Tiêu Hề Hề nảy ra một ý “Nếu Thái tử Điện hạ thật sự không muốn cưới Thái tử phi, chi bằng thử cách khác?”
Lạc Thanh Hàn “Nàng có cách gì?”
“Giả bệnh, chỉ cần người bệnh, thì không thể tham dự đại hội xem mắt gì đó nữa rồi.”
Tiêu Hề Hề vừa nói vừa đứng lên.
Nàng vui vẻ chạy đến cạnh hắn, lấy một lọ sứ nhỏ tinh xảo từ trong tay áo.
“Đây là đan Khí Hư do sư phụ của thần thiếp luyện chế, uống vào có thể làm thân thể suy nhược, giống như bị bệnh. Mỗi viên có thể kéo dài mười hai canh giờ, khi thuốc hết tác dụng, người có thể lập tức hồi phục, tuyệt đối an toàn, không có tác dụng phụ.”
Lạc Thanh Hàn cầm lọ sứ nhỏ, đổ ra một viên.
Viên thuốc có màu nâu sẫm, rất nhỏ, nhìn không khác gì thuốc bình thường.
Tiêu Hề Hề nói “Người chỉ cần uống một viên đan Khí Hư trước đại hội xem mắt là được rồi, thần thiếp không tin họ có thể bỏ mặc sức khỏe của người, một mực bắt người lê thân thể bệnh tật đi xem mắt.”
Lạc Thanh Hàn “Nàng nghĩ mọi thứ đơn giản quá rồi, dù ta bị bệnh không thể đến tiệc Quần Phương, họ vẫn có thể chọn Thái tử phi cho ta.”
Tiêu Hề Hề mở to mắt “Họ không cần hỏi ý kiến của người sao?”
“Họ không quan tâm đến ý kiến của ta, tham dự tiệc Quần Phương chỉ là hình thức, cuối cùng người quyết định thật sự không phải ta, ta có tham dự tiệc Quần Phương hay không, không hề quan trọng.”
Tiêu Hề Hề chớp mắt “Nếu đã như vậy, vừa nãy sao người con hỏi thần thiếp có bằng lòng làm Thái tử phi không? Theo lời người nói, dù vừa nãy thần thiếp thiếp bằng lòng, người vẫn không quyết định được mà.”
“Ta chỉ trêu nàng thôi.”
Tiêu Hề Hề “ ……”
Thái tử Điện hạ xấu quá đi mất, còn đùa kiểu đó nữa.
Cũng may vừa rồi nàng không đồng ý, nếu không nàng bị chơi xỏ rồi.
Lạc Thanh Hàn cầm một viên đan Khí Hư, ẩn ý sâu xa nói “Dù ý tưởng của nàng có rất nhiều sơ hở, nhưng cũng không phải hoàn toàn vô dụng.”
Hắn khẽ mở đôi môi mỏng, nuốt viên đan Khí Hư.
Tiêu Hề Hề mở to mắt “Sao bây giờ người đã uống rồi?”
Lạc Thanh Hàn cầm lọ sứ nhỏ bỏ vào tay áo, bình tĩnh nói “Nếu ta bị bệnh trước khi tiệc Quần Phương bắt đầu, thời gian quá trùng hợp, người khác sẽ nghi ngờ, nếu muốn giả bệnh thì phải bắt đầu từ bây giờ.”
Tiêu Hề Hề đếm ngón tay.
“Còn nửa tháng nữa mới đến tiệc Quần Phương, người định giả bệnh lâu như vậy sao?”
“Ừm.”
Như Tiêu Hề Hề nói, chỉ cần một viên đan Khí Hư, thân thể sẽ suy nhược, trông như mắc bệnh nghiêm trọng, dù thái y đến khám cũng chưa chắc có thể tìm ra nguyên nhân thật sự.
Nhưng kinh nghiệm nhiều năm mách bảo Lạc Thanh Hàn, dù làm gì cũng không được ôm tâm lý dựa vào may mắn.
Đêm hôm đó, nhân lúc mọi người ngủ say, hắn rời giường, lặng lẽ mở cửa sổ, chỉ mặc áo ngủ mỏng manh, an tĩnh đứng hóng gió.
Bây giờ đã sang thu.
Trời ban ngày khá ấm, nhưng ban đêm rất lạnh, gió thổi làm người lạnh cóng.
Hắn uống đan Khí Hư, thân thể vốn đã yếu, lại thêm nửa đêm hóng gió lạnh, cảm thấy không khỏe cũng là chuyện thường.
Ngày hôm sau thượng triều, nhưng Thái tử Lạc Thanh Hàn lại vắng mặt.
Vì hắn bệnh rồi.
Thái tử bị bệnh không phải chuyện nhỏ.
Hoàng đế, Hoàng hậu và Thái hậu đều phái người đến Đông cung thăm Thái tử, ba thái y giỏi nhất trong Thái y viện cũng tập trung ở Đông cung.
Bạch trắc phi, Trần lương viên, Triệu mỹ nhân và các phi tần khác đều lo lắng khi nghe tin Thái tử bị bệnh, nhao nhao chạy đến điện Lân Đức.