(Quyển 1) [Edit] Mau Xuyên: Kí Chủ Nàng Lại Mềm Lại Ngọt

Chương 36

Nửa giờ sau, Hạng Tinh thuận lợi đến được chân núi tuyết.
[ Chúng ta xuất phát thôi. ]
Cô ngước lên trên liếc mắt một cái, chuẩn bị bước tiếp.
[ Tích tích tích ——]
Bản đồ định vị thực tế ảo đột nhiên phát ra tiếng cảnh báo liên tục.
Một người một hệ thống sửng sốt, đồng thời quay người nhìn lại.
Trên bản đồ xuất hiện nhiều chấm đen kì lạ, đang hướng dần về phía Hạng Tinh.
[ Đây là cái quỷ gì?! Theo dõi chúng ta sao……]
Áp Áp bị doạ cho nhảy dựng, nhanh chóng kiểm tra.
Đôi mắt màu xanh lạng lùng hạ xuống: [Thế nhưng đây lại là người của Hạng gia.]
[ Hạng gia……]
Nữ hài nhíu mày.
Cũng không nói gì thêm, ngược lại tiếp tục cất bước, hướng về phía núi tuyết.
Áp Áp bị hành động của nàng làm cho cả kinh, có chút khẩn trương: [ Này này này! Cô không tính trốn một chút sao? Những người này chắc chắn là không đơn giản, cô mang bọn họ vào núi, không phải càng thêm nguy hiểm sao……]
[Sẽ không.]
Hạng Tinh chẳng những không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại còn nhếch nhếch môi.
[ Có một số việc ta không thể làm, nhưng mà thiên nhiên thì có thể nha. ]
Cô vừa dứt lời, Áp Áp nhìn vào đôi mắt mềm mại ngây thơ kia, đột nhiên cảm thấy không rét mà run.
Làm nó sợ đến nỗi rụt đầu lại, không nói chuyện nữa.
Mặc cho nữ hài chầm chậm leo lên núi tuyết.
.....
Quả nhiên.
Sau khi Hạng Tinh lên núi, liền bắt đầu đi loanh quanh.
Đám chấm đen kia ngay từ đầu
còn tích cực đuổi theo.
Sau khi đuổi được mấy vòng, Áp Áp phát hiện tốc độ của mấy chấm đen ngày càng chậm.
Còn Hạng Tinh ngay cả một chút mệt mỏi cũng không có, rất cẩn thận mà khống chế khoảng cách giữa mình và Lục Thiệu Khiêm.
Mãi cho đến lúc một đám chấm đen đó dường như đã cạn kiệt sức lực, chống đỡ hết nổi, liền biến mất trên bản đồ.
.....
Đồng thời, ở một nơi nào đó sâu trong núi, trong một hang động phủ đầy tuyết.
Nam nhân nhàn nhã ngồi trên ghế, phủ một tấm chăn mỏng trên chân, một bên uống trà nóng, một bên đọc sách.
Chợt truyền đến một loạt tiếng bước chân vội vàng.
"…… Thiếu gia, thiếu gia!"
Hứa trợ lí lao vào với một chiếc máy tính trên tay, thở hổn hển mà báo cáo.
"Ở trong núi đột nhiên có thêm một người, đem những người đang theo dõi chúng ta loại bỏ."
"Sao?"
Lục Thiệu Khiêm từ trang sách nâng mắt lên, thâm ý nhìn máy tính một cái.
Dừng lại, đem quyển sách để sang một bên: "Cho tôi xem."
Hứa trợ lí nhanh chóng đưa máy tính qua.
Nam nhân chỉ liếc nhìn điểm GPS màu tím nhạt mang theo một dãy ID kì quặc, đôi mắt bỗng nhiên trợn to.
Cô…… làm sao lại xuất hiện ở chỗ này!
Hắn nheo mắt lại, không thể không tiến lại gần để xác nhận.
Không sai.
Cái ID này, là hắn tự mình thiết kế, toàn thế giới chỉ có mình hắn biết.
Định vị đặt trong túi thỏ của cô là để chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Chẳng lẽ...
"Thiếu gia, người này thật lợi hại,  cô ấy làm như thế nào mà có thể đem những người đó đánh bại?"
Hứa trợ lí hoàn toàn không có chú ý tới biểu cảm của thiếu gia nhà mình, chỉ lo thao thao bất tuyệt.
Lại thấy Lục Thiệu Khiêm hai tay nắm chặt, đứng bật dậy.
Lấy tốc độ cực nhanh mang theo một bộ trang bị.
Thấy vậy, Hứa trợ lí vẻ mặt mộng bức: "Thiếu gia, ngài muốn đi đâu?... Đi giúp cô ấy sao?... Chẳng lẽ cô ấy là người của chúng ta?"
"Cô ấy chính là Lục phu nhân."
.....
Một bên khác, Hạng Tinh rốt cuộc cũng đem một con côn trùng theo đuôi bỏ lại đằng sau.
Nhìn trên bản đồ không có một chấm đen nào nữa, cô nhẹ nhàng thở ra.
Rũ mắt xuống, vỗ vỗ bụng.
A, có chút đói.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Bình Luận (0)
Comment