Quỷ Máu

Chương 139


Tôi đã đi xuyên qua bảy tòa thành của vương quốc Trăng, khoảng thời gian này mất sáu tháng.

Tôi đã cùng Thi Thi, Long Nữ giết hơn mười côn trùng Hạch Tâm Kỳ, số côn trùng Kết Tinh Kỳ càng nhiều đếm không hết, số máu và kết tinh năng lượng cần để bày Ma Trận Máu đã gần đủ, nhưng để chắc ăn tôi sẽ thu thập thêm, tránh tình trạng lúc chiến đấu lại không đủ năng lượng mà lật thuyền trong mương.
Hôm nay tôi quyết định sẽ đi chọc một tổ rết lớn.
Cái tổ rết này chỉ có hơn trăm con, nhưng con nhỏ nhất cũng dài năm mươi trượng, con lớn nhất thì dài những năm trăm trượng.
Khoảng một trăm con Kết Tinh Kỳ thượng giai, năm con Hạch Tâm Kỳ sơ giai và ba con Hạch Tâm Kỳ trung giai.
Chỉ cần tiêu diệt cái tổ rết này thì tương đương với việc tôi đi săn suốt sáu tháng qua.
Nhìn hang động âm u sâu không thấy đáy trước mặt, tôi liền mặc áo choàng tàng hình vào rồi nhảy xuống.
"Kịch..." - Tôi rơi khoảng vài giây thì tiếp đất, bên dưới là sình lầy ẩm thấp.
Mùi hôi thối nồng nặc tỏa ra từ khắp bốn phía.
"Con Mắt Của Quỷ Máu!"
Tôi sử dụng kỹ năng của mình để quan sát xung quanh.
Bên dưới hang sâu này là một hệ thống những hầm ngầm khổng lồ, rộng hàng chục mét, nhiều con rết đang nằm ngủ, toàn thân chúng lạnh ngắt như đã chết, nhưng chỉ cần một chút động tĩnh thì chúng liền sẽ sống lại.
"Hôi quá!" - Tôi nguyền rủa trong đầu, trong hang động tràn ngập mùi hôi thối do lũ rết tỏa ra.

Nếu không phải có kỹ năng kháng độc thì chỉ ngửi mùi hôi ở đây cũng đủ để khiến các sinh vật Kết Tinh Kỳ thượng giai đột tử.
Đây là lần thứ hai tôi do thám nơi này.

Mục đích của tôi là chắn chắn xem nơi này có Hạch Tâm Kỳ thượng giai hay những con rết đã Bán Thánh Hóa rồi không.
Nếu có Hạch Tâm Kỳ thượng giai thì dù có Thi Thi hỗ trợ cũng sẽ đánh không lại.


Còn nếu như có mấy con rết đã Bán Thánh Hóa thì tôi cũng sẽ từ bỏ, sau khi Bán Thánh Hóa trí tuệ của chúng sẽ rất cao, có thể điều khiển được bầy rết phối hợp tấn công, bị gần mười con rết Hạch Tâm Kỳ cùng lúc tấn công thì rất nguy hiểm.
"Hình như nhiều hơn lần trước mình đến." - Tôi nhìn những con rết khổng lồ đang nằm ngủ, lần trước tôi ước tính chỉ hơn trăm con, nhưng lần này phải gần hai trăm con.

Không biết lũ rết từ đâu chui ra nữa.
"Lẽ nào lần trước mình chưa đi hết hang, nên phán đoán sai lầm?"
"May mắn là mình chưa ra tay."
Tôi tiếp tục di chuyển trong những đường hầm rộng lớn, nơi này vô cùng khổng lồ, những đường hầm có lẽ phải dài hàng trăm dặm.
So với lũ rết khổng lồ thì tôi giống như một con kiến nhỏ, đang dạo chơi trong nhà của chúng.
"Hử? Sao lại có ánh sáng."
Tôi tò mò tiếp tục tiến lên thì phát hiện một cửa hang.

Phía bên ngoài hang động là một thế giới đỏ rực, dung nham nóng bỏng.
Nơi này giống như một thế giới đảo ngược trong lòng đất, trong lòng đất thế giới Máu có rất nhiều khu vực giống như thế này, chúng được gọi là những thế giới ngầm.

Tôi từng phát hiện một cái dưới lòng sông, giờ phát hiện thêm một cái ở đây nữa.
"Gào..." - Phía bên ngoài một con quái vật giống như làm từ đá, toàn thân bị lửa nung đỏ, nó đang vật lộn cùng một con Rết Mắt Đỏ lớn hơn năm trăm trượng.
"Quỷ Đá sao? Rất giống, nhưng hình như không có trí tuệ."
Quỷ Đá là một loại Quỷ Nguyên Tố cổ đại, toàn thân hoàn toàn do đá tạo thành, nhưng bình thường Quỷ Đá có trí tuệ rất cao, giống như người bạn quá cố Đá Tảng ở thành Sông Xanh.

Còn loại này chắc là họ hàng xa của Quỷ Đá, Cự Thạch Quái.
Con Cự Thạch Quái liên tục vung nắm đấm thô kệch được tạo ra từ rất nhiều những viên đá màu đỏ, liên tục đấm mạnh vào mặt con rết.

Mỗi nắm đấm lại khiến lớp vỏ giáp của con Rết khổng lồ nứt ra những khe rãnh lớn.
"Gào..." - Con rết gầm thét, cố gắng dùng thân thể khổng lồ quấn chặt Cự Thạch Quái, muốn nghiền nát nó.

Nhưng Cự Thạch Quái được làm từ Hỏa Thạch, cứng rắn vô cùng, con rết chỉ có thể làm nứt nhẹ một ít lớp đá trên người nó.
"Ầm...ầm...ầm..." - Vô số nắm đấm như trời giáng liên tục đấm thẳng vào mặt con rết khổng lồ.
Cuối cùng con rết là kẻ thất bại, đầu của nó bị nghiền nát, dòng máu nâu sẫm túa ra ngoài bị nhiệt độ nóng rực trong không khí thiêu đốt bốc hơi.
Con rết vô lực ngã xuống đất, năng lượng trên người đột ngột biến mất.
"Tiến hành Bán Thánh Hóa khẩn cấp sao?"
Tôi tiếp tục quan sát, Thánh Trùng Tộc Hạch Tâm Kỳ khi bị thương nặng thường sẽ Bán Thánh Hóa để giữ mạng, thậm chí là sau khi Bán Thánh Hóa họ sẽ có thể sử dụng cả bảo vật, lật kèo giết ngược lại kẻ thù.
Cự Thạch Quái sau khi giết chết con rết thì gầm thét thị uy, rồi bỏ đi.

Bởi vì nó là đá nên không ăn thịt con rết được.
Con rết vẫn đang trong trạng thái Bán Thánh Hóa, khí tức sự sống trên người nó hoàn toàn biến mất.
"Mình có nên nhân cơ hội này tấn công nó không nhỉ? Nhưng nếu lỡ may bị con Cự Thạch Quái hay lũ rết khổng lồ khác tấn công thì khá nguy hiểm."
"Yên lặng quan sát tiếp vậy."
Sau vài phút trên lưng con rết nứt ra một khe nứt, một cô gái mặc áo giáp nâu đỏ che kín cơ thể chui ra khỏi xác con rết.

Trên tay nàng ta cầm một mũi thương sắc nhọn đỏ rực.
"Chết!!" - Hỏa Túc tức giận gào thét, nàng lao về phía Cự Thạch Quái đang đứng cách đó không xa.
Mũi thương trên tay nàng đỏ rực, năng lượng lửa lan tràn đánh thẳng vào đầu Cự Thạch Quái.

"Ầm!!" - Đầu Cự Thạch Quái bị đánh ra một cái hố lõm, lớp đá màu đỏ rơi xuống.
Cự Thạch Quái vung nắm đấm đáp trả, nhưng nó quá chậm chạp, chỉ đấm vào không khí.

Sau khi Bán Thánh Hóa Hỏa Túc không còn cơ thể khổng lồ mạnh mẽ và lớp vỏ cứng rắn nữa, nhưng tốc độ và lực bộc phá lại mạnh hơn rất nhiều.
"Ầm..." - Mũi thương đỏ rực lại giáng mạnh vào đầu Cự Thạch Quái, khiến con quái vật đá khổng lồ loạng choạng.
Ánh mắt Cự Thạch Quái lóe sáng, từ hai mắt nó phóng ra hai luồng sáng đỏ, quét qua mặt đất và trần hang động khổng lồ.
Những nơi hai luồng sáng quét qua thì đất đá vỡ vụn, tiếng nổ vang rền.
Hỏa Túc đều né tránh được những luồng sáng, nàng đợi khi Cự Thạch Quái dừng lại, thì lao tới dùng cây thương của nàng, cắm thẳng vào mắt của nó.
"Ầm!!" - Lần này mũi thương đục ra một cái hố lớn, chui thẳng vào bên trong, rồi nổ tung bên trong đầu Cự Thạch Quái.
Đầu của con quái đá vỡ vụn, rơi xuống đất, thân thể khổng lồ của nó cũng tách rời ra thành vô số tảng đá lớn nhỏ, sụp đổ trong giây lát.
Hỏa Túc triệu hồi cây thương của nàng về, rồi bắt đầu tìm kiếm trong đống đá lớn, sau một lúc nàng lôi ra một viên Hạch Tâm đỏ rực, tỏa ra năng lượng mạnh mẽ.
Hỏa Túc cởi mũ giáp của nàng ra, để lộ khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc màu nâu đỏ như ngọn lửa.
Nàng nhanh chóng đưa viên Hạch Tâm lên miệng, bắt đầu cắn nuốt, viên Hạch Tâm cứng rắn vô cùng nhưng lại bị nàng nhai như nhai bánh, ròn rụm, thơm ngon.
Một số dịch lỏng màu đỏ như dung nham chảy ra từ khóe miệng của nàng, thì nàng dùng chiếc lưỡi mềm mại liếm sạch, gương mặt tràn ngập vẻ thỏa mãn.
Ăn xong nàng lại đội mũ giáp lên đầu, ánh mắt nhìn về phía hang ổ của bầy rết đầy vẻ căm thù.
"Ta sẽ trả thù!" - Hỏa Túc rít lên nho nhỏ trong miệng.
Nàng là một con Rết Mắt Đỏ Hạch Tâm Kỳ lục giai, trước kia nàng chính là nữ vương của bầy rết này.
Nhưng cách đây mấy hôm có một đàn rết khác chỉ vài chục con di cư đến đây, đàn rết này số lượng ít nhưng rất mạnh, thủ lĩnh của chúng là một con Rết Mắt Đỏ Hạch Tâm Kỳ thất giai.
Con rết đó không biết vì lý do gì lại phải rời khỏi nơi ở trước kia, đến đây tranh đoạt địa bàn với nàng.
Nàng liền lãnh đạo bầy rết cùng chúng đánh nhau, mặc dù có số lượng đông hơn, nhưng chất lượng lại thua rất nhiều.
Dưới uy áp của rết vương Hạch Tâm Kỳ thất giai, bầy rết của nàng mất dần ý chí chiến đấu, phần lớn thần phục nó.
Những kẻ từng là đồng tộc của nàng quay sang tấn công những con rết trung thành với nàng, xé xác ăn thịt chúng.
Chỉ còn mình nàng là trốn thoát, nhưng do không có nhà nên nàng vẫn loanh quanh gần hang rết, muốn tìm cơ hội giết chết rết vương, giành lại quyền thống trị.
Lúc nãy nàng gặp tên Cự Thạch Quái kia, phát sinh xung đột với nó, liền cùng nó chém giết.


Nhưng con quái vật đá vô cùng cứng rắn, cơ thể cũng không sợ lửa hay nọc độc nên nàng chỉ có thể dùng cơ thể khổng lồ siết nó.

Kết quả là bị nó đánh nát thân thể, phải Bán Thánh Hóa để giữ mạng.
Bây giờ nàng đã Bán Thánh Hóa, trí tuệ tăng lên rất nhiều, nàng cảm thấy có thể dùng trí tuệ để giết chết rết vương, sau đó chiếm lại quyền lãnh đạo bầy rết.
Nhìn thấy con rết sau khi biến thành một cô gái, tôi liền đi theo nàng ta.
"Có lẽ phải bỏ qua việc tấn công hang rết này rồi, số lượng đông gấp đôi dự tính, lại còn có Hạch Tâm Kỳ đã Bán Thánh Hóa nữa."
"Rít...(gọi tên khốn đó ra đây.)" - Hỏa Túc rít vào mặt một con rết canh cổng bằng ngôn ngữ Bách Túc Tộc.
Con rết canh cổng đang ngủ ngon thì bị đánh thức, nó tức giận gầm thét.
"Rít...(Cút!!)" - Hai con mắt đỏ ngầu của nó long lên sòng sọc, giương hai răng nanh độc đáp trả.
"Rít...(ngươi nói chuyện với nữ vương như vậy sao?)" - Hỏa Túc tức giận gầm thét.
"Rít...(ngươi không còn là nữ vương, bây giờ chúng ta thần phục Túc Nhãn Vương.)" - Con rết canh cửa đáp trả, loài rết là loài máu lạnh, tình nghĩa đối với chúng chẳng là gì cả, ai mạnh hơn thì chúng thần phục kẻ đó.
Hỏa Túc tức giận nhìn con rết canh cửa, con rết này là cháu gái của nàng, mẹ nó chết trong một cuộc chiến với Hỏa Tộc, chính tay nàng nuôi dưỡng và giúp đỡ nó tiến hóa thành Hạch Tâm Kỳ, bây giờ lại bị nó phản bội.
Hỏa Túc vung mũi thương của nàng, lao thẳng tới đánh lên thân thể khổng lồ của rết canh cửa, đục ra một cái lỗ lớn.
Con rết quằn quại giãy giụa, nó vừa nhận ra sai lầm là đi chọc tức bà thím nóng nảy này.
"Rít...(gọi tên Túc Nhãn ra đây.

Ta quyết đấu với hắn.)" - Hỏa Túc rít lên đe dọa.
"Rít...(vâng, vâng.)" - Rết canh cửa gục cái đầu rạp mặt đất, sợ hãi van xin.

Nó liền lủi vào trong hang đi tìm kiếm rết vương.
Khoảng nửa tiếng sau hơn chục con rết khổng lồ mò ra ngoài, con nào cũng to hai trăm ba trăm mét, toàn thân bao phủ trong lớp vỏ nâu đen cứng rắn.

Chúng ngẩng đầu rít gào thị uy với Hỏa Túc.

Bình Luận (0)
Comment