Thị Nhất Trung đã gây ra chuyện lớn.
Không chỉ chọc phải Sở gia, mà còn chọc đúng cái nhân vật tân quý của cả nước, Lục Tấn.
Ngày đó, so với xe cứu thương còn đến nhanh hơn, chính là Sở đại thiếu gia trong truyền thuyết, hiện tại có địa vị rất cao trong y học Lục Tấn
Hắn vội vàng xuống xe của mình, căn bản bất chấp những người khác.
Gương mặt kia cực kì u ám, trực tiếp đối tiểu cô nương ngất xỉu nằm trên sàn áp dụng biện pháp cấp cứu, chờ xe cứu thương tới liền vội vàng mang đi.
Lãnh đạo trường nhìn ánh mắt kia, trong lòng cực kỳ hoảng loạn.
Kết quả giữa trưa cùng ngày, Sở tổng tự mình đến một chuyến, mang theo người bên bộ giáo dục triển khai điều tra đối với chuyện này, một chút cũng không giống lời đồn đãi bên ngoài rằng Sở gia đã mặc Sở Từ.
Do chuyện này, hiệu trưởng trường học bị bãi chức, Lý chủ nhiệm nháo sự bị tạm thời xem xét cách chức, mà sự thật đã được Sở phụ điều tra ra tới.
Đề thi liên khảo bị lộ ra không phải do học sinh làm, mà do một vị giám thị, dùng đề thi bán ra bên ngoài với giá cao, mà người mua lại chính là mấy nữ sinh trong ban của Lý chủ nhiệm.
Chuyện này một chút Sở Từ cũng không liên quan, hơn nữa tất cả mọi người đều làm chứng là trong khoảng thời gian đó, cô vẫn luôn nỗ lực học tập.
Mấy nữ sinh kia bị xử phạt, Lý chủ nhiệm cuối cùng do chuyện này mà bị cách chức, thị Nhất Trung bị bộ giáo dục cưỡng chế chỉnh đốn và cải cách.
Nơi nào không coi trọng, đây rõ ràng là thương hài tử đến thâm tâm đi, nhân gia trong nhà nháo mâu thuẫn, một đám người không rõ sự việc còn cảm thấy vui sướng khi thấy thân phận tiểu thư của Sở Từ bỗng chốc rơi xuống, tổng tưởng bát quái vài câu, cái này chính là hảo đi, Lục Tấn cùng Sở Từ có mẫu thuẫn đều là tự mình chạy tới, một chút cũng không giống như lời đồn.
Thật là dùng hành động thực tế chứng minh chính mình ngu xuẩn.
Sau khi biết được tình huống của Sở Từ chuyển biến tốt đẹp, Sở gia quay lại trường học lấy đoạn video giám sát ngày đó, tình huống đối thoại sáng hôm ấy hiện rõ ràng trong video.
Nghe nói lúc ấy, Sở phu nhân nghe được Lý Tương Mỹ nói Sở Từ là con hoang, tức giận đến phát run.
Sở gia xử lí chuyện này đều không một chút nương tay.
Lúc này tại bệnh viện.
Tình huống ngày hôm đó, biểu hiện của Lục Tấn cực kỳ nóng nảy, ngay cả Sở mẫu cũng nhận ra điểm không thích hợp.
Hai người này quan hệ cũng quá tốt đi... Tốt đến mức người như bà còn có thể phát giác được.
Bà nghĩ tới tình huống hai đứa con của mình có thể là một đôi, trong lòng vẫn có chút vi diệu, nhưng Sở Từ hôn mê liên tục mấy ngày, Lục Tấn chưa về nhà hôm nào, vẫn luôn ở trong bệnh viện cạnh Sở Từ, đôi mắt đều đỏ lên, loại cảm xúc vi diệu này nhanh chóng bị Sở mẫu ném ra phía sau.
Mãi cho đến khi tình trạng của Sở Từ dần ổn định, Sở mẫu vẫn luôn ở cạnh cũng bị Sở phụ cưỡng chế về nhà nghỉ ngơi.
Mà Sở Từ chỉ thấy trước mắt mình là một mảng đen nhánh, nhìn không thấy, nghe không ra, giống như có một thứ gông xiềng vô hình trói buộc, làm cô rất không thoải mái.
Mãi cho đến khi thanh âm Trà Bạch vang lên.
[Từ Từ, cơ chế bảo hộ ký chủ giải trừ, chuẩn bị thức tỉnh.]
Thân thể bỗng nhẹ bổng, ngay sau đó cảm giác khó thở ở lồng ngực đánh úp lại.