[Quyển 7] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 1280

Editor: Đào Tử

 

_______________________________

 

"Đây là kỹ năng Photoshop mà cậu tự hào sao?"

 

Nghe Triệu Du nói tờ rơi quảng cáo của studio đã hoàn thành, Bùi Diệp liền vươn cổ nhìn rồi lập tức đảo mắt, vẻ mặt đầy chán ghét.

 

Tờ rơi hoa hòe hoa sói chẳng khác gì phong cách ăn mặc của Triệu Du, nhìn thế nào cũng thấy không đứng đắn.

 

Triệu Du không phục: "Thế này còn chưa đủ để tự hào à?"

 

Hãy nhìn cách phối màu này, nhìn bố cục này, nhìn kiểu chữ nghệ thuật này đi...

 

Hắn tự cho rằng mình đã đạt đến đỉnh cao được ghi chép trong các tài liệu cổ của thế kỷ 21, không thua kém gì người xưa ba nghìn năm trước!

 

Nhưng tiếc là lời phản đối của hắn không ai để ý, Bùi Diệp rất lạnh lùng trả lại tờ rơi, lộ ra vẻ mặt khiến dân văn phòng phải run sợ.

 

"Không được, làm lại."

 

Triệu Du lẩm bẩm "Chị không hiểu nghệ thuật".

 

Khác với sở thích lòe loẹt của hắn, Bùi Diệp thích đơn giản rõ ràng, tốt nhất là cả tờ rơi chỉ có hai màu đen trắng, rõ ràng, súc tích, không làm xao nhãng sự chú ý của người đọc. Theo cô, đây mới là một tờ rơi tốt, đạt chuẩn, màu mè đều là dị giáo!

 

"Chỉ cần hai màu đen trắng, còn phải đơn giản rõ ràng, chị tính làm tờ rơi cho studio hay là làm cáo phó vậy?"

 

Đối mặt với lời phàn nàn của Triệu Du, phản ứng của Bùi Diệp chỉ có một——

 

Liếc xéo.

 

Triệu Du: "..."

 

Được rồi, chị Ngẫu nói đúng.

 

Hắn là người thức thời.

 

"Chị Ngẫu yên tâm, bản tiếp theo nhất định sẽ đáp ứng yêu cầu của chị."

 

Cuối cùng tờ rơi cũng được làm xong, chuẩn bị dán khắp các đường phố.

 

Tất nhiên, những việc này đều do Triệu Du phụ trách.

 

Hắn vừa ôm tờ rơi đi, Bùi Diệp liền ném bút lên bàn, duỗi người một cái thật dài.

 

Xoa xoa cổ tay đau nhức, nói với không khí trên bàn: "Mấy nhóc chép đi, chị ngủ một lát."

 

Nói xong, bất chấp phòng livestream show thực tế đang ngơ ngác, cô kéo một chiếc chăn bông nhỏ màu hồng cuộn quanh người, tiện tay lấy một cái gối ôm trên ghế sofa gối đầu, nhắm mắt ngủ. Khi khán giả còn đang khó hiểu, những người giấy nhỏ Bùi Diệp đã cắt trước đó bò ra từ ngăn kéo.

 

Những người giấy nhỏ phân công rõ ràng, hiệu suất sao chép sách lại không hề thua kém chủ nhân.

 

【???】

 

【???】

 

【???】

 

Trong nháy mắt, vô số dấu hỏi chấm trôi nổi trên màn hình.

 

Không ngờ Bùi Diệp lại có thao tác này, người khác gieo đậu thành binh, cô cắt giấy thành người, người giấy nhỏ còn có chức năng giúp chủ nhân chép bài.

 

Dựa vào điểm này, mọi người càng tin rằng Bùi Diệp chính là lá bài tẩy chương trình giấu kín——Vua Dị tộc!

 

Còn Triệu Du hùng hổ rời khỏi biệt thự dưới mí mắt Bùi Diệp, vừa ra khỏi cửa đã uể oải, ném xấp tờ rơi vào ghế phụ, nằm vật ra như cá mặn trên ghế lái. Mãi một lúc sau mới lấy lại tinh thần.

 

Nói là phát tờ rơi, thực chất là đặt tại các điểm cố định, kết hợp cả online và offline.

 

Online——

 

Gửi nội dung quảng cáo vào các nhóm dị sĩ quen thuộc.

 

Còn việc gửi quảng cáo bừa bãi có thể bị quản trị viên nhóm đá ra ngoài?

 

Cười chết, hắn chính là quản trị viên, ai có thể đá hắn.

 

Không lâu sau khi gửi tin nhắn hàng loạt, tin nhắn riêng đã vang lên ting ting ting, toàn bộ đều hỏi hắn có bị hack acc không.

 

Triệu Du trả lời thống nhất.

 

【Không bị hack acc, khóa đào tạo lần này là cơ hội chỉ dành riêng cho dị sĩ, mong mọi người tích cực tham gia. Về học phí, ai khó khăn có thể nói với tôi, tôi sẽ cố gắng giúp đỡ——hoặc ký hợp đồng trải nghiệm ba buổi học rồi mới thanh toán. Đây không phải là trò đùa, mọi người nhất định phải coi trọng, tạm thời đừng tuyên truyền ra ngoài. Ai có ý định có thể đến phỏng vấn, phỏng vấn đậu mới được tham gia hoạt động đào tạo lần này. Khóa đào tạo đợt một chỉ có một trăm suất, nhanh tay đăng ký.】

 

Có người nghiêm túc, có người do dự, cũng có người chế nhạo.

 

Cái gì mà "cơ hội chỉ dành riêng cho dị sĩ"?

 

Phần lớn đều trả lời qua loa "Tôi sẽ về suy nghĩ kỹ", sau đó liền quên chuyện này.

 

Tin tức này cũng truyền đến tai Tạ Hàn Tinh đang theo dõi sát sao động tĩnh của Triệu Du.

 

Đó là một mỹ nam lạnh lùng có vẻ ngoài âm hiểm.

 

"Tên vô dụng Triệu Du kia lại muốn giở trò gì nữa?"

 

Cùng là những kẻ ăn chơi trác táng bị người ngoài đánh giá là vô dụng, hắn và Triệu Du thường xuyên bị đem ra so sánh.

 

Về xuất thân, hai người có hoàn cảnh tương tự, đều là những đứa trẻ đáng thương bị mẹ kế kiểm soát, cha ruột không yêu thương, con của mẹ kế luôn rình rập mình——khác biệt là, mẹ kế của Triệu Du luôn đề phòng hắn, còn mẹ kế của Tạ Hàn Tinh lại nuông chiều hắn, gặp ai cũng khen hắn lên tận trời, dù Tạ Hàn Tinh cố tình làm những việc quá đáng, bà ta cũng vỗ tay khen hay.

 

Về danh tiếng, bọn họ cũng ngang nhau, đều là "nhân vật tiêu biểu" trong đám công tử bột, người người ghét bỏ, chỉ muốn bịt mũi đi qua. Điểm khác biệt duy nhất là, một người cực kỳ đẹp trai, một người cực kỳ xấu xí.

 

Hai kẻ ăn chơi trác táng nổi tiếng nhất trong một nhóm, có phần giống như "kẻ thù không đội trời chung".

 

Nhưng nếu nói hai người có mâu thuẫn cụ thể gì, thì cũng không hẳn.

 

Tạ Hàn Tinh luôn kiêu ngạo, chưa bao giờ để Triệu Du vào mắt, coi như không khí, cho đến khi An Ưu Ưu xuất hiện.

 

Cô gái tên Tiểu Ngẫu thân thiết với Triệu Du kia đã đắc tội với người trong lòng Tạ Hàn Tinh hắn là An Ưu Ưu, dĩ nhiên phải trả giá. Nhưng hắn vừa mới tìm người ra tay, cô gái tầng lớp thấp tên Tiểu Ngẫu kia đã mất tích, theo tin tức truyền về——nghi ngờ bị suy sụp tinh thần, phát điên.

 

Hừ——

 

Hắn làm sao tin được?

 

Mục tiêu hắn đã muốn giết, chỉ có chết mới không còn là mối đe dọa đối với hắn.

 

Tiếp tục truy sát!

 

Vì tiền thưởng hắn đưa ra rất hậu hĩnh, không ít dị sĩ đều nhận nhiệm vụ, trong đó không thiếu những người xuất sắc trong số những người cùng trang lứa, ví dụ như Tiền Ngang——nửa tháng trước, có một nữ dị sĩ báo tin nói đã giết được người, nhưng tiền thưởng của nhiệm vụ lại không có ai nhận.

 

Ngược lại, đội Giang Chiêu - học sinh năm cuối của học viện Thái Sơ lại nhận phần thưởng tính cho nữ dị sĩ đó.

 

Không lâu sau, Tạ Hàn Tinh nghe nói "Tiểu Ngẫu" đã trở lại.

 

Trở lại chưa được hai ngày, "Tiểu Ngẫu" lại muốn thành lập lớp đào tạo gì đó...

 

Studio trước đó còn chưa đủ buồn cười sao?

 

"Triệu Du chắc là đi theo người điên nên phát điên theo rồi..."

 

Người nói câu này là một thiếu niên đẹp trai, cũng là một trong những người thuộc nhóm nhỏ của Tạ Hàn Tinh.

 

Lại có người nói: "Triệu Du thiên vị con nhỏ tầng lớp thấp đó cũng không phải là chuyện gì mới mẻ, ánh mắt này... Chậc chậc chậc!"

 

"Haha, mấy hôm trước tôi có xem tài liệu cổ, đây có tính là 'phóng hỏa hí chư hầu*' không?"

 

Để thấy nụ cười của Bao Tự, Chu U vương nghe theo một nịnh thần, đốt lửa trên đài để lừa triệu chư hầu chạy đến.

 

Tạ Hàn Tinh đảo mắt.

 

"Người hí chư hầu là Chu U Vương, Triệu Du hắn xứng sao?"

 

Mọi người cười ầm lên.

 

Tạ Hàn Tinh cũng cười theo, nhưng nụ cười không chạm đến đáy mắt.

 

Hắn luôn như vậy, cả người lạnh lùng, chỉ khi nghe thấy cái tên "An Ưu Ưu" mới dịu dàng đi một chút.

 

Đối ngoại, nhóm người bọn họ đều là những kẻ ăn chơi trác táng vô dụng, đối nội...

 

Bọn họ đều âm thầm tích lũy lực lượng của riêng mình, giúp đỡ lẫn nhau, dần dần cũng hình thành một nhóm có thế lực không nhỏ, hiện tại lấy Tạ Hàn Tinh làm đầu.

 

Năm đó tại sao không kéo Triệu Du vào?

 

Nhìn vào nhan sắc của nhóm này là biết, khuôn mặt và vóc dáng của Triệu Du không hợp với phong cách của bọn họ.

 

"Hắt xì ——"

 

Triệu Du xoa xoa mũi ngứa ngáy, hắt hơi một cái.

 

"Ai lại đang nói xấu mình..."

 

Lợi dụng màn đêm, hắn lén lút bôi hồ lên tường, dán một tờ rơi quảng cáo của studio.

 

Hắn cũng không dán bừa bãi, quảng cáo đều tập trung ở khu dân cư của dị sĩ, hơn nữa còn là khu dân cư có giá nhà thấp, chủ yếu là cho thuê. Những dị sĩ này đa số đều trẻ tuổi, có thiên phú, chịu khó, điểm yếu duy nhất là xuất thân không tốt.

 

Chỉ cần cho bọn họ nhìn thấy tia hy vọng, bọn họ có thể leo lên nhanh hơn bất cứ ai.

 

Trong bóng tối, mơ hồ nghe thấy hắn thở dài.

 

"Chị Ngẫu à, đây là điều chị muốn thấy sao?"

Bình Luận (0)
Comment