Quỷ Nha (Bản Dịch)

Chương 46 - Con Rồng Nơi Vực Sâu (1)

Trong nháy mắt Tạ Bán Quỷ phi thân rời động, sóng lửa mãnh liệt cũng phun ra theo. Tạ Bán Quỷ vội vàng vận "Phi Long Cửu Chuyển" liên tục xoay người bốn lần, thân thể mạnh mẽ nhảy cao lên mấy trượng. Từ phía trên nhìn lại, Tạ Bán Quỷ giống như là đạp liệt hỏa liên tục leo lên, thẳng một đường lên vách núi.

Con mãng xã mào gà ngấp nghé Tạ Bán Quỷ kia, vẫn chờ ở đó, vừa thấy bóng người lập tức mở miệng to lao tới. Tạ Bán Quỷ cấp bách rút Khấp Huyết Bảo Đao bên hông ra, dựng đao chắn ở trước mặt, chân trái phát lực đá vào lòng bàn chân phải, giữa không trung tự mượn lực của mình, thân hình như mũi tên bắn ra, lưỡi đao trong tay bay vút lên, ép lên trên trán của cự mãng. Khấp Huyết Bảo Đao không hề trở ngại bổ vào thân thể mãng xà, thế như chẻ tre một đường vọt vào.

Tạ Bán Quỷ rơi vào tình thế cấp bách mới vứt trảo dùng đao, ngay cả hắn cũng không ngờ Khấp Huyết Bảo Đao lại sắc bén như vậy, có thể không tốn chút sức lực mà cắt vào thân thể mãng xà mà súng lửa cũng không thể xuyên thủng.

Tạ Bán Quỷ đang bay vào bên trong chỉ cảm thấy máu phụt ra dữ dội từ hai bên thân thể, một vật thể dính máu tanh vừa lạnh vừa trơn dính sát vào thân thể, nghiêng đầu nhìn lại, hóa ra là một con mảng xác mãng xà đầm đìa máu tươi. Ngay sau đó một cơn mưa máu chảy xối xả trước mặt hắn, một vệt máu đen lướt qua lưỡi đao, bắn tung tóe đầy đầu đầy người Tạ Bán Quỷ.

Trong cơn mưa máu Tạ Bán Quỷ căn bản không có cách nào mở mắt ra, nhưng lại có thể cảm giác được rõ ràng rằng tuy mình đã chém mãng xà thành hai nửa, nhưng một mối nguy cũng đang lặng lẽ chuyển động dưới thân hắn tìm cơ hội đánh úp tới.

Tạ Bán Quỷ vốn còn đang bay nhanh lên phía trên, bỗng nhiên ngửa đầu về phía sau, thân thể lật ngược ra phía sau, lộn ngược ở giữa không trung. Ngay khi hắn xoay người, một đạo kình phong gào thét sượt qua sau gáy Tạ Bán Quỷ, chỉ cần hắn chậm một chút thì đã bị xé thành hai nửa.

Tạ Bán Quỷ theo bản năng tra đao vào vỏ, đẩy hai Tuyệt Hồn Trảo ra ngoài, hai móng vuốt chưa ra được hai trượng đã đụng phải thứ gì đó, dưới lực phản của hai cái móng vuốt bằng thép tinh luyện, trong nháy mắt nứt toác biến thành vụn sắt bay đầy trời. Tạ Bán Quỷ cũng mượn lực bay thêm mấy trượng, vừa mở mắt ra, thì thấy hai bàn tay quỷ chợt lóe lên rồi biến mất trên mặt nước, hiển nhiên là Cao Vĩnh Thái điên cuồng đuổi giết bị Tạ Bán Quỷ đánh bậy đánh bạ, bại trận quay trở về.

Tạ Bán Quỷ sợ hãi toát mồ hôi lạnh, thân hình lại xoay chuyển, tay không bám vào vách núi, dùng cả tay lẫn chân nhanh chóng trèo lên trên cao.

"Người anh em mau cúi đầu!" Cao Bàn Tử từ trên vách núi ló đầu ra, giống như không muốn tiền mà rải một đám linh phù xuống vực sau. Lão Tiền bên cạnh hắn, ném xuống một sợi dây thừng dùng hết toàn lực kéo Tạ Bán Quỷ lên.

Gót chân Tạ Bán Quỷ vừa mới đứng vững, thì dưới vực sâu lôi điện bắt đầu chớp giật, ánh sáng xanh đỏ xen lẫn ánh chớp chớp động, không ngừng lập lòe chiếu rọi, vách núi vô cùng cứng rắn liên tục bị linh phù nổ tung mấy trượng, những tảng đá to bằng cái cối xay ầm ầm rơi xuống nước, từng làn nước bắn lên giống như mưa to đột ngột trút xuống.

"Bùa chú của Linh nha mạnh thật đấy!" Cao Bàn Tử đang muốn đi qua nâng Tạ Bán Quỷ, thì bỗng nhiên sắc mặt đại biến, cứng đờ như gặp quỷ đứng đó. Súng Phá Ma trong tay lão Tiền trực tiếp lia về phía mặt Tạ Bán Quỷ.

Tuy rằng Tạ Bán Quỷ không biết phía sau lưng mình xuất hiện cái gì, nhưng từ biểu tình của hai người cũng có thể phán đoán ra, đồ vật phía sau tất nhiên cực kỳ kinh khủng.

" Đi mau!" Tạ Bán Quỷ đẩy ra một chưởng đánh hai người văng ra xa mấy trượng. Ngay khi hắn muốn chạy nước rút về phía trước thì bị một bàn tay quỷ túm lấy tóc, cái lạnh thấu xương truyền thẳng từ trên da đầu xuống lòng bàn chân.

"Lão đệ, lão đệ! Cao Vĩnh Thái, lão tử liều mạng với ngươi..." Cao Bàn Tử trơ mắt nhìn Tạ Bán Quỷ bị kéo về vực sâu, điên cuồng rống to, vọt tới vách núi.

Lão Tiền rơi xuống đất trước hắn một bước, ôm ngang eo ếch của Cao Bàn Tử khàn giọng hô: "Đi mau! Ngươi không cứu được hắn, Tứ Đại Bí nha sẽ liên thủ oanh kích thành lao ngục, nếu không đi cũng không kịp! Đi thôi!”

"Ta không ——"

Bình Luận (0)
Comment