Năng lượng chung quanh thoán động càng thêm lợi hại, ánh sáng đỏ tăng nhiều, ở dưới hắc y nam nhân thần bí cố tình khống chế, tập thể hội tụ tới chỗ Nam Cung Ly, chỉ là khoảnh khắc, cả người Nam Cung Ly đều bị bao vây ở bên trong ánh sáng đỏ nồng đậm.
Linh lực dao động, ánh sáng đỏ cuồn cuộn không ngừng lao tới trong cơ thể Nam Cung Ly, linh lực trong cơ thể vận chuyển điên cuồng, nhanh chóng hấp thu ánh sáng đỏ, thân thể thực mau truyền đến cảm giác nóng bỏng, toàn thân bị ánh sáng đỏ bao trùm, từ xa nhìn lại, giống như một quả cầu lửa, hấp dẫn sự chú ý của mọi người toàn trường.
Không biết khi nào Tiểu Huyền Ngọc đã ghé vào sau lưng hắc y nam tử thần bí, thú hồ nhảy đến trên vai hắn, quy quy củ củ mà nằm.
Không khí dao động đến càng kịch liệt, phản ứng trong cơ thể Nam Cung Ly lại càng lớn, đau đớn xé rách lan tràn toàn thân, cực nóng kịch liệt hận không thể hòa tan toàn bộ nàng, gương mặt đỏ bừng, mồ hôi to giống như hạt đậu chảy xuống từ gương mặt, cả khuôn mặt đỏ bừng, thoạt nhìn chọc người đau lòng.
“Nhị tỷ!” Tiểu Huyền Ngọc nhíu chặt mày, mặt đầy lo lắng khẩn trương.
“Kiên trì!” Tiếng nói khàn từ tính khàn bay tới từ đỉnh đầu, con ngươi màu đen nhìn không thấy giới hạn của hắc y nhân thần bí xẹt qua gợn sóng nhè nhẹ, thấp giọng an ủi, lộ ra một lực lượng khó hiểu, làm Nam Cung Ly gần như lâm vào bên cạnh hỏng mất lại một lần nữa thanh tỉnh lại, nỗ lực hấp thu ánh sáng đỏ chung quanh.
Ánh sáng đỏ quanh quẩn ở quanh thân nàng nháy mắt biến mất, trong nháy mắt tiến vào bên trong thân thể nàng, Nam Cung Ly rốt cuộc khống chế không được, gầm nhẹ lên, âm thanh rung trời, đưa tới sự chú ý của mọi người chung quanh.
“Ha, xảy ra vấn đề đi, ta đã nói những năng lượng quỷ dị đó không thể hấp thu.
” Một người nam tử vui sướng khi người gặp họa, may mắn mình không hấp thu ánh sáng đỏ trong không khí.
“Chậc chậc, thật là hồ nháo, ánh sáng đỏ dị động, biểu hiện có dị bảo buông xuống, nha đầu này cố tình hấp thu những ánh sáng năng lượng đó gần như không còn, quả thực buồn cười.
” Mọi người lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Ly giống như đang nhìn một trò cười.
Sắc mặt hắc y nam tử ôm Nam Cung Ly căng chặt, con ngươi sâu thẳm đến nhìn không thấy đáy xẹt qua một chút thương tiếc.
“Nam Cung nhà ta!” Bách Lý Tô cũng theo sau tiến vào, nghe được tiếng gào rống kia của Nam Cung Ly, mặt đầy lo lắng.
Hắc y nam tử một ánh mắt đảo qua, ý bảo hắn không cần tới gần, cả người tràn ra hơi thở làm người không rét mà run, mọi người tự giác tránh ra xa xa, không người tới gần.
Răng rắc!Một tiếng vang lớn, không khí xé rách, ngay sau đó vô số quang ảnh lược động, tiếng xé gió vang lên ở bên tai, nhấc lên từng luồng gió sắc bén.
“Trời ạ, thật nhiều ma thú!”“Ha ha, thế nhưng gặp thú triều khó được, ta đã sớm gấp không chờ nổi muốn khế ước một con thú sủng.
”“Kim Mao thú, con này là ta.
”“Hỏa Diễm Lang, Hỏa Diễm Lang cấp sáu.
”……Nháy mắt, toàn bộ không gian xao động, mọi người ồn ào sôi trào, gào rống từng trận, bị thú triều thoán động trong không khí kích thích đến máu sôi trào.
Trong lúc nhất thời, mọi người vội vàng bắt giữ ma thú làm thú sủng, Tiểu Huyền Ngọc ngoan ngoãn mà ghé vào trên lưng hắc y nam tử, không bị thú triều chung quanh hấp dẫn một chút nào, tất cả tâm tư đều dừng ở trên người Nam Cung Ly.
Bách Lý Tô bên cạnh nhàn nhạt nhìn lướt qua, đáy mắt hiện lên vẻ coi khinh, loại thú triều quy mô nhỏ này, ma thú ra đời căn bản không đủ nhìn, bởi vậy cũng hoàn toàn không coi trọng.
Hắc y nam tử càng là ngay cả ánh mắt đều không chuyển đi một chút, ánh mắt vẫn luôn dừng ở trên người Nam Cung Ly.
Một luồng uy hiếp thật lớn truyền đến, ánh sáng vàng lay động, hấp dẫn tâm thần mọi người, ngay cả hắc y nam tử và Bách Lý Tô không để này thú triều nho nhỏ ở trong mắt cũng không khỏi ngẩng đầu, trong mắt đồng thời xẹt qua kinh diễm.
“Trời ạ, là uy áp Linh thú.
” Đám người kinh hô, mọi người chấn động kích động, trong mắt có mừng như điên.
Đại lục Thiên Nguyên, ma thú dựa theo cấp bậc, từ thấp đến cao là Ma thú, Linh thú và Thần thú, trong đó Ma thú lại chia làm cấp một đến cấp chín, tương ứng với thực lực Linh Giả hậu thiên cấp 1 đến 9, Linh thú thì tương đương với thực lực sau khi Linh Giả đi vào Tiên Thiên.
“Hơn nữa không chỉ là Linh thú, hơi thở của đồ chơi này thực đặc biệt, cũng không đơn giản là Linh thú bình thường.
” Một người khác kinh hô, ánh mắt mọi người đồng thời dừng ở trên quang ảnh màu vàng kia.
Vài vị cường giả mở ra thiên la địa võng, cùng nhào tới.
Trường hợp lần nữa náo nhiệt lên, Linh thú vừa ra, toàn trường dậy sấm.
Nam tử thần bí ôm Nam Cung Ly khóe môi bỗng nhiên dương lên một độ cong, con ngươi sâu thẳm như hiện lên một tia sáng, tới mau đi cũng mau.
Ngay ở khi mọi người vội vàng bắt giữ, bóng dáng màu vàng lay động, lập tức phóng tới phía Nam Cung Ly.
Nam Cung Ly vẫn đắm chìm ở trong nhiệt lượng ánh sáng đỏ mang đến, uy hiếp truyền đến, theo bản năng mở mắt, quang ảnh màu vàng trực tiếp chui vào giữa trán, vừa ẩn, biến mất trong cơ thể.
Mọi người hút khí, chịu đả kích vô cùng lớn, bọn họ cực cực khổ khổ bắt giữ, nha đầu kia cái gì đều không làm, cố tình Linh thú tự động chọn chủ?Trời đất chấn động, ánh sáng vàng buông xuống, bao vây Nam Cung Ly trong đó.
Tiểu Huyền Ngọc ghé vào trên lưng hắc y nhân đáy mắt tràn đầy kinh diễm, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ mà nhìn nhị tỷ nhà mình, ánh sáng màu vàng chiếu cả người nàng đến càng thêm minh diễm động lòng người, khuôn mặt tuyệt mỹ ở dưới sự phụ trợ của ánh sáng vàng càng thêm mỹ lệ, cả người lóe ra ánh sáng vàng, một bộ thanh y lay động, tóc đen bay múa, làm mọi người không khỏi trước mắt sáng ngời.
“Mẹ nó, ánh sáng khế ước nàu vàng, kia rốt cuộc là cái đồ chơi ý?” Nam tử hô nhỏ, bị ánh sáng vàng trước mắt chấn kinh tột đỉnh.
Ánh sáng khế ước không phải không có gặp qua, nhưng ánh sáng khế ước màu vàng trước mắt lại là lần đầu gặp phải, cho dù đồ chơi kia là Linh thú, cũng không đến mức xuất hiện ánh sáng khế ước màu vàng đi.
“Rõ ràng là Linh thú, ánh sáng khế ước thế nhưng giống như uy thế Thần thú.
”“Quá kỳ lạ, nữ nhân này, quả thực đi dẫm phải vận *** chó rồi.
”“Khế ước thú đưa tới cửa tới, quá kích thích.
”……Mọi người hâm mộ ghen tị hận, ánh mắt nhìn chằm chằm Nam Cung Ly hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng, gặp qua vận khí tốt, chưa thấy qua vận khí tốt như vậy.
Chờ đến khi ánh sáng vàng dần dần thối lui, Nam Cung Ly mở hai mắt khép kín, đáy mắt ánh sáng vàng nhoáng lên, chỉ cảm thấy trong cơ thể linh lực dư thừa, biển tinh thần nhiều hơn một linh hồn giao lưu.
Cứ, cứ như vậy?Mọi người dưới chân trượt, vẻ mặt ngạc nhiên mà nhìn chằm chằm Nam Cung Ly khôi phục bình tĩnh, dường như lúc trước tất cả đều chưa từng phát sinh, đáy mắt lộ ra cực hạn khó hiểu và mờ mịt, không phải mới khế ước Linh thú sao, bọn họ còn chờ nhìn xem, nhìn xem kia rốt cuộc là vật gì đấy.
Thế nhưng cứ như vậy không có?Cảm nhận được ánh mắt cực nóng đến hận không thể hòa tan nàng tại chỗ chung quanh, Nam Cung Ly chớp chớp mắt: “Trên mặt ta có cái gì sao?”Nói xong theo bản năng sờ soạng trên mặt.
Mọi người run rẩy khóe miệng, trên trán tập thể trượt xuống một loạt hắc tuyến, trong lòng một đám không ngừng mắng, nữ nhân này, được tiện nghi còn khoe mẽ, con Linh thú kia chính là bị khế ước ở dưới mí mắt của bọn họ.
“Không xong, thú triều lập tức sẽ biến mất.
” Một tiếng kinh hô nổ vang, gọi về tâm thần của mọi người.
Mọi người lại bất chấp Nam Cung Ly thành công khế ước Linh thú, một đám gấp không chờ nổi tìm kiếm mục tiêu mới, tranh thủ ở trước khi thú triều kết thúc tìm được một con Huyễn thú thích hợp với mình.
Lại vào lúc này, biển tinh thần của Nam Cung Ly truyền đến dao động, âm thanh tiêm tế nào đó truyền tới, đúng là Linh thú Kim Thử bị nàng thành công khế ước.
“Muốn đi đâu?” Cảm nhận được tiểu nữ nhân khác thường, hắc y nam nhân thần bí hỏi.
“Qua bên kia, mau.
” Mắt thấy mắt trận phía trước sắp đóng cửa, Nam Cung Ly duyên dáng gọi to, thúc giục nói.
Gần như vừa dứt lời, hắc y nam nhân thần bí mang theo nàng và Tiểu Huyền Ngọc lao tới bên kia, Bách Lý Tô theo sát sau đó, mọi người vội vàng bắt giữ ma thú chung quanh căn bản không có phát hiện bọn họ rời đi.
Giây tiếp theo, đám người Nam Cung Ly xuất hiện ở trong một huyệt động đen như mực, đi ở bên trong, từng đợt âm phong di động, không khí ướt át, lộ ra lạnh lẽo, làm người theo bản năng tràn ngập phòng bị.
Nam Cung Ly nắm Tiểu Huyền Ngọc đi ở phía trước, Bách Lý Tô, hắc y nhân bảo vệ ở hai sườn.
Trong cơ thể, Tiểu Kim Thử im lặng lần nữa xao động lên, không khí run lên, chui vào bên cổ Nam Cung Ly.
Tiểu gia hỏa xuất hiện làm thú hồ trong lòng Tiểu Huyền Ngọc bất an.
“Nhị tỷ, phía trước có thứ gì sao?” Tiểu Huyền Ngọc vừa trấn an thú hồ trong lòng, vừa tò mò hỏi.
Không đợi Nam Cung Ly trả lời, Tiểu Kim Thử ghé vào bên cổ bắn ra ngoài, trực tiếp biến mất trong bóng tối.
“Xem ra vật nhỏ kia phát hiện cái gì.
” Bách Lý Tô đứng ở phía sau, đáy mắt lóe sáng.
“Đi!” Hắc y nhân thần bí quát khẽ, vung tay lên, cuốn Nam Cung Ly, Nam Cung Huyền Ngọc nhanh chóng tiến đến.
Tiểu Kim Thử biến mất không thấy đi vòng vèo, trong miệng chi chi kêu không ngừng.
Theo Tiểu Kim Thử sở chỉ phương hướng, mọi người một đường đi vào một chỗ vách đá trước, quá mức hẹp hòi, Bách Lý Tô bị bắt đứng ở bên ngoài.
“Cái gì cũng không có.
” Tiểu Huyền Ngọc xoay tròn mắt, nhìn chung quanh từ trên xuống dưới, trừ bỏ một vách đá đen như mực, cái gì cũng nhìn không thấy.
Đúng lúc này, không khí phía trên dao động, một sự uy hiếp thật lớn truyền đến, chỉ nghe ‘ầm’ một tiếng, có thứ gì đó nhanh chóng rơi xuống.
“Cẩn thận!” Hắc y nam nhân thần bí gầm nhẹ, thân thể có điều kiện phóng ra nhào tới, song song bảo vệ Nam Cung Ly và Tiểu Huyền Ngọc ở trong vòng bảo hộ.
Phanh, một tiếng trầm vang, Nam Cung Ly rõ ràng cảm ứng được thân thể nam nhân truyền đến căng chặt và trong miệng phát ra tiếng kêu rên như có như không.
Đá lớn nện ở trên lưng hắn, lấy lực lượng bản thân, khó khăn lắm mới thừa nhận được, xây dựng ra một cái không gian tạm thời an toàn cho nàng và Tiểu Huyền Ngọc, hương vị máu tươi tràn ngập, tanh ngọt nhè nhẹ truyền đến, làm nàng nhịn không được nhíu mày.
Nhưng nam nhân chặt chẽ để nàng ở trên vách đá, đôi tay chống ở hai sườn, trọng lượng áp bách khiến cho cả người nàng không thể nhúc nhích.
Thân thể hai người chạm vào nhau, da thịt dán chặt, hô hấp nóng rực nam nhân thở ra phun ở bên tai, trong ái muội lộ ra thân mật, bí mật mang theo tê ngứa nhè nhẹ.
“Ngươi, đổ máu!” Nam Cung Ly khó khăn mà ngẩng đầu, nhìn qua mặt nam nhân.
Thừa nhận đá lớn áp lực đầu nam nhân ngửa về sau một phân, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống mà nhìn lại đây, mắt đen đến giống như một cái hồ sâu kia thật sâu mà khóa chặt nàng, dưới mặt nạ khóe môi cong lên một độ cong ở nơi nàng nhìn không tới.
“Đây là đang quan tâm bổn vương?” Âm thanh khàn khàn từ tính, lộ ra trêu đùa vang lên, nam nhân nhìn Nam Cung Ly, bỡn cợt nói.
Nam Cung Ly nhịn không được mắt trợn trắng, nào con mắt của hắn nhìn thấy mình quan tâm hắn?Nàng chỉ là đang trần thuật một sự thật mà thôi.
Không đợi nàng phản bác, trước mặt tối sầm lại, không khí càng thêm áp bách, môi ấm áp nào đó ngậm ở trên môi mình.
Mặt nạ lạnh băng dán vào gò má làm nàng nhịn không được giật mình một cái, một nóng một lạnh, cực hạn đánh sâu vào.
Cảm nhận được tiểu nữ nhân tay chân lóng ngóng, nam nhân hôn đến càng thêm thâm nhập, môi mềm mại đến giống như cánh hoa làm hắn vốn mang tâm tư trêu đùa trở nên không chịu khống chế.
Ầm!Trong đầu Nam Cung Ly nóng lên, nổ tung, hai làn môi chạm nhau, một dòng điện lan khắp toàn thân, rùng mình phát ra từ linh hồn.
“Nhị tỷ, các người đang làm gì?” Hô hấp ái muội vang lên, Tiểu Huyền Ngọc chen giữa hai người ở phía dưới tò mò nói, âm thanh trẻ con non nớt nháy mắt đánh vỡ cái loại không khí huyền diệu này.
Nam Cung Ly cứng đờ, ấm áp và tanh ngọt trên môi làm nàng quẫn đến hận không thể tìm cái hầm ngầm chui vào, đã xấu hổ và giận dữ lại tức bực, cố tình nam nhân nào đó căn bản không buông ra, không khỏi há mồm, hung hăng mà cắn xuống.
Một tiếng kêu rên, rốt cuộc nam nhân buông ra, cũng vào lúc này, tảng đá lớn đè ở trên lưng hắn kia bị một lực lượng cường đại đánh vỡ.
“A, ta còn tưởng rằng các hạ có bao nhiêu lợi hại, nhưng ngay cả một tảng đá nhỏ như vậy đều giải quyết không được.
” Bách Lý Tô dựa vào trên vách đá ở một bên, trong tay giơ một viên dạ minh châu lớn bằng miệng chén, huyệt động u ám nháy mắt sáng rõ, lại thấy ánh mắt hắn tà mị, khóe môi chứ trào phúng nhè nhẹ.
.