*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Dân quốc, năm 29.
Sau khi triều Thanh diệt vong, thời đại quần hùng cát cứ(*) bắt đầu.
Song song với việc thời đại quần hùng cát cứ diễn ra là sự ra đời của các quân phiệt(*). Sau khi xảy ra các cuộc ngầm chiếm cát cứ, các thế lực quân phiệt cùng lật đổ chính quyền nhà Thanh(*), dựng lên phong trào Cách mạng Tân Hợi(*), lúc này Viên Thế Khải (*) được bầu làm tổng lý Nội các(*), một mình độc đại.
Mặt khác ở một thời không song song khác thì sự cát cứ vẫn kéo dài mãi không dứt.
Tình hình này giằng co tận mấy trăm năm nhưng vẫn như cũ không thể hoàn toàn thống nhất, không có Viên Thế Khải, không có cách mạng Tân Hợi, đồng chí Nam Nhiễm của chúng ta xuyên tới một thời đại dân quốc đang diễn ra tình trạng quân phiệt cát cứ không biết tên.
Nói đúng hơn thì, Nam Nhiễm đã sống ở đây được ba năm.
Nghe nói mấy năm trước trên đỉnh một ngọn núi ở thành phố Xương Lâm có một đám thổ phỉ, sơn tặc một mình độc chiếm cả ngọn núi, mấy cái trấn nhỏ ở gần đó đều bị đám sơn tặc này dọa sợ.
Bất quá, ba năm trước, lão đại của cái đám sơn tặc kia bị gϊếŧ, sau đó vị trí lão đại thuộc về một thiếu niên trẻ tuổi.
Tính ra thì cái tên lão đại này cũng rất có năng lực, chỉ trong ba năm ngắn ngủi, tất cả sơn tặc và thổ phỉ của thành phố Xương Lâm đều bị thiếu niên này gϊếŧ chết, hoặc không thì cũng bị bắt phải quy thuận, từ một trại sơn tặc nhỏ trở thành thế lực lớn nhất thành phố Xương Lâm.
Tháng tư, tiết trời ấm áp, vừa lúc là mùa hoa lê nở rộ, cánh hoa trắng tinh không nhuốm bụi trần, vừa đầy sức sống vừa sinh động.
Dưới tán cây lê, một thiếu niên có dáng người cao gầy đang nằm.
Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, quần đen, chân mang ủng quân đội(*) màu đen, cổ tay áo được sắn lên gọn gàng, hai nút áo ở trước cổ không đóng vào mà để tự nhiên, từ trong xương cốt đã tản ra một loại khí chất lười biếng.
Hướng mắt lên trên một chút là cần cổ mảnh khảnh, khuôn mặt xinh đẹp không hề có góc cạnh, một khuôn mặt như vậy lại ở trên người của một thiếu niên, khiến thiếu niên thiếu đi chút gì đó cương trực, thiên về phần âm nhu hơn.
Hai hàng lông mi dài cong vút run run, tất cả tóc đều được vuốt ra sau đầu, chỉ có một lọn tóc là giống chủ nhân của nó, từ trước đến nay đều không quy củ rũ xuống, che đi một phần khóe mắt.
Môi hồng răng trắng, trong miệng ngậm một đóa hoa lê.
Dáng vẻ này, tư thái này giống như một bức tranh, cực kỳ xinh đẹp.
Chỉ là... vài giây sau đã thấy khóe miệng thiếu niên giật giật vài cái, sau đó, đóa hoa lê yếu ớt kia đã lọt thỏm vào trong miệng của thiếu niên, bị "cậu" trực tiếp ăn luôn.
Sau khi ăn xong, "cậu" ngẩng đầu, mở to mắt.
Hai con ngươi đen như mực nhìn bầu trời đầy sao, chán đến chết, thở dài một hơi.
Ngay lúc này, sau lưng thiếu niên bỗng truyền đến tiếng nói thô kệch.
"Lão đại, đã chuẩn bị xong."
Thiếu niên hồi phục tinh thần, cúi đầu thuận miệng lên tiếng.
"Đi thôi."
"Cậu" vừa dứt lời, liền nghe một loạt âm thanh lên nòng ở phía sau vang lên.
Mấy trăm người mặc chế phục màu đen đứng sau lưng "cậu".
Hai tay thiếu niên đút túi, từng bước chậm rãi đi về phía trước.
Dẫn đầu theo sau lưng thiếu niên là hai người đàn ông cao to giống như vệ sĩ của thiếu niên, một người tên Bạch Hổ, một người tên Thanh Long.
Trong đó cái người tên Bạch Hổ kia, trên mặt hắn ta có một vết sẹo rất sâu. Vì thế mỗi lần hắn ta liếc mắt một cái, bộ dáng trông vô cùng hung thần ác sát.
Đoàn người này vừa nhìn đã biết không phải người tốt, khí thế rất áp bức.
Ra khỏi cửa, ngồi vào một chiếc xe màu đen.
Thanh Long lái xe, Bạch Hổ ngồi ở ghế phụ lái.
Thiếu niên ngồi ở ghế sau, cả người dựa vào ghế, hai mắt nhắm lại, vẻ mặt hững hờ.
Vị thiếu niên này chính là người ba năm trước đây xuyên đến bám vào người chết, Nam Nhiễm.
Hiện tại nơi bọn họ muốn đi chính là trung tâm thành phố Xương Lâm. Bang hội khống chế được gần như toàn bộ thành phố Xương Lâm, Hồng Đằng Bang.
Chỉ là... nếu cẩn thận xem xét thì cũng không thể gọi là bang phái lớn nhất được.
...
(*) Tài phiệt (tycoon: tycoon, giản thể : 财阀): là một trùm tư bản tài chính hay chủ doanh nghiệp có thế lực, nắm quyền chi phối kinh tế - chính trị trong nước.
(*) cát cứ: Chia cắt lãnh thổ để chiếm giữ và lập chủ quyền riêng, không phục tùng chủ quyền trung ương. => Cát cứ là sự chia cắt, cục bộ, không thống nhất trong phạm vi lãnh thổ. Một ví dụ điển hình: Đất nước A bị quân xâm lược xâm chiếm, chia thành nhiều quận huyện để cai quản. Bên cạnh những địa phương bị đóng quân vẫn còn những địa bàn thuộc quyền quản lý của A. Hiện tượng trên gọi là cát cứ, khi quyền lực, lãnh thổ không thể gom về một mối mà bị phân tản ra. Nếu muốn hiểu thêm về sự cát cứ mọi người có thể tìm hiểu về cụm từ phong kiến cát cứ (bởi vì đây là thời kỳ mà tình trạng cát cứ diễn ra nhiều nhất và dường như là chủ yếu).
(*) quân phiệt (giản thể: 军阀; phồn thể: 軍閥): là việc những tướng lĩnh có thể khống chế quân đội, kinh tế và quyền kiểm soát chính trị ở một vùng địa phương trong một quốc gia có chủ quyền nhờ khả năng huy động những đội quân trung thành. Các quân phiệt tồn tại xuyên suốt phần lớn lịch sử, ở nhiều các hình thức khác nhau bên trong cơ cấu chính trị, kinh tế và xã hội của một quốc gia hay một vùng lãnh thổ vô chính phủ. Ngoài ra, quân phiệt còn được hiểu là chủ nghĩa quân phiệt, là trào lưu tư tưởng chính trị phản động.
(*) nhà Thanh (1889-1912): Là triều đại phong kiến cuối cùng trong lịch sử Trung Quốc. Suốt gần 300 tồn tại, nhà Thanh có tổng cộng 12 vị hoàng đế. Lịch sử nhà Thanh có rất nhiều nét riêng độc nhất vô nhị khiến hậu thế thán phục.
(*) Cách mạng Tân Hợi (1911): Là cuộc cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân Trung Quốc do giai cấp tư sản và tiểu tư sản lãnh đạo lật đổ triều đại Mãn Thanh chuyên chế, thành lập Trung Hoa Dân quốc.
(*) Viên Thế Khải (1859-1916): tự là Uy Đình (慰亭), hiệu là Dung Am (容庵), là một đại thần cuối thời nhà Thanh và là Đại Tổng thống thứ hai của Trung Hoa Dân Quốc, đồng thời là hoàng đế duy nhất của Hồng Hiến Đế chế.
(*) Tổng lý Nội các: đây là chức vụ tương đương với Thủ tướng bây giờ.
(*) ủng quân đội: