Thời Thừa nâng vương miện như nâng báu vật đến trước mặt Đường Quả. Cô chớp mắt ngạc nhiên, ngắm vương miện đính đầy đá quý, khen một câu, "Đẹp quá đi."
"Bệ hạ có muốn đội thử không?" Gương mặt lạnh lùng của Thời Thừa hiện lên một nụ cười cưng chiều. Anh cẩn thận đặt vương miện lên đầu cô rồi khen, "Rất hợp với Quả Quả."
Đường Quả soi gương, khóe môi cong lên một nụ cười, "Đẹp."
"Không ai hợp với nó bằng em."
Đường Quả nhìn Thời Thừa hồi lâu, sửa lại cổ áo cho anh, "Vậy anh muốn gì nào?"
"Chỉ muốn tình yêu của em." Anh chân thành nói, trong con ngươi chỉ phản chiếu lại hình bóng của cô, dường như cả thế giới của anh chỉ có cô.
Anh nắm chặt tay cô, không nhịn được mà ôm eo cô, "Còn muốn cả nụ hôn của em." Đương nhiên, càng muốn em.
"Không tham lam tí nào, thật đáng yêu." Đường Quả nắm tay anh, đôi mắt sáng lên tựa sao trời. Cô ngẩng đầu lên cười với anh, "A Thừa có định tiện thể cầu hôn em luôn không?"
Thời Thừa ngạc nhiên, hạnh phúc tới nhanh quá, anh không kịp phản ứng lại. Nhưng thân thể anh vẫn nhanh hơn não, anh quỳ một bên gối xuống, tiện tay lấy ra một chiếc nhẫn kim cương đã chuẩn bị từ lâu, gương mặt thành kính, "Nữ vương điện hạ của anh, em có đồng ý gả cho anh không?"
"Anh đáng yêu quá, không làm khó anh được, thôi gả cho anh vậy." Cô đưa tay ra. Thời Thừa run lên nhưng vẫn cẩn thận đeo nhẫn vào ngón tay mảnh khảnh của cô, rồi hạnh phúc ôm cô vào lòng. Anh thủ thỉ, "Thật khó tin."
Cô đồng ý rồi.
Anh nhìn sâu vào trong đôi mắt cô, thấy được tình yêu mà anh muốn thấy. Lòng anh dâng trào một dòng suối ấm, anh xúc động đến mức chỉ muốn dâng cả thế giới cho cô. Lúc này đây, anh không hỏi ý kiến của cô mà hôn lên đôi môi đỏ mọng ấy, hương vị thật giống trong tưởng tượng của anh, thật ngọt ngào.
Hệ thống thấy năng lượng tăng lên bùm bùm, sợ đến đứng người.
Trước giờ chưa từng có tình huống như thế, phải kết thúc một thế giới rồi năng lượng mới tăng lên cơ mà?
Chắc chắn là ký chủ đang rất vui vẻ, chắc chắn.
Chiều đi, cứ chiều đi, Thời Thừa chiều hết sức đi. Hiện tại hệ thống nhìn Thời Thừa vừa mắt cực kì, quả thực không ai dễ nhìn bằng anh.
Ngày đế quốc Lạc Nhật xuất hiện cũng là ngày nữ vương zombie đăng cơ và kết hôn.
Người dân đế quốc hoan hô nhiệt liệt, tại mạt thế tuyệt vọng này, đế quốc Lạc Nhật là thiên đường duy nhất, là nơi duy nhất có đất không bị ô nhiễm.
Chỉ có người trải qua mạt thế mới hiểu được hòa bình và an toàn đáng quý đến mức nào. Cơm ăn áo mặc ngủ đủ là giấc mộng xa vời với những người ở mạt thế.
Nhờ có nữ vương zombie mà bọn họ mới có đất sạch, ngài là người bọn họ tôn kính mãi mãi.
Bọn họ cũng chúc phúc, chúc cho nữ vương zombie và thân vương Thời Thừa mãi mãi hạnh phúc, tình cảm trường tồn.
Rất mau, toàn cầu biết được đế quốc Lạc Nhật tồn tại. Đế quốc có nhận dân tị nạn, nhưng phải kèm với điều kiện.
Muốn sống trong đế quốc Lạc Nhật phải tự thân lao động và tuân thủ pháp luật.
Tin này truyền khắp các căn cứ lớn, không một ai có thể tin tưởng được, thời nào rồi mà còn áp dụng luật pháp?
Đột nhiên xuất hiện một đế quốc Lạc Nhật đánh bọn họ đến trở tay không kịp.
Rất mau, bọn họ đã suy ra được vài thứ, chẳng lẽ đế quốc Lạc Nhật đã từng là căn cứ Lạc Nhật?
____
Editor: Việt Nam thắng 2-1 nên mị bổ sung thêm 2 chap để gáy nhaaaa