(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 232

Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.

"Cậu đánh nhau à?"

Tan học, Đường Quả mỉm cười nhìn Ngụy Việt mặt mũi bầm dập. Ngụy Việt bị cô nhìn, sởn hết cả da gà da vịt.

Biết thế hôm nay cậu trốn học. Mẹ kiếp, không biết sáng nay ăn phải bùa mê thuốc lú gì.

"Ai cần cậu lo?"

Đường Quả vẫn cười, lấy từ trong cặp ra một lọ thuốc đỏ để trước mặt Ngụy Việt, "Ầy, bạn trai tương lai là đầu gấu, may là tớ đã chuẩn bị trước."

"Bôi chút đi, mặt đẹp trai như vầy bị thương khó coi lắm."

Sắc mặt Ngụy Việt không thể miêu tả. Cậu không dám nhìn Đường Quả. Cô điên rồi đúng không? Lớn tiếng như vậy, sợ người khác không nghe thấy à?

Thấy các bạn trong lớp nhìn mình, cậu cáu, giải thích vô dụng.

"Cậu đang chờ tớ bôi giùm cậu hả?" Đường Quả giả vờ cầm lọ thuốc đỏ lên. Ngụy Việt kinh hãi, vội giật lấy lọ thuốc, "Không cần, tự tôi làm."

"Ừ ừ, bạn trai, cậu tự làm."

"Cậu..." Ngụy Việt mím môi, "Cậu đừng có nói bậy."

"Ai da, ôm cũng ôm rồi, tớ cũng lấy danh nghĩa bạn gái đưa thuốc cho cậu, cậu cũng không có phủ nhận nha." Đường Quả chớp mắt, "Không đùa cậu nữa, bôi thuốc đi, tớ đọc sách."

"Sắp tới thi cuối kì rồi." Cô nghiêm túc lại, "Lần này tớ muốn đứng đầu khối."

Giọng cô không nhỏ, cả lớp nghe thấy hết. Đặc biệt là Phó Trác Thư đang đứng đầu cũng nghe được. Hai người không quen biết gì nhau, cậu ta nhớ kĩ Đường Quả đơn giản là vì cô đứng thứ hai trong lớp, đứng thứ ba toàn khối.

Gần đây Đường Quả nổi tiếng toàn trường.

Ai cũng biết rõ cô bị tạt axit, một số người cho là cô đắc tội người khác, chỉ có học sinh C1-3 biết là cô tai bay vạ gió. Chẳng qua là giải thích thế nào người ta cũng không tin.

Phó Trác Thư ngồi trong góc, chú ý đến cô bạn đã bị hủy dung nhưng vẫn tỏa sáng như cũ.

Trước khi Kỷ Tiểu Tư xuất hiện, con gái trong trường cậu ta chú ý nhất là Đường Quả.

Không biết từ lúc nào, Kỷ Tiểu Tư đã lấp đầy tầm mắt cậu ta. Nhưng mỗi khi thấy Đường Quả vui cười đùa giỡn với Ngụy Việt, cậu ta không tự chủ được mà nhìn về phía cô.

Cậu ta mờ mịt, rốt cuộc người hấp dẫn cậu là Đường Quả hay là Kỷ Tiểu Tư.

Mới vừa lên nhất trung, Đường Quả đã được gọi là giáo hoa, ánh mắt của cô mãi mãi trên người thằng lưu manh Ngụy Việt kia, cho tới bây giờ không có nhìn thấy người khác.

Mọi người nói, giáo hoa Đường đẹp mắt, đầu óc thông minh nhưng mắt bị mù, cậu ta có chút đồng tình. Cậu ta không biết có phải mình ghen ghét hay không, mãi đến khi Kỷ Tiểu Tư xuất hiện, cậu mới tận lực xem nhẹ cô.

[Kí chủ, nam chính đang lén ngắm cô.]

Đừng nói hệ thống thăng cấp, ngay cả chưa thăng cấp, muốn quét xung quanh xem ai chú ý đến Đường Quả chỉ là chuyện đơn giản.

Nó cảm thán, kí chủ nhà mình có khác, không thèm thả mà nam chính vẫn dính bả.

"Cậu ta nhìn ta liên quan đếch gì đến ta. Ta có hứng thú quái đâu."

[Kí chủ, cô không nghĩ là thả bả nam chính là trả thù lớn nhất với Kỷ Tiểu Tư hay sao?] Hệ thống mờ mịt hỏi, chiến tranh giữa con gái với con gái không phải thế à?

Đường Quả cười nhạo, "Đối phó một Kỷ Tiểu Tư mà ta đây phải đi dụ dỗ một người ta không hứng thú, ta không có rảnh như thế. Lại nữa, Ngụy Việt đáng yêu, ta nhìn thôi đã muốn trêu. Đáng yêu, ngây thơ, yêu đương chắc cũng chân thành lắm, ta rất thích."

Hệ thống: Chó kí chủ.

Bình Luận (0)
Comment