Edit: Sahara
Khi nói những lời này, nữ tử kia nhịn không được mà hoa si ngắm nhìn Cơ Cửu Thiên, sắc mặt còn có một chút thẹn thùng.
Nếu không có Cơ Cửu Thiên, thì sắc đẹp của Cơ Lan đúng là sẽ kinh hãi thế tục.
Nguyên nhân chính bởi vì có sự tồn tại của Cơ Cửu Thiên, cho nên Cơ Lan mới bị hạ thấp xuống một bậc.
Cũng tương tự như, đem một đóa hoa hồng yêu diễm đặt bên cạnh một đóa hoa lan, thì không có gì ngạc nhiên khi thấy đóa hoa lan kia trở nên ảm đạm thất sắc.
"Gia chủ, xin ngài đứng ra làm chủ cho ta!"
Lâm U vừa nhìn thấy Cơ Lan, liền chạy như điên về phía hắn, khóc lóc thảm thiết mà nói: "Hôm nay, thuộc hạ phụng lệnh của chủ tử, đứng ra tổ chức đại hội y sư, nhưng thuộc hạ không ngờ, Vân Lạc Phong kia lại dám to gan đến mức trộm đáp án đề mục tỷ thí, hơn nữa còn dùng thời gian nửa nén nhang để trả lời hai mươi câu hỏi, thuộc hạ thấy rõ ràng chuyện không đúng, muốn hủy bỏ tư cách tham gia tỷ thí của Vân Lạc Phong, ai ngờ, Vân Lạc Phong kia lại cưỡng ép thuộc hạ giao ra Linh Hồn Chi Quả cho ả!"
Lão ta nói bằng giọng điệu vô cùng ủy khuất, giống như là đã chịu phải sự khi dễ lớn lao lắm vậy.
"Thuộc hạ không đồng ý, ả liền hành hung, đánh thuộc hạ ra nông nỗi này!"
Chủ tử?
Ở Cơ gia, quyền uy của gia chủ không phải là đứng đầu, người có thể được gọi là chủ tử cũng chỉ có một.
Tuy nhiên, người nọ so với Cơ Lan thì lại càng thêm thần bí, số người biết được sự tồn tại của người nọ, chẳng có mấy ai.
Khổ nỗi, người có sự tồn tại thần bí kia, mới chính là đệ nhất nhân của Cơ gia.
"Thay đen đổi trắng một cách trắng trợn như thế, không biết Cơ gia có thấy xấu hổ vì đều này hay không?" Thanh Sương công chúa lạnh lùng nhìn về phía Lâm U, cất giọng nói thanh lãnh của mình lên.
Cơ gia, gia tộc thần bí nhất ở tại Vô Hồi Đại Lục, cho dù là tam đại đế quốc đi chăng nữa, cũng cần phải cấp cho Cơ gia ba phần thể diện.
Nhưng hiện tại, vì Vân Lạc Phong, Thanh Sương công chúa không nói hai lời liền hoàn toàn đứng hẳn về phía Vân Lạc Phong, không tiếc đối địch cùng Cơ gia.
"Hừ!" Lâm U hừ lạnh một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Thanh Sương công chúa: "Ngươi là người cùng chung một bọn với Vân Lạc Phong, tất nhiên là sẽ đứng về phía của ả, thay ả nói chuyện, nếu như không phải Vân Lạc Phong ăn trộm đáp án, thì chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như thế, ả làm sao có thể trả lời được hết tận hai mươi câu hỏi hả?"
Thanh Sương công chúa lạnh lùng cười khẩy: "Điều này chứng tỏ năng lực của Vân Lạc Phong xuất chúng! Ta thật sự không có nhìn lầm người!"
Đông đảo y sư có mặt tại đây, duy chỉ mình Thanh Sương công chúa là ra mặt nói chuyện cho Vân Lạc Phong, những người còn lại đều là quay sang hai mặt nhìn nhau, sợ bản thân lỡ lời sẽ đắc tội đến Cơ gia.
Dù sao, Cơ gia cũng không thể nào lựa chọn vì một người ngoài như Vân Lạc Phong mà trách tội Lâm U, như vậy, bọn họ cần gì phải tự mình rước lấy thù hận?
"Gia chủ!"
Lâm U chuyển hướng về phía Cơ Lan, khóc lóc kể lể: "Xin gia chủ nhất định phải làm chủ cho thuộc hạ, Vân Lạc Phong này đúng là khinh người quá đáng mà!"
Cơ Lan nhíu mày, thầm nghĩ, trên địa bàn quản hạt của Cơ gia mà lại phát sinh ra những chuyện gian lận như thế này, một khi bị truyền ra ngoài, thì Cơ gia còn mặt mũi gì nữa?
Nhưng hắn cũng không thể tin vào lời nói một phía của Lâm U, vì vậy, Cơ Lan đem tầm mắt chuyển hướng về phía Vân Lạc Phong, hỏi: "Chuyện này có thật hay không?"
Vân Lạc Phong cong môi cười nhạt, nhướng đầu mày, đôi mắt đen láy thâm thúy nhìn Cơ Lan: "Ngươi nói xem?"
Cơ Lan nhíu mày, vừa định mở miệng nói, thì bỗng nhiên có một giọng nói yêu mị vang lên, làm cho nội tâm hắn chấn động không thôi.
"Lần này, để cho bổn tọa được tận mắt chứng kiến một vở tuồng hay, cũng để cho bổn tọa được biết, cái gì gọi là tráo trở!"
Nam nhân yêu diễm mỉm cười, thân mình lười biếng dựa vào lưng ghế, gió đêm từ bên ngoài đại sảnh nhẹ thổi vào, làm cho xiêm y hắn khẽ phất lên, để lộ ra da thịt trắng nõn mê người.
Thanh âm của hắn không mặn không nhạt, lại thành công hấp dẫn ánh mắt của tất cả những người ở đây nhìn về phía hắn...
Cơ Lan bất ngờ sững sờ, hắn nhìn Cơ Cửu Thiên xuất hiện ở phía sau đám đông, cả người không thể tự chủ được mà đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
"Tiểu tử thúi, ngươi thử nói lại một lần nữa thử xem!" Lâm U tức giận không thôi, hung hăng trợn mắt phồng mang mà nhìn Cơ Cửu Thiên, sau đó quay sang nhìn Cơ Lan: "Gia chủ, tên tiểu tử này cùng với ả Vân Lạc Phong kia có quan hệ không rõ ràng, lời hắn nói nhất định không đáng tin, hơn nữa, mới vừa rồi hắn ta còn mở miệng nhục mạ Cơ gia, còn lớn lối nói là muốn diệt Cơ gia chúng ta, quan trọng nhất là, hắn ta dám nói người của Cơ gia chúng ta đều không phải là thứ gì tốt, trong đó bao gồm luôn cả chủ tử!"