Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 98

CHƯƠNG 98: THẨM GIA? KHÔNG LÀ THỨ GÌ HẾT!

Editor: Luna Huang
Mục Trần Tiêu cảm thấy trong lòng của mình như là bị một viên đá nhỏ ném vào, động tĩnh tuy rằng không lớn, nhưng là rung động từng đạo trên mặt hồ, một vòng một vòng loan ra ngoài, thật lâu không thể dẹp loạn.

Hứa Vân Noãn không có phát hiện Mục Trần Tiêu trố mắt, nàng một lòng chơi với Nhị Hắc, thậm chí chưa từng nhận thấy được mới vừa rồi Mục Trần Tiêu giúp nàng một tay.

“Ca ca, Trần Tiêu, ta mang theo Nhị Hắc trở về nghỉ ngơi trước, qua hai ngày Tứ Quý các liền có thể khai trương lần nữa, đến lúc đó có chỗ để bận, hai ngày này các ngươi cũng nghỉ nhiều một chút.”

“Được.”

Đợi sau khi Hứa Vân Noãn rời khỏi, Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu đi tới thư phòng Minh Hối hiên.

Nụ cười nhẹ nhõm trên mặt Mục Thiên Trù không còn, thay vào đó ngưng trọng nhè nhẹ: “Trần Tiêu, kinh qua chuyện này, chúng ta cùng Thẩm gia cũng chính là duy trì bình hòa bên ngoài, ngươi sớm tri thông với Đoan vương điện hạ, để trong lòng hắn có điều phòng bị.”

“Gia gia, Thẩm gia không phải vẫn ủng hộ Đoan vương sao? Thế nào bỗng nhiên…”

“Ngươi đây nghĩ lầm rồi.” Mục Thiên Trù lắc đầu, “Thẩm Thanh làm quan ở trong triều nhiều năm, hắn đối ngoại biểu hiện thái độ, vẫn là người công chính. Trước mơ hồ đứng ở phía sau Đoan vương, đơn giản cũng là bởi vì Thẩm Vân Sơ và Đoan vương điện hạ đi gần với nhau, nhưng bây giờ, Đoan vương đột nhiên đổi thái độ, Thẩm Thanh chẳng lẽ còn như trước được sao?”

“Ý của gia gia nói là, Thẩm gia vẫn luôn là bảo vệ lợi ích của mình, trước biểu hiện thân cận với Đoan vương điện hạ, cũng chỉ là muốn có lợi ích thôi sao?”

“Ngươi quanh năm tại ngoại, không tính là hiểu rõ những quan viên này trong triều đình, Thẩm Thanh này… Trong lòng của hắn cho tới bây giờ chính là chỉ có bản thân, biểu hiện ra ôn nhuận đoan chính, trên thực tế vì tư lợi, là một ngụy quân tử triệt đầu triệt đuôi!”


Trong mắt Mục Thiên Trù lóe lên vẻ chán ghét, phần chán ghét này cực kỳ dày đặc, tựa hồ tích lũy không phải một ngày hai ngày.

“Gia gia, trong này có phải còn có chuyện gì ta không biết hay không?”

Mục Thiên Trù phục hồi tinh thần lại, hơi rũ đôi mắt, che lại tình tự đáy mắt: “Thế nào đột nhiên hỏi như vậy?”

“Trong lòng ta vẫn có một nghi hoặc. . . Ta luôn cảm thấy, cô nãi nãi và Thẩm gia có phải có liên quan gì không?”

“Cô nãi nãi ngươi sẽ có quan hệ gì với Thẩm gia?”

“Nhưng ta mơ hồ cảm thấy, cô nãi nãi tựa hồ cực kỳ căm thù Thẩm gia.”

Trong lòng Mục Thiên Trù lộp bộp một tiếng, chẳng lẽ Vân Noãn thực sự biết quan hệ của mình và Thẩm gia rồi sao? Bất quá sẽ không nha, ba vị lão gia tử giấu thân thế của nàng vô cùng tốt, căn bản không có dự định nói ra, xem ra cần tìm thời gian hỏi một chút.

“. . . Điều này nói rõ cô nãi nãi ngươi nhìn người thông thấu hơn ngươi, biết Thẩm gia không phải thứ tốt gì. Nói ngắn lại, ngươi đề tỉnh Đoan vương trước.”

“Vâng, ta đã biết.”

Vọng Thư Uyển.com
“Mặt khác, nhóm người Hàm Chương. . . Ngươi để người tra một chút, nghìn vạn lần không nên như Vương Hải và Triệu Nghĩa, ta biết bọn họ ở trên chiến trường theo ngươi đều cực kỳ trung tâm, nhưng dưới mắt là kinh thành, hoàn cảnh phức tạp nhiều hơn trên chiến trường, thủy chung chớ quên, nhân tâm dễ thay đổi.”

“Gia gia yên tâm, ta sẽ tỉ mỉ tra bọn họ một lần.”

“Được.”

Về tới Ngưng Thu viện, Hứa Vân Noãn cùng Nhị Hắc náo loạn một hồi, lại đi thăm Đại Ngưu, lúc này mới về đến phòng thay y sam.

Tinh Phong được Hàn Yên dẫn đi vào cửa, nhìn thấy Hứa Vân Noãn, liền vội vàng hành lễ vấn an: “Tiểu thư.”

“Mau đứng lên đi, hôm nay khổ cực ngươi.”

Tinh Phong lắc đầu liên tục: “Nô tỳ cái gì cũng không có làm, đâu có khổ cực gì? Chỉ cần hôm nay không có nói sai nói cái gì, gây phiền toái cho tiểu thư là tốt rồi.”

“Hôm nay trên công đường, ngươi làm vô cùng tốt, chỉ là như vậy, di mẫu của ngươi bên kia. . .” Hứa Vân Noãn sớm nói qua với Tinh Phong về hậu quả ở công đường, chỉ là hôm nay vẫn là phải xác nhận một lần.

“Ta biết, tiểu thư trước nói cho ta biết, một ngày vạch trần chuyện này trên công đường, danh tiếng của di mẫu ta không vó gì để nói, còn bị đánh một trận.”


Tinh Phong ngẩng đầu nhìn Hứa Vân Noãn, thần sắc nhất phái kiên định: “Không dối gạt tiểu thư, nô tỳ chính là mong muốn nàng có thể bị hung hăng trách phạt. Đến bây giờ ta vẫn nhớ rõ năm đó nàng trào phúng chế ngạo mẫu thân thế nào, ta chỉ có hận nàng, không chút để ý nào.”

Sau khi nói xong, Tinh Phong đan tay, trong lòng có chút bất an, nàng sợ tiểu thư sẽ cho rằng nàng tuổi còn nhỏ, tâm tư ác độc.

Hứa Vân Noãn cười cười: “Ngươi có thể thành thực như vậy, trong lòng ta cực kỳ cao hứng, hận chính là hận, chán ghét chính là chán ghét, không có gì hết, vị di mẫu kia của ngươi không có chút nào thân thiết nào với ngươi, thậm chí còn muốn tính toán ngươi, bán đứng ngươi đổi bạc, thân thích như vậy không cần cũng được. Sau này ngươi an tâm theo ta, thân là chủ tử ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi.”

Tinh Phong mừng rỡ: “Vâng, nô tỳ đa tạ tiểu thư.”

“Ngươi trạng cáo di mẫu mình, bên ngoài nhất định sẽ có một chút đồn đãi không thể nào xuôi tai, không cần để ở trong lòng.”

“Nô tỳ đã biết.”

Vọng Thư Uyển.com
Đợi Tinh Phong hào hứng ly khai, Hàn Yên trà trản đặt bên tay của Hứa Vân Noãn: “Nô tỳ cũng không nghĩ tới, Tinh Phong nho nhỏ, làm việc dĩ nhiên quả quyết như vậy.”

“Nàng tuy nhỏ, thế nhưng trải qua gian khổ, phụ thân vô tình vô nghĩa, mẫu thân bị buộc mà chết, lại lăn một vòng trong sòng bạc, có thể duy trì bản tâm, đã coi như là làm khó rồi.”

“Đây đều phải tạ tiểu thư, đi theo bên người tiểu thư thời gian dài, luôn cảm thấy mặc kệ làm cái gì, trong lòng đều phá lệ an ổn.”

” Ngươi chớ biến cách nói tâng bốc ta.”

“Nô tỳ nói thật.”

Hứa Vân Noãn uống hai hớp nước trà, nhẹ nhàng đẩy cửa sổ bên cạnh thân ra, thấy dưới cửa sổ cách đó không xa có hai con tuyết và mèo con, hơi liếc mắt: “Ngươi giúp ta đưa bức thư cho Tiền chưởng quỹ, chuyện kế tiếp không nên xảy ra sai lần gì mới tốt.”

“Vâng.”


Thẩm phủ, Vu thị tỉ mỉ cắm cây trăm mới vào trong tóc, mang theo điểm tâm thiện phòng vừa làm xong đi tới thư phòng của Thẩm Thanh: “Thiếp thân gặp qua lão gia.”

“Sao phu nhân đến đây?”

“Thiện phòng mới làm hai loại điểm tâm mới, lấy tới cho lão gia nếm thử.”

“Mau ngồi.” Vu thị giơ tay lên lơ đãng vuốt sợi tóc ở thái dương, rất tùy ý hỏi: “Lão gia đều ở trong thư phòng nửa ngày hôm nay rồi, trong triều đình lại xảy ra chuyện gì sao?”

“Ngự sử Vương Úy tấu Vệ quốc công, nháo đằng một đoạn thời gian thật lâu, cuối cùng té đến một thân đầy bụi.”

Vu thị hơi có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Tấu Vệ quốc công, chuyện gần đây lưu truyền Mục gia ức hiếp cô nữ?”

“Không sai.”

“Nhưng làm sao sẽ té đến một thân đầy bụi, chẳng lẽ tin tức có sai lầm?”

“Chuyện này nói ra có chút buồn cười, Vương Úy không biết ở đâu lấy được tin tức, lời thề son sắt muốn giúp Hứa Vân Noãn đòi công đạo, nhưng ai biết, Hứa Vân Noãn trở tay hung hăng đánh tới một cái tát, nàng bảo vệ Mục gia, một mình giữ danh tiếng cho Mục gia.”

“Cái này. . .” Sắc mặt của Vu thị nhất thời khó xem.

Tay của Thẩm Thanh cầm điểm tâm ngừng lại, ngước mắt đánh giá Vu thị: “Sắc mặt phu nhân sao có gì đó có cái gì không đúng, chuyện này, không có quan hệ gì với ngươi chứ?”

Bình Luận (0)
Comment