Thái hoàng thái hậu tuổi tác đã cao, chất lượng giấc ngủ không tốt lắm, bà thường xuyên bị mất ngủ và mơ nhiều, đặc biệt những đêm gần đây bà thường xuyên thức giấc vào nửa đêm.
Nhưng từ khi đeo chuỗi Phật châu này, bà thấy mình ngủ yên hơn nhiều, hiếm khi thức giấc lúc nửa đêm.
Hiệu quả rõ ràng đến mức Thái hoàng thái hậu ngày càng tín phục cao tăng, cứ dăm ba hôm thì bà sẽ đến chùa Quang Chiếu nghe cao tăng giảng Phật giáo.
Thái hoàng thái hậu bận nghe cao tăng giảng kinh Phật, không có thời gian quan tâm đến chuyện của Hoàng đế và Quý phi.
Nghị luận về Quý phi trong triều vẫn mãi không ngừng, ngược lại còn có xu hướng tăng lên.
Gần đây có người liên kết chuyện của Quý phi và thiên cẩu ăn mặt trời với nhau.
Quý phi bị hành thích khi thiên cẩu ăn mặt trời, phải chăng chuyện này có nghĩa cả ông trời cũng ngứa mắt chuyện Quý phi hoành hành ngang ngược, muốn dùng thiên cẩu ăn mặt trời giúp thích khách một tay?
Tin này vừa truyền ra đã lập tức được đại đa số mọi người công nhận.
Chuyện thiên cẩu ăn mặt trời là điềm báo xui xẻo, mỗi lần thiên cẩu ăn mặt trời xuất hiện, Hoàng đế ắt phải viết chiếu nhận tội để nhận tội với ông trời, mong được tha thứ, tránh những tai họa lớn hơn.
Tuy nhiên, năm nay xảy ra chuyện của Quý phi, các đại thần đương nhiên càng sẵn lòng để Quý phi trở thành ‘thủ phạm’ của thiên cẩu ăn mặt trời.
Như vậy, ảnh hưởng tiêu cực do thiên cẩu ăn mặt trời gây ra sẽ được giải quyết, Hoàng đế cũng không cần phải hạ mình viết chiếu nhận tội, quả là hoàn mỹ!
Tiêu Hề Hề vẫn đang an tâm làm cá muối trong cung Vân Tụ không hề biết mình đã trở thành yêu phi hại nước trong mắt nhiều người.
Hiện giờ nàng đang nghe Lý phi báo cáo.
Ban đầu sự vụ trong cung do ba phi tần cùng quản lý.
Mà hiện giờ Cảnh phi bị Hoàng đế cấm túc, Lao phi luôn viện cớ bệnh không ra ngoài.
Cho nên mấy chuyện lộn xộn này đều đổ lên đầu Lý phi.
Lý phi bận tối mắt tối mũi, đến mức từ hai cằm chỉ còn lại một cằm.
Lại chẳng thế, vừa mới phát bổng lộc tháng này cho phi tần các cung, Lý phi tiện thể sắp xếp lại sổ sách tháng trước, vô tình phát hiện sổ sách tháng trước có vấn đề.
Hiện giờ Thái hoàng thái hậu chuyên tâm bái Phật, không quan tâm mấy chuyện vặt vãnh này, Lý phi đành phải đến gặp Quý phi, xin Quý phi cho ý kiến.
Lý phi mang tất cả sổ sách đến, đối chiếu từng khoản một, muốn Quý phi nắm rõ vấn đề trong sổ sách.
Nàng nói khô cả miệng, cổ họng gần như bốc khói, cuối cùng nàng cũng nói xong, ngẩng đầu lên thì thấy Quý phi đang ngủ gật!
Lúc đầu Lý phi còn tưởng mình nhìn nhầm.
Nàng nhìn chằm chằm mặt Quý phi, đúng thế, Quý phi đang ngủ gật!
Ngủ gật thì đã đành, lại còn chảy nước dãi!
Lý phi tức giận suýt nữa nổ tung.
Lẽ nào nàng cực khổ đọc sổ sách lâu như thế đều uổng phí hết sao?!
Bảo Cầm chú ý ánh mắt sắp phun lửa của Lý phi, ho nhẹ một tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở.
“Quý phi nương nương, Lý phi nương nương đang nói chuyện với người.”
Tiêu Hề Hề: Zzzzzzz
Bảo Cầm duỗi ngón tay lặng lẽ chọc vào lưng Quý phi.
Lần này Tiêu Hề Hề đã phản ứng lại.
Nàng giơ tay gãi gãi lưng, rồi định ngủ gật tiếp.
Bảo Cầm suýt nữa muốn quỳ lạy nàng.
Nương nương, người mau mở mắt nhìn Lý phi đi chứ!
Nếu người còn không tỉnh, Lý phi sẽ phát nổ thật đó!
Để có thể khiến Quý phi lập tức tỉnh dậy, Bảo Cầm chỉ đành dùng át chủ bài của mình.
Nàng nhỏ giọng nói.
“Bữa trưa ăn lẩu không?”
Tiêu Hề Hề lập tức mở mắt, quay sang nhìn Bảo Cầm, vừa nói vừa lau nước dãi.
“Thêm nhiều ớt.”
Bảo Cầm đáp vâng, sau đó lặng lẽ chỉ về phía Lý phi, ra hiệu cho Quý phi nhanh chóng xoa dịu Lý phi, đừng làm Lý phi bốc hỏa.
Tiêu Hề Hề nhìn sang, thấy Lý phi đang giận dữ trừng mắt nhìn mình, đôi mắt đẹp dường như có thể phun lửa bất cứ lúc nào.
Nàng ngạc nhiên hỏi.
“Cô vẫn chưa đi à?”
Lý phi tức giận bật cười “Thần thiếp còn chưa làm xong việc, sao có thể đi được? Thần thiếp không giống Quý phi nương nương, ngồi cũng ngủ gật được.”
Tiêu Hề Hề ngượng ngùng cười “Xin lỗi, ngồi một chỗ chán quá, nên không cẩn thận ngủ quên.”
Đối phương chủ động xin lỗi, Lý phi không tiện truy cứu tiếp, chỉ đành đè nén tức giận.
“Nếu Quý phi nương nương dậy rồi thì mời người cho thần thiếp ý kiến, nên xử lý chuyện này thế nào?”
Tiêu Hề Hề “Cô đang nói số sổ sách đó à? Số sổ sách này trước đây ai phụ trách?”
Lý phi “Là Lao phi.”
Dù nghe bao nhiêu lần, chỉ cần nghe thấy hai chữ Lao phi, Tiêu Hề Hề đều không nhịn được cười.
Lúc này, nàng hơi cong khóe miệng.
“Nếu Lao phi phụ trách sổ sách, vậy cứ để nàng ta xử lý thiếu sót trong sổ sách.”
Lý phi thấy nụ cười trên mặt nàng có hơi sững người, sau đó mới hiểu tại sao nàng lại cười.
Quả thật, phong hiệu Lao phi này rất buồn cười.
Lý phi cũng khó lòng kiềm được mím môi cười, cơn giận với Quý phi cũng tiêu tan.
“Nhưng Lao phi còn đang dưỡng bệnh, e là không có sức xử lý mấy chuyện vặt này.”
Thật ra không phải Lao phi không có sức giải quyết, mà nàng cố ý đẩy mọi chuyện cho Lý phi, muốn Lý phi bận rộn, sau đó bị ép đến đường cùng phải đến nhờ nàng ra mặt giải quyết.
Lý phi cảm thấy Lao phi đang ra vẻ, không muốn làm theo ý nàng ta, càng không muốn cầu xin nàng ta.
Tiêu Hề Hề “Nếu sức khỏe Lao phi không tốt, sau này đừng để nàng ta nhúng tay vào mấy chuyện này nữa, tránh để nàng ta hao tâm tổn sức làm bệnh tình nặng thêm. Hậu cung nhiều phi tần như vậy, hẳn là có nhiều người thông minh và có năng lực, Lý phi xem thử có ai thích hợp tiếp quản chuyện của Lao phi không?”
Lý phi hơi kinh ngạc.
Lẽ nào Quý phi muốn trực tiếp đoạt quyền?
Nhưng Lao phi có thể đồng ý sao?
Huống chi, tuy Quý phi có cấp bậc cao hơn bọn họ, nhưng dù gì cũng chỉ là phi, không phải chính cung Hoàng hậu, không có tư cách quyết định việc phân chia sự vụ trong cung.
Thấy Lý phi im lặng, Tiêu Hề Hề tò mò hỏi.
“Có vấn đề gì sao?”
Lý phi vội nói “Thần thiếp thì không có vấn đề gì, thần thiếp chỉ sợ khó giải thích với Hoàng thượng và Thái hoàng thái hậu, dù sao đổi người xử lý sự vụ trong cung không phải chuyện nhỏ.”
Tiêu Hề Hề “Chuyện này bổn cung sẽ nói với Hoàng thượng, cô chỉ cần tiến cử người thích hợp là được.”
Lý phi cẩn thận suy nghĩ.
Người có quan hệ tốt nhất với nàng là Diêu tiệp dư, nhưng nàng biết rõ tính cách của Diêu tiệp dư, Diêu tiệp dư thích buôn chuyện, thích đi khắp nơi nghe tin, không có hứng thú với mấy chuyện quản lý sổ sách đòi hỏi nhiều kiên nhẫn.
Trong đầu Lý phi hiện lên một khuôn mặt, nàng buột miệng nói.
“Mẫn tiệp dư cũng được.”
Tiêu Hề Hề hơi sững người.
Nàng không ngờ Lý phi lại nhắc tới Mẫn tiệp dư.
Sau cuộc săn mùa thu, ngày nào Mẫn tiệp dư cũng đến thỉnh an Quý phi.
Dù nàng có viện cớ không gặp thì Mẫn tiệp dư vẫn nhất quyết muốn đến cung Vân Tụ chấm công, trời mưa hay nắng cũng không cản được.
Thành thật mà nói, Tiêu Hề Hề cũng bội phục sự kiên trì của Mẫn tiệp dư.
Nếu đổi lại là nàng, có thời gian rảnh còn không bằng nằm trong phòng ngủ một giấc!
Lúc đầu Lý phi chỉ là nhất thời xúc động, nhưng sau khi nói ra, càng nghĩ càng cảm thấy Mẫn tiệp dư là một ứng cử viên rất thích hợp.