Raika Nàng Chạy Không Thoát!

Chương 61


Lại nói, đoàn người Ai Lam cất công tới Yên Đô mang theo rất nhiều phẩm vật quý giá bảo rằng ban tặng công chúa Dạ Sương.

Còn một số xung vào quốc khố.

Nữ đế rõ muốn đền bù cho công chúa Dạ Sương, xin lỗi vì đã giam giữ nàng.

Mong nàng bỏ qua cho.
Nữ đế thân phận cao quý đã nói vậy rồi Raika trước mặt bao người sao có thể hẹp hòi, đành mỉm cười ngậm đắng nuốt cay.

Úc Huyền Kỳ trong lòng lại không cho rằng nữ đế thật tâm hối lỗi, ngoài mặt vẫn vui vẻ bày thiết yến.
Đêm nay Kim Quang điện lung linh sáng loáng.

Mọi thứ đều xa xỉ tinh tươm bắt mắt cầu kì.
Bá quan văn võ cùng đoàn người Ai Lam quốc.

Liêm Trinh, Thừa Hoan, Âm Âm, Như Yên, Tây Ly công chúa có mặt đông đủ.

Cả thảy ngồi theo hai hàng ghế xếp dài dưới đại điện.
Trên ngôi cao hoàng đế Yên Đô uy vũ tại thượng.

Thánh nữ Ai Lam ngồi bên cánh trái cách người chẳng xa chẳng gần.

Chỉ có Raika được đặc cách ngồi chung một bàn với hoàng đế.
Tạ công công phất trần cán ngọc phẩy phẩy chỉ đạo.

Cung nữ lần lượt dọn món ăn lên.

Thị vệ bố trí canh phòng khắp trong ngoài nghiêm ngặt.

Đảm bảo một con ruồi con muỗi cũng đừng mong lọt vào buổi yến.
Xập xình xập xình...
Trống nhạc sôi nổi.

Vũ cơ xinh đẹp xuất hiện vờn múa uốn éo qua lại như con lươn lượn lờ giữa đại điện, đa tình liếc mắt mời gọi nam nhân uy vũ trên ngôi cao.

Bá quan văn võ dán mắt mà dòm.

Nuốt nước miếng ừng ực.
"Chậc.


Vũ cơ thân hình thật đẹp, mỗi tội thiếu vải.

Chủ đoàn trả lương chắc bèo bọt lắm.

Tội nghiệp làm sao." Tròn Tròn ngồi giữa Liêm Trinh, Thừa Hoan vừa nhai nhóp nhép vừa nói bâng quơ.

Liêm Trinh, Thừa Hoan đổ mồ hôi lạnh.

Liêm Trinh bảo:
"Ngươi bớt nói nhảm lo ăn đi."
"Sao hai người không ăn?" Tròn Tròn chẹp.
"Hừ tâm trí đâu mà ăn." Liêm Trinh, Thừa Hoan mắt dán chằm chặp lên bà nữ đế ngồi chình ình trên kia.

Quan sát từng nhất cử nhất động của bà ta.

Ánh mắt ngày càng mất đi niềm tin cùng hi vọng.
Nguyên lai trước đó không tiếp cận được thực phẩm mĩ tửu, bọn họ liền bôi độc lên ghế lên bàn những chỗ bà ta thường chạm tay vào, còn bôi lên cả y phục của Y Y cung nữ theo hầu cận bà ta.

Suốt từ nãy tới giờ bà ta ngồi ghế, đụng bàn, chạm cả vào y phục của cung nữ đó sao vẫn chưa bộc phát cái gì.

Thật kì lạ quá mà.
Yến tiệc ngày càng sôi nổi, rượu qua mấy lượt hết vơi lại đầy.

Biết kế hoạch thất bại Liêm Trinh, Thừa Hoan rầu rĩ nhìn nhau cạn chung rượu cho vơi bớt nỗi sầu.
Cùng lúc này ở trên ngôi cao.

Úc Huyền Kỳ gắp hết món này đến món kia đút cho Raika ăn, chăm sóc nàng chu đáo tận tình.

Đương nhiên nguyên cả bàn đồ ăn này đều là món thanh đạm do chính tay hắn xuống bếp chuẩn bị cho nàng.
Bá quan văn võ chứng kiến một màn cơm chó trước mắt ngớ cả người.

Bấy lâu nghe đồn hoàng đế Yên Đô cưng chiều công chúa Dạ Sương, nay tận mắt chứng kiến quả nhiên là sự thật.

Tiếc hận ganh tỵ ngưỡng mộ đều có đủ.

Nói chung là ngũ vị tạp trần hợp lại thành nồi lẩu thập cẩm.

Ngẩng đầu nhai cơm chó, thụp đầu húp cẩu lương.
A ha...
Raika khỏi nói đắc ý đến dạng nào, được Huyền Kỳ chăm bón nàng vừa há miệng ăn thi thoảng còn nhếch môi cười nhìn về nữ đế Ai Lam đầy vẻ khiêu khích châm chọc.
Bà già kia cho bà nhìn lác mắt luôn.


Ha ha ha...
"Ngươi..." Nữ đế giận run người, nghiến răng sau lớp khăn mỏng che mặt.
Y Y cung nữ bên cạnh chạm nhẹ vào bờ vai thon mảnh của nữ đế nhắc nhỏ.

Chủ tử bình tĩnh đừng kích động.
Siết chặt mấy ngón tay trắng nõn dưới lớp y, nữ đế đảo mắt về đoàn người theo tháp tùng mình ra hiệu.

Bọn họ hiểu ý liền sau đó tể tướng đại diện đứng lên chắp tay hướng hoàng đế Yên Đô.

Ngỏ lời.

Xin cho mấy vị tướng lĩnh trong quân đội Ai Lam thi đấu giao hữu cùng quân đội Yên Đô để góp vui cho bữa tiệc.
Úc Huyền Kỳ đương nhiên đồng ý, lại không nghĩ có mặt hắn ở đây sẽ xảy ra chuyện bất trắc cùng gian trá gì.
Thế là tướng quân Ai Lam lên thi đấu cùng tướng quân Yên Đô.

Từ tiết mục ca múa nhẹ nhàng chuyển sang đấu võ nghệ phân cao thấp.

Ai nấy đều đã có hơi men ngà ngà say phấn khích vô cùng, hai vị tướng quân dũng mãnh bước ra giữa đại điện.

Mọi người thích thú vỗ tay rầm trời.
Úc Huyền Kỳ một bên bồi Raika giờ mới đảo mắt xuống dưới xem tỉ thí, dừng một chút nhìn Thừa Hoan.

Trông sắc diện y đêm nay không được tốt cho lắm, hai má hóp vô còn có chút gầy.

Huyền Kỳ chợt nhận ra đã rất lâu rồi hắn không ngó ngàng tới y.
Lại phóng tầm mắt nhìn về Liêm Trinh đang ngồi như kẻ chán đời, rượu nốc hết chung này tới chung nọ chẳng thèm cụng với ai.

Huyền Kỳ thở ra một hơi.

Quả là tên ma men chứng nào tật nấy.
"Rầm."
Chấn động lớn vang lên.

Tướng quân Ai Lam ngã chổng vó xin hàng.

Bá quan trong triều vỗ tay rầm trời.

Thừa Hoan hiên ngang bóng lưng thẳng tắp.


Hướng đối thủ bảo khiêm nhường, khiêm nhường.
Thừa Hoan ra đòn nhanh quá Huyền Kỳ mới không chú ý một chút y đã hạ gục đối thủ cao lớn vạm vỡ hơn y rồi.

Không hổ Thừa tướng quân bách chiến bách thắng, rạng rỡ uy danh triều đình ta.

Huyền Kỳ hài lòng ban cho y một ánh mắt khen ngợi.
Thống lĩnh ba quân Ai Lam tức giận lần lượt bước ra xin tỉ thí, người ra người thua chỉ vào bằng vài ba chiêu đã ngã gục không gượng dậy nổi.

Bá quan reo hò phấn khích.

Liên tục hoan hô cổ vũ, gọi uy danh Thừa tướng quân.

Liêm Trinh thưởng rượu mỉm cười.

Thừa Hoan, đánh hay lắm.
Võ công nội lực đều tiến bộ vượt bậc chỉ trong vòng một thời gian ngắn.

Úc Huyền Kỳ không khỏi kinh ngạc.
Đoàn người đi theo nữ đế gần như bị hạ đo ván cả chỉ còn có vài ba tên lèo tèo.

Thấy tình thế không xong nữ đế Ai Lam bèn từ trên ngôi cao bay xuống nhẹ tựa lông hồng chân nàng ta chạm nền gạch loáng bóng như gương soi.

Mảnh khăn rơi xuống lộ ra dung nhan mây nước hờn ghen, hoa nhường nguyệt thẹn.
Cả đại điện vỡ òa trầm trồ.

Ngây ngây ngốc ngốc nhìn nàng.

Thánh nữ quả như lời đồn trong truyền thuyết, nàng đẹp đến từng cái móng tay.

Cả đời bọn họ chưa từng nhìn thấy nữ tử nào đẹp như thế cả.
Nàng thật sắc sảo mặn mà.

Ai bảo nàng già nua xấu xí nhăn nheo.

Da dẻ nàng trắng trẻo láng mịn.

Nhìn nàng chẳng khác nào thiếu nữ mới lớn, thiếu nữ mới lớn cũng không đẹp bằng nàng, chẳng ai sánh được với nàng.
Tại sao, tại sao lại như vậy?
Khoảnh khắc chiếc khăn rơi xuống Raika tận mắt chứng kiến dung mạo đối phương khác xa hoàn toàn với những gì bấy lâu mình đã nghĩ.

Nàng bỗng sợ hãi bất an bờ môi run giật.

Theo phản xạ tự nhiên quay nhìn Huyền Kỳ.
Thật không ngờ lại bắt gặp hắn đang nhìn mình, ánh mắt còn chất đầy tình ý tha thiết.

Raika nhất thời bối rối nói năng lặp bặp: "Chàng...bà ấy...bà ấy..."

Raika tính nói Huyền Kỳ thì ra biết từ lâu rồi.

Bà ấy không già nua xấu xí, bà ấy xinh đẹp mơn mởn.

Nhưng nàng không làm sao nói được.

Một cỗ ghen tức dâng trào.

Bởi Huyền Kỳ đã ngủ cùng bà ta.
Úc Huyền Kỳ đau khổ nhìn Raika, vuốt ve bờ má bánh bao của Raika.

Trầm giọng vừa đủ cho nàng nghe thấy: "Raika không cần kinh ngạc, cũng đừng hoang mang sợ hãi.

Trong mắt ta, trong lòng ta chỉ có một nữ tử duy nhất đó là nàng.

Những nữ nhân khác ta không quan tâm."
Huyền Kỳ nói xong kéo Raika tới hôn lên trán nàng một cái.

Raika sướng rên.

Hình ảnh đó vừa hay thu vào tầm mắt nữ đế Ai Lam.

Nữ đế tức giận xông tới ra tay với Thừa Hoan, tung chưởng liên tiếp dốc toàn lực công kích.
Thừa Hoan dù mãnh tướng tới đâu cũng chỉ nhân loại bình thường còn đấu liên tiếp nhiều trận như vậy y giờ khắc này làm sao đương đầu nổi với nữ đế Ai Lam đạo hạnh hơn ngàn năm.

Nhận phải một chưởng cực mạnh y ngã văng ra nền, tay bụm ngực máu trào khóe miệng.
Hoan nhi...
Úc Huyền Kỳ nhíu mày muốn dừng trận đấu.

Liêm Trinh đã vất chung rượu xuống vỡ nát.

Hắn bay ra đoạt kiếm từ tay Thừa Hoan tiếp tục đấu đá cùng nữ đế.

Rất tiếc ấn phù mất thương thế chưa lành cộng với sự xuất hiện đường đột ở nhân giới linh lực suy giảm quá nữa cộng lại.

Liêm Trinh không còn là đối thủ của nữ đế Ai Lam.
Giao tranh chưa đầy ba hiệp hắn chịu chung số phận với Thừa Hoan.

Miệng đầy máu.

Cả hai lồm cồm đứng dậy.

Tạ công công phẩy tay cho mấy tiểu thái giám chạy ra đỡ họ đi trị thương.
"Thắng rồi.

Thắng rồi." Y Y cung nữ òa reo vang..

Bình Luận (0)
Comment