong cơ thể.

Thực sự là quá kỳ lạ. Bất quá, lấy lịch duyệt của hắn hiện tại thì căn bản không thể dò xét rõ ràng. Cũng không có quá nhiều tra cứu. Ngược lại, nó có lợi cho bản thân là được rồi.

Không gian rộng hai mươi bảy mét khối, đây quả thực là không gian chứa đồ quý giá. Hơn nữa, lại an toàn vô cùng, trừ phi hắn chết bằng không đừng hòng có ai chiếm được đồ mà hắn thu gom. Nguyện lực châu, bảo tài, điển tịch công pháp để ở ngoài này không an toàn. Không gian linh châu vừa vặn có thể dùng tới, giải quyết êm đẹp cái vấn đề này. Nó còn có thể chứa được một phần vật tư sinh tồn, dùng để ứng phó các loại biến cố.

Vừa nghĩ tới, nhất thời, Dịch Thiên Hành không chút do dự, tâm niệm vừa động liền thu cái rương đựng nguyện lực châu vào không gian linh châu. Quá trình này ung dung, đơn giản như là ăn cơm uống nước vậy. Quang mang lóe lên, một chiếc rương lại xuất hiện trong tay. Thu vào và lấy ra vô cùng thoải mái, không có nửa điểm ràng buộc.

- Được rồi. Không nghĩ tới còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.

Không do dự, Dịch Thiên Hành liền thu nguyện lực châu, một ít bảo tài, thậm chí là các loại điển tịch công pháp vào trong không gian linh châu. Những thứ đồ này, đối với không gian rộng hai mươi bảy mét khối mà nói, bất quá chỉ chiếm một phần nhỏ.

Sau đó, hắn lại thu một ít vật tư sinh tồn, thức ăn, quần áo, đồ dùng cá nhân, các loại binh khí đao kiếm cùng đủ loại thứ khác vào trong không gian linh châu.

- Anh à, em đột phá rồi. Em đã khai mở thần hải thành công, trở thành một tu sĩ Thần Hải Cảnh. Về sau, em cũng có thể giúp anh giết quái vật rồi.

Luồng khí xoáy bên người Triệu Tử Yên biến mất. Triệu Tử Yên khi tỉnh lại, thấy Dịch Thiên Hành thì trên mặt lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ. Cô kích động, trực tiếp nhào tới, ôm chặt lấy Dịch Thiên Hành, tràn đầy vui sướng nói.

Nhìn Dịch Thiên Hành một mình đối mặt với quái vật, trong lòng cô cũng có ý nghĩ muốn giúp đỡ. Chỉ là thực lực bản thân không đủ, đi qua, ngược lại sẽ trở thành gánh nặng.

Bình Luận (0)
Comment