[Quyển 1] Hàng Ngày Làm Npc Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 156

Edit: cầm thú

Sinh hoạt của nghệ sĩ chính là đi tới đi lui bận rộn đủ việc.

Sau khi thử vai thành công bộ <<luật sư thực tập>>, Tần Vũ bắt đầu bận rộn việc mới.

Lần này Lăng Hiểu cực kì để tâm, mỗi ngày đi theo Tần Vũ đến trường quay, âm thầm quan sát Thượng Ngữ Yên, từ từ, cô phát hiện Thượng Ngữ Yên hình như không có bất kì phản ứng đặc biệt gì đối với mình, thậm chí có đôi khi cô ấy dùng ánh mắt cực kì diệu kỳ nhìn chính mình.

Ừm, ánh mắt đó quá mức phức tạp, ngay từ đầu Lăng Hiểu không rõ là ý gì.

Mãi đến một ngày, Cố Viễn Bạch ghé thăm, Lăng Hiểu phát hiện ánh mắt Thượng Ngữ Yên càng thêm phức tạp, ánh mắt nhỏ lại, vụng trộm quan sát, tới tới lui lui trên người mình và Cố Viễn Bạch.

Lúc này Lăng Hiểu mới hiểu được.

Thượng Ngữ Yên là nhiệm vụ giả, cô ấy biết hết nội dung tác phẩm là Lăng Hiểu vẫn luôn thầm yêu Cố Viễn Bạch, cho nên cô ấy mới dùng ánh mắt kì quái như vậy nhìn Lăng Hiểu.

Thượng Ngữ Yên nắm toàn bộ kịch tình thế giới, giống như đôi mắt của thượng đế, dùng ánh mắt phức tạp để thương cảm cho sự tồn tại của Lăng Hiểu.

Nhưng cô ấy không biết.

So với cô ấy Lăng Hiểu còn biết rõ ràng hơn, hơn nữa còn sống thoải mái hơn cô ấy nhiều.

Giống như một bài thơ viết rằng ---

Ngươi đứng trên cầu ngắm phong cảnh.

Người đứng trên lầu nhìn ngươi.

Có lẽ...

Còn có những cái rất cao, đang nhìn toàn bộ thế giới này...

**

<<Luật sư thực tập>> từ khi bấm máy đến đóng máy, đều vô cùng thuận lợi.

Chẳng qua tháng quay đầu tiên, bên phía đầu tư đột nhiên bắt đầu can thiệp quay phim, hành động cụ thể là, nghiêm cấm nam nữ chính diễn cảnh thân mật, thậm chí toàn bộ kịch bản những cảnh quay thân mật ôm hay hôn nhau của nam nữ chính đều bị cắt bỏ không còn một miếng.

Những thứ này, tất nhiên là do Kiều tổng phía sau giở trò.

Lăng Hiểu: Kiều tổng vất vả rồi!

Mỗi ngày không truy thê, không phải tổng tài bá đạo!

Mỗi ngày không ghen, không phải nam chủ tốt!

Đối với việc Kiều tổng truy thê thế nào, Thượng Ngữ Yên lại tiến công chiếm đóng hắn thế nào, Lăng Hiểu hoàn toàn không tò mò, cũng không có hứng thú tìm hiểu.

Nếu như độc giả cảm thấy hứng thú có thể đi lên mạng tìm một đống truyện ngôn tình bá đạo tổng tài, đủ loại tổng tài: Hoắc thiếu, Cố thiếu, Mộ thiếu, Phó thiếu, kinh thành tứ thiếu online dạy các người bá đạo sủng vợ!

Lăng Hiểu: Chú ý, tác giả lại viết bậy tăng số chữ ~

Tác giả: ...

**

Trước khi tới phân cảnh của Tần Vũ, Lăng Hiểu đột nhiên nhận được lời mời của Thượng Ngữ Yên, mời một mình cô đi.

Lăng Hiểu đúng hẹn đi tới, trong phòng thuê nghe thấy tiếng cười của Thượng Ngữ Yên.

"Đến đây, mời ngồi."

Thượng Ngữ Yên giống như gặp bạn lâu năm, vô cùng nhiệt tình chào Lăng Hiểu.

"Ừm."

Lăng Hiểu tùy tiện ngồi một bên, tò mò nhìn Thượng Ngữ Yên: "Cô tìm tôi có chuyện gì sao?"

"Lăng Hiểu, trước hết chị nhìn cái này đi."

Thượng Ngữ Yên mang hợp đồng lên.

Hợp đồng người đại diện?

Nói chuyện còn cần hợp đồng à?

Thôi, cái này không quan trọng.

Lăng Hiểu không quan tâm cầm hợp đồng lên nhìn, số tiền trên hợp đồng đủ làm mù mắt chó.

Mẹ nó!

Quá nhiều số!

Số tiền này đủ để ăn cả đời đúng không?

"Giải trí Dật Thiên thiếu một tổng giám, chỉ cần chị kí vào hợp đồng này, vị trí đó liền là của chị rồi."

Gần đây, tình cảm của Thượng Ngữ Yên và Kiều Cảnh Dật đột nhiên tăng lên rất nhiều, mà Thượng Ngữ Yên cũng bắt đầu tham dự nội vụ của giải trí Dật Thiên, công ty giải trí mạnh ngoại trừ tiền và nghệ nhân, còn cần tổng giám có năng lực lãnh đạo mới được.

Trong trí nhớ của Thượng Ngữ Yên, trong kịch tình thế giới này, người đại diện có năng lực nhất, chính là Lăng Hiểu!

Nhìn thấy hai mắt Lăng Hiểu phát sáng khi nhìn hợp đồng, Thượng Ngữ Yên vô cùng hài lòng, hơn nữa âm thầm hỏi hệ thống, muốn biết hảo cảm của Lăng Hiểu đối với mình là bao nhiêu.

Nói ra, hệ thống bình thường chỉ có thể xem độ hảo cảm của nhân vật bị chiếm đóng, nhưng hệ thống của Thượng Ngữ Yên lại tốt hơn, có thể xem độ hảo cảm của tất cả nhân vật trong kịch tình đối với kí chủ.

Hệ thống: Độ hảo cảm của mục tiêu trước mặt là 0!

Thượng Ngữ Yên: ...

Lăng Hiểu: (* ̄) ̄)

Bình Luận (0)
Comment