[Quyển 7] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 1324

Editor: Đào Tử

 

_______________________________

 

Thanh niên bảo Đàm Tô đợi một chút, hắn chạy một mạch ra gara lấy xe, quả nhiên là một chiếc xe sang trọng vừa mới toanh vừa hào nhoáng.

 

Bùi Diệp trong lòng y như một con thú nhỏ, đưa móng vuốt ngắn ngủn ra muốn tóm lấy vật treo lủng lẳng trên ghế phụ.

 

Thanh niên chú ý tới cảnh này, mỉm cười.

 

"Đây là con vật nuôi trước khi linh khí khôi phục à? Trông giống gấu trúc thật đấy..."

 

Đàm Tô một tay ôm A Diệp ở dạng con non không đáp lời.

 

Thanh niên lại rất thích nói chuyện, Đàm Tô không đáp lời hắn cũng không ngừng miệng ba hoa.

 

"Quên hỏi, cô em tên gì? Lát nữa đi gặp người ta, tôi cũng phải giới thiệu với bọn họ chứ."

 

Đàm Tô nhíu mày nói: "Bùi Thất."

 

Thanh niên lại nghe nhầm: "Peppa???"

 

Cái tên này thật hiếm thấy, thanh niên thầm nghĩ.

 

Đàm Tô nói: "Bùi trên Phi dưới Y (trên 非 dưới 衣 ghép thành 裴), Thất theo số đếm."

 

"Tôi tên Điền Hạc Dương." Thanh niên vừa lái xe vừa hỏi, "Cô em năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"

 

Đàm Tô khựng lại, cúi đầu nhìn A Diệp, trả lời: "Còn một năm nữa là tròn trăm, năm nay chín mươi chín."

 

Điền Hạc Dương: "Ồ ồ ồ, chín mươi chín à, cao tuổi cao tuổi..."

 

Hắn lẩm bẩm xong mới hoàn hồn, suýt chút nữa thì phanh gấp trên cầu vượt đông đúc gây ra màn biểu diễn đâm xe liên hoàn.

 

"Chín, chín mươi chín?" Điền Hạc Dương há hốc mồm.

 

Đàm Tô hỏi ngược lại: "Sao, tôi trông không giống à?"

 

Điền Hạc Dương ổn định tinh thần, lập tức lắc đầu cười trừ: "Haha, tôi thật sự không nhìn ra, không ngờ Bùi... không, ý tôi là cứ tưởng là cô em, không ngờ là chị đại." Trong lòng lại thầm nghĩ —— lát nữa mình dẫn theo một cô bạn gái tạm thời này tham gia bữa tiệc rượu, tuổi thật của cô ấy có thể làm mẹ của bố mẹ mình, không biết hai ông bà có chịu nổi không...

 

Xuống cầu vượt, Điền Hạc Dương lái xế hộp chở Đàm Tô thẳng đến đích nơi mua váy.

 

Đàm Tô suýt chút nữa không nhịn được muốn khôi phục nam tướng: "..."

 

Giây tiếp theo, A Diệp trong lòng vỗ vỗ cánh tay y, ra hiệu y cúi đầu, rồi chỉ vào một chiếc váy nhỏ màu champagne trễ vai, ranh mãnh nhướng mày với y. Cho dù là người mù cũng có thể nhìn ra ý cô muốn thể hiện.

 

Đàm Tô mím môi, ánh mắt lóe lên.

 

"Không được."

 

Điền Hạc Dương tưởng y không thích những chiếc này, liền chuẩn bị để nhân viên bán hàng giới thiệu những chiếc khác.

 

Ai ngờ, con "chó sư tử nhuộm màu" kia lại duỗi ra một móng vuốt, xòe rộng ra như bông hoa.

 

Đàm Tô vẫn nói: "Cũng không được."

 

"Chó sư tử nhuộm màu" nghiêng đầu suy nghĩ một chút, bất đắc dĩ duỗi ra hai móng vuốt.

 

Đàm Tô lúc này mới nói: "Thành giao."

 

Điền Hạc Dương kinh ngạc: "Nó hiểu được lời cô nói? Còn đang mặc cả? Thông minh như vậy, có phải sắp hóa hình rồi không? Chó sư tử hóa hình, đúng là lần đầu tiên tôi nghe nói. Sau khi linh khí khôi phục, yêu quái hóa hình đa phần là những loại có chỉ số IQ cao như Golden, chó chăn cừu, Doberman..."

 

Đàm Tô nói: "Ừ, nó hiểu được."

 

Những câu hỏi khác lờ đi không trả lời.

 

Điền Hạc Dương nhiệt tình nói: "Yêu quái hóa hình tuy rằng khá phổ biến, nhưng quá trình vẫn có không ít phiền phức, cộng thêm thói quen sinh hoạt của yêu loại với con người không giống nhau, ban đầu mài giũa sẽ khá trắc trở. Có cần tôi giới thiệu cho cô một chuyên gia về cẩu yêu không? Có biết đại minh tinh Kim Bá Mậu không? Anh ấy là cẩu yêu nổi tiếng nhất, đã thành lập hội tương trợ cẩu yêu, nếu hóa hình không thuận lợi có thể hỏi ý kiến của anh ấy..."

 

Đàm Tô vào thay váy, Bùi Diệp ngồi bên cạnh Điền Hạc Dương chờ cùng.

 

Điền Hạc Dương muốn lén xoa lông Bùi Diệp, nhưng nghĩ đến cô là "cẩu yêu sắp hóa hình", đành phải nhịn xuống.

 

Cảm thán: "Trông nhóc thật sự rất giống gấu trúc..."

 

Bùi Diệp đảo mắt: "Giống cái gì, tôi vốn là gấu trúc."

 

Điền Hạc Dương: "???"

 

Điền Hạc Dương: "!!!"

 

Nói chuyện rồi!!!

 

Lắp bắp nói: "Cô, cô, cô là ——gấu trúc yêu???"

 

Trước khi linh khí khôi phục, gấu trúc là quốc bảo.

 

Sau khi linh khí khôi phục, gấu trúc yêu càng là loài động vật được cả thế giới mong chờ hóa hình nhất, không ai sánh bằng.

 

Kể từ khi hai năm trước có quốc bảo hóa hình thành công, cả thế giới sôi sục, từ đó về sau, mỗi lần gấu trúc hóa hình đều lên hot search.

 

Gấu trúc được đăng ký toàn cầu, chưa nghe nói con nào mất tích cả, chẳng lẽ con non trước mắt này là con của gấu trúc hoang dã???

 

Đang suy nghĩ, chị đại "Bùi Thất" đã thay đồ xong đi ra.

 

Điền Hạc Dương ôm một bụng nghi hoặc tò mò, dẫn Đàm Tô và Bùi Diệp đến địa điểm hôm nay.

 

Tiệc sinh nhật "bốn mươi tuổi" của anh trai hắn, Điền Hạc Châu.

 

Là tổng giám đốc công ty giải trí, những năm nay sự nghiệp của Điền Hạc Châu trong giới phát triển vô cùng thuận lợi, hiển nhiên là một ông trùm lớn trong giới giải trí, dưới trướng đào tạo ra được vài Ảnh đế/Ảnh hậu, Thị đế/Thị hậu, về mảng lưu lượng cũng push được bảy tám minh tinh nổi tiếng.

 

Quan trọng nhất là công ty của Điền Hạc Châu có Kim Bá Mậu là tấm biển vàng, không ít yêu quái hóa hình muốn phát triển trong giới giải trí đều cân nhắc công ty của hắn trước tiên, có ưu thế bẩm sinh các công ty khác không có. Điền Hạc Châu thân là nhân vật tầm cỡ trong giới giải trí, hắn chuẩn bị tổ chức sinh nhật "bốn mươi tuổi" lớn, ba phần tư giới giải trí, những minh tinh có máu mặt đều đến, cộng thêm những người nổi tiếng trên mạng tìm mọi cách đến để làm quen, trận thế thảm đỏ không khác gì liên hoan phim lớn, quả là đua nhau khoe sắc, trăm hoa đua nở.

 

Bùi Diệp nhìn trận thế này nói: "Hào nhoáng thật đấy..."

 

Cô nhớ Điền Hạc Châu là một tổng giám đốc 996 vất vả lo lắng cho em trai đến bạc đầu.

 

Sao mới vài năm trôi qua, tổ chức "lễ trưởng thành" đã lòe loẹt thế này...

 

Điền Hạc Dương liếc mắt nhìn, sợ hãi nói: "Tôi cũng thấy khá hào nhoáng, trận thế lớn như vậy... nhưng cũng khá thương anh tôi, bề ngoài là tổ chức sinh nhật, ngấm ngầm là ép anh ấy đi xem mắt..."

 

Nếu hắn không nhanh chóng tìm một cô bạn gái tạm thời để đỡ đạn, có lẽ lần sau anh trai hắn tổ chức sinh nhật sẽ là xem mắt cho hắn.

 

Chỉ cần nghĩ thôi cũng thấy rùng mình.

 

Điền Hạc Dương định dẫn người vào lặng lẽ, chưa vào đã nghe thấy một trận ồn ào la hét.

 

"A a a... anh Bá Mậu!"

 

"Anh Bá Mậu nhìn bên này!"

 

"Bá Mậu Bá Mậu!!!"

 

"A a a a —— tôi sắp ngất rồi, anh Bá Mậu cưng chiều em gái quá!"

 

Nghe thấy cái tên quen thuộc, Bùi Diệp ghé vào vai Đàm Tô nhìn về phía sau, từ xa nhìn thấy một con chó Golden oai phong lẫm liệt bay tới, trên lưng chở một thiếu nữ mặc váy trắng. Đợi thiếu nữ xuống lưng, chó Golden liền biến thành một thanh niên tuấn tú mặc vest. Thiếu nữ khoác tay anh ta, thở phào nhẹ nhõm, sau đó bình tĩnh đối mặt với ống kính của giới truyền thông.

 

"Kim Bá Mậu bác bỏ tin đồn bất hòa với công ty!"

 

"Đúng đúng đúng, Kim Bá Mậu và công ty vẫn có quan hệ tốt đẹp..."

 

"Những người tung tin đồn thất đức quá, không tìm được điểm yếu thì bịa đặt..." Dù sao người hâm mộ và giới truyền thông đều biết rõ, sáng nay Kim Bá Mậu còn ở thành phố S chạy show, chiều bay một mạch đến thành phố B dự sinh nhật của sếp, đây có giống như quan hệ rạn nứt không?

 

Cho dù yêu lực của anh ta mạnh mẽ cũng không nên lãng phí như vậy.

 

"Em gái quả nhiên là Samoyed lai đẹp nhất thế giới, vừa xinh đẹp vừa đáng yêu vừa ngoan ngoãn!"

 

Giới truyền thông và người hâm mộ đang đứng chờ thì thầm to nhỏ, trao đổi với nhau.

 

Kim Bá Mậu đã quen với trận thế này, đang định vào trong, liếc mắt thấy người quen —— em trai của ông chủ Điền Hạc Châu, Điền Hạc Dương.

 

Anh ta tiến lên chào hỏi, ánh mắt lại không nhịn được nhìn Đàm Tô và Bùi Diệp trong lòng y.

 

Hình như là nhìn hơi lâu, khiến Điền Hạc Châu đưa mắt dò hỏi.

 

Kim Bá Mậu nói: "Cảm thấy có chút thân thiết..."

 

Ngoài thân thiết còn có một loại ảo giác muốn dựa dẫm thần phục.

 

Điền Hạc Dương nói: "Thân thiết là bình thường, dù sao cũng là đồng tộc."

 

Kim Bá Mậu: "Yêu?"

 

Điền Hạc Dương thấp giọng nói: "Đúng vậy, tự mình thừa nhận rồi."

 

Sau khi bọn họ đi vào, bên ngoài lại dấy lên một trận cao trào —— chỉ thấy trên trời có kiếm quang lóe lên, trong khoảnh khắc, hai bóng người đã đến, là một nam một nữ. Nam là nhân vật hàng đầu của thế hệ Thiên sư trẻ, Phong Trường Trai, nữ là Thị hậu Đoàn Phương Phương của giới giải trí.

 

Hai người kết duyên nhờ một show truyền hình thực tế vài năm trước, đám cưới thế kỷ kết hợp phong cách tiên hiệp và hiện thực đến nay vẫn khiến bao người hâm mộ hồi tưởng.

 

Mặc dù linh khí đã khôi phục được vài năm, nhưng có thể ung dung ngự kiếm vẫn là cực kỳ ít.

 

Cách xuất hiện của Đoàn Phương Phương lại khiến fan hâm mộ online và offline ghen tị một phen.

 

【 Uống ngụm chanh chua, anh rể Phong quả là anh rể tốt nhất giới giải trí, thật sự quá cưng chiều chị gái. 】

 

【 Phong Trường Trai: Vợ mình không cưng chiều thì ai cưng chiều? 】

 

【 Mong mọi người hãy chú ý nhiều hơn đến tác phẩm mới 《Liễm Quần Phương》 của chị gái. 】

 

【 Nhắc đến 《Liễm Quần Phương》, Tiểu Thương có đến không? 】

 

【 Chắc là có, mặc dù Tiểu Thương không phải là nghệ sĩ dưới trướng ông chủ Điền, nhưng mấy năm nay quan hệ cá nhân với em trai ông chủ Điền rất tốt, không ít tài nguyên đều là do em trai ông chủ Điền giúp đỡ kết nối... Ông chủ Điền tổ chức sinh nhật, chắc chắn anh ấy sẽ đến... 】

 

Fan hâm mộ xem livestream vừa nói xong, liền nghe thấy bên phía truyền thông truyền đến một trận động tĩnh, mơ hồ nghe thấy hai chữ "Tiểu Thương".

 

Theo từng minh tinh lớn lần lượt đến, toàn bộ bầu không khí cũng được đẩy lên cao trào.

 

Ảnh đế Tiểu Thương được công nhận là một người đàn ông bí ẩn.

 

Không ít cư dân mạng đào bới quá khứ của hắn, càng đào bới càng hoang mang.

 

Một kẻ đáng thương thời đại học, không biết từ khi nào bắt đầu trở nên mạnh mẽ, cuộc đời như được buff, còn nổi bật trong show truyền hình thực tế cấp thần 《Phong Cảnh Bên Này Tuyệt Đẹp 》 sau đó thuận lợi ra mắt. Tuổi không lớn nhưng diễn xuất lão luyện, giống Kim Bá Mậu đều có tính cách kỳ quặc, rất lạnh nhạt với fan hâm mộ của mình, từng bị truyền thông nước ngoài đánh giá là —— Con trai của Satan, nói trên người hắn có một loại ma lực đen tối vừa mê người vừa nguy hiểm.

 

Fan của hắn và fan của Kim Bá Mậu, fan hai nhà được mệnh danh là sự tồn tại "hèn mọn" nhất trong giới giải trí. Tiểu Thương và chồng của Đoàn Phương Phương là Phong Trường Trai có chút giao tình, nhưng qua lại không thân thiết, nhưng nói bọn họ không quen biết, dường như cũng không phải, được xưng là người đàn ông bí ẩn nhất giới giải trí.

 

Không ít khán giả hoài nghi hắn cũng là yêu quái, chỉ là không đoán ra nguyên hình.

 

"Tu Kiệt!"

 

Người đàn ông được gọi nghe vậy ngẩng đầu lên, thấy là Điền Hạc Dương, trên mặt có thêm vài phần ý cười.

 

Điền Hạc Dương tiến lên hỏi: "Tinh Tinh và anh trai cậu đâu?"

 

Hai người bắt tay, nhìn trái nhìn phải cũng không cảm nhận được âm khí quen thuộc.

 

Mễ Tu Kiệt: "Anh trai tôi bận thi công chức Âm phủ, Tinh Tinh nói muốn cùng đi ôn thi, cho nên chỉ có một mình tôi đến. Vị này là?"

 

Cậu chú ý đến "người phụ nữ" rõ ràng là do Điền Hạc Dương dẫn vào, còn có con gấu trúc "người phụ nữ" đang ôm...

 

À, hẳn là chó sư tử nhuộm màu?

 

Điền Hạc Dương cười hì hì nói: "Bạn gái tôi, xinh không?"

 

Nói xong, hắn có một loại ảo giác bị thứ gì đó nhìn chằm chằm, sống lưng lạnh toát, quay đầu lại liền bắt gặp ánh mắt u ám của con gấu trúc yêu kia.

 

Điền Hạc Dương: "..."

 

Trong lòng phát run, cổ lạnh buốt..

 

Mễ Tu Kiệt cười vỗ ngực hắn nói: "Hay lắm, bất ngờ thoát kiếp FA rồi, vậy bài kiểm tra Huyền Môn của cậu làm sao bây giờ?"

 

Điền Hạc Dương miệng nhanh hơn não.

 

"Cũng không ảnh hưởng, ai nói yêu đương thì nhất định sẽ mất trinh tiết, tình yêu thuần khiết không được à..."

 

Chưa nói xong liền cảm thấy luồng hàn ý kia càng sâu, sợ đến mức hắn im lặng ngậm miệng.

 

"Tóm lại... Trước hết cứ lo đối phó với cha mẹ tôi đã..."

 

Mễ Tu Kiệt vỗ vai hắn, chân thành nói: "Chúc cậu may mắn."

 

Điền Hạc Dương làm một động tác OK: "Nhờ lời chúc tốt lành của cậu."

 

Sau đó hùng dũng oai vệ đi gặp hai vị phụ huynh, Đàm Tô toàn bộ quá trình làm phông nền, thỉnh thoảng cúi đầu đút cho A Diệp ăn bánh ngọt gì đó... Cũng không biết Điền Hạc Dương làm thế nào thuyết phục được bố mẹ hắn, để bọn họ chấp nhận có một "cô con dâu chín mươi chín tuổi".

 

Nhận thấy Đàm Tô không thích chỗ đông người, Điền Hạc Dương liền dẫn y đến góc tiệc rượu, yên tĩnh hơn một chút.

 

Đàm Tô buồn chán, nhìn quanh hiện trường một vòng, ánh mắt dừng lại ngắn ngủi trên người Tiểu Thương ở phía xa, lại bóp bóp thịt đệm trên móng vuốt của Bùi Diệp: "Không gặp bọn họ nói chuyện một chút sao?"

 

Bùi Diệp ngồi trên bàn, ôm cốc dùng ống hút uống sữa trái cây, ực hai ngụm, lau miệng.

 

"Không cần thiết."

 

Vốn chỉ là những người quen biết thoáng qua trong cuộc đời, quan hệ không thể nói là tốt lắm, cùng lắm là quen hơn người lạ một chút. Đối với cô, nhìn thấy những người có chút giao tình này hiện tại sống tốt là được rồi, cần gì phải xuất hiện, diễn một màn gặp lại đầy gượng gạo chứ?

 

Không cần thiết phải làm phiền.

 

Đàm Tô nói: "Cũng đúng."

 

Mối liên hệ không sâu đậm, lại trải qua nhiều năm như vậy —— mặc dù khoảng thời gian này đối với hai người bọn họ không tính là gì, nhưng đối với loài người có tuổi thọ ngắn ngủi, lại là một đoạn nhỏ trong cuộc đời —— quan trọng nhất là, "Tiểu Thương" phiên bản của Bùi Diệp, từ đầu đến cuối chỉ xuất hiện vài tháng.

 

Có thể có bao nhiêu giao tình sâu đậm?

 

Bùi Diệp đang định bảo Đàm Tô đổi rượu cho mình, liền nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến vài tiếng vỗ cánh.

 

Ngẩng đầu lên, một con vẹt bảy màu đậu trên ghế bên cạnh.

 

Bùi Diệp: "..."

 

Ánh mắt nó do dự nhìn Bùi Diệp, dường như đang hoài nghi điều gì.

 

Một lúc lâu sau, duỗi ra một cánh, giống như tư thế bắt tay của con người.

 

"Em tên là Bùi Trạch."

 

Bùi Trạch, con vẹt đầu tiên hóa hình.

 

Tuy không hoạt động trong giới giải trí, nhưng cũng là yêu quái cực kỳ nổi tiếng, được công nhận là bậc thầy Kinh kịch, Hoàng Mai hí, có hàng triệu fan trên các nền tảng. Là một trong những yêu quái sống đàng hoàng, có tiền có tiếng nhất đương thời.

 

Bùi Diệp: "..."

 

Đàm Tô thản nhiên liếc mắt nhìn cái cánh kia: "Tôi tên là Bùi Thất."

 

Ai ngờ Bùi Trạch lại mở miệng nói: "Tôi đang hỏi chị ấy, không phải cô."

 

Bùi Diệp: "..."

 

Cô hơi chột dạ nhớ lại cuộc đối thoại cuối cùng của mình với vẹt bảy màu Bùi Trạch —— Bùi Trạch bảo cô sớm về nhà, cô chỉ đáp lại "Cậu nhớ tự chăm sóc bản thân" liền yên tâm vỗ mông đi làm Linh Nhãn, ngay cả lời tạm biệt cũng không có, hoàn thành nhiệm vụ liền rời khỏi tiểu thế giới.

 

Vốn tưởng rằng con vẹt ngây thơ này qua hai năm sẽ quên cô.

 

Nhưng nhìn tình hình bây giờ...

 

Ánh mắt Bùi Trạch vốn còn nghi hoặc dần dần kiên định, lại hỏi: "Chị tên gì?"

 

Bùi Diệp: "..."

 

Trẻ con lớn rồi, không dễ lừa nữa.

 

Cô vừa cảm khái xong, con vẹt bảy màu kia rất tức giận mổ xuống một nhúm lông gấu trên đầu cô, vỗ cánh bay lên giữa không trung, tức giận nói: "Đồ lừa đảo! Đồ lừa đảo! Đồ lừa đảo! Nói dối sẽ bị hói đầu! Nói dối sẽ bị hói đầu! Nói dối sẽ bị hói đầu!"

 

Bùi Diệp đầu tiên ngẩn ra, giơ tay sờ sờ đầu.

 

Nửa nhịp sau mới bùng nổ.

 

"Bùi Trạch!!! Lông của ta!!!"

 

Đừng cản cô, cô muốn nhổ sạch lông của con vẹt này!!!

 

Dạo này cô đang rụng lông, vậy mà nó còn mổ lông của cô!!!

Bình Luận (0)
Comment