Quyền Trượng

Chương 72

Trên cổ kẻ nọ đeo dây da cùng với một cái vòng trang sức dày cở ngón tay, phần cổ mềm mại rũ xuống, tóc đen che khuất hơn nửa khuôn mặt bất quá vẫn có thể nhìn ra được sườn mặt thanh tú và phần lỗ tai nhọn bên dưới.

“Em nhận thức gã?” Ansel hỏi.

“Tinh linh đó tên Pago, tôi đã từng quen biết, lúc đó tôi thiếu chút nữa đã chết trên tay anh ta.” Yannick nhíu nhíu mày, lúc đó Pago cùng với một nữ Tinh linh tên Bella đã ôm tiểu tinh linh đi từ trước mặt y, nói rằng muốn đưa bé về lãnh địa Tinh linh. Hiện tại vì sao Pago lại xuất hiện ở nơi này, vậy tiểu Tinh linh và nữ Tinh linh kia sẽ ở nơi nào?

“Oh, vậy thì tốt quá, em có thể nhìn gã bị một Huyết tộc mua được, sau đó bị làm nhục đến chết trước mặt mọi người.”

“Trước mặt mọi người?”

Khóe miệng Ansel để lộ ra một độ cung giễu cợt: “Đúng vậy, hậu duệ trực hệ của Walter phần lớn đều kế thừa tính bạo ngược của hắn, so với mang về nhà chậm rãi hành hạ bọn họ càng thích thô lỗ làm nhục trước mặt mọi người, từ đó đạt được vui vẻ.”

Nữ Vampire nghe được nội dung trò chuyện của bọn họ, hơi nghiêng đầu: “Ansel, ngài không thể trực tiếp gọi tục danh của ngài Công tước, nếu như bị người khác nghe được sẽ rất phiền toái.”

“Tốt, ta đã biết, cám ơn.” Ansel lễ độ nói, khiêm tốn hệt như một Huyết tộc đời thứ ba thật sự.

Lồng sắt cũng không mở ra, chỉ có Huyết tộc phụ trách buổi đấu giá đứng bên cạnh giải thích.

“Tính mềm dẻo của cơ thể Tinh linh rất tốt, tôi đảm bảo chỉ cần tỉ mỉ điều giáo, biểu hiện của hắn ở trên giường tuyệt đối sẽ không kém hơn bất kỳ tính nô đỉnh cấp nào!” Lời của hắn khiến các Huyết tộc khác phát ra một trận tiếng cười mập mờ, cũng khiến cho đám người vốn muốn mua Tinh linh này về càng thêm rục rịch.

“Tôi nhớ Huyết tộc và Tinh linh cũng không có thù hận gì, bọn họ không sợ đắc tội với Tinh linh sao, đó dù sao cũng là một chủng tộc thiện chiến!” Yannick có điểm không dám tin tưởng, thấp giọng hỏi.

Nữ Vampire cười phì một tiếng: “Lúc Tinh linh này bị bắt tới nhất định không ai phát hiện, bằng không hiện tại Tinh linh đã sớm dẫn người đánh đến rồi. Chỉ cần sau khi mua gã, chơi đến chết rồi trực tiếp vứt ở nơi nhân loại tụ tập, cho dù Tinh linh tộc theo đầu mối tìm tới khẳng định cũng sẽ cho rằng là chuyện tốt do Giáo đình làm. Đám thần quan kia không phải rất thích đem tinh linh xem như đồ chơi sao, ai sẽ phát hiện chứ!”

Yannick: “…” Giáo đình thực sự là ba trăm sáu mươi độ toàn phương vị trúng đạn, cái này kêu là tự làm bậy không thể sống.

Công tước huyết tộc nhìn biểu tình im lặng của đối phương thì ‘phụt’ một tiếng bật cười, chọc cho nữ Vampire kỳ quái liếc nhìn bọn họ.

“Làm sao vậy, tôi nói sai sao?”

“Không, Anna, tôi có thể nhờ nàng một chuyện được không?”

“Việc gì?”

“Giúp tôi mua Tinh linh kia, tôi sẽ trả thù lao cho nàng.” Yannick nói.

“Cái gì!” Nữ Vampire giật mình nhìn y, âm lượng khó tránh khỏi tăng thêm một chút, khi phát hiện những Huyết tộc xung quanh đang nhìn qua nàng lập tức hạ giọng. “Ngài muốn Tinh linh kia làm gì? Một tân sinh như ngài chẳng lẽ còn muốn học bọn họ làm nhục Tinh linh? Tôi khuyên ngài vẫn đừng nên xung động, tôi thấy các Huyết tộc đời ba đều đang rất hào hứng, nếu như bị ngài hớt tay trên bọn họ nhất định sẽ xông đến đột kích, bọn họ cũng không cố kỵ ngài là hậu duệ của ai. Hơn nữa, nhỡ đâu gã Tinh linh kia thoát khỏi khống chế, với năng lực của ngài cũng không áp chế được!”

Nữ Vampire cũng không ngờ máu mình đã lạnh đi từ lâu vậy mà còn nhọc lòng khuyên bảo một tân sinh vừa gặp chưa bao lâu như vậy, sau khi nói xong nàng còn bổ sung một câu: “Hơn nữa ngài đã có Ansel còn chưa thỏa mãn sao?”

Yannick: “…”

Trong lòng Ansel cười nghiêng ngửa, nhưng cũng chỉ tỏ ra bất đắc dĩ: “Có thể em ấy vẫn chưa thỏa mãn với khả năng trên giường của tôi?”

Nữ Vampire kinh ngạc dùng quạt che miệng, hài hước mỉm cười: “Yannick, nhu cầu của ngài thật lớn như vậy?!”

Yannick: “… Anna, tôi đang nói một chuyện rất nghiêm túc.”

“Được, được” Nữ Vampire nói, “Ngài thực sự muốn mua gã sao? Nói tôi nghe xem ngài mua gã về làm gì, chẳng lẽ thực sự muốn nếm hương vị của Tinh linh sao?”

“Trước khi được sơ ủng, tôi có chút chuyện làm ăn với Tinh linh tộc, hiện tại vẫn đang duy trì cọc mua bán đó. Nếu như tôi có thể mua được Tinh linh này về trả cho tộc nhân của gã, nói không chừng sẽ kiếm được không ít chỗ tốt. Nàng biết đấy, Tinh linh trước giờ vẫn rất coi trọng tộc nhân.”

Kỳ thực Yannick cũng không tính là đang nói dối, chí ít nửa đoạn lý do phía sau đều là sự thật.

“Hóa ra ngài còn là một thương nhân!” Nữ Vampire hay nói đùa, “Nếu như vừa rồi ngài nói là vì muốn cùng Tinh linh kia lên giường, tôi nhất định sẽ không giúp ngài.”

Lúc này giá của nam Tinh linh đã lên đến bốn trăm đồng vàng, Yannick có chút sốt ruột, một phương diện y đau lòng cho túi tiền của mình, phương diện khác thì lo lắng nam Tinh linh sẽ bị người khác mua đi, như vậy mục đích muốn Tinh linh tộc thiếu nhân tình của y sẽ không thể thực hiện được.

Thân phận hiện giờ của y là tân sinh Huyết tộc đời thứ năm, tham gia đấu giá rất dễ đưa đến sự hoài nghi của người khác, mà Ansel lại phải lưu giữ chờ lát nữa đấu giá thần quan, nếu như không có vị nữ Vampire này y cũng chỉ có thể nhịn đau buông tha Tinh linh lựa chọn chờ đợi thần quan. Hiện tại nếu như có thể nhất cử lưỡng tiện, Yannick đương nhiên sẽ không khách khí.

“Được rồi, được rồi, đừng có gấp,” Nữ Vampire nhìn ra sự nôn nóng của y, “Ngài dự định mở giá nhiều ít, để tôi đi mua là được!”

Yannick suy nghĩ một chút, khẽ cắn môi: “Năm trăm đồng vàng đi.”

Gọi quá ít còn phải tiếp tục cạnh tranh, không bằng dứt khoát cược lớn khiến người khác chùng bước.

“Bốn trăm ba mươi đồng vàng!” Huyết tộc đứng bên cạnh lồng sắt còn đang gọi to, chỉ là giá cả cũng đã tăng chậm lại không còn nóng bỏng như ban đầu. Gã Tinh linh kia vẫn còn hôn mê bất tỉnh, nếu không có vòng cổ nâng đỡ hắn sẽ trực tiếp ngã nhào trên đất.

“Năm trăm đồng vàng!” Một giọng nữ chợt vang lên.

Đông đảo Huyết tộc đều nhìn về phia thanh âm vang lên.

“Nàng là ai?”

“Hình như là một Huyết tộc đời thứ ba…”

“Vì sao ta chưa bao giờ thấy qua nàng…”

“Ta nhận ra nàng, gọi là Anna, hậu duệ của Heinz, đã chết…”

“Nàng cũng coi trọng tinh linh sao, muốn thử thể lực của gã?”

“Ha ha, ta đoán hẳn là như vậy, nữ nhân kia rất lẳng lơ…”

Trong sự nghị luận ầm ỹ của đám Huyết tộc, nữ Vampire lập tức trở thành tiêu điểm toàn trường, không chỉ bởi vì nàng có can đảm cướp người với đám Huyết tộc đời thứ ba kia mà còn bởi vì cái giá nàng đưa ra.

Năm trăm đồng vàng không phải con số nhỏ, mặc dù là đám Huyết tộc tiêu tiền như nước cũng sẽ do dự một chút.

Nữ Vampire ngẩng cao đầu đứng ở nơi đó, một chút cũng không đếm xỉa đến ánh mắt của những người khác, giống như một công chúa kiêu ngạo.

Yannick đã sớm lôi kéo Ansel trốn qua một bên, tránh đi tầm mắt mọi người.

Không ngoài sở liệu, Anna đã dùng cái giá năm trăm đồng vàng mua về gã Tinh linh kia, sau khi hội đấu giá chấm dứt bọn họ sẽ một tay giao tiền một tay giao hàng, khi ấy Tinh linh mới có thể chân chính thuộc về người trả giá.

Nghĩ đến thần quan lát nữa sẽ xuất hiện, Yannick gần như đã nhìn thấy một nghìn đồng vàng đang cúi chào với mình.

Y thở dài, dùng một loại ngữ điệu phiền muộn dị thường nói: “Dùng tiền dễ kiếm tiền khó mà!”

Ansel cười xòa một tiếng: “Thân ái, một chút đồng vàng ấy tính là gì, nếu như em muốn, toàn bộ kim khố của ta có thể để mặc em thỏa thích tiêu sài.”

Thần quan mệt mỏi nói: “Ta ghét nhất là trở thành bạn với đám đại gia.”

“Cái gì?” Ansel nghe không hiểu cái từ kia.

Yannick đang định giải thích, lồng sắt chứa Tinh linh kia đã bị hạ xuống dưới, vật đấu giá mới nhanh chóng được mang lên.

Đó là một cái bàn dài được đắp vải trắng, bên trên là một loạt cốc rượu chứa đầy chất lỏng màu đỏ.

Vậy mà không phải Augustine! Yannick đang có chút thất vọng lại nghe nữ Vampire bên cạnh nói: “Oh, những thứ này… thực sự quá tốt!”

Yannick mặc dù hiếu kỳ nhưng cũng không hỏi những cái cốc đó chứa thứ gì, y lo lắng bản thân sẽ lộ ra sơ hở.

Ngược lại nữ Vampire đã say sưa kép hờ mắt, hít một hơi thật sâu: “Lẽ nào hai người không ngửi được sao? Ngay cả trong không khí cũng bắt đầu lan tỏa hương vị nồng đậm ấy!”

Yannick chỉ cảm thấy trong mũi tràn ngập mùi máu tươi, hơn nữa theo thời gian lưu lại nơi này càng dài y phát hiện năng lực thích ứng mùi máu tươi của mình cũng càng mạnh. Nói không chừng đợi lát nữa có người nâng một cốc rượu máu đến mời y cũng có thể mặt không đổi sắc uống xuống. Thần quan tóc bạch kim chết lặng nghĩ.

Ansel hiển nhiên cũng không quá thích thú với những thứ này, hắn mỉm cười liếc nhìn Yannick: “Hương vị của những thứ này so ra vẫn kém một phần vạn bảo bối của ta.”

“Bảo bối của ngài là thứ gì?” Nữ Vampire không dám tin tưởng, hoàn toàn dùng thái độ phổ cập tri thức cho đám nhà quê bên cạnh: “Thật không biết hàng, hai người hẳn là chưa từng gặp qua loại rượu trái cây cực phẩm điều chế theo phương pháp này!”

“Phương pháp gì?” Yannick cổ động hỏi một chút, chỉ là y rất nhanh đã hối hận vì hành động này.

Nữ Vampire: “Đem những bé gái nhân loại xinh đẹp bắt lại, mỗi ngày chỉ cho ăn mật và hoa quả tươi, không có thứ khác. Đợi khi nàng có nguyệt sự lần đầu tiên thì tính là thành thục, khi đó lập tức đem máu tươi chiết xuất, như vậy máu sẽ mang theo một loại hương vị hoa quả nồng đậm dai dẳng. Loại máu này có yêu cầu khắc nghiệt hơn cả máu xử nữ, cũng phải trân quý hơn rất nhiều, một cốc ít nhất phải bán với giá năm mươi đồng vàng.”

Yannick: “… … … … … … …”

Loại cảm giác mở ra cánh cửa đến một thế giới khác này là chuyện gì xảy ra?!

Nữ Vampire tiếp tục nói: “Hai người xem, trên bàn có nhiều cốc như vậy, khẳng đình là những khẩu vị khác nhau…”

Nàng còn chưa nói hết chợt nghe Huyết tộc phụ trách bán đấu giá liên thanh giới thiệu: “Nhóm rượu máu lần này có vị cỏ ánh trăng, vị hoa Bilan, hoa hồng và trà Blanca…”

Nữ Vampire nghe vậy thì ồ lên một tiếng: “Yannick, ngài không phải nói thích uống rượu máu vị trà Blanca sao, loại đó thật phù hợp!”

Yannick: “…”

Hiện tại ta nói không thích nữa có còn kịp không?

May là, những loại rượu máu này phi thường được hoan nghênh, trên cơ bản Yannick chưa kịp châm chước xem nên trả lời thế nào đã bị mọi người phân chia hết.

Thần quan tóc bạch kim không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nữ Vampire lại có vẻ phi thường tiếc nuối, nàng thậm chí còn an ủi Yannick: “Không sao cả, kỳ thực những loại rượu này ngoài chợ đêm cũng có thể mua được, chỉ là phẩm chất sợ rằng không tốt như vậy, hôm nào tôi sẽ mời hai người dùng thử!”

“William đại nhân đến!”

“William đại nhân!”

Một hồi tung hô làm gián đoạn hội đấu giá, cũng khiến nữ Vampire không tiếp tục nói chuyện phiếm với Yannick nữa, ánh mắt của nàng lập tức trở nên ngưng trọng, phần cằm vốn dĩ vẫn hơi hất lên lúc này lại rũ xuống, đường nét chiếc cổ cũng cong đến một góc độ nhu thuận.

Cho dù trước đó đã nghe qua danh tiếng của vị Huyết tộc đời thứ hai này, nhưng Yannick vẫn cứ bị vẻ thuận theo trong chớp nhoáng của của nữ Vampire làm cho giật mình, chỉ là y cũng không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức cùng Ansel bắt chước những Huyết tộc khác, hơi cúi đầu khom lưng làm ra tư thái cung nghênh, lẫn trong đám người hoàn toàn không lộ ra vẻ khác biệt.

Mà tại cửa chính của pháo đài, một người đàn ông mặc áo bào quý tộc màu đen đang bước vào, phía sau còn có vài Huyết tộc phô trương thanh thế, Yannick dùng khóe mắt liếc trộm một chút, sắc mặt của kẻ nọ tái nhợt nhưng cũng không làm giảm đi sự anh tuấn vốn dĩ, chỉ là trên khóe mắt đuôi mày thủy chung vẫn có một tia tối tăm không xua đi được, khiến gã nhìn qua có chút rợn người.

Thanh âm cung nghênh liên tiếp vang lên, mỗi nơi người đàn ông kia bước qua, các Huyết tộc đều biểu thị lễ tiết khiêm cung. Đại bộ phận Huyết tộc ở đây đều là hậu duệ của gã, cho dù không phải cũng không có ai dám công nhiên biểu hiện sự chậm trễ với một Huyết tộc đời thứ hai. Sự sủng ái của Công tước Walter đối với William là chuyện mọi người đều biết, khi người trước không có mặt, William cũng tương đương được xem như chủ nhân của tòa thành.

“Hoan nghênh mọi người có mặt tại Pháo đài u linh.” William nói, thanh âm của gã rất nhẹ, thậm chí không có một chút khí lực nào, Yannick nghe vào trong tay liền có cảm giác đối phương là một kẻ miệt mài quá độ.

“Hy vọng mọi người có thể trải qua một đem cuối tuần khoái trá. Hiện tại, hãy tiếp tục hội đấu giá thôi.”

Nam nhân ngắn gọn nói vài câu, sau đó lại bị vây trong vòng tròn của đám Huyết tộc đời thứ ba hướng về phía ghế sopha hoa lệ bên dưới cầu thang ngồi xuống, mọi người cũng tản ra, âm nhạc bị cắt đứt lần nữa vang lên.

Thấy Anna rõ ràng vừa thở phào nhẹ nhõm, Yannick hỏi: “Nàng có vẻ rất căng thẳng.”

“Đúng vậy, ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đó, may mà không có.” Nàng thấp giọng, “Trước đây có mấy lần, lúc vị William đại nhân này xuất hiện thì tâm tình lại không tốt lắm, trực tiếp ra tay giết vài gã Huyết tộc. Tuy rằng những Huyết tộc kia quả thực ứng đối có chút chậm trễ, thế nhưng, thế nhưng…”

Nàng cũng không nói thêm, bất quá Yannick lại có thể cảm nhận được tâm tình nặng nề đó.

Thử nghĩ một chút, khi một người vất vả lắm mới đạt được sinh mệnh lâu dài hơn so với nhân loại bình thường, lại còn cách xa khỏi bệnh tật và sinh hoạt bất lực, vốn tưởng rằng mình có thể trở thành một Huyết tộc cao quý chân chính. Nào ngờ được, khi đứng ở trước mặt Huyết tộc cao đẳng, tính mạng của đám ‘bình dân’ này vẫn mềm mại không chịu nổi một đòn như cũ, cái loại chấn động mãnh liệt đó quả thực không thể nói thành lời. Hơn nữa, mặc kệ bọn họ có cố gắng thế nào, lực lượng của Huyết tộc đời thứ 3 vĩnh viễn không thể so được với Huyết tộc đời thứ hai, vậy nên phân hóa tầng lớp trong Huyết tộc thật ra còn sâm nghiêm hơn rất nhiều so với nhân loại.

“Nói tóm lại, William đại nhân là một người không thể trêu chọc, hai người nghìn vạn lần đừng làm ra hành động vô lễ gì!” Nữ Vampire dặn dò.

Hội đấu giá đã có thể tiếp tục tiến hành.

Món hàng thứ ba nhanh chóng được mang ra.

Giống như món hàng đầu tiên, đây là một sinh vật có trí tuệ cao đẳng, chỉ là lần này lại không bị nhốt vào lồng.

Trên tay và chân người nọ đều mang theo xiềng xích, sắc mặt nhìn qua còn trắng hơn cả Vampire bình thường, tóc mất trật tự rối tung, khóe miệng còn vươn vết máu, bộ dạng cực kỳ chật vật.

Chỉ là biểu tình trên mặt hắn cũng vô cùng cao ngạo, phảng phất những vũ nhục trước đó hắn phải chịu hoàn toàn không đủ khiến cho sợ hãi, mà đối với số phận bản thân sắp nghênh đón cũng không chút nào đặt ở trong lòng.

Mà quan trọng nhất chính là, trên người hắn còn mặc áo bào thần quan, khiến cho toàn bộ Huyết tộc đều cảm thấy hưng phấn.

Còn có trò chơi nào kích thích hơn mua một thần quan về để đùa bỡn chứ?

Đối với Huyết tộc mà nói, loại cảm giác hưng phấn lần này thậm chí còn vượt qua thời điểm đấu giá Tinh linh lúc nãy.

Huyết tộc phụ trách bán đấu giá lập tức phất tay ra hiệu, bình ổn sự rục rịch của mọi người.

“Tin rằng những người có mặt đều nhìn thấy, đây là một cao giai thần quan.” Kẻ điều khiển buổi bán đấu giá lộ ra nụ cười ám muội, “Hơn nữa dung mạo cũng không tệ lắm, ta đảm bảo, cơ thể bên dưới y phục của hắn cũng hoàn toàn không tệ, tuy rằng thái độ nhìn qua không dễ khuất phục, thế nhưng theo ý nghĩ của ta, đợi khi các người mua hắn trở về có thể chậm rãi dạy dỗ đến khi hắn hoàn toàn thuận theo, sau đó triệt để biến y thành Huyết tộc. Cái quá trình này lại có bao nhiêu thú vị chứ.”

Lúc này thần quan kia có hơi giật mình, đôi mắt mở ra lạnh lùng quét qua đám Vampire đang nhìn mình chằm chằm, trong mắt còn lộ ra cảm xúc bạo ngược bên dưới, thần sắc không chút dao động của hắn càng thêm kích phát dục vọng của mọi người, đã có Vampire không kềm chế được gọi giá một trăm đồng vàng.

Loại hội đấu giá này đều là không có hạn mức thấp nhất, thuộc về loại tùy tiện định giá, Tinh linh vừa rồi được mở giá bằng sáu mươi đồng vàng, đem ra so sánh, hiển nhiên mức giá của thần quan vẫn cao hơn một chút.

Augustine tựa hồ không quá thích ứng với việc từ trong bóng tối bị đẩy ra dưới ánh đèn, mắt hơi nheo lại, chậm rãi quét qua một vòng, hắn cũng không phải không hề sợ hãi, chỉ là tâm tính kiêu ngạo bẩm sinh khiến hắn không muốn cúi người khúm núm trước đám Vampire bẩn thỉu này, sau đó giữa tầm mắt có chút mơ hồ, mỗi khuôn mặt xa lạ nhất nhất xuất hiện.

Sau đó, hắn bỗng nhiên dừng lại, mắt lập tức trợn to, trên mặt lộ ra thần sắc không dám tin tưởng.

Ngay khi Augustine nhìn về phía này Yannick đã cảm thấy không ổn, phản ứng của đối phương thật sự quá rõ ràng!

May mà Yannick cũng ứng biến kịp thời, vội vàng khẽ lắc đầu ý bảo không nên bại lộ.

Augustine cũng phản ứng rất nhanh, tức thời dời đi ánh mắt, lại hờ hững gục đầu xuống.

Yannick lén lút thở dài, không có sự trao đổi trước y cũng không cách nào nghiêm khắc yêu cầu đối phương làm ra vẻ không có chuyện gì, hiện tại chỉ có thể cầu mong không có ai để ý đến.

Rất nhanh, giá của thần quan đã treo lên đến năm trăm đồng vàng, mọi người đều bị kéo vào guồng quay hưng phấn, cho dù là những huyết tộc không tham gia đấu giá cũng đang sôi nổi nghị luận xem ai sẽ có thể đoạt được thần quan.

Anna nói: “Yannick, ngài sẽ không dự định mua thần quan này chứ? Tôi cho ngài biết, ngài nghìn vạn lần không nên làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, tôi thấy William đại nhân đối với tên thần quan này cũng rất hứng thú, như vậy nhất định sẽ có người cướp hắn đến đưa cho ngày ấy nhằm lấy lòng. Nếu như ngài lại đấu giá được thần quan này, tôi phỏng chừng đêm nay ngài cũng đừng nghĩ có thể rời khỏi cửa chính pháo đài.”

Yannick không lên tiếng, y liếc nhìn Ansel một chút, Công tước huyết tộc lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.: “Ngươi sai rồi, lần này không phải Yannick muốn, là ta muốn.”

“Ngài?” Nữ Vampire càng giật mình.

Nhưng mà Công tước huyết tộc còn không chờ nàng kịp phản ứng đã trực tiếp gọi: “Sáu trăm đồng vàng.”

Toàn trường tĩnh một chút, mọi người lập tức nhìn về phía này.

“Oh, vị quý ngài kia ra sáu trăm đồng vàng!” Phụ trách đâu giá huýt sáo một tiếng, “Xem ra thần quan vẫn rất được hoan nghênh, số tiền này đã có thể mua được một bộ biệt thự tốt nhất tại Công quốc Ceylon, còn có người ra giá cao hơn sao?”

“Bảy trăm đồng vàng.” William vẫn ngồi trên sopha bất chợt lên tiếng.

Ánh mắt của gã thẳng tắp dán vào Công tước huyết tộc, “Ngươi là ai, ta chưa từng thấy qua ngươi.”

Ansel mỉm cười để lộ răng nanh biểu trưng thân phận, sau đó khẽ khom người: “Ta là Huyết tộc đời thứ ba, thưa ngài William.”

“Được rồi.” William cũng không có đứng dậy, vẫn ngồi trên sopha, hai chân bắt chéo. “Còn có người muốn tiếp tục đấu giá sao?”

“Đúng vậy, thưa ngài William, cho dù làm như vậy có chút mạo phạm đến ngài, bất quá ta thực sự rất hứng thú đối với tên thần quan này, vì vậy không thể làm khác được.” Ansel cười nói, “Tám trăm đồng vàng.”

William hơi híp mắt.

Cả đại sảnh đều câm như hến, ngay khi William gọi giá đã không còn kẻ nào dám tiếp tục tranh giành, Huyết tộc đời thứ ba không biết từ đâu đến này lại có lá gan lớn như vậy?!

“Chín trăm đồng vàng.” William nói.

“Một ngàn đồng vàng.” Ansel thông thạo tiếp lời.

“…” Nữ Vampire đột nhiên cảm giác thấy bản thân vẫn đứng bên cạnh hai người này sẽ rất nguy hiểm, vì vậy nhịn không được khe khẽ nhích sang phía khác.

William nhìn Ansel, người sau chỉ mỉm cười, thần tình cũng không kiêu ngạo ương ngạnh, thế nhưng không có một chút tư thế thoái nhượng nào.

Ngay lúc mọi người cho rằng William đại nhân lại muốn xuất thủ giáo huấn tên Huyết tộc vô lễ này, gã lại nói: “Nhường cho ngươi.”

“Đa tạ ngài.” Ansel nho nhã chừng mực đáp.

William đứng dậy đi khỏi phạm vi sopha, chậm rãi tiến tới.

Mọi người tự động vì gã nhường ra một con đường.

“Y là đồng bạn của ngươi?” Hắn nhìn Yannick vẫn đang đứng bên cạnh Ansel.

“Là bầu bạn của ta, thưa ngài.”

“Nhường y lại cho ta, gã thần quan kia mặc ngươi mang đi.” William nói.
Bình Luận (0)
Comment