Quyền Trượng

Chương 104

104.

“Oh, đây là một sự thật vô cùng bất hạnh!” Huyết tộc công tước ngữ điệu suy yếu phụ họa, còn nhẹ nhàng rên rỉ, nỗ lực biễu diễn ‘Em xem, ta đã vì em bị thương rất nặng còn kiên trì đến đây, đều chỉ vì em’ trước mặt thần quan.

Đối với việc này, thần quan trước tiếp cho hắn một ánh mắt ‘Tôi mặc kệ anh’.

Thế nhưng ở góc độ của những người xung quanh, cái này còn không phải liếc mắt đưa tình sao? Vậy nên pháp sư có chút mất hứng, may mà hắn đang ngồi bên cạnh thần quan, gần quan ban phúc, trực tiếp nắm lấy bàn tay người nọ, sau đó ma sát năm ngón tay thon dài.

Thần quan sửng sốt một chút, bàn tay bị đối phương cào có chút ngứa, trong lòng lại có hơi bất đắc dĩ đối với loại hành vi nhàm chán của hai người này, thế nhưng cái gì cũng không nói, chỉ vỗ vỗ mu ban tay pháp sư biễu thị trấn an, sau đó thu tay về.

Khóe miệng pháp sư cong lên nhè nhẹ.

Lần này đến phiên Đức ngài Công tước khó chịu.

Dựa vào cái gì chứ!

Dựa vào cái gì ta chỉ được một liếc mắt, hắn lại được nắm tay!

Bất quá thần quan hiển nhiên chưa thể tiếp thu sóng điện não của hắn, y còn đang cùng Nữ vương nghiêm túc phân tích việc này: “Tuy rằng hôm nay chúng ta tổn thất thảm trọng, thế nhưng cũng không phải không có thu hoạch, tối thiểu biết được thân thể của ma vật tuy rằng cứng cỏi cường tráng hơn nhân loại một chút thế nhưng bọn chúng cũng đồng dạng có thể thụ thương, có thể bị giết chết. Hiện tại nan đề duy nhất chính là, chúng ta không thể xác định những người nào đã bị bọn chúng mạo danh, nếu như ma vật đủ cẩn thận, cơ bản không có bất luận kẽ hở gì.”

Tinh linh nữ vương cười khổ: “Vậy nên nhóm tinh linh phản loạn kia ta vẫn ra lệnh giam giữ biệt lập, cho đến bây giờ vẫn chưa nghĩ ra phải làm thế nào, trước sau đều sợ bên trong có ma vật chưa thanh lý sạch sẽ. “

“Như vậy chúng ta có thể bắt đầu tự hỏi một vấn đề nghiêm túc, nhược điểm trí mạng của ma vật là gì.” Công tước Huyết tộc rốt cục lười biếng nói, hắn không chút dấu vết xê dịch thân thể, lại xê dịch thân thể, rốt cục cũng đến bên cạnh thần quan, sau đó cùng với pháp sư, mỗi người một bên chiếm cứ thần quan.

Ma vật cũng giống như những chủng tộc khác trên đại lục, bị vũ khí đâm xuyên tim sẽ chết, cũng bị lửa thiêu chết, bị nước dìm chết. Thế nhưng nếu như bọn chúng dùng túi da tinh linh hoặc nhân loại xuất hiện, ai cũng không thể chạy tới dùng dao đâm thử một nhát xem đối phương có thể biến thành ma vật hay không đi?

Đây quả thực là một nan đề khiến người đau đầu.

Yannick chỉ có thể đưa mắt nhìn sang pháp sư: “Chris, anh có biện pháp gì tốt không?”

“Không có.” Hắc y pháp sư rất lưu loát dứt khoát nói: “Hiện tại không có bất luận một loại ma pháp hoặc dược tề nào có thể giải quyết vấn đề này.”

Tinh linh nữ vương cười khổ: “Lẽ nào chỉ có thể tiếp tục giam giữ bọn họ sao?”

Những tinh linh này, giết là không thể giết, tuy rằng bọn họ từng đi theo ma vật phản bội Nữ vương, thế nhưng đối với Nữ vương tinh linh và những tộc nhân khác mà nói, bọn họ dù sao cũng là đồng tộc. Số lượng của tinh linh đã rất ít rồi, nếu lại giết sẽ diệt vong mất. Thế nhưng cũng không có nghĩa bọn họ sẽ được thả ra, bởi vì ai cũng không dám chắc sau khi thả rồi, nhỡ đâu lại có một ma vật xuất hiện thì Tinh linh tộc lại chịu tai ương đến đâu?

Vậy nên, làm người chịu trách nhiệm cho sự hưng suy của chủng tộc, Nữ vương bệ hạ thực sự không quá dễ dàng.

Thần quan cũng rất đồng tình, bỗng nhiên cảm thấy may mắn bởi vì mình hiện tại chỉ là một Giáo chủ, nếu như y đã là Giáo Hoàng, đoán chừng hiện tại còn phải phiền lòng hơn Nữ vương rất nhiều. Chỉ riêng việc làm thế nào mới có thể chỉnh đốn cái Giáo đình đã thối nát bất kham kia, còn phải dạy dỗ đám thuộc hạ cao quý lãnh diễm thích làm theo ý mình, mỗi ngày nội đấu không chịu yên tĩnh, tuyệt đối đã đủ cho y còn sốt ruột hơn cả Nữ vương tinh linh.

“Ngài Hill tôn kính, xét thấy tình thế trước mắt của Tinh linh tộc, tôi hy vọng có thể tạm thời giao Iruus cho ngài chiếu cố.” Tinh linh nữ vương nói.

Trải qua trận hỗn loạn này, tệ đoan trong vấn đề quản lý nội bộ của tinh linh đã lộ rõ, nàng cần thời gian chỉnh đốn thanh lý, khó tránh khỏi có chút sơ sẩy với bé cưng. Hơn nữa nơi này còn khả năng có ma vật tồn tại, Lãnh địa tinh linh trước giờ vẫn an bình trở thành nơi nguy cơ ẩn nấp, nếu như có thể đem bé tinh linh tạm thời đưa đến một nơi an toàn khác, cũng coi như miễn đi một tầng buồn phiền trong lòng Nữ vương.

“Iruus?” Yannick không khỏi kinh ngạc, “Thứ cho tôi nói thẳng, thằng bé là Tinh linh vương đời tiếp theo, đối với mọi người ý nghĩa phi phàm, mà tôi lại là một thần quan, sợ rằng không quá thích hợp.”

“Không, xin ngài hãy nghe ta nói hết.” Tinh linh nữ vương mỉm cười nói, “Nếu như là mấy ngày trước, ta quả thực lo lắng có nên giao Iruus cho ngài không, thế nhưng hiện tại, toàn bộ tinh linh tộc bao gồm cả ta đều đã chứng kiến phẩm đức cao thượng của ngài. Tinh linh tộc nguyện ý cùng ngài ký kết khế ước hữu hảo vĩnh cứu, bất kể là ngài của hiện tại hay là ngài của tương lai đã nhậm chức Giáo Hoàng, chúng tôi đều nguyện ý toàn lực phối hợp tất cả yêu cầu của ngài trên nền tảng tiên quyết không tổn hại đến lợi ích tinh linh. Bao gồm cả việc cùng Giáo đình hợp tác, cùng nhau đối phó ma vật!”

Điều kiện nữ vương đưa ra quả thực vô cùng mê người, bất quá Yannick lại rất thanh tỉnh: “Kỳ vọng của bệ hạ đối với tôi thực sự quá cao, thành thật mà nói, vị trí Giáo Hoàng với tôi là một thứ quá mức xa xôi, cho dù có ký kết khế ước tôi cũng chỉ có thể dùng thân phận cá nhân.”

Tinh linh nữ vương rất thân thiện mỉm cười: “Đương nhiên, sự suy tính của ngài rất chu đáo, tình hữu nghị thâm hậu giữa ta và ngài hoàn toàn không liên quan đến Giáo đình, cho dù hiện tại vị Giáo Hoàng vô cùng tôn quý trong mắt thế nhân kia đến dây, Tinh linh tộc cũng sẽ không đối xử với người ấy như ngài.”

Vị Nữ vương bệ hạ này thực sự là ngoại tộc trong giới tinh linh, quá mức biết ăn nói rồi, chỉ đơn giản nói vài câu liền đem y nâng lên còn cao hơn cả Giáo Hoàng. Yannick chớp mắt vài cái, cười nói: “Vì có thể thành lập tình hữu nghị thâm hậu cùng ngài, tôi cảm thấy thập phần vinh hạnh.”

Nữ vương nói: “Như vậy chuyện chiếu cố Iruus…”

Yannick: “Tôi rất nguyện ý, bất quá xét thấy bên cạnh tôi sẽ có không ít thần quan, hơn nữa trong số đó còn có vài người tôi không thể bảo chứng sự trung thành, vậy nên hy vọng đoạn thời gian này sẽ không quá dài.”

Nữ vương thả lỏng sắc mặt: “Đương nhiên, tôi sẽ không để ngài gặp rắc rối, nhiều nhất nửa tháng là được.”

Cho dù dùng thân phận cá nhân, muốn ký khế ước cùng Tinh linh tộc cũng không phải một chuyện có thể tùy tiện.

Tuy rằng Tinh linh tộc đã biết thân phận của Yannick, hơn nữa đối với việc bọn họ ra tay tương trợ đều rất lý giải, bất quá vì muốn đem thân phận minh hữu của Yannick đẩy lên một bậc, Nữ vương tinh linh vẫn an bày nghi thức kết minh vô cùng long trọng —— Bên cạnh Hồ chân tâm đã lần nữa dâng đầy nước, hướng về phía chư Thần thệ ước, tuyên bố từ nay đến vĩnh viễn về sau Tinh linh tộc đều là bằng hữu chân thành nhất kiên định nhất của Yannick, tuyệt không phản bội, tuyệt không ruồng bỏ, còn nguyện ý đem hết toàn lực bang trợ đối phương trong những lúc cần thiết.

Vốn là, nếu như Nữ vương tinh linh dùng thân phận một người để thề Yannick cũng không cách nào trách cứ, dù sao nàng là thủ lĩnh của một tộc, không có khả năng đem toàn bộ số phận con dân của mình đều giao ra, thế nhưng sự quyết đoán của nàng lại khiến y kinh ngạc. Nàng cư nhiên nguyện ý dùng danh nghĩa của toàn hộ Tinh linh tộc ra để thề, nên biết rằng, loại thề ước này là có ma lực ràng buộc, tuyệt đối không thể muốn đổi ý thì đổi ý như những khế ước văn bản của nhân loại bình thường.

Trong lòng Yannick không khỏi cảm động, cũng tham chiếu lời thề của nữ vương mà lặp lại một lần, ma lực vận chuyển khi lời thề hứa được đọc lên, đem khế ước dung nhập vào sâu trong linh hồn. Ngay thời khắc quang mang tan hết cũng tượng trưng cho khế ước đã được thành lập.

Lúc này, các tinh linh đang xem lễ bên dưới, cho dù đã vì hành động bang trợ khi tinh linh tộc gặp nạn của thần quan tuấn mỹ mà nảy ra hảo cảm cũng không thể ngờ được, thời khắc bọn họ đang chứng kiến này sẽ được ghi vào trong sử sách, trở thành một trong những khoảnh khắc có ảnh hưởng lớn nhất đến tiến trình phát triển của đại lục Olin.

Khế ước ký kết hoàn tất, tinh linh nữ vương thịnh tình mời nhóm người Yannick lưu lại thêm vài ngày, thế nhưng Yannick đã đơn độc rời đi rất lâu rồi, không thể tiếp tục trì hoãn. Quan trọng nhất là, một Pháp sư hắc y và một Công tước huyết tộc ở bên cạnh đã sắp dằn vặt y đến phát điên.

Nói ví dụ như, buổi sáng lúc dùng cơm, hai người sẽ vì việc ai có thể ngồi bên tay phải của thần quan mà tranh chấp không thôi.

Cái gì, ngươi hỏi tại sao là bên tay phải? Bởi vì bên tay trái là tường, không có chỗ ngồi.

Lại nói ví dụ như, buổi tối trước khi ngủ, hai người còn sẽ vì ai có tư cách tiến vào phòng của thần quan, cùng người nọ ngủ trên một cái giường mà tiếp tục tranh chấp.

Loại tranh chấp này đến cuối cùng cũng không thể phân thắng bại, bởi vì thần quan không cho phép bất luận sinh vật nào tiến vào phòng ngủ cùng mình, cho dù đó là một con mèo hay một con ruồi.

Mà phương thức tranh chấp của hai người kia cũng không phải là đấu võ mồm ấu trĩ như trong tưởng tượng, đó là trực tiếp vén tay áo lên võ đấu.

Chuyện này quả thực khiến Yannick mở rộng tầm mắt.

Y vốn cho rằng khả năng động thủ của Chris không bằng Ansel, sự chênh lêch của hai người tuyệt đối là rất xa. Bất quá chờ hai người thực sự đánh nhau Yannick mới phát hiện, Chris một chút cũng không rơi xuống thế yếu!

Nếu như nói Ansel thắng ở tốc độ và lực lượng khó lường của Huyết tộc, như vậy ưu thế của Chris là sự vận dụng thành thạo của lưỡng chủng nguyên tố thủy hỏa. Cho dù Yannick không phải pháp sư, thế nhưng dựa theo kinh nghiệm giao thủ của y cùng Richard Dulgin đến xem, Chris… ít nhất cũng đã có trình độ của Ma đạo sư.

Đây là một khái niệm như thế nào?

Vượt khỏi Ma đạo sư chính là Đại ma đạo sư, mà đi lên chút nữa cũng chính là Pháp Thánh rồi!

Đây tuyệt đối là giả heo ăn thịt cọp nha!

Đám người của Đế quốc Garde kia đơn giản chính là không biết bị cái gì che mắt, trước mặt có một Đại ma đạo sư không những không đi ôm đùi mà còn khinh thường liếc mắt, hơn nữa suốt ngày lại châm chọc khiêu khích chỉ trích người ta là con riêng tự bế. Cũng may Chris mặc kệ bọn họ, nếu không vừa ra tay tuyệt đối là diệt rơi một tảng lớn.

Chris tuy rằng tinh thông ma pháp dược tề, thế nhưng trong lúc đánh nhau cũng không thể đem dược tề ra hất lên đầu người khác, ưu thế tự nhiên mất đi một mảng lớn. Công tước huyết tộc cho dù rất muốn dùng một móng vuốt moi tim gan phèo phổi của pháp sư ra, thế nhưng nếu thực sự làm vậy không chỉ vi phạm khế ước bọn họ lén lập mà thần quan phỏng chừng cả đời cũng không tha thứ cho hắn, vậy nên lúc công kích cũng nhiều vài phần bó tay bó chân. Kết quả của trận đánh nhau này có thể tưởng tượng, nếu không phải y phục trên người Vampire bị thiêu hủy thì chính là cổ của pháp sư bị vẽ ra mấy đâọ vết máu, hai người cùng bại là chuyện thường, thật sự quá khó phân định hơn kém.

Loại cục diện gà bay chó sủa này mãi đến khi thần quan không nhịn được nữa, cùng Nữ vương tinh linh cáo biệt, đồng thời cũng kiên quyết yêu cầu Công tước huyết tộc tách ra mới coi như tạm ngừng.

Ansel vô cùng thương tâm: “Sweetie, ta một đường bầu bạn với em, cùng ngắm nhìn dòng suối nhỏ xinh đẹp tuyệt trần, cùng băng qua thảm cỏ xanh mơn mởn, mỗi ngày em đều phải nghe ta meo meo vài tiếng mới có thể ngủ được, kết quả hiện tại em lại nói không cần ta. Lẽ nào một tấm chân tình ta dành cho em, em đều không nhìn thấy sao?”

Thần quan rất đau đầu: “Nếu hai người cùng hiện diện tôi liền không thể an tĩnh, vậy nên chỉ có thể chọn để một người rời đi trước.”

Huyết tộc công tước bất mãn: “Vậy tại sao là ta đi, ta có thể biến thành mèo nha, khéo léo linh hoạt dễ mang theo!”

Thần quan mặt không đổi sắc: “Bởi vì biểu hiện trước đó của anh làm tôi quá thất vọng, tôi hoàn toàn có lý do nghi ngờ lần trước đụng phải ‘Lời chúc phúc của Julia’ có một phần do anh tính toán, ít nhất… anh sớm biết về nó lại không ngăn cản.”

Công tước che ngực: “Em đang hoài nghi nhân cách của ta!”

Thần quan: “Anh không phải người, cảm tạ.”

Huyết tộc công tước: “… Được rồi, nếu em đã muốn ta rời đi ta cũng sẽ không ăn vạ lưu lại, ai bảo ta hiện tại càng lúc càng luyến tiếc vi phạm yêu cầu của em chứ!”

Nói xong câu đó hắn thâm tình nhìn thần quan một lúc, cư nhiên dứt khoát rời đi, ngay cả đầu cũng không quay lại.

Thần quan tuy rằng đối với việc hắn dùng ‘Lời chúc lành của Julia’ dụ dỗ mình lên giường OOXX vẫn canh cánh trong lòng, cho dù biết biểu tình vừa rồi của đối phương phần lớn đều là phô trương, thế nhưng nhớ tới việc lần trước trái tim của hắn suýt nữa đã bị ma vật đào ra lại có chút không đành lòng.

Y quay đầu hỏi pháp sư: “Anh nói tôi có phải đối với anh ta có chút quá tàn nhẫn rồi không?”

Pháp sư: “Sẽ không. Trong sách nói, đối đãi với kẻ địch phải tàn nhẫn như cái lạnh mùa đông.”

Thần quan: “…”

“Ê anh nha nha!” Bé tinh linh được thần quan ôm vào ngực vẫy tay biểu thị tán thành.

Sau đó, đừng tưởng rằng sẽ không còn sau đó nữa.

Qua chừng nửa giờ, khi bọn họ đã rời khỏi phạm vi Lãnh địa tinh linh chuẩn bị hướng tới thôn trang nhân loại ngoài bìa rừng, chợt thấy Vampire tuấn mỹ đang lười biếng khoanh tay tựa vào một gốc cây chờ đợi.

Thần quan: “…”

Huyết tộc công tước lập tức mỉm cười mê người: “Oh, sweetie, đừng nên hiểu lầm, ta không phải lật lọng, kỳ thực ta chỉ vừa mới biết một việc mà em có lẽ rất muốn biết, vì vậy mới đặc biệt quay lịa thông báo. Vị pháp sư Chris này, cũng là người đáng tin cậy hơn ta ở trong lòng em, kỳ thực trong túi ma pháp của hắn đang cất giấu một hạt giống ‘Lời chúc lành của Julia’, còn là cây cái.”

Thần quan: “… … …”

Pháp sư: “…”

Huyết tộc công tước rào đón: “Tuy rằng đồ chơi kia rời khỏi Lãnh địa tinh linh rất khó sinh trưởng, thế nhưng em biết đấy, bản lĩnh chế tạo dược tề của kẻ này có thể nói là đứng đầu trong thế giới nhân loại, ta chỉ là không đành lòng nhìn thấy em có một ngày đã bị bán còn giúp hắn đếm tiền.”

Thần quan: “…”

Pháp sư mặt liệt nghiêm trang: “A, tôi có thể giải thích.”

Thần quan: “…”

Pháp sư: “Tôi chỉ là vì nghiên cứu, tuyệt đối sẽ không dùng đến trên người em.”

Thần quan: “…”

Pháp sư: “Huống nó cũng không nhất định có thể sống.”

Thần quan: “…”

Pháp sư: “Ừ, chính là như vậy.”

Yannick mặt không đổi sắc: “Được rồi, hiện tại, mời các vị đều lập tức cút khỏi tầm mắt của tôi. Không, Công tước Ansel, tôi nói là các vị, xin đừng tiếp tục duy trì tư thế có vẻ rất ưu nhã kia nữa. Các người, toàn bộ.”

“A a!” Bé cưng tinh linh hoàn toàn không biết rõ trạng uống vỗ tay biểu thị vô cùng vui vẻ.

Chăm sóc một bé tinh linh cũng không phải chuyện gì quá khó khăn, dù sao Yannick cũng từng có kinh nghiệm. Thức ăn của bé chỉ có hai loại, nước trong và mật hoa, những thứ này cũng không khó tìm, hơn nữa bé tinh linh Iruus phi thường bám Yannick, chỉ cần được y ôm vào ngực cơ bản đều là ngoan ngoãn mặc kệ bày bố.

Bất quá khi về đến phái đoàn lại rất khó thủ hộ bí mật, đặc biệt là loại người như thần quan Darwin lại càng khiến Yannick không thể yên tâm. Nhỡ đâu bên ngoài truyền ra lời đồn Giáo chủ Đế quốc Garde chăm sóc một bé tinh linh, Giáo đình lại chạy đến tìm y nói chuyện, lẽ nào thực sự muốn giao Iruus ra sao? Đương nhiên là không thể.

Vậy nên, việc cải trang cho bé tinh linh là điều rất cần thiết.

Trước hết là tóc và mắt.

Thật may mắn, nhờ sự thịnh hành của ma pháp tại thế giới này, các loại ma pháp dược tề ồ ạt được nghiên cứu, vì muốn thỏa mãn sự phù phiếm của giới quý tộc, dược tề thay đổi màu mắt và tóc không quá khó tìm, tuy rằng giá cả tương đối đắt. Ngược lại, cũng bởi vì giá cả tương đối đắt, vậy nên người bình thường sẽ không ai rảnh rỗi dùng loại dược tề này đùa giỡn, cũng sẽ không ai dùng nó lên người những đứa trẻ bình thường. Cho nên, màu mắt và tóc xanh biếc của bé tinh linh thành công được che đậy.

Trên hành trình ngồi xe ngựa đi đến thành Reed Flute, Yannick đã nhờ phu xe thuận tiện dừng lại tại một trấn nhỏ, để bé tinh linh ở trong xe, bản thân vào cửa hàng dược tề mua sắm.

Bất quá ngay khi nghe giá của hai loại dược tề kia, thần quan bắt đầu cảm thấy hối hận bản thân vì sao không để Chris giao ra hai loại dược tề này rồi mới đuổi người đi. Bởi vì giá cả của bọn chúng thực sự quá đắt!

Kỳ thực cái giá này cũng không bất ngờ, dù sao cái trấn này cũng rất gần Reed Flute, tuy rằng nhân khẩu cũng coi như đông đúc, thế nhưng từ lúc Reed Flute trở thành tiền tuyến thì giá hàng ở nơi này cũng theo đó tăng cao, lòng người bàng hoàng,

Nhìn một chút xem, bình dược tề cải biến màu tóc loại nhỏ nhất cũng đã có giá hai đồng vàng, bọn họ vì sao không đi cướp chứ!

Đương nhiên, đối với việc này chủ tiệm cũng có giải thích: “Khách nhân tôn kính, nếu ngài lại đến trễ chút nữa chúng ta cũng liền đóng cửa rồi, thế cục hiện tại quá mức nguy hiểm, ta thật lo lắng đại quân xác sống sẽ bất ngờ đánh tới. Hai đồng vàng sao? Không đắt lắm! Ngài không muốn à? Vậy ta sẽ mang đi!”

Cuối cùng thần quan không thể không nhịn đau dùng cái giá năm đồng vàng mua hai bình dược tề, y trở lại xe ngựa, đối mặt biểu tình không tim không phổi của bé tinh linh, thở dài một tiếng: “Tinh linh hẳn là rất có tiền đi, sớm biết như vậy trước khi rời đi sẽ đàm phán với Nữ vương lấy một ít chi phí nuôi đưỡng!”

“A!” Bé tinh linh còn lộ ra nụ cười không răng biểu tị tán thành.

Giải quyết xong tóc và mắt, tiếp theo chính là lỗ tai.

Chỗ này có chút khó làm, cái nhìn của nhân loại với tinh linh vẫn là không đồng nhất, chủ lưu vẫn là bài xích, nguyên nhân không ngoài cảm giác ưu việt trong xương cốt. Giáo đình xem Vampire là thù địch, đuổi tận giết tuyệt, thế nhưng nhân loại bình thường đối với Vampire lại là thầm ôm sợ hãi còn có một tia kính nể mơ hồ, đây bởi vì Huyết tộc có năng lực siêu việt nhân loại.

Sùng bái cường giả là thiên tính của rất nhiều chủng tộc, vậy nên rất tự nhiên, không có nhu cầu sẽ không có thị trường, không có người phát minh vành tai giả hay bất kỳ loại dược tề gì trên phương diện này. Nói giỡn sau, nhỡ đâu thật sự bị Giáo đình nghĩ là tinh linh bắt đi, vậy khóc cũng không có chỗ đễ khóc.

Vành tai của bé tinh linh liền thành nan đề khiến Yannick có hơi đau đầu, bất quá thần quan thông minh rất nhanh đã giải quyết xong vấn đề này.

Vậy nên, khi nhóm thần quan ở thành Reed Flute bị tôi luyện đến cửu tử nhất sinh, dở sống dở chết rốt cục lệ nóng doanh tròng nghênh đón Giáo chủ nhà mình thì… bọn họ thình lình phát hiện, trong ngực Giáo chủ tuấn mỹ còn có một đứa nhỏ đầu đội mũ nhung hình tai thỏ mềm mại đáng yêu, từ bên dưới mũ còn lộ ra vài sợi tóc mềm mại cùng màu với tóc của Giáo chủ.

Mọi người đều ngây dại.

Bart là người tiên phong hỏi ra câu bọn họ đều muốn biến mà không dám hỏi: “Ngài Hill, mới đây mà ngài lại sinh ra một đứa con?”

“…” Khóe miệng Yannick co rút, y mặc dù có ý đến cho người khác hiểu lầm bé tinh linh có chút quan hệ thân cận với mình, thế nhưng không ngờ Bart sẽ hỏi đến trực tiếp như vậy. “Anh nghĩ tôi có năng lực trong vòng nửa tháng liền sinh ra một đứa trẻ, hơn nữa còn lớn đến như vậy sao?”

Bart đau đầu, cũng vì sự lỗ mãng của mình mà cảm thấy xấu hổ. “Đứa bé này quả thực rất đáng yêu, gọi là gì chứ?”

Đây không phải là trọng điểm! Thần quan Darwin đã gầy gân hai cân tức giận đẩy người ra, đầy cõi lòng mong đợi nhìn Giáo chủ tóc bạch kim: “Ngài Hill, chúng ta có thể rời khỏi Reed Flute rồi sao, nơi này thực sự không phải nơi cho người ở!”

“Không phải nơi cho người ở?” Yannick nhướn mày, nhìn về phía các binh sỹ và bình dân đang vội vàng lui tới bên cạnh, “Vậy bọn họ là cái gì?”

“Nơi này thực sự quá gian khổ rồi!” Thần quan Darwin than thở: “Nửa tháng nay ngày đã đi đâu chứ, có phải ngài cố ý trốn đi hưởng thụ, một bên xem chúng tôi chịu khổ một bên cười trộm không!”

“Darwin, Ngài quá vô lễ!” Daifield biểu tình cau có, “Lẽ nào Giáo chủ đi đâu còn cần hồi báo với chúng ta sao?”

Thần quan Darwin xụ mặt liên tục xua tay, “Không không, ý của tôi là, tôi biết Giáo chủ muốn chúng ta thể nghiệm sự tàn khốc của chiến tranh, bất quá chúng ta đã tôi luyện được nửa tháng rồi, thế nào vẫn chưa kết thúc!”

Yannick đảo măt một vòng qua những người có mặt, từ Daifield bị nắng ăn đen đến Augustine vẫn là mặt không cảm xúc nhưng lại hiện vẻ phong sương, còn có Bart và Baker rõ ràng đã luyện cho cơ bắp nở nang hơn một vòng, cuối cùng chính là thần quan Darwinh đang lấp lóe đôi mắt nhỏ mong đợi nhìn y.

Yannick rốt cục chậm rãi lộ ra nụ cười: “Biểu hiện của các người đều khiến tôi rất hài lòng, hiện tại mọi người đi kết thúc công việc trên tay tôi. Sau đó chúng ta sẽ bắt đầu rời khỏi Reed Flute, trạm kế tiếp là Đế quốc Charlemagne.”

Người khác còn chưa kịp phản ứng, thần quan Darwin đã dẫn đầu lên tiếng hoan hô.
Bình Luận (0)
Comment