Dịch: Shurtugal
Vèo!!
Vừa mới xuống cầu thang, bên tai Dịch Thiên Hành đã truyền đến một cơn gió hôi thối cùng với tiếng không khí bị xé rách.
Dịch Thiên Hành sau khi nghe thấy âm thanh lạ đó thì phản ứng ngay lập tức. Hắn giẫm một chân trụ xuống đất, thuận đà xoay người sang một bên. Hắn nhìn vị trí cơn gió tanh tưởi đó kéo tới thì thấy một con quái vật da xanh lè, cao hơn mét, cầm một cây gậy gỗ. Cây gậy gỗ trong tay nó vừa mới đập thật tàn nhẫn vào không khí, chỗ đó chính là vị trí đầu của hắn trước đó. Nếu vừa rồi không tránh kịp thì cả phần đầu của hắn sẽ bị đập cho chia năm xẻ bảy.
Ánh mắt nó vừa mới hạ xuống người Dịch Thiên Hành thì đã vung một gậy xuống vị trí vốn là đầu hắn, cũng may là ngay sát na đó Dịch Thiên Hành đã kịp chuyển thân sang vị trí khác.
Quái vật da xanh lè kia hiển nhiên không nghĩ tới, Dịch Thiên Hành lại có thể phản ứng trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy. Một gậy này đánh hụt vào không khí, thân thể nó mất thăng bằng, hai chân vắt vào nhau.
Tình hình như vậy ở trong mắt người tập võ, quả thực là kẽ hở chồng chất. Mà Dịch Thiên lại là người tập luyện võ thuật truyền thống, hiện tại còn bắt đầu bước lên con đường tu luyện đích thực, thì sao có thể buông tha thời cơ tốt như vậy.
Phốc!!
Nháy mắt này, Dịch Thiên Hành vung tay đâm trường mâu màu đồng xanh về phía con quái vật kia. Lực lượng cường đại quán chú lên chiến mâu, khiến chiến mâu khi phá không tạo ra tiếng gió rít xé rách không khí. Thanh chiến mâu trực tiếp xuất hiện trước cổ họng của quái vật da xanh, rồi nhanh chóng xuyên thủng cổ họng nó. Dịch Thiên Hành rút chiến mâu ra thì từng dòng máu màu xanh lục phụt ra ngoài. Con quái vật lập tức ngã trên mặt đất, giãy dụa hai lần rồi không còn phản ứng nào nữa.
- Lực lượng vượt qua lực lượng bình thường của một người trưởng thành, phản ứng cực nhanh. Người bình thường đụng phải nó mà không có kỹ năng chuyên ngành đấu vật thì rất khó săn giết. Nhưng nhiều người liên thủ thì muốn giết quái vật da xanh này cũng không khó lắm.
Dịch Thiên Hành âm thầm suy nghĩ, săn giết quái vật là một cách thu thập tin tức về những quái vật này.
Bất quá hai, ba người mới có thể giết chết một con quái vật da xanh. Cứ như vậy thì tử thương nhất định sẽ rất nặng nề. Có thể tưởng tượng được, tương lai của nhân loại sẽ cực kỳ thảm đạm.
- Đây là cái gì?
Ngay khi Dịch Thiên Hành mới vừa dự định tiếp tục tiến về phía trước, săn giết quái vật, thu thập một ít tin tức tình báo thì bước chân của hắn đột nhiên ngừng lại. Hắn nhìn con quái vật da xanh vừa chết trong tay mình, trên người nó không ngờ lại bốc lên một tầng ánh sáng màu trắng kỳ dị.
Ánh sáng trắng hội tụ trên thi thể, trong nháy mắt liền ngưng tụ thành một hạt châu màu trắng to bằng ngón cái, rơi trên thi thể quái vật.
Dịch Thiên Hành nhanh chóng cầm bảo châu màu trắng vào trong tay.
Hắn cảm nhận được một loại lực lượng kỳ dị, cực kỳ tinh khiết bên trong hạt châu này. Nó không phải nguyên khí trời đất nhưng tựa hồ còn thuần túy, còn cao hơn một bậc so với nguyên khí trời đất. Hơn nữa, khi nắm trong tay thì bản năng lại vô cùng kích động, thúc giục hắn phải luyện hóa, thôn phệ hạt châu đó. Đặc biệt là, một luồng khát vọng, đói bụng còn đang không ngừng lan truyền trong thần hải của hắn.
Hận không thể lập tức nuốt xuống.
- Hạt châu này là nguyện lực, lực lượng tín ngưỡng.
Dịch Thiên Hành vốn đang trầm tư suy nghĩ, khí tức trong hạt châu này làm hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc, giống như đã từng gặp qua ở đâu đó. Bất quá, trong chớp mắt thân thể hắn chợt rung động, mắt thì lóe lên vẻ kinh ngạc, miệng thì thốt lên đầy kích động.
Nguyện lực, lực lượng tín ngưỡng.
Hắn nhớ đã từng cảm thụ nó ở các nơi chùa miếu, đạo quán.
Vì sự tình trời sinh Âm Dương Nhãn của bản thân nên hồi trước Dịch Thiên Hành hay đến các nơi chùa miếu, đạo quán. Trên những bức tượng thần đặt ở các nơi đó thường ngưng tụ ra loại nguyện lực kỳ dị này, chẳng qua những nguyện lực kia có chút hỗn tạp, căn bản không tinh khiết bằng hạt châu trong tay hắn.
Nguyện lực trong hạt châu này rõ ràng không chứa một chút tạp chất nào.
- Chuyện gì thế này? Giết quái vật sao lại hiện ra hạt châu do hương hỏa nguyện lực ngưng tụ thành. Nguyện lực bên trong không chỉ tinh thuần, không có một tia tạp chất mà còn rất khổng lồ.
Dịch Thiên Hành thầm cau mày, từ trước tới giờ hắn vẫn không biết nguyên nhân xảy ra đại tai biến. Do hắn bị đập chết trong đại tai biến lần trước nên căn bản không biết những thứ này, chỉ có thể âm thầm suy đoán.
- Thứ tốt, hẳn là bảo bối, cứ thu trước rồi tính sau.
Tuy hắn không biết hạt nguyện lực châu màu trắng này có lợi ích gì nhưng chắc chắn là thứ tốt. Cổ ngữ đã nói rồi: Người cãi nhau từng câu, Phật tranh từng nén hương, chính là tranh giành tín ngưỡng, tranh giành nhang đèn. Hiển nhiên, cái nguyện lực này có chỗ tốt cực lớn đối với họ. Nguyện lực châu tinh khiết như vậy thì càng là bảo bối.
Bỏ nguyện lực châu vào ba lô, Dịch Thiên Hành không ở lại nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Mới đi được vài bước, đã có một nhóm quái vật da xanh bị hấp dẫn bởi tiếng tranh đấu vừa nãy. Có tới mấy chục con, chúng vừa thấy Dịch Thiên Hành thì kêu lên vài tiếng ‘oa oa’ kỳ quái rồi vung cây gậy gỗ lên. Mắt chúng ánh lên tia sáng màu xanh lục. Từng đôi chân ngắn, nhỏ xíu nhanh chóng lao tới chỗ Dịch Thiên Hành.
Người bình thường mà nhìn thấy cảnh này, chỉ sợ sẽ sợ hãi đến run chân mà chạy trốn.
Nhưng Dịch Thiên Hành thì lại khác, trên mặt hắn chỉ có vẻ lạnh lùng, cười lạnh nói:
- Đến đúng lúc lắm, đỡ tốn thì giờ đi tìm bọn mày.
Hắn chuyển chiến mâu màu đồng xanh sang tay trái, tay phải rút thanh đao Đường, không lùi bước mà nhanh chân tiến tới chỗ đám quái vật kia. Từ trên người hắn tỏa ra một luồng khí thế bất khuất.
Khí thế là gì? Không sợ chết là sẽ có khí thế.
Phốc!!
Tay hắn múa đao Đường, một đao đã chém đứt đầu con quái vật da xanh chạy tiên phong, từng dòng máu màu xanh lục ồ ạt phun ra. Tay phải hắn cũng không dừng lại, cánh tay vừa rung lên đã lập tức xuyên thủng cổ họng một con quái vật da xanh khác, trực tiếp đâm chết nó.
Những con quái vật da xanh này cùng nhau xông lên, số lượng tuy không ít nhưng lại không có kết cấu phối hợp rõ ràng. Dịch Thiên Hành cũng xông vào chém giết, tay trái cầm trường mâu, tay phải cầm đao Đường, mỗi một kích đều đơn giản, trực tiếp, cứ nhằm vào chỗ yếu hại, một chiêu đoạt mạng. Chỉ cần có thể giết chết thì không có gì đáng sợ.
Chỉ trong chốc lát, xung quanh chân Dịch Thiên Hành đã la liệt thi thể quái vật.
Mà Dịch Thiên Hành cũng bị bọn quái vật da xanh đập mấy gậy vô cùng mạnh vào người. Cho dù đã tận lực né tránh nhưng vẫn bị đánh nhiều gậy vào lưng khiến người hắn đau nhức nhưng vẫn không ảnh hưởng quá nhiều đến chiến lực.
- Quả nhiên, mỗi khi giết chết quái vật thì đều đạt được một hạt nguyện lực châu màu trắng. Chuyện này rốt cuộc là sao?
Dịch Thiên Hành đảo mắt khắp bốn phía thì thấy trên thi thể của bọn quái vật da xanh đều bốc lên ánh sáng trắng sau đó lập tức ngưng tụ thành một hạt nguyện lực châu. Không có bất cứ ngoại lệ nào.
Dịch Thiên Hành nhanh chóng thu thập những hạt nguyện lực châu màu trắng này rồi bỏ vào trong ba lô. Đây chính là bảo bối có thể tăng cường tu vi, đương nhiên phải trân trọng. Có tổng cộng hai mươi ba hạt.
- Đấy là cái gì?
Bất quá, sau khi thu thập xong đống nguyện lực châu thì hắn thấy một quả cầu ánh sáng màu trắng bay ra khỏi người một tên lùn da xanh. Đây cũng không phải là nguyện lực châu, nhưng nhìn qua lại rất bắt mắt.
Dịch Thiên Hành tò mò, tiến lên nắm lấy quả cầu ánh sáng. Quả cầu ánh sáng vỡ tan ngay tức khắc, rồi một khúc xương màu xanh dài ba tấc thình lình xuất hiện trong tay hắn. Trên khúc xương kia còn có cốt văn, cầm trong tay cảm thấy phân lượng mười phần.
Lục cốt: cốt tài, có thể luyện khí, phàm giai hạ phẩm.
Dịch Thiên Hành vừa chạm vào khúc xương màu xanh này thì một luồng tin tức từ bên trong khúc xương đã truyền vào trong đầu hắn. Giải thích rõ ràng tên, lai lịch và công dụng. Đây là cốt tài dùng để luyện khí.
- Chuyện gì thế này, toàn bộ thế giới đều phát sinh biến hóa rồi sao? Giết quái vật được nguyện lực châu, lại còn thu hoạch được cả tài liệu luyện khí.
Dịch Thiên Hành càng ngày càng cảm thấy thấy khó hiểu. Hắn trầm tư suy nghĩ, loáng thoáng đoán được, chỉ sợ toàn bộ thế giới, toàn bộ trời đất này đều đã phát sinh biến hóa quỷ dị, long trời lở đất. Chẳng qua mình còn không biết mà thôi.
Nhưng hiển nhiên, đây là do đại tai biến mang đến.
Hống!!
Dịch Thiên Hành tiếp tục đi đến các địa điểm đã xác định. Căn cứ vào những ghi nhớ trong đầu, hắn chỉ còn cách vị trí bảo vật rơi xuống hai dặm đường nữa. Bất quá, đoạn đường này trước đây có thể chỉ là một lộ trình ngắn ngủi nhưng giờ đây, nó lại là một con đường tử vong, khó vượt qua.
Sau khi giết tới giết lui bọn quỷ lùn da xanh, hắn mới chỉ được một đoạn ngắn mà đã ngay lập tức nghe thấy một tiếng gào thét the thé. Một con cương thi mặc triều phục thình lình xuất hiện. Bên mép nó vẫn còn lưu lại vết máu, con mắt lạnh băng khát máu, vừa thấy Dịch Thiên Hành đã nhảy tưng tưng tới chỗ hắn đứng. Thân thể nó cứng ngắc như cục sắt, nhưng mỗi một cú nhảy lại vọt ra xa tới mấy trượng.
Toàn thân nó tỏa ra thi khí, thi độc nồng nặc
Ai mà bị nó cắn trúng, chỉ sợ cũng sẽ chết rồi biến thành cương thi.
- Cương thi sao? Hừ, chỉ là cương thi cấp bậc hành thi mà ban ngày ban mặt cũng dám lộ diện. Quả thực là muốn chết!
Dịch Thiên Hành thấy nó thì trong mắt lóe lên một tia lệ quang.
Cương thi có rất nhiều chủng loại, đại đa số là thi thể chôn trong lòng đất, hấp thụ khí phong thủy, ôn dưỡng oán khí cuối cùng thi biến. Vừa mới bắt đầu thi biến thì chính là du thi và cũng là cấp bậc thấp nhất. Sau đó, cương thi được chia làm các cấp bậc: hành thi, tử cương, bạch cương, lục cương, mao cương, phi cương và bất hóa cốt.
Hành thi là loại hạ đẳng nhất, chỉ vừa mới thi biến mà thôi, chỉ có bản năng tìm kiếm huyết nhục ở bốn phương. Nhưng cho dù là thế thì hành thi vẫn cứng như sắt, đao thương bất nhập như thường. Có thể nói là rất khó đối phó, người bình thường mà gặp nó thì chỉ có kết cục bị săn giết.
Con cương thi này nhìn thấy Dịch Thiên Hành, lập tức bị khí huyết dồi dào hấp dẫn, không chút do dự nhảy tới vồ giết.
- Âm Dương Tỏa!!
Chân mày Dịch Thiên Hành cau lại, hai con mắt mở rộng hóa thành hai màu trắng đen.
Xoẹt!!
Từ trong tiếng kêu lanh lảnh, chỉ thấy một sợi xích sắt màu trắng đen dài ba, bốn mét trong nháy mắt chui khỏi con ngươi. Nó giống như một con rắn linh hoạt phóng ra ngoài, phá vỡ không khí, dùng tốc độ khó mà tin nổi xuất hiện trên đầu cương thi. Một tiếng xoẹt vang lên thì cả người cương thi đã bị nó trói chặt.
Ầm!!
Cương thi từ giữa không trung trực tiếp rơi xuống đất. Ánh sáng màu trắng trên Âm Dương Tỏa trong nháy mắt đại thịnh.
Hống!!
Bên trong ánh sáng trắng đó ẩn chứa lực lượng chí dương trong lực lượng âm dương. Đối với cương thi mà nói, chuyện này quả thực chính là bị đặt dưới sự soi chiếu bạo liệt của mặt trời. Vị trí Âm Dương Tỏa trói buộc bốc lên từng luồng khói trắng, tựa như tuyết rơi trong mùa hè nóng bỏng, nhanh chóng tan rã. Trong từng tiếng kêu thảm thiết, con cương thi này chết ngay tại chỗ, người hóa thành một bãi nước xác.
Cương thi là loại vật âm tà, sợ nhất lực lượng chí dương chí cương. Thời điểm mặt trời lên cao nó không dám ló mặt, bởi ánh sáng mặt trời nóng cháy sẽ làm nó biến thành nước xác. Mà bên trong Âm Dương Tỏa lại ẩn chứa lực lượng âm dương, chí âm chí dương, có thể biến đổi tùy ý. Đối với vật âm tà, nó có lực khắc chế không gì sánh bằng.
Xoẹt!!
Sau khi Âm Dương Tỏa tiêu diệt cương thi thì nhanh chóng quay trở về bên Dịch Thiên Hành. Thời điểm Âm Dương Tỏa quay lại, có thể thấy nó đang buộc chặt một luồng linh hồn. Linh hồn ấy chính là hồn phách của con cương thi kia. Tại thời điểm thân thể nó chết đi, thì linh hồn cũng bị kéo ra, cuốn vào trong Tiên Thiên Âm Dương Nhãn. Hồn phách này vừa tiến vào trong Âm Dương Nhãn, thì ngay lập tức bị hai khí âm dương luyện hóa, dung nhập vào trong chiếc Âm Dương Tỏa thứ ba đang trong trạng thái hoàn toàn hư ảo. Nó hóa thành một chiếc vòng âm dương màu đen trắng, khiến chiếc vòng ở đoạn đầu của Âm Dương Tỏa hóa thành thực chất. Nhưng chiếc vòng này vẫn chưa hoàn toàn biến thành thực thể, nếu muốn nó biến chất một cách triệt để thì chỉ với một hồn phách còn xa xa mới đủ.