Mộ Dung Nguyệt không thèm để ý đến, quay về phòng của Tiểu Vân. Hiên Viên Hạo nhìn Vân Kiều lắc đầu nhẹ, Hiên Viên Thanh mỉm cười nhẹ xem ra Nguyệt nhi rất thú vị. Hiên Viên Cảnh nhìn theo rồi mỉm cười nửa miệng.. Nàng phải là của bổn vương... Mộ Dung Nguyệt ngồi nhìn Tiểu Vân thương tích đầy mình khẽ chau mày hỏi:
- Việc ta nhờ em sao thành ra như vậy?
- Tiểu... Tiểu thư.. Thật.. Thật ra em nghe theo tiểu thư chỉ giả vờ vấp váy của Vân trắc phi nhưng em chưa kịp gì đã bị nàng ấy xô xuống hồ trẹo chân nên không bơi lên được! - tiểu Vân cúi đầu
- Em thật là...! Không sao chứ, thái y nói em nghỉ ngơi khỏi nhưng ta không yên tâm chút nào! - Mộ Dung Nguyệt nhìn nàng
- Em tốt mà tiểu thư nhưng.... Tiểu thư không mắng em à! - tiểu Vân nhìn nàng hỏi nhẹ
- Em là đồ ngốc, lần sau còn để mình bị thương ta liền đánh cho em liệt giường đấy! - Mộ Dung Nguyệt nhìn
- Dạ... Tiểu thư, tiểu thư học võ lúc nào thế?
- Lâu rồi... Em mau nghỉ ngơi đi!
Nói xong, nàng đứng lên kéo chăn giúp tiểu Vân rồi bước ra khỏi phòng. Quay về Kim cát:
- Vương phi! - tiếng của một nha hoàn
- Vào! - Mộ Dung Nguyệt lười biếng
- Bẩm vương phi, hoàng thượng cùng Cung thân vương và Thanh Phong vương mang cho người lọ hương thoa tay!
Mộ Dung Nguyệt ngạc nhiên nhìn, ngoắc tay nha hoàn mang đến trước mặt nàng.
- Đây là Bách chi lộ, cống phẩm của nước Phù Mộng quốc! Do hoàng thượng sai Lý công công mang đến! Còn đây là Tiết hoa lộ, cống phẩm của kinh thành ta do Cung thân vương mang đến, cuối cùng là Lệ Châu lộ, nghe nói đây là thuốc do Thanh Phong vương tự bào chế, rất nổi tiếng trong giang hồ!
- Quả là khó chọn! Ngươi để ngay đó đi!
Mộ Dung Nguyệt nhìn rồi nằm xuống chợp mắt một chút. Lúc này ngoài cửa Hiên Viên Hạo bước vào nhìn nàng mỉm cười nhẹ, đưa tay điểm nguyệt ngủ nàng rồi lấy trong người ra một lọ hương, thuốc này sư phụ đã dạy hắn chế, hắn chưa từng nghĩ sẽ làm nhưng giờ làm cho nàng thật buồn cười... Nâng tay Mộ Dung Nguyệt lên lấy một ít rồi thoa nhẹ lên, từ tay có cảm giác man mát khiến cho Mộ Dung Nguyệt ngủ ngon không đề phòng. Bỗng hắn nhìn thấy Xích lệ châu trên tay nàng:
- Sao nàng lại mang cái này....?
Hiên Viên Hạo tò mò thì:
- Ngươi làm gì? - Mộ Dung Nguyệt mở mắt
- Ta...! - Hiên Viên Hạo giật mình
- Bổn cung đang ngủ không thích ai chạm.. Phiền vương gia quay về!
Nói xong, nàng lại nhắm mắt lại tay cũng rút trở về. Hiên Viên Hạo nhìn nàng, hắn đã điểm nguyệt ngủ của nàng trong thờ gian ngắn có thể giải được quả không bình thường. Nhìn sang 3 lọ hương liền tức giận bỏ đi.
- Ngươi không đề phòng chút nào? - Huyền Vũ xuất hiện
- Có ngươi bên cạnh, ta cũng an tâm! - Mộ Dung Nguyệt nói nhẹ
- Hắn nghi ngờ ngươi rồi đấy, cẩn thận đi!
- Huyền Vũ.. Ngươi có cách nào giúp cho ta quay về thế giới cũ không? Ta rất nhớ gia đình! - Mộ Dung Nguyệt nhìn
- Ta pháp thuật có hạn nên việc đó rất khó, chi bằng ngươi làm hai nguyện vọng nữa cho hắn là có thể quay về trời! - Huyền Vũ nói
- Hai nguyện vọng.. Chả phải là ba sao?
- Ta không biết nhưng thái bạch kim tinh nói như vậy!
- Được rồi, ta ngủ đây, ngươi phong toả nơi đây đi!
Mộ Dung Nguyệt nằm nghiêng người ngủ say, Huyền Vũ lắc đầu lập tức tạo kết giới quanh người nàng rồi đi ra ngoài.
Hiên Viên Hạo trở lại phòng liền tìm cuốn sách do sư phụ đưa hắn, tìm trong sách về Xích Lệ châu...