Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 869

Edit: Sahara

Dưới bầu trời xanh thẩm hư ảo trong không gian thần điển, Tiểu Mạch đang ngồi xổm dưới đất bỗng ngẩng đầu lên, sau khi nhìn thấy Vân Lạc Phong xuất hiện, hắn liền mím mím môi nhỏ của mình, biểu tình vô cùng ủy khuất: "Chủ nhân, người vừa vào tới thì đã hỏi chuyện của Long Huyết rồi, ngay cả ôm ta một cái cũng không ôm. Ta muốn được chủ nhân ôm một cái!"

Sắc mặt Vân Lạc Phong tức khắc liền đen lại: "Nam nữ khác biệt, đạo lý này chẳng lẽ ngươi không biết hay sao?"

"Nhưng mà ta chỉ là một đứa con nít...."

Vân Lạc Phong hơi nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Tiểu Mạch, không chút nào lưu tình mà đả kích thẳng vào tâm hồn nhỏ bé của Tiểu Mạch: "Ngươi xác định mình là một đứa con nít sao? Một đứa con nít mà tuổi còn lớn hơn so với lão tổ tông của ta?"

Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Mạch tức khắc liền suy sụp, ngay lúc Tiểu Mạch còn muốn nói gì đó, thì giọng nói của Vân Lạc Phong lại lần nữa vang lên trước hắn.

"Ta nghe nói, toàn thân trên dưới của rồng đều là bảo vật, máu rồng cũng là một thứ đồ bổ mà nhân loại tha thiết mơ ước, chỉ là lực lượng của máu rồng quá mạnh bạo, nếu như xem nó như nước trà mà uống, thì sẽ lập tức bị nổ tan xác mà chết!"

Lúc Vân Lạc Phong dùng linh thảo để trị bệnh cho hoàng hậu, cũng chỉ nhúng lấy một ít Long Huyết mà thôi, chứ không dám để hoàng hậu trực tiếp uống lấy Long Huyết.

Nếu không, hoàng hậu chắc chắn sẽ nổ tan xác mà chết ngay tại chỗ.

"Đó là đối với người khác thôi!" trong mắt Tiểu Mạch liền hiện lên một tia sáng: "Ta có cách có thể giúp chủ nhân dùng được Long Huyết. Tuy rằng Long Huyết không thể giúp chủ nhân đột phá đến Tôn Linh Giả, nhưng cũng đủ để làm cho thực lực của chủ nhân tăng đến đỉnh của Thiên Linh Giả cao giai. Ngoài ra....."

Tiểu Mạch hơi dừng lại một chút rồi nói: "Long Huyết này còn có tác dụng giúp cho thân thể của chủ nhân mạnh mẽ hơn, dù là trúng phải công kích của Tôn Linh Giả, thì chủ nhân cũng sẽ không bị tổn hao một sợi tóc nào cả."

Tôn Linh Giả?

Hô hấp của Vân Lạc Phong đột ngột ngừng lại, ý của Tiểu Mạch có phải là, sau khi mình dùng Long Huyết này rồi, thì khoảng cách của mình với cảnh giới Tôn Linh Giả chỉ còn cách nhau một bước ngắn nữa thôi phải không?

"Tiểu Mạch, ta phải làm sao thì mới dùng được Long Huyết này?"

Nghe câu hỏi này, sắc mặt của Tiểu Mạch liền trở nên vô cùng nghiêm túc, còn có một chút nặng nề nữa: "Việc này cần có ta ở một bên trợ giúp, mới có thể giúp chủ nhân uống Long Huyết thành công mà không bị tổn hại gì. Có điều, trong khoảng thời gian này, người không thể ra ngoài được...."

Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày, nói: "Đại khái là phải mất bao nhiêu thời gian? Hai ngay sau thì Vân Tiêu sẽ tiến hành nghi thức lấy máu nghiệm thân, ta cần phải rời khỏi không gian thần điển trước lúc đó!"

"Chủ nhân cứ yên tâm, nhất định là sẽ kịp. Mà cho dù có không kịp, thì đến lúc đó ta cũng sẽ đánh thức chủ nhân dậy!" Tiểu Mạch mỉm cười đặc biệt vô cùng vui vẻ, hai bàn tay không nhịn được mà đang xoa xoa lấy nhau.

Bởi vì trong lúc này, Tiểu Mạch đang suy nghĩ đến tình cảnh mà Vân Lạc Phong và Vân Tiêu song tu với nhau. Chỉ cần Vân Lạc Phong uống Long Huyết vào, thì cái ngày ấy sẽ càng đến gần hơn.

_____

Hai ngày sau.

Tại tế tràng của Diệp gia, rất nhiều đệ tử của Diệp gia được triệu tập đến đây, hiện tại bọn họ đang đứng xung quanh tế tràng mà sôi nổi bàn tán không ngừng.

Diệp Cảnh Huyền thì vừa cười lạnh vừa nhìn phu thê Diệp Cảnh Thần, bên môi gợi lên một độ cong trào phúng: "Đại ca, sao đến giờ còn chưa thấy đứa con trai kia của huynh xuất hiện vậy? Hay nó thật sự là do đại tẩu cùng với dã nam nhân bên ngoài sinh ra, bây giờ sợ bị Diệp gia chúng ta vạch trần sự thật, cho nên mới trốn ở đâu đó không dám ra mặt?"

Diệp Cảnh Thần khẽ cau mày, lạnh lùng cho Diệp Cảnh Huyền một cái liếc mắt: "Nghi thức còn chưa bắt đầu, ngươi ở đây gấp gáp cái gì chứ? Vân Tiêu có phải con trai ta hay không, một lát nữa các ngươi sẽ được biết ngay thôi!"

"Ha ha ha.." Diệp Cảnh Huyền cười càng thêm châm chọc: "Đại ca, ta cũng là muốn tốt cho huynh mà thôi, sợ huynh bị mất hết thể diện trước mặt bao nhiêu người! Hơn nữa, ta còn nghe nói Vân Tiêu là một phế vật, nếu không, cũng sẽ không bị người trong gia tộc của tên dã nam nhân kia đuổi ra khỏi nhà!"

Suy cho cùng thì Long Khiếu Đại Lục và Vô Hồi Đại Lục cũng cách nhau cả một cái Vô Hồi Chi Sâm, cho nên, đối với những chuyện của Vân Tiêu ở Long Khiếu Đại Lục, Diệp Cảnh Huyền trên căn bản là không biết gì hết.

Còn về chuyện mà tại sao ông ta lại biết Vân Tiêu bị trục xuất khỏi gia tộc, ấy là do trong một lần Quân Phượng Linh trò chuyện cùng với Diệp Cảnh Thần, không cẩn thận bị ông ta nghe được nên mới biết mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment