Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 72

CHƯƠNG 72: CÓ NGƯỜI MUỐN TRA CÔ NÃI NÃI

Editor: Luna Huang
Nhìn thấy thần sắc kích động của Thẩm Vân Sơ, Vu thị vội vã an ủi nàng: “Vân Sơn không nên gấp, đây không phải là chờ phụ thân ngươi nghĩ biện pháp sao?”

Thẩm Vân Sơ phù phù một tiếng quỳ gối trước mặt Thẩm Thanh: “Phụ thân, ta biết được người yêu thương ta, cho nên mới giận như thế, nhưng đại hoàng tử là người có phẩm tính gì, hắn không phải loại người bạc tình bạc nghĩa. Hôm nay thái độ xảy ra chuyển biến, nhất định là có chúng ta nguyên do có chúng ta không biết. Các vị hoàng tử trong triều chỉ có hắn được phong Đoan vương, đủ để thấy hoàng thượng sủng ái hắn, phụ thân cũng không phải cực kỳ xem trọng hắn sao?”

Thần sắc Thẩm Thanh bình tĩnh: “Đứng lên đi, sự tình hôm nay ngươi chịu ủy khuất, Đoan vương bên kia ta sẽ để cho người thăm dò một chút, canh giờ không còn sớm, ngươi về nghỉ ngơi đi trước.”

“Vâng.”

Đợi được Thẩm Vân Sơ ly khai, Vu thị hầu hạ Thẩm Thanh thay y sam, nghĩ đến hôm nay thấy Hứa Vân Noãn, không khỏi có chút không yên lòng.

Thẩm Thanh đưa cánh tay ra, đã thấy Vu thị không có tiến lên giúp hắn cởi ngoại y, mi tâm sinh ra một vết nhăn: “Lại đang suy nghĩ gì?”

Vu thị phục hồi tinh thần lại, trên mặt vội vã bám tiếu ý: “Lão gia, hôm nay nhìn thấy Hứa Vân Noãn, để ta nhớ lại Sở Ngưng tỷ tỷ, nhìn kỹ, mặt mày các nàng có năm phần tương tự.”

Thẩm Thanh chợt rút ống tay áo của minh trở về: “Hảo đoan đoan, nhắc Sở Ngưng làm cái gì?”


“Lão gia không cảm thấy hiếu kỳ sao? Hai người này tương tự như vậy, niên kỉ của Hứa Vân Noãn…”

“Chuyện thế gian thần kỳ không gì sánh được, ngẫu nhiên có hai người tương tự, cũng hợp tình hợp lý, ngươi không nên vô duyên vô cớ nghĩ lung tung.”

“Cũng không phải thiếp thân miên man suy nghĩ, lão gia suy nghĩ tỉ mỉ một chút, Đoan vương quan hệ vô cùng tốt với Mục gia, mà trước sinh thần yến của Vân Sơ xảy ra chuyện, Thẩm gia chúng ta huyên có chút không thoải mái với Tứ Quý các. Sau đó thái độ đối với nàng của Đoan vương thái độ đối với nàng liền cải biến, ta lo lắng có phải Mục gia bên kia nói gì đó với Đoan vương hay không, cố ý đối nghịch với Thẩm gia chúng ta.”

Thần sắc của Thẩm Thanh ngưng trọng: “Thái độ của Đoan vương đích thật là chuyển biến sau sinh thần yến…”

“Thiếp thân bị vây ở hậu viện, rất nhiều thứ chỉ có thể nghĩ chút da lông, còn cần lão gia mau chóng tra một chút, dù sao sự tình liên quan đến Vân Sơ, mà hiện tại nàng cập kê, nếu là thật gây ra cái gì, danh tiếng của Thẩm gia chúng ta cũng khó xem.”

“Ta biết rồi, nghỉ ngơi trước đi.”

Vọng Thư Uyển.com
Một đêm này, Thẩm Thanh và Vu thị đều ngủ không an ổn.

Mười sáu tháng giêng, hoàng thượng đã khôi phục lâm triều, Thẩm Thanh thật sớm ăn mặc triều phục ra cửa.


Vu thị ngồi ở trước bàn trang điểm, tùy ý để Chương ma ma giúp nàng chải vuốt tóc: “Phu nhân, người hôm nay muốn mang bộ châu mua trong Nhuận Ngọc các kia?”

“Chương ma ma, ngươi nói khuôn mặt của hiền phi đẹp hơn Sở Ngưng sao?”

Ngực của Chương ma ma vừa nhảy, sắc mặt nhất thời đại biến: “Phu nhân, hảo đoan đoan sao người lại nhắc tới nàng? Người đã quên, lão gia cực kỳ kiêng kỵ, thậm chí ngay cả tên của nàng cũng không muốn nhắc sao.”

“Nếu là không duyên cớ, ta có thể nhắc tới con tiện nhân kia?” Vu thị chợt cầm châu sai trong tay ném vào gương đồng ở trước người, “Đêm qua ta gặp được Hứa Vân Noãn, nàng và cực kỳ tương tự Sở Ngưng, nhất là đôi mắt kia… Chỉ cần thấy, trong lòng ta đều khó chịu.”

“Hứa Vân Noãn? Chính là tiểu đông gia của Tứ Quý các?”

“Không sai.”

“Người có tương tự, đây cũng là nói chuyện không tốt…”

“Hứa Vân Noãn mười bốn tuổi…”


Chương ma ma thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình, sắc mặt thay đổi liên tục, nhịn không được hạ giọng: “Phu nhân, người là hoài nghi… Hoài nghi nữ nhi trước đây Sở Ngưng sinh hạ chính là Hứa Vân Noãn bây giờ? Nhưng hài tử kia… Hài tử kia là nô tỳ tự mình ném vào trong rừng, phu nhân người cũng ở trên xe ngựa nhìn thấy, lúc đó đều tắt thở, làm sao có thể còn sống?”

Vu thị nhắm mắt lại, sâu đậm hít mấy hơi: “Ta cũng hiểu được nàng không có khả năng còn mạng, nhưng là… Vừa nghĩ tới dung mạo cực kỳ tương tự của nàng và Sở Ngưng, trong lòng ta đây có một vướng mắc, ta muốn nghĩ biện pháp nghiệm chứng thân phận của nàng một chút, không thôi bóng ma này ở, ta nhất định ăn ngủ không yên.”

“Phu nhân không nên suy nghĩ nhiều… Hài tử kia không có khả năng còn sống!”

Vu thị căn bản không có nghe Chương ma ma khuyên bảo: “Năm đó ta một mực sống ở trong bóng ma của Sở Ngưng, thật vất vả thoát khỏi, tuyệt không cho phép xuất hiện những biến cố khác. Ta nghĩ tới, trước đưa hài tử kia vào trong rừng, không phải tay chân đều có vết cắt sao, vậy nghĩ biện pháp coi trộm xem trên người của nàng có dấu vết hay không.”

“Có một phương pháp, chỉ là Hứa Vân Noãn là cô nãi nãi của Mục Trần Tiêu, Mục gia hộ nàng rất chặt, chúng ta muốn tiếp xúc với nàng cũng không có biện pháp gì.”

Mi tâm của Vu thị nhíu chặt: “Nàng hẳn là bình thường đến Tứ Quý các, ngươi để người nhìn chằm chằm nàng, nhìn xem có thể tìm được cơ hội hay không, thật sự nếu không được, vậy để Vân Sơ tổ chức yến hội, mời nàng tới dự tiệc, nói chung mặc kệ dùng biện pháp gì, nhất định phải mau chóng xác nhận cánh tay của nàng có vết thương không.”

“Vâng, nô tỳ đã biết.”

Tin tức Hứa Vân Noãn bị hoàng thượng mời đi tham gia tiết nguyên tiêu dạ yến trong cung bị người truyền ra, để lộ ra nàng sở dĩ có quang vinh này, là bởi vì hiến tặng phương pháp trồng rau xanh trong noãn bằng vào đông cho hoàng thượng.

Kể từ đó, dân chúng kích động.

Vọng Thư Uyển.com
Rau xanh của Tứ Quý các hầu như bán rất đắt, nếu là bọn họ có thể nắm giữ loại phương pháp này, chẳng phải là cũng có thể giàu có theo sao?


Trong lúc nhất thời Tứ Quý các đông như trẩy hội, bách tính vây chung quanh ngắm nhìn ba tầng trong ba tầng ngoài, có chút còn một ngày hai lần đến mua thức ăn, vì tìm cơ hội hỏi đám người Đinh Sơn một câu: “Hứa thực sự hiến tặng biện pháp trồng rau vào đông cho hoàng thượng.”

Đối với vấn đề này, ngày hôm nay Đinh Sơn cho tới trưa phải trả lời hơn mười lần, lúc này lại bị người hỏi như cũ tiếu ý dịu dàng: “Đúng, Hứa đông gia thiện tâm, nói bạc không thể để cho một mình nàng kiếm, nàng là một nữ tử nho nhỏ năng lực lại có hạn, chỉ có thể viết phương pháp lại để dâng cho hoàng thượng. Ta nghe nói hoàng thượng đã để những đại nhân của công bộ nghiên cứu, thiết nghĩ không bao lâu, hẳn là sẽ mở rộng. Đến lúc đó các ngươi cũng không cần đến Tứ Quý các mua thức ăn nữa, tự mình nghĩ muốn ăn bao nhiêu có bấy nhiêu.”

Nghĩ đến vào đông có đủ rau xanh ăn, mọi người đều cười, không ngừng tán thưởng Hứa Vân Noãn người đẹp thiện tâm.

Trong Ngưng Thu viện, Hứa Vân Noãn đang loay hoay đặt xe lăn ở trong viện tử, một hồi nàng đẩy ra trước, một hồi lui về sau, còn lắc trái lắc phải, sau đó lộ ra thần sắc hài lòng: “Loại gỗ nhẹ này quả nhiên không sai , làm thành xe lăn nhẹ nhàng không gì sánh được.”

Mộ Vũ mở miệng: “Nô tỳ nhìn hình thức của xe lăn hình như không giống cái của công tử dùng.”

“Ân, Tiền chưởng quỹ nói mời mấy đại sư phụ nghiên cứu hồi lâu, cải tiến trục bánh đà.” Hứa Vân Noãn vừa nói, vừa hăng hái ngồi xuống xe lăn, học dáng dấp Mục Trần Tiêu chuyển động bánh xe, chạy vòng quanh viện tử.

Hàn Yên nhìn nàng càng chơi càng cao hứng, tốc độ của xe lăn càng lúc càng nhanh, vội vã ở bên cạnh nhắc nhở: “Tiểu thư, đường trong viện không bằng phẳng, người cẩn thận chút.”

“Yên tâm đi, tiểu thư nhà ngươi rất có chừng mực.”

Lời còn chưa dứt, xe lăn lăn qua mấy hòn đá cuội đột nhiên ngã sang một bên, Hứa Vân Noãn phản ứng kịp, đâm vào trong bụi hoa.

“Tiểu thư!”

Bình Luận (0)
Comment