Quyền Trượng

Chương 4

Cho dù trù nghệ của y có tầm thường đến thế nào đi nữa, cũng phải tốt hơn người ngay cả nướng khoai tây cũng nướng đến cháy đen. Một giờ sau, khi mọi người đều cầm trong tay một chén canh khoai tây nóng hầm hập thì, ngay cả sắc mặt của Azul cũng khá hơn nhiều lắm.

Yannick ăn phần của mình xong lại đến bờ sông nhỏ cách đó không xa rửa mặt, các pháp sư cũng không sợ y chạy trốn, bởi vì trên người y đã bị ếm pháp thuật truy tung, cho dù chạy xa đến thế nào cũng có thể tìm được. Hệ thống định vị toàn cầu vệ tinh còn có lúc tín hiệu không tốt không thể truy cập, cái loại pháp thuật này quả thực so với GPS còn tiện dụng hơn.

Nước sông rất trong mát, nếu như có thể Yannick còn muốn tắm qua một chút, thế nhưng các pháp sư cũng không biết lúc nào sẽ muốn lên đường, y cũng không có dự định khỏa thân đi lại trước mặt bọn họ, đành phải buông tha dự tính mê người này, chỉ có thể rửa mặt và tay một chút giải khuây.

Ảnh phản chiếu trên mặt nước không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người, vừa ngẩng đầu đã thấy Avra đứng ở bên cạnh, “Tôi thay mặt Azul, vì hành động vừa rồi xin lỗi anh, hy vọng anh có thể bỏ qua cho.”

“Không có gì.” Yannick cười cười, “Hành động của cậu ta cuối cùng cũng có thể khiến tôi hiểu được, Giáo đình đã khiến các pháp sư chán ghét đến mức nào.”

“Kỳ thực cậu ta trước đây cũng không phải như vậy,” Avra nói, “Cha của cậu ấy trước đây cũng là một pháp sư, ông bị thiệt mạng trong một lần giáo đình thanh trừng tà pháp, bị mang lên đài cao treo cổ. Vì vậy cậu ấy đã căm thù thần quan đến tận xương tủy, không phải chỉ ác cảm với mình anh.”

“Cô đã quen biết cậu ta rất lâu?” Yannick hỏi, thái độ tự nhiên đến mức người khác không phát hiện ra y là đang thu thập tin tức.

“Đúng vậy, cha của chúng tôi là bằng hữu, cha tôi cũng là pháp sư.” Avra ngồi xuống, ấn tượng của nàng với Yannick kỳ thực cũng không tệ lắm, dù sao biểu hiện của vị thần quan này cho đến bây giờ tuyệt nhiên bất đồng với những người thuộc Giáo đình khác. Mặc dù mọi người đối với y vẫn còn mang theo đề phòng, bất quá cũng không đến mức như Azul không ngừng dùng ác ngôn đả kích.

“Hai người cũng là bằng hữu cùng ba vị pháp sư khác sao? Vị pháp sư tên Chris kia, cho đến lúc này tôi tựa hồ chưa thấy anh ta tán gẫu cùng mọi người.” Yannick ngắt một phiến lá đưa cho Avra, người sau lại không quá hiểu hành động của y.

Yannick kẹp phiến lá lên môi, thổi một khúc nhạc có giai điệu cổ quái mà du dương.

Chạng vạng, gió mát ôn nhu lướt qua gò má của mọi người, Avra vừa nghe khúc nhạc này bỗng nhiên nhớ lại những ký ức thuở thiếu thời, lúc cha mẹ dẫn cô ra bờ sông nô đùa, nhất thời có chút thất thần.

Sau khi khúc nhạc chấm dứt, nàng còn đắm chìm trong hồi ức thật lâu không thể tự thoát ra được, đột nhiên một trận bước chân thô bạo truyền đến. Avra vô thức quay đầu, liền thấy Azul nổi giận đùng đùng nắm cổ áo của Yannick nhấc lên, hung ác nói: “Tên tạp chủng này, ngươi có phải lại dùng pháp thuật tà ác nào đến mê hoặc Avra. Mau hóa giải nó!”

Yannick: “…”

Avra: “…”

Avra nhíu mày, cố sức tách hai người bọn họ ra, lại phát hiện khí lực của mình không đủ, đành phải cầm lấy pháp trượng mạnh mẽ bức lui Azul. Sau đó còn vẽ ra một tấm phòng hộ ngăn cách trước mặt thần quan, tránh cho người kia gặp tai bay vạ gió.

“Azul, Yannick không có làm gì với tớ cả, chỉ là khúc nhạc vừa rồi quá ngọt ngào khiến tớ không nhịn được nghĩ về một chút hồi ức mà thôi. Cậu bình tĩnh lại nào!”

Azul không thể tin nhìn nàng: “Cậu vì tên tạp chủng này mà dùng cách thuật với tớ? Cậu cư nhiên vì y mà cách ly tớ!”

Câu thứ nhất là câu hỏi, câu tiếp theo đã thành khẳng định, đầy đủ biểu đạt tâm tình đau đớn khi bị vứt bỏ của Azul.

Avra rất đau đầu: “Tớ chỉ hy vọng cậu đừng nên quá xung động!”

Azul mạnh mẽ quay đầu lại, ba pháp sư khác ngồi dưới tàng cây cách đó không xa, bọn họ nhìn thấy một màn này lại hoàn toàn không có dự định tiến lên viện thủ, hắn thậm chí còn thấy được nét đồng tình với thần quan trên mặt Lily.

“Tôi liền biết các người đều điên rồi, các người đều bị tên tạp chủng này tẩy não mất. Lúc này mới có bao nhiêu ngày đâu?! Biết nấu ăn thì sao? Hừ! Y chính là dùng loại ơn huệ nhỏ này thu mua các người?!” Pháp sư trẻ tuổi còn chưa thoát khỏi kỳ phản nghịch bị thái độ của đồng bạn khiến trái tim chịu tổn thương sâu sắc. Hắn oán hận liếc nhìn Yannick một chút rồi xoay người chạy đi.

Yannick: “…”

Avra vỗ vỗ trán: “Xin lỗi, cậu ấy không phải người xấu, chỉ là ấn tượng đối với thần quan có chút thâm căn cố đế. Vì vậy có điểm… ừm, hành động theo cảm tính.”

“Không sao cả.” Yannick nghĩ thầm, bởi vì ta đã vô lực cảm thán rồi. “Bất quá cô không cần đuổi theo sao?”

Avra: “Á, không có việc gì, đợi cậu ta nguôi giận sẽ tự mình trở về. Chúng tôi cũng đã quen rồi.”

Yannick: “…”

“Thôi được, vừa nãy chúng ta đã nói đến đâu?” Avra phất tay.

“Pháp sư Chris.” Yannick nhắc nhở.

“Đúng vậy, kỳ thực chúng tôi cũng không thân thiết lắm, chỉ là vừa vặn có cùng một điểm đến. Lily và D’Antonio tương đối hiền hoà, về phần vị pháp sư Chris kia, ngoại trừ tên ra thì chúng tôi hoàn toàn không biết thêm gì nữa.”

Yannick nghe được Avra cũng không muốn tiết lộ nhiều lắm, dù sao quan hệ của bọn họ bây giờ tuy rằng tương đối hòa hoãn, nhưng vẫn bị phân thành hai mặt đối lập. Nói không chừng, ngày nào đó sẽ trở thành kẻ địch.

Bất quá, trong đội ngũ này, ngoại trừ Azul thì thái độ của những người khác cũng coi như bình thường, đây là chuyện khiến Yannick cảm thấy may mắn nhất.

“Vậy Ma pháp công hội thì sao? Mọi người nói muốn đưa tôi đến đó để nhận phán quyết, vậy những thần quan sau khi bị phán quyết sẽ thế nào? Xử tử sao?”

Sắc mặt của Avra có chút vi diệu, cuối cùng vẫn nói: “… Đúng vậy, phần lớn đều bị xử tử. Bất quá anh chưa từng giết qua pháp sư, hẳn là cũng sẽ được xử lý nhẹ, Ma pháp công hội dù sao cũng không phải Giáo đình, không thích lạm sát kẻ vô tội.”

Nàng vốn cho rằng Yannick sẽ nhân cơ hội thỉnh cầu bọn họ thả người, thế nhưng đối phương chỉ gật đầu, cái gì cũng chưa hề nói, tiện thể còn chuyển ánh nhìn lên mặt sông gợn sóng lăn tăn. Mà Avra ở bên cạnh không thể không thừa nhận, vị thần quan tóc màu ngân bạch này là người đẹp mắt nhất nàng từng nhìn thấy, đứng trước một gương mặt như vậy, ngươi cơ hồ không thể ngoan tuyệt nói ra bất cứ lời khó nghe gì.

Yannick không tiếp lời là vì, y một mực đang nghĩ xem phải mở miệng hỏi về chuyện ma pháp như thế nào.

Mọi người đều biết, thần quan không giống pháp sư có thể tự do vận dụng bốn hệ pháp thuật phong thủy hỏa thổ, thứ thuật pháp duy nhất có thể tạo thành thương tổn cho kẻ địch cũng chỉ có một ‘Quang minh phổ chiếu’.

Xét thấy Yannick hiện tại còn chưa thể sử dụng Quang minh phổ chiếu, y vẫn muốn tìm một biện pháp có thể khiến thần quan cũng đủ năng lực tự bảo vệ mình. Bằng không, chỉ bằng một chút quang minh pha pháp không thể giết người, y muốn hành tẩu ở thế đạo loạn lạc này, thật sự là một chút cảm giác an toàn cũng không có.

Trạng huống tốt một chút là giống nhưng bây giờ, đụng đến một đội pháp sư tương đương hiểu biết lý lẽ. Nếu như vận khí không tốt, gặp phải các pháp sư đều giống Azul vậy…

Khóe miệng Yannick giật nhẹ một cái.

Mạng nhỏ kham ưu.

Về phần bọn Avra có khả năng đưa y đến Ma pháp công hội hay không, thành thật mà nói đến bây giờ y vẫn chưa từng lo lắng. Dù sao lộ trình còn xa như vậy, trên đường sẽ có thật nhiều việc ngoài ý muốn phát sinh, y còn rất nhiều cơ hội cải biến suy nghĩ của bọn họ. Hơn nữa Lily và D’Antonio đối với thần quan cũng không có cừu hận, thoạt nhìn còn rất dễ nói chuyện.

Những việc ngoài ý muốn luôn luôn nói đến là đến, cũng không cho mọi người thời gian chuẩn bị.

Yannick còn chưa kịp hoàn chỉnh kế hoạch tương lai của mình, một tiếng thét kinh thiên động địa đột ngột vang lên trong sơn cốc, như báo như hổ, trước khi tan mất mơ hồ còn mang theo một tia giống với tiếng cú giữa đêm khuya. Vài thứ thanh âm trộn lại một chỗ so với cái gì cũng quái dị, mà địa hình sơn cốc lại càng khiến tiếng thét vang vọng nhiều lần, quẩn quanh không dứt.

Tất cả mọi người đều giật mình tỉnh lại khỏi trạng thái nghỉ ngơi nhàn nhã, Avra càng là biến sắc: “Azul đâu, cậu ta còn chưa trở lại!”

Mọi người một bên lo lắng thu dọn đồ đạc đứng dậy, một bên nhìn về phương hướng phát ra thanh âm, ánh mắt tràn ngập cảnh giác.

Tiếng thét quái dị khủng bố kia vẫn chưa hề dừng lại, hơn nữa càng lúc càng lớn, lỗ tai của mọi người đều bị thanh âm làm cho ong ong khó chịu, mà sắc mặt của Avra cũng ngày càng tái nhợt. Ngay lúc nàng do dự có nên chạy đi tìm Azul hay không đã nhìn thấy một thân ảnh nghiêng ngã từ phía xa xa chạy đến, sau lưng chính là…

“Oh my god!” D’Antonio há to mồm, “Đó là cái gì?!”

“Chim ưng mặt người.” Kẻ nói ra đáp án là Chris, thanh âm của người này còn rất bình tĩnh.

Yannick bớt thời gian liếc nhìn đối phương một cái, người này vẫn như trước giấu mình sau tấm áo choàng thật dài, chỉ lộ ra một bàn tay cầm pháp trượng. Yannick lưu ý thấy trên ngón tay áp út thon dài của hắn còn đeo một chiếc nhẫn, mặt trên còn khắc một ấn ký tượng trưng hàm nghĩa nào đó.

Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của y, Chris hơi nghiêng đầu nhìn về phía Yannick, cái nhìn băng lãnh mà nguy hiểm khiến người sau lập tức dời đi tầm mắt.

Người này không đơn giản. Trực giác nói với Yannick như vậy.

Chim ưng mặt người là một quái vật xen giữa ma thú và dã thú, nghe nói là dị chủng do ma thú hạ cấp giao phối với dã thú sinh ra, xuất hiện sớm nhất ở nghìn năm trước, cùng thời điểm với kiếp nạn vị diện ma vật xâm lấn Đại lục Olin.

Lý do quái vật này không bị xếp vào 《 Đại lục Olin ma vật đồ giám 》 là bởi vì chim ưng mặt người hoàn toàn không sở hữu ma lực, một chút cũng không có, vũ khí duy nhất của nó chính là đôi cánh chim dài rộng, móng vuốt và hàm răng bén nhọn. Bởi vì hình thể khổng lồ, động tác linh mẫn, hơn nữa tính cách còn thập phần hung mãnh, ngay cả ma pháp sư đối phó với nó đều phải phí không ít khí lực.

Tuy nói là Chim ưng mặt người, thế nhưng phần đầu của nó thực ra càng giống thây ma, mặc dù cũng có ngũ quan tương tự nhân loại, thế nhưng đôi mắt như mắt ếch cao cao lồi ra, phần mặt gập ghềnh tựa hồ bị một loại dung dịch có tính ăn mòn nào đó cọ rửa, còn không ngừng phát ra mùi hôi khiến người buồn nôn. Tạo hình tuyệt đối khác xa nhân loại, càng là không biết nói tiếng người.

Azul cắm đầu chạy, thỉnh thoảng còn quay lại ném ra một chiêu đao gió, thế nhưng đều bị Chim ưng mặt người tránh thoát, hơn nữa đối với loài chim mà nói, phong hệ ma pháp nếu không phải quá lợi hại liền không cách nào tạo thành thương tổn trực tiếp với bọn chúng, ngược lại còn có tác dụng cổ vũ uy thế.

Vì vậy, Chim ưng mặt người thành công bị chọc giận, sau đó dùng tốc độ cực nhanh đem cái mỏ to lớn mổ về phía trước, thiếu chút nữa đã cắm vào bả vai của Azul. Người sau nhanh như chớp né tránh, y phục bị xé mất một khối, nước bọt tanh hôi sềnh sệch của quái vật nhỏ lên phân vai của Azul, thiếu chút nữa đã xông đến hắn phát ngất.

Azul chỉ có thể liều mạng chạy về phía đồng bạn.

D’Antonio phản ứng nhanh nhất, ném thủy hệ ma pháp ra ngoài, một đoàn thủy vụ nhanh chóng từ bốn phía ngưng tụ vờn quanh Chim ưng mặt người, lẫn lộn ánh mắt của nó, giúp Azul có cơ hội chạy trốn.

Lily thấy vậy cũng nhanh chóng triệu hồi vài chi thủy tiễn, bắn thẳng về phía đoàn thủy vụ.

Avra am hiểu ma pháp hệ thổ, vì vậy nàng nhân khoảng trống này lập tức dựng lên một đạo tường đất đơn giản ngăn cách bọn họ và Chim ưng mặt người, phòng ngừa quái vật kia có thể đột phá thủy vụ công kích bọn họ.

Cả ba người đều là pháp sư cấp thấp, vì vậy hiệu ứng pháp thuật đương nhiên cũng rất yếu. Theo ánh mắt của Yannick phán đoán, đạo tường đất kia chính là vô cùng mỏng manh, lung lay sắp đổ, cùng với đám nhà ổ chuột chuẩn bị phá bỏ không có bao nhiêu khác biệt.

Trong quá trình này, Yannick chỉ phụ trách chạy trối chết, ai bảo thần quan không am hiểu công kích chứ, y chính là chạy trốn không có chút áy náy nào, thế nhưng…

Yannick quay đầu nhìn về phía Chris, đối phương cũng đồng dạng từ đầu đến giờ không hề ra tay, chỉ là thỉnh thoảng sẽ cùng với mọi người dời bước tránh né, bàn tay giấu kín dưới áo choàng không hề vươn ra, cũng không biết là đang quan sát những gì.

Vừa lúc đó, bức tường đất bán thành phẩm kia đổ sụp xuống, bị Chim ưng mặt người không tốn bao nhiêu sức lực phá tan. Nó thét dài một tiếng ngẩng cao cái đầu, sãi cánh cực dài kích động vỗ mạnh, hai nhãn cầu lóe ra ánh sáng tức giận, hung tợn xông thẳng về phía Yannick.

Yannick: “…”

Chờ một chút, tại sao là ta! Ta cái gì chưa từng làm có được không! Lẽ nào năm nay lưu hành nằm cũng trúng đạn?!

Tuy rằng trong y lúc này có một vạn con thần thú gào thét cuồn cuộn chạy qua, nhưng vừa dùng dư quang thoáng nhìn đã thấy người nào đó còn đang nhàn nhã đứng một bên,nhìn Chim ưng mặt người đã cuồng hóa bay về phía y, không có chút dự định ra tay viện thủ nào.

Trong nháy mắt đó, cơn giận của Yannick khiến ác niệm nảy sinh, y không chút nghĩ ngợi lập tức chạy về phía Chris. Người sau không biết là không muốn trốn hay là chưa kịp trốn, cư nhiên cũng tùy tiện để y nắm lấy áo choàng.

Lúc này, khoảng cách của hai người đã gần đến không thể gần hơn, Yannick thậm chí có thể cảm nhận được mùi vị trên người Chris, mà cơ thể của đối phương tựa hồ có một loại hương vị lơ đãng kỳ dị, nhẹ đến mức gần như không thể ngửi thấy, tuy rằng có điểm quen thuộc lại nhất thời không nghĩ ra được. Bởi vì khoảng cách quá gần, gương mặt bị pháp thuật che đậy cũng có chút như ẩn như hiện.

Một đôi đồng tử màu trà nhàn nhạt, không có chút tỳ vết nào, so với những bảo thạch xinh đẹp nhất y từng gặp qua còn nhiều hơn vài phần ánh sáng lưu động…

“Cẩn thận!” Lily hét rầm lêm, con chim ưng mặt người nọ đã bay đến đỉnh đầu hai người, cái miệng mở to nhỏ ra từng giọt nước bọt hôi thối, hàm răng nanh chia chỉa bén ngót, há mồm cắn xuống.

Ngay lúc Yannick đang phân vân liệu có nên buông ‘lá chắn thịt’ này ra hay không, pháp trượng của Chris vốn được gicấu dưới tay áo thoáng chốc quang mang đại thịnh, theo một chuỗi chú ngữ Yannick nghe không hiểu được đối phương chậm rãi ngâm xướng, chim ưng mặt người bị một màn sương trắng dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được vây  lại, thẳng đến khi nó không còn cử động được nữa, từng tầng vụn băng lập tức chồng lên, cả cơ thể chim ưng mặt người lập tức triệt để biến thành tượng băng, từ giữa không trung rơi thẳng xuống, vỡ toang thành vô số mảnh nhỏ, ngay cả chết cũng không được toàn thây.

Lily thở dài nói: “Đây là cao giai phong ấn thuật sao, thủy hệ pháp thuật biến chủng, Chris, anh cư nhiên là Cao giai ma pháp sư?!”

Cao giai ma pháp sư, chỉ cần một bước đã có thể đạt đến Đại ma pháp sư rồi.

Ở một vài Công quốc nhỏ, Đại ma pháp sư đã có thể được hoàng thất tôn sùng như thượng khách, bất quá cho dù chỉ là Cao giai ma pháp sư cũng là đối tượng khiến các đội ngũ lính đánh thuê tranh giành đến vỡ đầu. Cả nhóm Lily thật không ngờ bọn họ lại may mắn như vậy, một đồng bọn tùy tiện vơ được đồng hành lại là Cao giai pháp sư.

Bởi vì Chris một chiêu hạ địch, trong đội ngũ không ai thụ thương, ngay cả Azul chật vật nhất cũng chỉ là quần áo bị rách vài lỗ, trên người bị nước bọt của chim ưng mặt người nhỏ đến mà thôi.

“Có thể buông tôi ra không?”

Trong lúc mọi người còn bị một chiêu của Chris chấn trụ, bên tai Yannick lại vang lên thanh âm bình thản không chút gợn sóng.

Yannick như không có chuyện gì xảy ra buông tha vạt áo của người nọ, còn lộ ra một nụ cười vô hại đủ để lừa gạt nam nữ lão ấu: “Pháp sư Chris, anh thật là một người tốt bụng. Ở thời khắc mấu chốt không chút do dự che chắn trước mặt thần quan nhu nhược, loại tinh thần này thực sự vô cùng vĩ đại. Tôi đại biểu Quang Minh nữ thần, vì anh đã cứu tín đồ của người mà nói lời cảm tạ!”

Chris: “Ồ, vậy anh dự định cảm tạ tôi như thế nào?”

Yannick mặt không đổi sắc: “Tại phía Đông có một câu ngạn ngữ, khi ân tình của người khác đối với ngươi quá lớn, ngay cả lời cảm tạ cũng có vẻ khinh bạc, không bằng cứ giữ ở trong lòng là tốt nhất. Vừa rồi, khi tôi nói ra lời cảm tạ ngài, tôi cũng đã có cảm giác mình vô cùng khinh bạc rồi!”

“…” Ngay cả Chris tựa hồ cũng bị loại luận điệu vô sỉ này chấn động rồi, trong nháy mắt tắt tiếng.

“Phương Đông?” Lily chen vào nói, “Công quốc Ceylon tựa hồ không có câu ngạn ngữ này?”

“Cũng không phải trên Đại lục Olin nữa.” Yannick mỉm cười nói lời chống chế.

May là ngoại trừ Lily, những người khác dường như cũng không để tâm vấn đề ‘Rốt cuộc bên ngoài Đại lục Olin còn lục địa khác hay không?’. D’Antonio bỗng nhiên hô to: “Đó là cái gì?”

Mọi người theo ánh mắt của y nhìn sang, chỉ thấy dưới móng chân của con chim ưng mặt người đã vỡ tan xác kia có dính thứ gì đó chiếu sáng lấp lánh. Lily đến gần kiểm tra, giật mình nói: “Là ma tinh! Lẽ nào nơi này có ma quặng?”

Ánh mắt của các pháp sư trong nháy mắt sáng lên, nét mặt đều hiện ra vài phân nóng bỏng.

Ma tinh, danh như ý nghĩa, chính là tinh hạch mang theo ma lực, nguồn cung cấp có hai loại, một là khoáng thạch thiên nhiên, một là được lấy ra từ trong cơ thể ma thú.

Tuy rằng bề ngoài của nó thoạt nhìn không khác gì bảo thạch, thế nhưng so với bảo thạch thì hữu dụng hơn nhiều lắm.

Pháp sư thường thích khảm ma tinh lên pháp trượng của mình để tăng thêm uy lực thuật pháp, cũng có thể kết hợp với các loại chú ngữ để gia trì vào những vật phẩm trang sức, tăng thêm tác dụng phòng ngự hoặc công kích.

Tinh thạch phẩm chất càng tốt ma lực lại càng lớn, dung lượng cũng càng nhiều. Bất quá thứ này là tiêu hao phẩm, một khối tinh thạch cho dù tốt như thế nào, ma lực cũng không có khả năng vĩnh viễn không tiêu hao hết, đặc biệt là ma tinh do ma quặng sản sinh ra chính là thuộc về tài nguyên không thể phục hồi, vì vậy giá cả cũng càng lúc càng đắt đỏ.

Hiện tại, đem một món đồ trang sức được gia trì ma tinh đến hội đấu giá của đế quốc Charlemagne, số tiền thu được tuyệt đối có thể sánh với toàn bộ tài sản của một quý tộc nhỏ.

Tuy rằng không cùng hệ thống với các pháp sư, thế nhưng ma tinh đối với thần quan cũng có tác dụng tương tự. Năm trăm năm trước giữa Giáo đình và Ma pháp công hội từng phát sinh một trận chiến tranh quy mô nhỏ, mồi dẫn lửa chính là quyền sở hữu khu vực ma quặng trữ lượng vô cùng phong phú.

Vì vậy, nơi này tuy rằng đã không phải là thế giới Yannick quen thuộc, thế nhưng những lời như ‘Không có lợi ích thì không có động lực’ vẫn là chân lý nơi nào cũng áp dụng được.

Azul không để ý sự chật vật trên người mình, nói: “Chúng ta đi qua nhìn một chút!”

D’Antonio là người đầu tiên tán thành, Lily và Avra cũng đều có chút xao động.

Chỉ có Chris nói: “Phẩm chất của ma tinh này thoạt nhìn cũng chỉ bình thường, nếu như bên kia không phải chỉ có một con chim ưng mặt người trấn giữ. Chúng ta liền được không bằng mất rồi.”

D’Antonio vỗ vỗ bờ vai của hắn cười nói: “Được rồi Chris, không cần khẩn trương như vậy, chúng tôi biết anh rất cẩn thận, thế nhưng không phải anh là một cao giai pháp sư sao? Chúng tôi tin tưởng năng lực của anh!”

Bởi vì hành động ra tay viện trợ vừa rồi nên mọi người đều có cảm giác thân cận hơn rất nhiều, cũng không xa cách như trước nữa.

Azul nói: “Cho dù là ma tinh phẩm chất bình thường cũng tốt, pháp trượng của tôi còn chưa đính ma tinh đâu!”

Lily và Avra mặc dù không lên tiếng, nhưng vẻ mặt cũng biểu hiện ý tứ không sai biệt lắm.

Chỉ là Chris vẫn không lên tiếng, tình huống này khiến mọi người bắt đầu có chút lúng túng.

Yannick bước ra hoà giải: “Chúng ta có thể đi xem trước một chút, nếu như quá nguy hiểm liền đúng lúc lui lại.”

Azul cười nhạt: “Nghĩa vụ của một tù binh chính là ngậm miệng!”

Ai biết Chris tựa hồ nhưng nghe vào lời nói của thần quan, gật đầu: “Đi thôi, bất quá tôi hy vọng mọi người coi trọng hợp tác đoàn đội, không nên có chủ nghĩa anh hùng.”

Xét thấy thủ đoạn vừa lộ ra kia của hắn, không ai có ý kiến gì về những lời này.

Azul liếc nhìn Yannick, đáy mắt xẹt qua một tia quỷ dị không rõ tên, xoay người đi về phương hướng chim ưng mặt người lao ra lúc trước. Vừa rồi là y đem con quái vật kia dẫn đến, tự nhiên lúc này cũng do y dẫn đường.

Yannick thấy tất cả mọi người đã đi liền bước theo phía sau, nào ngờ cổ tay lại bị một người kéo lại, thiếu chút nữa đã nhào vào lòng đối phương.

Chỉ nghe pháp sư Chris vô cùng thần bí nói: “Không muốn chết thì đứng sau lưng ta.”

Lời thì thầm mang theo từ tính lướt qua vành tai, khiến thần quan không hiểu vì sao có chút run rẩy
Bình Luận (0)
Comment