Quyền Trượng

Chương 25

Sự ngạo mạn của Ryan đã chọc giận đám người Fezel —— cho dù y thật sự là một quý tộc, thế nhưng loại thái độ này cũng là rất thất lễ.

Thần quan vẫn duy trì nụ cười lịch sự hệt như trước: “Thật đáng tiếc, qúy ngài Ryan, chúng tôi hiện tại đang ở trong cảnh nội đế quốc Garde, nếu như Tinh linh tộc biết được việc này, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của hai bên. Nếu như ngài không lo lắng việc này sẽ gây ra hiểu lầm dẫn phát tranh cãi ngoại giao, chúng tôi đương nhiên cũng rất vui lòng tiếp tục nuôi nấng tiểu tinh linh này, mãi đến khi tộc nhân của bé đến tìm mới thôi.”

Đẹp! Fezel gần như đã vì thần quan mà vỗ tay.

Tinh linh tuy rằng không phải chủng tộc mạnh mẽ đến mức có thể xưng bá đại luc, thế nhưng bọn họ có thể tồn tại đến tận bây giờ tự nhiên có bản lĩnh đặc biệt của mình. Tinh linh thạo về công kích viễn trình, hơn nữa trời sinh có lực tương tác với tự nhiên, lại sở hữu thiên phú ma pháp đa hệ, cho dù lực công kích kém pháp sư và thần quan, thế nhưng mỗi tinh linh thành niên đều có thể chiến đấu, không phải như nhân loại, chỉ có số ít sở hữu pháp thuật. Thế nhưng, điều không được hoàn mỹ chính là, năng lực sinh dục của Tinh linh tộc cực thấp, nhân khẩu rất ít. Nhưng mà cho dù như vậy, cũng không có quốc gia nào nguyện ý cùng một chủng tộc khó dây dưa như thế đối địch.

Ryan sửng sốt, sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống.”Ngươi đang uy hiếp ta?”

Phải biết rằng, pháp sư cho dù lợi hại hơn nữa cũng không dám không đem Đế quốc Garde cường đại để vào mắt, mà là một quý tộc đế quốc kiêm quan viên, bản thân còn là một pháp sư trung giai tiền đồ sáng lạn, Ryan từ nhỏ đến lớn không biết đã nghe qua không biết bao nhiêu lời thổi phồng khen ngợi, ngay cả những Đại ma đạo sư tiếng tăm lừng lẫy, vì nhìn vào phân thượng mặt mũi của phụ thân gã, đối với gã cũng có thái độ cực kỳ hòa ái.

Vậy mà tên thần quan mặt trắng đối diện lại dám nói chuyện với gã như vậy!

Ryan quan sát thần quan từ trên xuống dưới một vòng, nhướn mày hỏi: “Ngươi thoạt nhìn không giống pháp sư, chẳng lẽ là quý tộc của đế quốc nào? Đế quốc Garde? Đế quốc Salat?”

Yannick nghiêm trang: “À không, xin để cho tôi tự giới thiệu một chút, tôi là một ngâm du thi nhân, hân hạnh được gặp ngài.”

Mọi người: “…”

Ryan lại tin là thật, cười lạnh ngân nga thanh âm kéo dài: “Oh —— một ngâm du thi nhân? Thực sự khiến kẽ khác sợ hãi than thầm!”

Sau đó bỗng dưng giận tái mặt: “Ta hiện tại có đại biểu đế quốc trục xuất đám người các ngươi ra khỏi La Serena, đến lúc đó cho dù Tinh linh tộc muốn hỏi tội cũng không có can hệ đến đế quốc!”

Người này thực sự quá khó nói chuyện rồi!

Đến mức này, không chỉ có nhóm người Fezel, ngay cả người có tính tình ôn nhu như Avra cũng đã bắt đầu có chút căm giận.

Thần quan mỉm cười: “Quý ngài Ryan, dung ta chỉ ra một chút sai sót nhỏ của ngài, dường như, tính ăn khớp của ngài có chút lệch lạc. Nếu ngài trục xuất chúng tôi ra khỏi thành, nhỡ đâu chúng tôi lọt vào công kích, bé con tinh linh này bất hạnh chết đi, cho dù Tinh linh tộc muốn tìm chúng tôi truy cứu trách nhiệm cũng sẽ có dính dấp đến ngài, dù sao cũng là do ngài đuổi chúng tôi ra khỏi thành trước. Ngài nên biết, Tinh linh tộc là một chủng tộc vô cùng coi trọng hậu đại, nếu như biết có một tiểu tinh linh ở nơi này vì nhân loại thấy chết không cứu mà mất mạng, từ đó về sau, chỉ sợ bọn họ sẽ triệt để quyết liệt với Đế quốc Garde đi?”

“Phụt!” Bé cưng tinh linh phun ra một cái bong bóng, vẻ mặt ngây thơ phụ hoa, bé hoàn toàn không biết mọi người đang nói những gì, chỉ là ngoan ngoãn vùi trong lòng thần quan, không khóc cũng không nháo —— chỉ cần khi bé không đói bụng, cùng với những thứ bé thích (Yannick) không bị đoạt đi, thường thường bé đều rất dễ thương lượng.

“Hơn nữa,” Thần quan ôn hòa nói, “Trong đội ngũ của chúng tôi còn có ái nữ của Bá tước Marlin, tiểu thư Sophia. Bá tước Marlin rất có thể còn đang chờ chúng tôi hộ tống ái nữ của người về đế đô.”

Ryan nghe thần quan nói xong thì sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, tính tình quý tộc triệt để phát tác: “Tiểu thư Sophia đương nhiên chúng tôi sẽ lưu lại, xét thấy sự thất lễ vừa rồi của các người, cũng với hành động tạo thành thương tổn cho hai vị pháp sư có nhiệm vụ hỗ trợ trông giữ tương thành. Tinh linh có thể lưu lại, về phần các ngươi… Cút ra cho ta…”

“Ryan, tính tình của ngươi vì sao vẫn luôn kém như vậy?” Theo thanh âm của Chris vang lên, gương mặt vốn luôn bị pháp thuật lẫn lộn che lấp của hắn cũng hiện ra trước mắt mọi người, để lộ dung mạo anh tuấn tràn ngập mị lực, thế nhưng lại do khuyết thiếu biểu tình mà có vẻ cực kỳ nghiêm túc.”Ngươi đã bị đày từ đế đô đến La Serena rồi, bây giờ lại muốn đi rừng rậm Hắc Ám giúp đế quốc khai cương tác thổ sao?”

Thân thể Ryan triệt để cứng lại, biểu hiện trên mặt thoáng cái ngốc trệ, thanh âm cũng biến thành lắp bắp: “Ngài, ngài, ngài… Đức ngài tôn quý, vì sao ngài lại có mặt ở đây!”

Nhìn bộ dạng này của gã, thậm chí còn định lập tức hành lễ ở đây, lại bị Chris lên tiếng ngăn trở: “Đừng làm những việc không ý nghĩa này. Ta muốn gặp Tyler, còn nữa, giúp bọn ta an bày nơi ở.”

“Dạ! dạ!” Ryan ngay cả lời đều nói không được đầy đủ, vội vội vàng vàng xoay người rời đi.

Loại thái độ trước hung sau kính này khiến mọi người cảm thấy vô cùng kinh dị, cho dù Ryan không để lộ gì nhưng bọn họ cũng đoán được phân phận của Chris là một đại quý tộc, thậm chí tước vị còn cao hơn trưởng quan của thành ban này. Bằng không, Ryan vừa rồi còn ngạo mạn như vậy cũng sẽ không có khả năng lập tức thay đổi thái độ.

Đem ra so sánh, Yannick liền có vẻ trấn định hơn, dù sao từ sớm y cũng đã biết thân phận đại quý tộc của Chris.

Có một đoạn nhạc đệm nhỏ như vậy, sau đó Tyler rất nhanh đã chạy đến.

Chris là một người dứt khoát, chú ý hiệu suất, đểm này chỉ cần nhìn biểu hiện của hắn trong hành trình đã có thể nhìn ra. Chris ngăn trở lễ tiết hàn huyên rườm rà mà Tyler đang há mồm muốn thốt ra, trực tiếp nói ra yêu cầu của bản thân: Một, an bài nơi ở, bọn họ cần nghỉ ngơi. Hai, liên hệ với Tinh linh tộc, nói cho bọn họ biết nơi này có một đứa trẻ Tinh linh. Ba, cho mượn truyền tống trận ma pháp, bọn họ muốn đi đế đô.

“Đương nhiên, đương nhiên!” Thành chủ mập mạp xoa xoa mồ hôi trên trán, “Yêu cầu của ngài ta sẽ lập tức thực hiện, thế nhưng ta có một thỉnh cầu nho nhỏ, liệu có thể thỉnh ngài dừng chân ở đây vài ngày hay không? Ngài biết đấy, nơi này hiện tại đang dấy lên tin đồn về cái chết đen, La Serena lại tiếp cận rừng rậm Hắc Ám, ta lo lắng…”

“Lưu lại bao lâu?” Chris trực tiếp cắt lời của hắn.

Tyler cười làm lành: “Một tháng có thể chứ?”

“Quá dài.” Chris nói: “Năm ngày.”

“Vậy nửa tháng thì sao?” Thành chủ chưa bỏ ý định muốn cò kè mặc cả, kết quả lại bị Chris dùng ánh mắt lạnh lùng trừng trở lại, đành phải suy sụp nói: “… Tốt, vậy năm ngày, phi thường cảm tạ ngài!”

Cò kè mặc cả không xong, vuốt mông ngựa vẫn là nên, Tyler mỉm cười chớp mắt nhìn về phía nhóm người Yannick, cười nói: “Mấy vị này là bằng hữu của ngài sao, không biết ta có vinh hạnh nhận thức hay không?”

Chris có chút không kiên nhẫn hơi mím môi.

Thần quan tựa hồ nhận thấy được tâm tình của hắn, chủ động giới thiệu: “Tôi là Yannick Hill, ngài có thể gọi thẳng tên của tôi. Tôi còn có chút việc muốn thỉnh giáo ngài.”

“Quả là một cái tên ưu nhã, rất xứng đôi với ngài!” Trưởng thành tràn đầy nhiệt tình ca ngợi, nhìn bộ dáng nụ cười kia tựa hồ còn muốn tiến lên trao tặng một cái ôm nhiệt tình, chỉ tiếc lại bị ánh mắt của Chris ngăn trở, thân thể mập mạp run lên, vô cùng tiếc nuối dừng lại.

“Tôi nghe vị tiểu đội trưởng kia nói, trước đó có người cũng từ rừng rậm Hắc Ám đi ra như chúng tôi, kết quả lại dính vào cái chết đen, trước khi vào thành liền phát bệnh, không biết có phải không?” Yannick hỏi.

“Oh, đúng vậy, bất quá đó chỉ là một nửa sự thật, vì tránh cho dân chúng khủng hoảng chúng tôi đã lựa chọn giáu diếm, ngay cả binh lính bình thường cũng không biết rõ ràng.” Thành chủ lập tức mất tinh thần, “Đồng bạn của người chết kia, ngay lúc đó tuy rằng cũng không có chuyện gì, thế nhưng sau khi vào thành đều lục tục phát bệnh, đến giờ chỉ có một người còn sống, nhưng chúng tôi cũng không dám khẳng định đối phương có bị nhiễm bệnh hay không? Vì vậy đến bây giờ vẫn đem người giam dưới đất.”

“Như vậy, vì sao ngài không xin đế quốc giúp đỡ, phái thần quan đến đây trợ giúp. Vừa rồi chúng tôi để ý thấy, nơi này không có thần quan nào cả?” Avra chen lời nói.

Tyler nói: “Đúng vậy, nói thế mọi người cũng nhge được chút tin tức, trước đó Hoàng đế Bệ hạ vì không muốn bị Giáo đình quản chế nên đã điều một nhóm pháp sư đến đóng lại ở các thành thị biên cảnh, nào ngờ vì thế lại chọc giận Giáo đình, bọn họ lập tức điều hết thần quan rời khỏi đế quốc. Kết quả hiện tại lại phát sinh tai nạn, Bệ hạ không muốn chịu thua Giáo đình, hạ mình xin giúp đỡ, Giáo đình tuy rằng không muốn triệt để đoạn giao với đế quốc nhưng cũng không chủ động vươn tay viện thủ, vậy nên vẫn còn đang giằng co!”

Đừng thấy vị thành chủ mập mạp thoạt nhìn rất biết nịnh nọt, trên thực tế cũng có mấy phần năng lực, chỉ nói vài câu liền đem toàn bộ tình huống thực tế khái quát ra hết.

Chris hỏi: “Hiện tại trong nội cảnh đế quốc đã có bao nhiêu trường hợp nhiễm cái chết đen?”

Tyler nói: “Hẳn là rất ít, Bệ hạ từ sớm đã hạ lệnh phòng bị, Pháp Thánh Ana Sita Xixia cũng đã chế tác một lượng lớn ma pháp dược tề phân phát đến các thành thiị của đế quốc, mặc dù loại dược tề này không có cách nào trị hết những bệnh nhân đã nhiễm phải cái chết đen, thế nhưng người uống dược tề có vẻ sẽ nâng cao tỷ lệ phòng tránh bệnh. Vì vậy, hiện tại Bệ hạ đang thỉnh cầu đức ngài Ana Sita Xixia chế biến thêm càng nhiều dược tề để phân phát đến các thành thị, lại nói tiếp Đế quốc Garde cũng đã là đầy đủ may mắn! Bất quá, bởi vì nơi này cách đế đô thực sự quá xa, vì vậy dược tề tạm thời còn chưa được đưa đến đây!”

Chris gật đầu: “Mấy ngày nay ta sẽ tìm thời gian chế dược tề giao cho ngươi, bất quá hiệu quả có thể so ra kém Đức ngài Ana Sita Xixia.”

Nét mặt Tyler trong nháy mắt từ đáng thương liền biến thành vui mừng quá đỗi: “Thực sự là rất cảm tạ ngài! Ta chỉ biết tấm lòng của ngài chính là vô cùng thiện lương, phẩm cách cực kỳ cao thượng. Ngài đối quốc gia của mình vẫn sẽ luôn là tận hết phận sự…”

Lời còn chưa nói hết, Chris đã không nhịn được lôi kéo thần quan trực tiếp rời đi.

Có nơi ở rồi, Avra và D’Antonio đều trở về nghỉ ngơi trước, Sophia cũng bị mang theo về, chỉ có Fezel là còn đi theo phía sau hai người.

Từ lúc nhìn thấy thái độ của Tyler và Ryan đối với Chris, hắn vẫn đang suy tư làm sao mới có thể lại kéo gần quan hệ với đối phương. Rất hiển nhiên, Chris là một người cực kỳ có thân phận, mà nếu hắn có thể duy trì quan hệ tốt đẹp với đối phương, tương lai của hắn hiển nhiên sẽ được trợ giúp rất lớn.

“Hai người có muốn tìm một chỗ để ăn cơm không? Tôi đã đến La Serena rất nhiều lần rồi, biết có một nơi nấu ăn rất ngon, nếu hai người không ngại, tôi có thể đưa hai người đến…”

Ai biết lời còn chưa nói hết đã bị Chris cắt đứt.

“Một chút ích kỷ này của ngươi ta sẽ không so đo, thế nhưng không có nghĩa ngươi có thể tùy tiện tính toán với ta.” Hắc y pháp sư lạnh lùng nói.

Fezel cứng đờ, cố chống đỡ nụ cười, nói: “Tôi không rõ ngài đang nói gì?”

“Lúc ở ngoài thành.” Hắc y pháp sư lạnh lùng nhìn người nọ, khí tràng cường đại ép đến mức Fezel gần như không thở nổi.”Lúc đó Yannick đang đứng bên cạnh ngươi, ngươi biết ta nhất định sẽ xuất thủ nên mới cố ý khiêu khích chọc giận hai gã pháp sư kia.”
Bình Luận (0)
Comment