Phiên ngoại 3:Quốc vương bán diêmĐạt Nhĩ Phỉ quyết định đến dân gian thể nghiệm và quan sát dân tình. Hắn cải trang thành một thiếu niên quần áo tả tơi đến thôn xóm nghèo túng dơ bẩn bán diêm; mượn cơ hội cùng bình dân nói chuyện phiếm. Trong khi đó Lai Tư Lợi ngồi trước ma kính phía, quan sát nhất cử nhất động của Đạt Nhĩ Phỉ.
Không lâu sau, trời đổ tuyết, bông tuyết giống như lông ngỗng lả tả rơi xuống trên người Đạt Nhĩ Phỉ giống như một cái “Tuyết thảm”. Đạt Nhĩ Phỉ bèn quẹt một que diêm sưởi ấm. Nho nhỏ que diếm ở trong mắt hắn dấy lên ngọn lửa hừng hực.
Lai Tư Lợi lại cảm thấy vô cùng ngạc nhiên bèn hỏi gương thần: “Gương kia ngự ở trên tường, Đạt Nhĩ Phỉ nhìn thấy cái gì trong ngọn lửa vậy? Vì sao hắn lại kích động đến thế?”
Gương thần cung kính trả lời: “Xin thỉnh Ngài tự mình xem đi, thưa tôn kính quốc vương bệ hạ”. Ngay lập tức trên mặt kính xuất hiện hính ảnh ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt, trong ngọn lửa là cảnh hai thiếu niên trần trụi quấn quýt lấy nhau.
“……………….”
“Đạt Nhĩ Phỉ ngươi cái đồ sắc quỷ xấu xa ——”
Phiên ngoại 4:Quốc vương cùng mĩ thiếu niênLai Tư Lợi cùng Đạt Nhĩ Phỉ vào rừng rậm du ngoạn. Lai Tư Lợi vô ý sảy chân rơi vào dòng suối. Đạt Nhĩ phỉ quỳ gối bên dòng suối cầu nguyện: ” Rừng rậm chi thần xinh đẹp ah, thỉnh ngài đem vợ của ta trả lại cho ta đi.”
Rừng rậm chi thần cảm động, giơ lên ma trượng xuất hiện trước mặt Đạt Nhĩ Phỉ nói: “Thỉnh Quốc vương không nên gấp gáp. Vợ của ngươi sẽ lập tức trở về”. Liền ngay sau đó, có một mĩ thiếu niên mắt sáng như sao, da trắng như tuyết từ trong dòng suối bước lên.
Đạt Nhĩ Phỉ lắc đầu: “Này không phải vợ của ta.”
Rừng rậm chi thần lại huy động ma trượng, một cái tóc vàng mắt xanh mĩ thiếu niên theo nước suối bước lên.
Đạt Nhĩ Phỉ lại lắc đầu: “Này cũng không phải vợ của ta”
Rừng rậm chi thần lại huy động ma trượng. Lần này Lai Tư Lợi theo trong suối đi lên.
Đạt Nhĩ Phỉ mừng rỡ đưa hắn lên bờ, nói: “Đây mới là vợ của ta, đa tạ rừng rậm chi thần!”
Rừng rậm chi thần mỉm cười nói: “Ngươi thực thành thật. Vì thưởng cho sự thành thật của ngươi, ta quyết định đem hai cái mĩ thiếu niên này thưởng cho ngươi!”
Lai Tư Lợi khó hiểu, vì thế Đạt Nhĩ Phỉ phải kể lại toàn bộ quá trình đã xảy ra. Hắn vừa nói xong, Lai Tư Lợi đột nhiên đem hắn ôm lấy.
Đạt Nhĩ Phỉ kinh hãi: “Ngươi muốn làm gì?”
Lai Tư Lợi tà mị cười: “Ta muốn đem ngươi ném xuống, như vậy rừng rậm chi thần sẽ tặng ta hai cái mĩ thiếu niên!”