(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 265

Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.

Bài viết vừa xuất hiện đã bị vô số người đẩy lên, bởi vì nó khiến quần chúng ăn dưa điên cuồng.

Người nhà họ Mã biết được tin tức này, vội tìm người xóa đi. Nhưng không hiểu sao xóa mãi cũng không xóa được.

Bọn họ nghĩ đến xin quyền hạn để tạm xóa diễn đàn này, đồng thời đăng tin đây là bịa đặt.

Nhưng mà không có ai tin Mã thị trong sạch. Chứng cứ trong bài viết vô cùng xác thực, chỉ cần điều tra thôi là biết đúng hay sai.

Tình hình cấp bách, nhà họ Mã nghĩ đến chỗ dựa, nhưng gọi điện mãi cũng không ai nghe.

Bà Mã đang chơi mạt chược với các bà lớn nhà giàu, nghe được tin này mà ngã ngửa, vội vội vàng vàng xách túi chạy về nhà họ Mã.

Không có ai giúp bọn họ đè tin tức xuống, điều tra viên đi Mã thị ngay lập tức.

Vì quá đột ngột, Mã thị không kịp chuẩn bị gì cả, bị lục soát từ trên xuống dưới. Bài đăng kia quá tinh tế, ngay cả mật mã két sắt của của nhà họ Mã cũng công bố.

Người nhà họ Mã thiếu chút nữa tức hộc máu. Mãi đến khi bị tóm rồi bọn họ cũng không biết người đứng sau màn thọc bọn họ là ai.

Chỉ mới mấy giờ trôi qua, cao tầng muốn điều tra người đăng bài, nhưng mà những bài viết đó đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, họ tìm mãi cũng không tìm được.

Quần chúng ăn dưa cũng kinh ngạc há mồm, vội quỳ xuống lạy vị đại thần đăng bài.

Đến nỗi chỗ dựa của nhà họ Mã trong biệt thự theo dõi tất cả, biết được cái kết, cả người hắn xụi lơ trên đất, còn tè ra quần.

Hắn vội mở hòm thư lên, những cái video kia quả nhiên đã biến mất vô tung vô ảnh.

Hắn toát mồ hôi lạnh, quyết định không nuôi tình nhân nữa, rồi cố gắng sau này thành một vị quan thanh chính liêm minh. Hắn mơ hồ cảm thấy mọi chuyện xấu của hắn đều trong tầm mắt của vị thần bí kia.

Hệ thống: Một cái hiểu lầm xinh đẹp.

Hôm nay ông Đường bà Đường về nhà rất sớm, thần sắc trầm trọng thường ngày đã trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Họ nhìn Đường Quả đang ngồi trong phòng khách, cười với nhau, ngồi xuống cạnh cô. Hốc mắt bà Đường đỏ lên, "Quả Quả, nhà họ Mã xong rồi."

Bà đau xót chạm vào gương mặt cô, mãi sau mới nói tiếp, "Đây chắc là quả báo nhỉ."

"Bố với mẹ con tính khởi tố Mã Mậu. Quả Quả con có ý kiến gì không?"

Ông Đường nói, lúc này không bỏ đá xuống giếng thì còn chờ đến lúc nào? Ông là thương nhân, hiện tại tuy rằng nhà họ Mã đang trong thời điểm khó khăn nhất, xong đến nơi rồi, không có nghĩa là những thế lực có quan hệ với nhà họ Mã dễ ăn.

Lúc này kiện Mã Mậu, nhà họ Mã ốc còn không mang nổi mình ốc, vậy là được nhất.

Chỉ là họ thiếu chứng cứ. Những người chứng kiến ngày đó cũng không tìm thấy. Nếu tìm được, người ta chắc cũng không e ngại nhà họ Mã nữa.

Đường Quả đương nhiên là chấp nhận. Cô biết ông Đường khổ vì không có chứng cứ, nên tối đến, cô rất tri kỉ mà để hệ thống gửi chứng cứ cho ông.

Hôm sau, ông Đường phấn chấn đi kiện Mã Mậu, bà Đường cũng đi theo ông.

Chưa đến giữa trưa, Ngụy Việt cũng đến, "Quả Quả, hôm nay bố gọi điện cho anh."

"Anh quyết định trở về."

Đường Quả nhíu mày, Ngụy Việt thận trọng, "Chờ anh lấy lại những thứ thuộc về anh, anh sẽ bảo vệ em." Đây là một lời hứa hẹn, "Thành tích tốt có thể để Quả Quả vui, còn có thể đi cùng Quả Quả, nhưng lại không đủ để anh bảo vệ Quả Quả."

Cậu ôm lấy Đường Quả, "Em yên tâm, anh đi công ty thực tập cũng sẽ không quên học văn, chỉ là sau này sẽ bận một chút."

"Được rồi, bạn trai em có chí lớn thế này, đương nhiên là em ủng hộ."

Nghe thấy thế, Ngụy Việt thở ra một hơi. Đáy mắt cậu lóe lên ánh sáng, rốt cuộc cũng không nhịn được mà hôn trán Đường Quả, "Anh sẽ đi học đại học B với em."

_____________________

Editor: Soft quá huhu 

Bình Luận (0)
Comment