[Quyển 4] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 664

Vừa ký hợp đồng xong, Nam Nhiễm đã dọn tới căn chung cư đối diện với Tô Yên. Phong cách trang trí của căn hộ kiểu mẫu này cũng không tệ lắm.

Ngày thứ ba sau khi ký hợp đồng và dọn vào chung cư, Tô Yên đã cầm kịch bản và lịch trình tới tìm Nam Nhiễm. Cô đưa kịch bản trong tay tới trước mặt Nam Nhiễm.

Hôm nay Tô Yên vẫn mặc một bộ trang phục công sở màu đen, nhìn qua trông rất chuyên nghiệp.

Nam Nhiễm cầm lấy kịch bản, đọc thử hai trang.

Kịch bản này tên là , là một bộ phim thuộc thể loại thanh xuân vườn trường. Nam Nhiễm đảm nhận nhân vật nữ hai của bộ phim, Giang Sa.

Trong lúc Nam Nhiễm đọc kịch bản, Tô Yên nhàn nhạt nói: "Ba ngày sau sẽ vào đoàn, hai ngày này, cô có một quảng cáo dầu gội và một suất chụp hình tạp chí."

Nói xong, Tô Yên liền đưa lịch trình cho Nam Nhiễm xem.


"Có vấn đề gì thì cứ nói ra." Cô nhẹ nhàng nói.

Nam Nhiễm liếc mắt nhìn Tô Yên một cái, cuối cùng vẫn nhịn không được dịch người đến gần cọ cọ vài cái lên vai Tô Yên.

Thật sự rất kì quái!

Tại sao cô cứ luôn cảm thấy Tô Yên rất thu hút, mỗi lần đến gần cô ấy cô đều có cảm giác rất thoải mái. Chính điều này đã dẫn tới việc dù chỉ mới dọn tới đây ở mấy ngày nhưng quan hệ giữa Nam Nhiễm và người đại diện đã phát triển vượt bậc.

Tô Yên thấy Nam Nhiễm liên tục cọ cọ vài cái lên vai mình, vừa mới bắt đầu thì cũng không nói cái gì, mặc cho Nam Nhiễm tùy ý nhưng Nam Nhiễm lại cứ ghé sát vào vai cô ngây người như thế mười mấy phút, hơn nữa còn không có ý định rời khỏi. Cuối cùng Tô Yên vẫn nhịn không được duỗi tay đẩy Nam Nhiễm ra.

Sau đó, nhẹ nhàng nói: "Lịch trình sẽ chính thức bắt đầu từ ngày mai, tất cả thời gian hôm nay đều thuộc về cô."


Nam Nhiễm lên tiếng: "Hả, là sao?"

Dứt lời, Nam Nhiễm lại muốn nằm bò lên người Tô Yên, nhưng không biết Tô Yên đã đứng lên từ lúc nào, bước chân hướng thẳng về phía cửa ra vào.

"Không còn việc gì nữa thì tôi đi trước."

Nam Nhiễm bĩu môi, nằm ườn lên sô pha, cái gì cũng không muốn nói.

Trước khi đi, Tô Yên không nhịn được quay đầu nhìn Nam Nhiễm một cái, cuối cùng vẫn không nói lời nào, ra khỏi nhà.

Hệ thống nhỏ giọng mở miệng: [ký chủ, người đại diện này của cô thật tốt.]

Ban đầu hệ thống còn đang sầu thúi ruột, với tính cách này của ký chủ thì căn bản không phải là một người dễ ở chung. Hơn nữa người đại diện trước đây của ký chủ cũng không phải dạng tốt lành gì. Nó còn đang phân vân không biết phải đợi đến khi nào ký chủ mới trở thành siêu cấp minh tinh. Kết quả, không ngờ đột nhiên lại xuất hiện một người đại diện như hiện tại.


Không chỉ một giây xử lý hết tất cả cục diện rối rắm của ký chủ mà còn lên kế hoạch rõ ràng cho con đường sự nghiệp sau này của ký chủ.

Đúng là quá được việc!

Hệ thống vốn chỉ tự mình lầm bầm không ngờ lại nghe được ký chủ hùa theo nó.

"Ừ, đúng là rất tốt!"

Rõ ràng ký chủ cũng rất hài lòng.

Hệ thống tò mò: [ký chủ, là cô ấy tốt hơn hay dạ minh châu tốt hơn?]

Nam Nhiễm trở mình trên sô pha, dựa lưng vào bên trong, nói thầm: "Không ai có thể so sánh với dạ minh châu."

Nhận được đáp án hoàn chỉnh của Nam Nhiễm, hệ thống liền ngậm miệng.

Tại sao nó lại đi hỏi cái vấn đề ngu xuẩn này?

Nam Nhiễm vừa nghe đến dạ minh châu, trong đầu lập tức nhớ đến cảnh tượng bản thân mới gặp dạ minh châu trên phố mấy ngày trước.

Cô lập tức ngồi dậy.

Cầm tấm danh thϊếp mạ vàng ở trên bàn lên, nhìn số điện thoại được in trên danh thϊếp. Cô không chút do dự, lấy di động ra nhấn số gọi qua.
Điện thoại rung chuông một lúc lâu mới có người nhấc máy.

Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói nghiêm túc, việc công xử theo phép công: "Xin lỗi, hiện tại Hoắc tổng bởi vì mệt nhọc quá sức nên đang điều dưỡng ở bệnh viện, trong thời gian này không thể tiếp khách."

Bình Luận (0)
Comment