[Quyển 3] Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện - Tình Nhi Nữ

Chương 21



Nữ Thần Y rời phòng ngủ của nàng men theo hành lang, vừa đi nàng vừa thở dài, một nỗi buồn thâm thúy cứ ngấm mãi ăn sâu vào từng lóng xương đốt tủy trong người nàng.

Nàng vốn không tin chuyện Tế Độ cưới Mẫn Mẫn là vì thể diện như những gì Yên Hồng bảo và nàng đã không sai.

Tân Nguyên và Hiếu Trang đã nói rõ mọi chuyện cho nàng nghe.

Làm sao tìm được những ngày vui cũ?  Tất cả đều đã trôi qua như một giấc mộng, huy hoàng nhưng cũng thật thảm thương, đau khổ.

Tế Độ nghe tiếng bước chân, âm thanh ngừng một chút rồi vang lên phía sau lưng chàng.

Chàng quay nhìn thì Nữ Thần Y cũng vừa bước từ hành lang xuống sân, bóng nàng ngã dài trên nền đất xám xịt.


Mặt Tế Độ lộ sắc mừng, chàng đứng dậy tiến lại gần Nữ Thần Y.

Nữ Thần Y sững người nhìn Tế Độ.

Nàng cứ ngỡ sau lần gặp chàng ở Đông Hoa môn, câu nói cuối cùng của chàng, chàng đã quyết tâm cắt đứt mọi liên lạc với nàng rồi.

Hóa ra chàng vẫn tìm đến thăm nàng, chàng vẫn còn yêu nàng nồng nàn như thuở ban đầu.

Nữ Thần Y cố giữ cho vẻ mặt nàng bình thản, không khóc, nàng nhất định sẽ không khóc đâu.

Người ta hay bảo rằng hạnh phúc có thể vẽ bằng nước mắt và những nụ cười bằng nỗi đau còn nàng bây giờ, chẳng biết nên cười hay nên khóc đây?
Nữ Thần Y đưa mắt nhìn mấy bụi cúc được Tế Độ trồng quanh giếng nước dưới tàn cây bạch quả.

Nàng biết chàng vừa mới trồng mấy bụi hoa này, có mấy bụi hoa quanh giếng nước cũng hay, trong những loài hoa nàng yêu nhất là những đóa hoa vàng xinh đẹp.

Cúc chỉ nở vào mùa thu, như một luật bù trừ, khi mây trời chuyển sang màu xám với không gian ảm đạm thì những đóa cúc vàng rực nắng tưng bừng bung cánh thắp sáng cả một góc trời.

Tình yêu của nàng dành cho chàng cũng đã nở hoa vào một ngày thu như những đóa cúc này.

Nhưng mấy hôm trước giông bão gần như đã hủy hoại toàn bộ những cây cối trong sân, bây giờ có chúng, ít ra nàng có thể ngắm để nguôi ngoai nỗi nhớ chàng.

Tế Độ và Nữ Thần Y đứng cách nhau vài bước chân.

Nữ Thần Y nhìn Tế Độ trong bộ dạng thật mệt mỏi.


Trong ý nghĩ của nàng lúc nào chàng cũng là người đàn ông mà ai nấy đều kính nể.

Nàng cũng như họ kính nể chàng về tài năng, chàng văn võ song toàn, lại cao to như cây bạch quả mà mấy năm qua nàng là loài cỏ hoang nương bóng.

Chàng là người đàn ông kiêu dũng, chẳng coi trời đất ra gì cả thế mà bây giờ thê thảm khổ lụy đến thế này, thật sự nếu mà không nhìn tận mặt chắc nàng không thể nào tin được.

Chàng như con sư tử đã bỏ rừng xanh nên những hống hách ngang tàng đã quỵ ngã một cách tội nghiệp.

Nhưng nàng biết tại sao chàng lại tự hủy mình, bởi vì đã hơn một lần chàng bảo chàng yêu nàng, yêu nàng say đắm, chỉ có tình yêu mới làm cho chàng khổ đau đến quá sức như thế.

Càng cố gắng chịu đựng thì niềm đau lại càng giằng xé nát lòng bấy nhiêu.

Chàng đã từng bảo chàng vốn là người tự mãn, trên cõi đời này không ai có thể làm chàng đau khổ, trừ nàng, duy chỉ có nàng mới có thể làm chàng đau khổ mà thôi.

Lòng Nữ Thần Y đau như bị dao sắc cắt thành ngàn mảnh vụn, hai mắt nàng đỏ ửng, nàng cảm thấy mình có lỗi khi mấy năm qua đã làm chàng phải kiệt quệ vì chờ đợi quyết định từ nàng.

Càng đau đớn hơn, những lần nghe chàng hạ mình van nàng rời đi để chàng có thể chăm sóc nàng.

Những lời hứa buông bỏ tất cả tiền đồ, địa vị chàng đang nắm giữ để được ra đi cùng nàng.

Chàng không tiếc bất kỳ thứ gì vì nàng là quan trọng nhất.

Nàng trị giá bằng trăm nghìn lần số tài sản mà chàng đang có, không gì có thể so sánh với nàng.


Nữ Thần Y chua xót tự nhủ lòng, lại nhớ tới lần cuối cùng hai người gặp nhau ở Đông Hoa môn, chàng nói nếu được sánh bước bên nàng là hạnh phúc cả đời chàng rồi, chẳng cần gì nữa.

Nếu chẳng may đường đời thiếu mất nàng cuộc sống của chàng sẽ trở thành vô nghĩa.

Nữ Thần Y chẳng biết mình đã làm gì mà hớp được cả tâm hồn chàng như thế?  Mấy năm qua hai người hầu như ngày nào cũng gặp, chàng thực lòng thực dạ đối đãi nàng, và nàng cũng đã bị tấm chân tình của chàng lay động.

Chàng chiếm một vị trí không nhỏ trong lòng nàng.

Với nàng, mỗi lần nghĩ tới chàng là nghĩ tới người đàn ông với nước da rám nắng, oai vệ, đôi mắt sáng và nụ cười ấm áp.

Có chàng ở bên, mấy năm qua tân giả khố u sầu cũng sáng bừng lên, vui tươi và đầy hy vọng.

Chàng đến thắp sáng con tim nàng.

Ở bên chàng nàng tìm thấy sự ấm cúng, nụ cười của chàng xua tan bao nỗi phiền muộn trên khuôn mặt nàng.

Chàng đã mang tới cho nàng những ngọt ngào, những lời hẹn hò và cả sự quyết tâm sẽ nắm tay nàng suốt đời.

(còn tiếp).


Bình Luận (0)
Comment