*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thư trung tự hữu hoàng kim ốc, cổ nhân thành không khinh ta!
*Ý nói: Trong sách tự nó cũng có sẵn căn nhà được dát vàng.
Nguyên chủ không thích đọc sách, chuyện này cũng không thể trách nàng được nha!
Trong ghi chép của Mộ gia, hoa Vĩnh Sinh chính là một loại cổ trùng.
Không giống như các loại cổ trùng khác, nó không cần chủ nhân nuôi nấng, là lấy hình dáng cái kén của con sâu để tồn tại.
"Muốn hoa Vĩnh Sinh nở, còn cần cổ Tình Hoa."
Sau khi hai loại cổ trùng chém gϊếŧ nhau, ai thắng, thì có thể chính thức nở ra hoa Vĩnh Sinh hoặc cổ Tình Hoa thực sự.
Lúc đó sẽ giống như lúc bồi dưỡng cổ trùng.
Linh Quỳnh: "...."
Cái này không phải là xong con bê rồi sao?
Hoa Vĩnh Sinh đã ở trong thân thể của con yêu rồi, thế này phải làm sao để chúng nó chém gϊếŧ lẫn nhau đây?
Không đúng...
Nở hoa ra rồi hình như phải chết đi?
"Nếu cổ trùng đã ở trong cơ thể thì có cách nào lấy cổ trùng ra ngoài không?"
"Con..."
Mộ phụ nhíu mày, giống như trên mặt có mấy chữ ' Không phải con trúng chiêu rồi chứ'.
"Con không có." Linh Quỳnh lập tức nói.
"Nghe nói ở ngoại vực có một loại thảo dược, có thể rút loại cổ trùng này ra." Mộ phụ nói: "Nhưng mà cái này chỉ được ghi chép ở trong sách, cụ thể là có tác dụng hay không thì không biết được."
Còn có thể cứu là được.
Ít nhất cũng có thể chống đỡ được vài năm!
Mộ phụ nhìn thấy người y phục đen bị bắt giữ, lại hỏi một ít chuyện.
"Đúng rồi, gần đây con có thấy Đường muội của con không?"
"Không có."
Sau khi Mộ Tiểu Nghiên chạy, cũng không có một chút tin tức nào.
Lúc trước Mộ phụ đã phái người đi tìm.
Nhưng mà cho đến tận bây giờ vẫn không có manh mối.
Mộ phụ cũng không hỏi nhiều nữa, lo lắng rời khỏi phòng.
Mộ phụ nhìn thấy Lạc Trần Y ở ngoài hành lang.
"Ngươi là.... Lạc Trần Y?"
Mộ phụ đã từng gặp qua Lạc Trần Y.
Nhưng mà ở trong này nhìn thấy hắn, có chút không dám tiếp nhận.
Lạc Trần Y cúi đầu, rất là câu nệ: "Mộ gia chủ."
Mộ phụ: "...."
Sao nữ nhi của ông ta lại ở cùng với Lạc Trần Y?
Không phải nó đào hôn hắn rồi sao...
Linh Quỳnh nghe thấy âm thanh, đi ra khỏi phòng.
"Tiểu Trọng, sao các con lại thế này?"
"Phụ thân, có thời gian rảnh sẽ giải thích với phụ thân, phụ thân đi nhanh đi." Linh Quỳnh kéo Lạc Trần Y vào phòng.
Mộ phụ: "???"
Mộ phụ gõ cửa: "Mở cửa, con giải thích rõ ràng cho ta, chuyện gì đang xảy ra?!"
"Mộ Tiểu Trọng, có nghe thấy không?"
"Con đi ra cho ta! Cô nam quả nữ ở chung một cái phòng thì ra cái thể thống gì!!"
Linh Quỳnh thật sự không chịu nổi nữa, mở cửa đi ra.
"Phụ thân, người có thể có chút đoan trang thận trọng không? Tốt xấu gì thì phụ thân cũng là chủ của một nhà mà!"
Lúc này Mộ phụ còn quản cái gì là đoan trang thận trọng nữa: "Con cùng với hắn sao lại thế này?"
"Nói ra thì rất dài...."
"Vậy nói ngắn gọn đi."
Việc này mà không nói rõ ràng thì làm sao ông ta còn suy nghĩ nào để đi làm chuyện khác.
Lúc trước để cho nàng gả đi, nàng lại uy hiếp muốn chết, còn trốn khỏi nhà rời đi.
Bây giờ lại ở cùng với Lạc Trần Y!!
Chính là nàng nói với mình, là Võ Lâm minh giáo vu oan nàng, muốn hãm hại nàng.
"Võ Lâm minh giáo đối phó với con chính là vì Lạc Trần Y."
"Cái gì?"
Linh Quỳnh nhún vai: " Võ Lâm minh giáo luôn muốn đuổi gϊếŧ Lạc Trần Y, con cứu hắn, bọn họ đuổi theo bắt con. Bắt không được con, cho nên mới có chuyện như vậy."
"Phụ thân, phụ thân nói bọn họ có xấu hay không. Không bắt được người, lại dùng thủ đoạn này."
Linh Quỳnh còn không quên cho Mộ phụ ít thuốc nhỏ mắt.
"Lạc Trần Y là thiếu minh chủ, vì sao đang yên lành lại đuổi gϊếŧ hắn?"
"...."
Linh Quỳnh tự hỏi có nên nói thật hay không.
"Bởi vì hoa Vĩnh Sinh." Không biết Lạc Trần Y đã đứng ngoài cửa từ lúc nào, chủ động trả lời vấn đề này.
Mộ phụ quay đầu nhìn nữ nhi nhà mình.
Khó trách lúc nãy nàng hỏi mình chuyện hoa Vĩnh Sinh.
Mộ phụ một phát đoán trúng: "Hoa Vĩnh Sinh ở trong cơ thể ngươi?"
Lạc Trần Y gật gật đầu.
Mộ phủ có ghi chép về hoa Vĩnh Sinh, đương nhiên cũng biết cách nuôi dưỡng của loài hoa này.
Mộ phụ cảm thấy có chút khó tiếp nhận được.
Rốt cuộc Võ Lâm minh giáo đang làm cái gì!
....
Mai gia chủ nhận được thư, lập tức mang người đến đón nữ nhi của mình.
Mộ phụ và Mai gia chủ gặp nhau nói về chuyện này, vẻ mặt của Mai gia chủ cũng không thể tin.
Võ Lâm minh giáo đang êm đẹp, vì sao muốn hãm hại Vô Ảnh giáo.
Nhưng nữ nhi của mình lại tự mình trải qua, hơn nữa còn bắt được mấy người kia, đều tự thừa nhận bọn họ là người của Võ Lâm minh giáo, dựa theo mệnh lệnh của Duệ Hải mà làm việc.
Duệ Hải thân là hộ pháp, chỉ có minh chủ mới có thể sai sử hắn ta.
Chuyện này không thể không liên quan tới Võ Lâm minh giáo.
Nhưng bây giờ bọn họ không có đủ chứng cứ, trên giang hồ khắp nơi đều truyền Vô Ảnh giáo làm xằng làm bậy.
Cứ như vậy, phỏng chừng rất nhanh sẽ nhấc lên một hồi phong ba.
Cho nên bọn họ phải nghĩ ra một cách, tìm ra chứng cứ xác thực.
Linh Quỳnh: "Bắt Duệ Hải là được rồi phải không?"
"Duệ Hải? Bắt hắn như nào?" Mộ phụ nghi ngờ Linh Quỳnh có suy nghĩ viển vông.
Duệ Hải thân là hộ pháp của Võ Lâm minh giáo, võ công cực kỳ lợi hại, huống hồ không nhất định hắn ta sẽ tự mình lộ mặt.
Ngay cả người ở đâu ngươi cũng không biết, bắt người như nào?
Linh Quỳnh: "Chuyện này có gì khó, chuẩn bị một cạm bẫy, lừa hắn đến không phải là được rồi sao."
"Con nói nghe thật dễ dàng."
"....."
Nó vốn dễ dàng mà.
Ba ba đây đã ra tay, sao mà không bắt được!
Mộ phụ muốn đi bàn bạc với những người khác, Linh Quỳnh âm thầm để người gửi thư cho Duệ Hải.
Không kiêng nể gì mà hẹn hắn.
.....
Mộ phụ liên hệ với những môn phái gần đây cùng gặp mặt với bọn họ.
Mộ phụ nói xong, lập tức đã có người đưa ra nghi ngờ: "Việc này thật sự do Võ Lâm minh giáo làm?"
"Không phải là chúng ta không tin ngươi, nhưng mà chứng cứ này không thể chứng minh là do Võ Lâm minh giáo làm...."
"Có lẽ là mấy người kia vu oan cho Võ Lâm minh giáo thì sao?"
Một bên là danh môn chính phái ở trên giang hồ, một bên là tà giáo có ác danh ở bên ngoài.
Trong tiềm thức, sẽ thiên vị về bên phái danh môn chính phái hơn.
"Mộ gia chủ, ngươi không thể vì nữ nhi của ngươi mà đi nói lung tung."
"Đúng vậy, Võ Lâm minh giáo có lý do gì mà phải làm như vậy?"
Mộ phụ đoán được sẽ như vậy, những nghi ngờ này cũng đã lường trước được.
Ông ta gọi Mai gia chủ và Mai tiểu thư ra làm chứng.
Nhưng vẫn có người không tin như lúc trước: "Mai tiểu thư nói đúng cũng chỉ là lời từ một phía, ai biết có phải liên thủ với nhau giở trò hay không?"
Người là bọn họ bắt được.
Người nói cũng chính là bọn họ.
Ngộ nhỡ ngay từ đầu chính là tự biên tự diễn thì sao?
Mộ phụ: "...."
Dù sao thì mặc kệ Mộ phụ nói gì, những người này cũng đều nghi ngờ.
"Phụ thân, con đã nói rồi, bắt người thực tế hơn."
Linh Quỳnh từ ngoài cửa bước vào, những người đang ngồi từ từ đứng dậy, cảnh giác nhìn nàng.
"...."
Nhìn gì!
Linh Quỳnh nhức đầu, cẩn thận đi đến giữa phòng, tìm một chỗ ngồi xuống.
Tiểu cô nương mỉm cười bắt chuyện với mọi người: "Không cần khách sáo như vậy, ngồi ngồi ngồi."
Mọi người: "...."
"Mộ gia chủ, sao ngươi lại ở chung với Mộ Tiểu Trọng?"
Linh Quỳnh: "Có cái gì kỳ lạ sao?"
"Chính ngươi làm ra chuyện gì, ngươi không biết sao?"
"Chuyện này cũng không phải do ta làm." Linh Quỳnh húp một ngụm trà: "Ta cần biết cái gì?"
"Ngươi nói không phải thì không phải sao?"
"Vậy ngươi nói thì phải à?"
"Bên ngoài đã truyền đầy ra như vậy rồi."
"Lời đồn không thể tin nha." Linh Quỳnh buông ly trà đang cầm trong tay xuống, cười nhẹ: "Không phải vừa rồi các ngươi đã cho phụ thân ta một khóa học sinh động sao?"
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
Nghỉ lễ vui vẻ nha các tình yêu, hôm nay đến đây thôi, ngày mai bão hết vị diện này