Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 61

CHƯƠNG 61: ĐƯA ĐẦU NGƯỜI ĐẾN CỬA NHÀ RỒI

Editor: Luna Huang
Ngày này, bữa tối của Mục gia phá lệ phong phú.

Nhưng là Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu cũng không có tâm tư ăn, ai nấy đều không yên lòng.

Hứa Vân Noãn ăn rất ngon, thậm chí còn ăn thêm mấy chén nhiều hơn ngày thường.
Hứa Vân Noãn tiếp thu ban thưởng, đại hoàng tử phong Đoan vương, phương pháp trồng rau xanh trong noãn bằng khi vào đông đưa đến công bộ. . .

Từng tin tức một để lễ mừng năm mới ở kinh thành phi thường náo nhiệt.

Chu gia bị đè nén không gì sánh được, sắc mặt của người Thẩm gia cũng khó nhìn.

Thẩm Vân Sơ rót đầy rượu cho Thẩm Thanh, cẩn cẩn dực dực nhìn sắc mặt của hai người: “Phụ thân, mẫu thân, bởi vì đồn đãi phía ngoài mà lo lắng?”

“Hứa Vân Noãn đưa biện pháp trồng rau xanh trong noãn bằng cho hoàng thượng, chọc cho danh tiếng của Tứ Quý các lần thứ hai đề thăng, chuyện trước ta đi Tứ Quý các chất vấn cũng theo đó truyền đi sôi sùng sục. Bên ngoài không ít đồn đãi nói Thẩm gia cùng ngươi và Đoan vương, không êm tai gì cả.”

“Sự tình đều đi qua thời gian dài rồi, thế nào còn có người nhắc tới nhiều lần như thế?” Thẩm Vân Sơ cau mày tâm cực kỳ bất mãn.

“Đại hoàng tử phong Đoan vương, kế tiếp chính là thú thê, tự nhiên có người đỏ mắt ngồi không yên, cố ý muốn đạp thanh danh của ngươi, nói như thế không chừng sẽ làm hiền phi nương nương sinh ra hiềm khích với ngươi.”


Thẩm Vân Sơ lập tức nóng ruột không ngớt: “Phụ thân, đây sẽ không ảnh hưởng chuyện ta gả cho Đoan vương điện hạ chứ?”

Thẩm Thanh không trả lời, ngược lại thì hỏi: “Ngươi truyền tin cho Đoan vương lần nữa, hắn có nhận không?”

Hiện tại đã không phải là vấn đề ảnh hưởng hay không, mà là Đoan vương tựa hồ tuyệt tâm tư lui tới với Thẩm Vân Sơ!

Thẩm Vân Sơ cắn môi một cái, khẽ lắc đầu một cái: “Từ ngày ấy đưa thư bị trả về xong, ta lại để cho người liên tiếp đưa lần hai, nhưng Đoan vương điện hạ cũng không có nhận. Sau đó ta dựa theo nhắc nhở của mẫu thân, tặng hai bản binh thư cho hắn, như trước bị trả về. . . Phụ thân, chẳng lẽ thật có người tận lực gây xích mích?”

“Ngươi ổn định đừng nóng vội, chuyện này ta sẽ tỉ mỉ điều tra rõ.” Thần sắc của Thẩm Thanh hơi lộ ra ngưng trọng.

Hắn cũng một mực suy tư vấn đề xảy ra ở địa phương nào, nghĩ tới nghĩ lui, khả năng duy nhất chính là xung đột giữa hắn và Tứ Quý các.

Chẳng lẽ, Đoan vương nhằm vào bất mãn của hắn với Tứ Quý các? Hay Mục Trần Tiêu nói cái gì với hắn?

Vu thị mở miệng nói rằng: “Lão gia, ta bên này trước thu được một tin tức, không biết có thể phát huy công dụng hay không?”

“Tin tức gì?”

“Mục gia không phải nhận một nhóm bộ hạ cũ lúc trước của Mục Trần Tiêu sao? Mấy năm nay Mục gia nhập bất phu xuất, đón thêm những người này càng họa vô đơn chí, vệ quốc hầu không có cách nào, phải cầm đồ cưới của thê tử mình.”


Vọng Thư Uyển.com – Luna: cột sóng thu tin tức của bả chậm đến đáng sợ luôn. Ta chuộc về từ đời nào rồi giờ bả mới nói mấy chuyện đã móc meo từ bao đời
Thẩm Thanh chợt hé mắt: “Cầm đồ cưới của vong thê, đây chính là chuyện để người cực kỳ coi thường.”

“Đúng vậy, không bằng tung tin tức này ra ngoài? Như vậy cũng dễ phân tán một chút đồn đãi trong kinh thành, không cho danh tiếng của Vân Sơ bị hao tổn.”

Thẩm Thanh giơ tay lên một cái, ngăn lại lời kế tiếp của Vu thị: “Đây chỉ là một việc làm nhỏ, lan truyền ra ngoài sẽ cho người không xem trọng vệ quốc hầu, nhưng ảnh hưởng đối với Mục gia ngược lại hữu hạn, thậm chí còn sẽ làm bộ hạ cũ của Mục Trần Tiêu cảm ơn chảy nước mắt, dù sao vệ quốc hầu đều cầm đồ cưới của vong thê, như trước tiếp nhận bọn họ, đây chính là cử chỉ có tình có nghĩa.”

“Chuyện này không dùng được?” Vu thị không cam lòng.

“Cũng không phải không dùng được, chỉ là chút tin tức đó không đến mức để Thẩm gia chúng ta xuất thủ. Dù sao, Vân Sợ vẫn là phải gả đến đại hoàng tử phủ, mà đại hoàng tử kính trọng Mục Trần Tiêu vài phần, nếu để cho đại hoàng tử biết được, trong lòng nhất định khó chịu.”

Hắn lo lắng Thẩm gia nhằm vào Mục gia nữa, tình huống sẽ càng thêm chuyển biến xấu.

“Vậy phải làm thế nào cho phải?”

Thẩm Thanh nhìn về phía Thẩm Vân Sơ: “Vân Sơ không phải là cùng quan hệ vô cùng tốt với Chu Ngọc Nghiên sao? Nói tin tức này cho Chu gia biết đi, những ngày qua Chu gia ăn uất khí cũng quá nhiều rồi, tặng cơ hội trút giận cho bọn hắn.”

Thẩm Vân Sơ liền vội vàng gật đầu: “Phụ thân, Chu Ngọc Nghiên tuy rằng hiêu trương bạt hỗ, làm việc lại không lo lắng hậu quả, nhưng mẫu thân của nàng tự định giá cũng rất là chu toàn, có thể đè tin tức xuống hay không?”

“Vậy phải xem Chu gia làm chuyện này thế nào.” Thẩm Thanh mỉm cười, “Ngươi có thể giúp Chu Ngọc Nghiên ra một chiêu, tỷ như chuộc đồ cưới của Mục gia về, sau đó hảo ý đưa trở về cho Mục gia, cứ như vậy, còn có thể để Chu gia lấy ơn báo oán, danh tiếng của Chu Ngọc Nghiên cũng có thể kéo lại không ít, nghĩ đến Chu gia sẽ không cự tuyệt.”


Thẩm Vân Sơ vui vẻ nói: “Vẫn là phụ thân trí kế vô song!”

Buổi chiều hai ngày sau, Tiền chưởng quỹ vội vội vàng vàng đi tới Mục gia, nhìn thấy Hứa Vân Noãn liền vội vàng hành lễ nói rằng: “Cô nãi nãi, người để ta thời khắc chú ý đã lấy được tin tức, thực sự có người muốn mua đồ cưới Mục gia cầm lúc trước.”

Nhãn thần của Hứa Vân Noãn sáng ngời: “Có thể dò thăm là ai không?”

“Tiểu nhân để người lén lút theo dõi, thấy người nọ vòng qua mấy con đường rồi vào Chu gia.”

“Chu gia này thật đúng là như rệp, đập sao cũng đập không chết. Đồ lúc trước ta bảo ngươi tạo đã làm xong chưa?”

Tiền chưởng quỹ từ ống tay áo móc ra mấy cây trâm đưa đến trước mặt của Hứa Vân Noãn: “Đông gia mời xem, đều là mời công tượng tốt nhất, làm được giống như đồ cưới của lão phu nhân Mục gia, bảo chứng đủ để đánh tráo.”

“Như vậy rất tốt, đem cầm đồ đi. Chưởng quỹ tiệm cầm đồ tin được chứ?”

“Đông gia tiệm cầm đồ bên kia có thể yên tâm, mỗi ngành có quy củ riêng, bọn họ hiểu mà.”

“Tiền chưởng quỹ làm việc ta tự nhiên yên tâm, ta đây ở Mục gia chờ tin tức tốt.”

“Tiểu nhân đi xuống an bài trước.”

“Được, Hàn Yên tiễn Tiền chưởng quỹ.”

Tiễn Tiền chưởng quỹ đi rồi, Hàn Yên trở về nhỏ giọng hỏi, trong mắt tràn đầy quang mang kính phục: “Tiểu thư, trước người giúp đỡ lão thái gia chuộc đồ cưới xong, để Tiền chưởng quỹ làm già một ít đồ trong đó, chẳng lẽ sớm đã dự liệu được sẽ có người làm văn đồ cưới?”


Vọng Thư Uyển.com
Hứa Vân Noãn cười: “Tiểu thư nhà ngươi cũng không phải biết tính, đâu dự đoán được dài như vậy, bất quá là lo trước khỏi hoạ mà thôi, mọi việc làm nhiều một bước, không dùng được thì để ở một bên, nếu là dùng tới, là có thể đưa đến hiệu quả không tưởng được. Hôm nay đây không phải là thì có mắc câu sao?”

“Tiểu thư nhà chúng ta nhất định là tiểu tiên nữ biết dự đoán, mặc kệ làm chuyện gì đều có trời phù hộ, tâm tưởng sự thành.”

Hứa Vân Noãn bị khen đến vui vẻ ra mặt: “Ngươi cứ khen thế nữa, tiểu thư nhà ngươi sẽ tìm một cái lỗ để chui vào.”

“Nô tỳ nói đều là lời thật, sau này chỉ cần có thể theo tiểu thư học được hai phần công phu, đủ hài lòng rồi.”

Kể từ khi biết tin tức có lương loại, Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu không ngừng thương thảo mưu hoa, một lần lại một lần chế định kế sách, sau đó tìm kiếm lỗ thủng tra thiếu bổ toàn bộ.

Một ngày này trong thư phòng thương thảo sự tình, chỉ thấy Chu quản gia bước nhanh đi đến, nét mặt mang theo vẻ lo lắng: “Lão thái gia, công tử, Ngô phu nhân Chu gia và tiểu thư Chu gia ở bên ngoài phủ.”

“Bọn họ tới làm cái gì?”

Người Chu gia còn có mặt mũi tìm tới cửa?

Chu quản gia lau mồ hôi lạnh trên trán một cái: “Trước tiền bạc trong phủ khó có thể chống đỡ, lão thái gia người để ta cầm vài thứ, cũng không biết Chu gia từ địa phương nào biết tin tức này, chuộc đồ đã cầm về, hôm nay một đường đại trương kỳ cổ đi qua, nói là nói không nhẫn tâm nhìn thấy Mục gia thảm bại, cố ý mua trả đồ.”

Cùng ngày vì bảo mật, Hứa Vân Noãn vẫn chưa để Chu quản gia tiến nhập khố phòng, nên hắn cũng không biết đồ cưới chân chính sớm đã bị Hứa Vân Noãn giữ hết rồi, lúc này gấp đến độ tâm hoảng ý loạn.

Mà Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu nhìn nhau một mắt, không biết vì sao không rõ muốn cười.

Bình Luận (0)
Comment