Lát sau, mọi thứ đều khôi phục yên tĩnh.
Xử lí đám người chán chê trong nhà vệ sinh xong, Số 23 tâm trạng thoải mái, tiêu sái bước ra ngoài .... thản nhiên tìm chỗ phi tang xác chết.
Hệ thống [...] Dành một phút mặc niệm cho những người đã khuất,
Cơ mà phải công nhận, ký chủ mới của nó thật khỏe nha~!
Phi tang xong tất cả chứng cứ Số 23 thản nhiên đi lại loanh quanh trong khuôn viên trường học,
Trên đầu là bóng đêm bao trùm, chỉ có ánh trăng bạc lặng yên chiếu sáng,
Cảm nhận được cơn đau truyền tới, thiếu nữ hơi hơi nhíu mi, lại quan sát một lượt,
Nương theo ánh trăng sáng ngời, cô mới nhìn thấy trên hai tay và quần mình đều dính đầy máu.
Vết thương thì dùng tốc độ nhanh chóng khép miệng, trên làn da trắng nõn trước sau như chưa từng bị thương.
Số 23 nhẹ nhàng giật giật môi, nhíu nhíu mày, trong giọng nói mang theo nồng đậm mỏi mệt,
''Hừm...''
Thân thể này, đồng phục kiểu này nữa, rõ ràng là của học sinh trung học, còn đây là trường học rồi!
Nếu liên kết cái này lại, chắc chắn đây là một tiểu thuyết thanh xuân vườn trườn não tàn nhiều chương nào đó!
Mình thật là thông minh nha!
Hệ thống [...] Đã logout
Số 23 tìm một chỗ khuất không người,không nhúc nhích bắt đầu tiếp thu cốt truyện...
Một khắc sau ...
Mẹ nó chứ! Hệ thống thiểu năng, vác xác ra đây cho lão nương chém !!!!!!!! Số 23 vươn tay mệt mỏi xoa mi tâm, tức giận chửi tên hệ thống
'Đây là thế giới mà con người chung sống với ma cà rồng, số lượng con người rất ít vì ngoại trừ những người có tài năng hay có khả năng chiến đấu cao thì còn lại đều bị đưa đi làm thực phẩm hoặc thí nghiệm. Những người tài năng đó được đưa vào một tổ chức trấn an ma cà rồng điên. Mà, quan trọng là... nữ chủ cũng là một trong số đó!!!!!!!!!
Nữ chính là một con người bình thường như bao nữ chính khác, ghét ma cà rồng nhưng lại vô tình lập khế ước máu với nam chính rồi ảnh giúp chị khám phá ra thân phận thật sự rồi cứu chị ấy không biết bao nhiêu lần. Trái tim sắt đá cũng từ từ hóa mềm, chị yêu ảnh rồi cả hai cùng nhau chiến đấu, lật đổ quốc vương lên làm chủ, lấy nhau, tiến tới hạnh phúc lâu dài, con đàn cháu đống...v....v....
Còn nguyên chủ tên An An, xét theo tình huống vừa gặp thì là mục tiêu hoàn hảo để bị bắt nạt trong lớp. Nhưng làm cho ngươi ta giật mình chính là, nguyên chủ là công chúa độc nhất, con cưng của quốc vương đảo quốc, ma cà rồng thuần chủng. Một người xinh đẹp, kiêu ngạo, đứng trên vạn người, muốn gia thế có gia thế, muốn nhan sắc có nhan sắc a,
Điển hình của một người, à nhầm, ma cà rồng sinh ra đã ở vạch đích,
Vâng, đừng hỏi cô tại sao cô ta lại bị đám người đó đánh. Mô típ quen thuộc cả thôi, chị ấy yêu nam chính, là con trai út trong ba anh em trai của gia tộc mạnh nhất đảo quốc, thế là giả vờ làm thường dân, vào đây học để được gần anh, tiếp cận ảnh. Nhưng mà, vật hi sinh chỉ mãi là vật hi sinh!!! Nam chính biết thân phận của cổ nhưng làm ngơ rồi cùng nữ chính lật đổ vương quốc, ném cô cho bầy sói ăn?!
Và họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau,
Happy Ending.'
Số 23 phiền muộn "..." Kết thúc của Happy???
[ Nguyện vọng của nguyên chủ An An: không cho nam chính và nữ chính ở bên nhau, bảo vệ vương quốc và nghiễm nhiên lên ngôi hoàng đế - địa vị thực sự của cô. ]
Tử quang lóe lên, thiếu nữ lúc này mới chần chừ sờ lại răng mình... là răng nanh!?
Quào...
Mẹ nó thật là cẩu huyết mà!
Khi cô xuyên đến đây, lại đúng vào thời điểm nguyên chủ bị bắt nạt vì đi theo nam chính. Đám người lúc nãy thuộc một đám fan nào đó của hắn, vừa dằn mặt cô để cảnh cáo.
Đi qua mấy cái sân rộng, lúc này đã tới trước cổng trường,
Vẫn đang trong buổi học, cổng sắt bị khóa hai lớp kín kẽ.
Thiếu nữ tìm một chỗ tường thấp, xắn tay áo, thong thả chống hai tay lên bờ gạch cứng, leo lên một cách hết sức thành thạo, vững vàng đáp xuống đất.
Số 23 phủi phủi tay, sau đó lâm vào trầm tư.
Chưa đầy một khắc liền nhấc máy, dựa theo ký ức của nguyên chủ, gọi đi,
...
"Những gì ta dặn, phải nhớ kĩ."
Ngữ khí của thiếu nữ cực kì bình tĩnh.
" Dạ vâng thưa công chúa!" Người ở đầu dây bên kia tỏ ra vô cùng cung kính với cô
Số 23 gác máy, nở một nụ cười âm hiểm ...'Aaa... Sắp có kịch hay để xem rồi đây!'
Hệ thống ở nơi xa xăm [...] Sao cứ cảm thấy có dự cảm không lành....