Ngày hôm sau.
Dưới lầu của đơn vị Ủy ban kỷ luật.
Hôm nay thời tiết tốt, ánh mặt trời sớm hé lộ, rất ấm áp.
Mùa đông sắp qua mùa xuân sắp đến, mùa này hàng năm tâm tình Đổng Học Bân đều không tệ lắm, sau khi đến đơn vị, hắn dừng xe, đi bộ về hướng khu nhà làm việc.
“Ai da, Đổng Chủ nhiệm”.
“Chẳng phải hôm qua ngài phải nằm viện sao?”
“Chủ nhiệm, thân thể ngài thế nào rồi?”
“Không có việc gì ha ha, cảm ơn đã quan tâm”.
Đổng Học Bân cùng vài khoa viên chào hỏi, rồi đi nhanh lên lầu, trở về văn phòng của mình
Mới chin giừo sáng, vừa đi làm không bao lâu, văn phòng Ủy ban kỷ luật đã có người đến thông báo cho Đổng Học Bân chuẩn bị họp, lần này không phải họp hội nghị thường ủy, quy mô hội nghị khá lớn, cơ bản là lãnh đạo các ban ngành đều tới tham gia, diễn ra trong phòng hội nghị cao nhất, ước chừng khoảng hai mươi người tham gia. Lúc Đổng Học Bân tiến vào đã có rất nhiều lãnh đạo đến rồi, Chiêm Quế Bình cau mày nhìn hắn, ánh mắt có chút trách cứ.
“Đổng Chủ nhiệm, không phải bảo cậu nghỉ ngơi vài ngày sao?” Chiêm Quế Bình quan tâm nói.
Đổng Học Bân cười ha ha, “Chiêm Bí thư, ngài cũng biết tôi, tôi chính là người không chịu ngồi yên, thân thể tôi cũng không có vấn đề gì, cũng không thể cứ nằm ở bệnh viện, lần trước tôi đã xin nghỉ dài hạn, công tác chậm trễ không ít, những ngày này khẳng định rất bận”.
“Cậu…”
“Cảm ơn ngài đã quan tâm”.
“Được rồi, mau ngồi đi”.
“Vâng”.
Đổng Học Bân nhìn thấy La Hải Đình, đi qua đó ngồi xuống, mỉn cười với cô.
La Hải Đình thấp giọng nói: “Ngày hôm qua suýt nữa thì ngài hù chết tôi, sau đó tôi đến bệnh viện thăm ngài, kết quả hộ sĩ nói ngài đã xuất viện, lúc đó muộn rồi tôi cũng không tiện gọi điện thoại, cả đêm tôi ngủ không ngon giấc”.
Đổng Học Bân ho khan một tiếng, “La đại tỷ, không phải trong điện thoại tôi đã nói không có việc gì rồi đó thôi”.
La Hải Đình giận dữ nói: “Ài, tôi làm sao không lo lắng cho được chứ”.
Lời này có điểm ái muội, Đổng Học Bân không nói tiếp, hội nghị cũng bắt đầu.
Bi thư Ủy ban kỷ luật Hạ Tuế Ân đi lên bục, chờ thư ký giúp ông chỉnh microphone, lúc này Hạ Bí thư cầm mic lên, nghiêm túc nói: “Được rồi, họp đi, hàng năm đầu năm chúng ta đều mở hội nghị như thế này, dựa theo thị chỉ của thành phố để chế định kế hoạch công tác năm nay, có điều hôm nay trước khi họp, tôi phải nhấn mạnh một việc, có khả năng có một số người đã biết, khả năng còn có một số người không biết, đó chính là sự việc ở Trường cấp ba Tây Bình, trong báo cáo thứ nhất của khu Trường cấp ba Tây Bình đã đề suất là đồng chí Đổng Học Bân trong phòng giám sát đi giám sát, sau khi nhận được được đề cứ nay, chúng ta cũng rất coi trọng, cắt cử đồng chí Đổng Chủ nhiệm đi xuống điều tra, kết quả mọi người hẳn là đều xem tin tức rồi, đúng thế, tòa nhà dạy học ở khu Trường cấp ba Tây Bình đã bị sập trong trận dư chấn, là đồng chí Đổng Học Bân đồng chí bỏ sinh mạng cá nhân cứu được hai đồng chí trong ủu ban kỷ luật của chúng ta trở về từ tay tử thần, đối với hành động quên mình cứu người của đồng chí Đổng Học Bân, lãnh đạo tỉnh và lãnh đạo thành phố ngày hôm qua đã đưa ra khen ngợi cùng khẳng định, loại sự việc này chính là mọt tấm gương, đáng để mỗi người chúng ta học tập, tiếp sau đây tôi sẽ chuyển microphone cho Đổng Chủ nhiệm, để anh ấy nói một hai câu”.
Lãnh đạo tỉnh cũng điểm danh khen ngợi?
Đổng Học Bân trong lúc nhất thời có chút hãnh diện.
Nhất thời, mọi người đều vỗ tay, đều nhìn về phía Đổng Học Bân.
Không có biện pháp, Đổng Học Bân đành phải kiên trì lên đài, “Hạ Bí thư, tôi không nói được không?”.
Hạ Tuế Ân cười nói: “Mau, nói với mọi người một hai câu, ha ha”.
Đổng Học Bân vừa thấy thế, đành phải cầm lấy microphone ngượng ngùng nói: “Thật ra tôi cũng không biết nên nói cái gì, ăn ngay nói thật, tôi cảm thấy loại chuyện này lúc ấy cho dù là ai đi nữa, cũng sẽ đi cứu người, tôi cho rằng đây là lẽ dĩ nhiên, cũng là một loại trách nhiệm, cũng không phải cái gì đáng nói, cảm ơn lãnh đạo tỉnh và lãnh đạo thành phố đã khen ngợi, cảm ơn Hạ Bí thư, tôi sau này nhất định...” Đổng Học Bân nói.
Mọi người lại vỗ tay.
Chờ sau khi Đổng Học Bân đi xuống, Hạ Bí thư lại nói tiếp, bây gờ sẽ tổng kết lại chuyện này, sau đó mới nói đến hội nghị kế hoạch công tác năm nay.
Buổi sáng mười một giờ, hội nghị mới chấm dứt.
Tan hội nghị, thư ký của Hạ Bí thư đón Đổng Học Bân nói một tiếng,“Đổng Chủ nhiệm, trong phòng họp nhỏ còn có cuộc họp thường ủy của Ủy ban kỷ luật, Hạ Bí thư bảo cậu tham gia”.
Đổng Học Bân lập tức nói: “Được, cảm ơn đã thông báo”.
Thư ký của Hạ Bí thư hiền lành gật đầu với hắn, “Vậy tôi đi trước chuẩn bị văn kiện”.
Đổng Học Bân cũng quay lại văn phòng mình chuẩn bị một chút, sau đó mới lên lầu tham gia hội nghị.
Chỉ chốc lát sau, Bí thư Ủy ban kỷ luật Hạ Tuế Ân, Cục trưởng cục Giám sát Tiếu Bân, phó Bí thư Ủy ban kỷ luật Chiêm Quế Bình và các lãnh đạo Ủy ban kỷ luật cũng đến.
“Họp đi” Hạ Tuế Ân lên tiếng, “Hôm nay chủ yếu chính là nói về một sự kiện, vấn đề tòa nhà dạy học khu Trường cấp ba Tây Bình, chuyện này đã rơi vào tai tỉnh, lãnh đạo tỉnh rất tức giận, đã yêu cầu Ủy ban kỷ luật thành phố Phần Châu chúng ta nghiêm khắc điều tra việc này, không chỉ vấn đề ở tòa nhà dạy học, mà tất cả các công trình trùng kiến dư chấn đều phải đề cập đến, trong đó đề cập cả những hành vi vi phạm của cán bộ, nếu điều tra được tuyệt không buông tha!”
Sắc mặt mọi người đều ngưng lại, lãnh đạo tỉnh hạ chỉ thị, sự kiện lần này tuyệt đối không nhỏ, khẳng định là đã tạo ra một chấn động lớn, thậm chí sẽ liên lụy đến các phương diện quyền lợi khác, một lần nữa phải phân phối lại. Có điều ngẫm lại cũng không có gì kỳ quái, nếu không không phải sau khi Đổng Học Bân nhận được đề cứ đi xuống điều tra kịp thời, ảnh hưởng của sự cố lần này phỏng chừng còn không chỉ như thế đâu, vạn nhất đã chết vài công dân, có nhân viên thương vong, vậy không phải chỉ có lãnh đạo tỉnh phát hỏa, mà sẽ là lãnh đạo Trung ương cũng giận tím mặt, khi đó thành phố Phần Châu bọn họ đã có thể chân chính rơi vào tình huống khó xử.
“Cóai có ý kiến gì không, mọi người đều nói đi” Hạ Tuế Ân nhòn mọi người
Trong tiwngr đã hạ lệnh rồi, mọi người có ý kiến hay khôpng cũng không khác biệt là mấy.
Tiếu Bân nói, “Từng bước từng bước điều tra đi, một cái cũng không thể bỏ sót!”
Chiêm Quế Bình gật gật đầu, “Ngay cả tiền cứu trợ cũng dám ăn bớt, quả thật nên tra xét thật kỹ, bằng không cứ để như vậy thì sau này còn xảy ra bao nhiêu chuyện nữa? Tôi thấy trước tiên hãy tìm kiếm những vi phạm của Trường cấp ba Tây Bình đã, từ tài liệu kiến trúc cung cấp và thi công tìm xem có điểm gì không, ừm, chuyện này là phòng giám sát của Đổng Chủ nhiệm đi điều tra, tôi thấy việc này vẫn cứ nên giao cho phòng giám sát”.
Hạ Tuế Ân ừm một tiếng, “Vậy quyết định như vậy đi, Đổng Chủ nhiệm, cậu chịu khó vất vả một chút, chuyện này liền giao cho cậu giải quyết”.
Đổng Học Bân tỏ thái độ nói:“các vị lãnh đạo yên tâm, tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ”.
Hạ tuế Ân gật đầu nói: “Tốt, có tiến triển gì hãy báo lại cho tôi”.
Tính cho cùng, đây là nhiệm vụ quan trọng nhất mà Đổng Học Bân nhận được từ lúc lên nhận chức ở Ủy ban kỷ luật, trong tỉnh cũng đã coi trọng như thế, báo chí cùng đài truyền hình truyền thông cũng đều nháo loạn ồn ào huyên náo, Đổng Học Bân tự nhiên sẽ dốc hết sức điều tra rõ rang mọi chuyện, hơn nữa đây cũng là lý do chủ yếu mà hôm nay hắn không chịu nghỉ ngơi.
Từ thời khắc Đổng Học Bân thấy báo chí đăng tin tòa nhà Trường cấp ba bị sập, đã nghĩ phaie chộp vụ án này vào trong tay mình, như vậy hắn mới có quyền chủ động, có thể dễ dàng mà phát triển tay chân!