Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 211

" Vĩnh Dạ quận chúa nói lời này thật sự khiến người ta tâm sinh ghen tỵ, mặc dù Bệ hạ hạ chỉ sắc phong ta làm phi nhưng ta lại nghe nói người trong lòng bệ hạ chân chính ái mộ chính là Vĩnh Dạ quận chúa, có lẽ, không bao lâu nữa, muội muội cũng sẽ đi lên con đường này của tỷ tỷ thôi, thâm cung tịch mịch, có muội muội làm bạn, tỷ tỷ ngược lại thiếu đi vài phần sợ hãi. " Quách La Ngưng Giai chế giễu lại, mặc dù vẫn như cũ cố gắng duy trì khuôn mặt cao quý, nhưng thần sắc hiện giờ lại có khí thế lạnh lẽo phá băng.

Mộc Tịch Bắc giương lên khóe môi cười nói: " Vĩnh Dạ sao dám cùng Giai phi nương nương xưng tỷ gọi muội, thần nữ là Thái tử phi đích thân Bệ hạ hạ chỉ sắc phong, mà ngài lại là nương nương cao quý, nếu dựa theo bối phận mà nói, ngài thế nhưng cùng thế hệ với mẫu thân thần nữ, bây giờ ngài lấy xưng hô tỷ muội gọi thần nữ, cái này nếu truyền ra ngoài, sợ là sẽ bị người ta cho rằng ngài tương tư Thái tử điện hạ, bệ hạ nghe thấy, sợ là sẽ giận lây sang Giai phi nương nương đấy."

Quách La Ngưng Giai bị Mộc Tịch Bắc nói một phen tức không nhẹ, hai người các nàng vốn tuổi tác chênh lệch không bao nhiêu, nhưng lại chỉ vì mấy câu nói của nữ tử trước mặt, vậy mà Hoàng đế không tiếc thay đổi xoành xoạch, hạ chỉ huỷ bỏ vị trí Thái tử phi vừa mới sắc phong của nàng, tấn phong nàng làm phi tử Hoàng đế, chỉ trong một đêm, chuyện này cơ hồ biến nàng trở thành khắp thiên hạ.

Mà điều làm cho nàng không cam lòng nhất chính là, cho tới bây giờ, Mộc Tịch Bắc vẫn ngồi vững ở vị trí Thái Tử Phi, vô luận tình thế phức tạp thế nào, có bao nhiêu mạch nước ngầm đang bắt đầu khởi động, nhưng trên danh nghĩa, nàng ta từ đầu đến cuối vẫn là Thái tử phi danh chính ngôn thuận! Mà nàng, lại phải gả cho một ông già nhu nhược vô năng, bụng dạ hẹp hòi lại đầy âm mưu tính toán!

" Muội muội nói rất có lý, xem ra là ta lỗ mãng rồi, có điều ta luôn cảm thấy hai người chúng ta rất hợp ý nhau, nghĩ đến vận mệnh cũng sẽ giống nhau y hệt, luôn có một ngày chúng ta cũng sẽ xưng tỷ gọi muội, tỷ tỷ sẽ trong cung chờ muội trước, xem xem muội làm sao dẫm vào vết xe đổ của tỷ. "

Trong mắt sắc của Quách La Ngưng Giai hiện lên một tia sắc bén, mặc kệ là gả cho Hoàng đế hay là gả cho Thái tử, nàng đều muốn cùng nàng ta phân ra một cái thắng bại, trên thế giới này nàng và nàng ta, chỉ có thể có một người cười đến cuối cùng!

Mộc Tịch Bắc nghe cũng không giận, chỉ cười nói: " Nếu Giai phi nương nương nhất định phải xưng một tiếng muội muội với ta, vậy ta đây cũng không từ chối nữa, có một câu thần nữ cũng không biết có nên nói hay không, có điều nếu đã nói đến đây rồi, thì ta sẽ nói ra nghe một chút, nếu như không xuôi tai, nương nương ngài cứ coi như là trò đùa đi."

Quách La Ngưng Giai cố gắng để cho tấm da mỹ nhân của mình duy trì vẻ đoan trang xinh đẹp, phần tôn quý của danh môn vọng tộc đã ăn sâu vào bên trong, khiến nàng nhiều năm đã thành thói quen, nhất định sẽ để cho người ta nói hết lời: " Trên đời này luôn có một số lời nói không xuôi tai, nhưng nếu ai cũng không chịu nói ra, cũng không biết sẽ tạo ra bao nhiêu chuyện sai lầm nữa."

Mộc Tịch Bắc chống lại cặp mắt óng ánh của Quách La Ngưng Giai, không thể không tán thưởng một câu, hay cho một mỹ nhân không thể trèo cao.

" Đã như vậy, nương nương cũng đừng trách thần nữ không biết giữ miệng. " Mộc Tịch Bắc cúi mắt cười nói.

" Nương nương ngài nói thần nữ sẽ dẫm vào vết xe đổ của ngài, nhưng mà thần nữ không thể không cãi lại hai câu,... không nói tới thân phận Thái Tử Phi hiện tại, thì Bệ hạ hứa cho thần nữ chính là vị trí hoàng hậu, đến lúc đó sẽ là cưới hỏi đàng hoàng, kiệu hoa đỏ thẫm, từ Vĩnh Định môn nâng vào, lại được khoác phượng bào trên người, cử hành đại điển sắc phong, chiêu cáo thiên hạ. " Mộc Tịch Bắc cười nói.

Quách La Ngưng Giai cố duy trì trấn định, nhìn Mộc Tịch Bắc, không nói gì.

Mộc Tịch Bắc tiếp tục nói: " Mà nương nương ngày mai sẽ phải vào cung rồi, đại khái là sẽ từ Thiên môn nâng vào trong cung, hôn sự này thật sự là có chút vội vàng, cũng không biết cung điện ở trong cung đã được chuẩn bị xong chưa, còn có cung nhân đã được dạy dỗ thỏa đáng chưa, thần nữ cũng không biết nên nói gì mới có thể trấn an nương nương, nhưng có lẽ bệ hạ quá mức sốt ruột vì nương nương, không chịu nổi một lát không gặp, vì thế mới vội vàng như vậy, nương nương ngược lại cũng không cần để ở trong lòng."

Mộc Tịch Bắc mở miệng là một tiếng nương nương, làm cho sắc mặt Quách La Ngưng Giai càng ngày càng trầm, về phần châm chọc không chút nào che giấu trong lời nói của nàng, càng làm cho Quách La Ngưng Giai tức đến phát run, nàng tự hỏi có thể nhìn thấu nữ tử trước mặt, có thể nhìn thấu bên dưới khuôn mặt tươi cười ôn hòa vô hại của nàng ta, là ác độc và tàn nhẫn đến cỡ nào.

Đồng thời, nàng cũng biết Mộc Tịch Bắc cũng đã sớm nhìn thấu tâm tư của nàng, chính vì nguyên nhân có thể nhìn thấu tâm tư lẫn nhau, nên mới khiến nàng không cam tâm khuất ở phía dưới nàng ta, mà lời nói của Mộc Tịch Bắc, không thể nghi ngờ là đạp trúng nỗi đau của nàng!

Nếu như ngày thường, đối với loại trào phúng thậm chí là khiêu khích này, nàng nhất định sẽ lạnh nhạt ứng đối, như nhìn thằng hề mà nhìn các nàng ở trước mặt mình diễu võ giương oai, thậm chí là giương nanh múa vuốt, nhưng các nàng lại không biết, nanh vuốt mà các nàng tự cho là sắc bén khi ở trước mặt nàng lại chỉ như là mèo hoa bị cắt đi móng tay thôi.

Chỉ là, từ trước đến giờ chưa từng có người nào nhìn thấu tâm tư của nàng như thế, nàng cũng chưa từng gặp qua một nhân vật nào có thể xưng là kỳ phùng địch thủ, cho nên khi gặp được Mộc Tịch Bắc, nếu như không giẫm nàng ta ở dưới chân, quả thực chính là đang chà đạp lên sự kiêu ngạo của nàng.

" Thế sự vô thường, muội muội cũng đừng nên vội vã nói trước như vậy." Cuối cùng Quách La Ngưng Giai chỉ phun ra câu này.

Mộc Tịch Bắc cúi mắt nở nụ cười, trong lòng hiểu được Quách La Ngưng Giai đang suy nghĩ gì, chỉ là vị trí Hoàng đế luôn thay phiên làm, năm nay sẽ đến nhà ta, cho nên khuyên nàng không nên đắc ý quá sớm.

Mộc Tịch Bắc nhìn một tốp cung nữ nối đuôi nhau mà đến đi tới sau lưng Quách La Ngưng Giai, giương lên khóe miệng, trong mắt hiện lên dáng vẻ xem kịch vui.

" Tham kiến Ngưng Giai quận chúa, lão nô là người của chế y cục, bởi vì bệ hạ bỗng nhiên hạ chỉ, sắc phong Ngưng Giai quận chúa làm phi, mà ngày mai sẽ phải tiến cung rồi, nên hôm nay lão nô đành phải lập tức dẫn người đến đây đo kích thước cho Quận chúa, cũng xin Quận chúa lựa chọn một kiểu dáng cùng loại vải mình thích ạ. " Ma ma cầm đầu cúi thấp đầu, một bộ dạng giải quyết việc chung.

Đi theo sau lưng ma ma là hai hàng cung tỳ thanh sam, trên tay mỗi người đều đang bưng mấy kiểu vải vóc.

Quách La Ngưng Giai ngẩng đầu nhìn, mỗi xấp vải đều là màu hồng khác biệt! Cho dù thân thiết nhất cũng chỉ là màu son phấn, căn bản không có một kiểu nào là màu đỏ!

Trong hậu cung cấp bậc sâm nghiêm, ngày thường tụ hội, mặc dù cung phi có thể lấy màu đỏ, nhưng màu giống như Cửu Vĩ Kim Phượng lại chỉ có hoàng hậu mới có thể có, mà trong lúc gả vào trong cung, lại nhất định phải tuân thủ nghiêm ngặt theo cấp bậc chế độ, bây giờ hoàng hậu chưa lập, phi vị là lớn nhất, tuy rằng là Hoàng gia, nhưng phi cuối cùng cũng chỉ là thiếp, vẫn phải mặc màu hồng.

Trong lòng Quách La Ngưng Giai dâng lên một bụng lửa giận, tức không nhẹ, loại trường hợp này, vậy mà để Mộc Tịch Bắc nhìn thấy, quả thực là muốn ép nàng vĩnh viễn không có ngày xoay người.

Mộc Tịch Bắc ra vẻ như không biết mở miệng hỏi: " Vị ma ma này, Ngưng Giai tỷ tỷ vào cung chính là phi vị cao quý, chẳng lẽ chế y cục không có loại vải màu đỏ sao?"

" Hồi bẩm Vĩnh Dạ quận chúa, nô tài chỉ dựa theo lệ cũ trong cung mà làm, từ thời tổ tiên, phi tử vào cung thì không được dùng màu đỏ thuần, bây giờ Hoàng hậu chưa lập, cho nên không chỉ màu đỏ thuần, cho dù là màu đỏ cũng không thể được. " Ma ma kia cúi đầu đáp.

Mộc Tịch Bắc quả nhiên nhìn thấy trên trán Quách La Ngưng Giai nổi lên gân xanh, không khỏi nhíu nhíu mày, xem ra thật sự tức không nhẹ đây.

" Vậy nếu như sau này phi tử trở thành Hoàng hậu thì sao? " Mộc Tịch Bắc lại hỏi.

" Nếu như sau này phi tử được tấn phong làm hậu, vậy thì có thể dùng cung trang màu đỏ thuần, nhưng cần phải dập đầu quỳ lạy tiền Hoàng hậu. " Ma ma kia giả bộ như không biết tranh đấu giữa Mộc Tịch Bắc và Quách La Ngưng Giai, chỉ tận lực làm hết phận sự hồi đáp.

Mộc Tịch Bắc không hỏi nữa, chỉ giương lên khóe miệng nhìn Quách La Ngưng Giai.

Quách La Ngưng Giai nhìn thấy nét mặt tươi cười của Mộc Tịch Bắc, biết được ý tứ của nàng, nét mặt đó giống như đang nói, xem đi, cho dù ngày sau ngươi thành Hoàng hậu, kết quả vẫn phải đến dập đầu quỳ ta thôi.

" Nếu như người đã chết, quỳ lạy một chút thì có sao đâu. " Quách La Ngưng Giai cuối cùng mở miệng.

Trong lòng Mộc Tịch Bắc không biết đang tính toán cái gì, thu liễm tâm tư sau đó nói với ma ma: " Ma ma cũng đừng ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, ta cũng biết tỷ tỷ ngày mai sẽ phải vào cung, bắt các ngươi suốt đêm gấp gáp chế tạo cung trang có lẽ sẽ có chút phí sức, nhưng nếu như ta phát hiện các ngươi thật giả lẫn lộn, cũng đừng trách bản Quận chúa giận lây sang các ngươi!"

" Lão nô tự nhiên cố hết sức."

Mộc Tịch Bắc gật gật đầu, mở miệng nói với Quách La Ngưng Giai: " Thời gian còn lại vốn cũng không nhiều, nếu như tỷ tỷ còn vội đo y phục, vậy muội muội không làm phiền nữa."

Nói xong, liền nghiêng thân lướt qua Quách La Ngưng Giai tức đến con ngươi phóng đại rời đi.

Quách La Ngưng Giai không quay đầu nhìn thân ảnh Mộc Tịch Bắc, cho đến khi Mộc Tịch Bắc chuyển qua một đường cua, không còn thấy một tí bóng dáng.

Quách La Ngưng Giai một chưởng hất đổ cái khay trong tay cung tỳ đang bưng trước mặt nàng: " A!"

" Tiểu thư. " Nha hoàn sau lưng Quách La Ngưng Giai dường như bị dọa gọi, nhưng cũng biết tiểu thư nhà mình bị tức không nhẹ.

Vương công công vẫn tận lực khiến cho người ta xem nhẹ sự tồn tại của mình, cho đến khi Mộc Tịch Bắc rời khỏi tầm mắt của Quách La Ngưng Giai, ông ta mới quay về đúng là vị lão nhân bên người Hoàng đế.

" Vương công công thấy thế cục trong triều bây giờ thế nào?"

Vương công công cúi người đi ở bên trái Mộc Tịch Bắc: " Lão nô chỉ là một hoạn quan, làm sao hiểu được những điều này, việc có khả năng làm, chỉ là tận lực hầu hạ Hoàng Thượng thật tốt thôi."

Mộc Tịch Bắc cong lên khóe môi, sâu kín mở miệng nói: " Công công đúng là muốn hầu hạ Hoàng Thượng thật tốt, nhưng không phải Hoàng Thượng nào cũng đều cần công công ngươi hầu hạ."

Trong lòng Vương công công run lên, không có mở miệng.

Mộc Tịch Bắc tiếp tục nói: " Bây giờ thế cục hỗn loạn phức tạp, công công ánh mắt tinh đời, chẳng lẽ không cảm nhận được ai sẽ là người thắng cuộc sao?"

Trên trán Vương công công lấm tấm mấy giọt mồ hôi lạnh, mặc dù Vĩnh Dạ quận chúa nói chuyện nhẹ nhàng ôn nhu, nhưng vừa rồi lúc nàng nói chuyện với Quách La Ngưng Giai hắn đều nhìn thấy cả, Quách La Ngưng Giai là ai chứ, tuổi hắn đã cao nhưng cũng đã gặp qua mấy lần, nhớ lại năm Quách La Ngưng Giai sáu tuổi, sau khi thấy được phi tần hậu cung tô son điểm phấn mở miệng trêu đùa nàng, nàng phun ra lại là một câu: " Một đám tiểu sửu ( chú hề, thằng hề) khoe khoang."

Thế nhưng hôm nay lại nhìn thấy nàng ta bị tức thành bộ dáng kia, thì hắn biết Vĩnh Dạ quận chúa này tuyệt không phải là một chủ nhân dễ bắt nạt.

" Chuyện này... Lão nô thật sự là khó mà phỏng đoán, có điều lão nô cho tới nay đều vô cùng kính ngưỡng Tướng gia đại nhân. " Vương công công khẽ quan sát thần sắc Mộc Tịch Bắc một chút.

" Công công nói khó mà phỏng đoán, thật sự là quá mức khiêm tốn, theo Bắc Bắc thấy, thắng hay thua đều nằm trong tay công công, sống hay chết, tất cả chỉ là một ý niệm của công công thôi.  " Một đôi mắt của Mộc Tịch Bắc nhìn về phía Vương công công bên cạnh, dừng lại bước chân.

Vương công công nhìn khuôn mặt như ngọc trước mặt, chỉ cảm thấy trong hậu cung giai lệ ba ngàn, nhưng không có người nào có thể đưa ra để so sánh với nữ tử trước mắt này.

Nhưng nghĩ đến lời nói của Mộc Tịch Bắc, trong lòng liền run lên, cẩn thận nghiền ngẫm ý tứ trong đó.

Hắn có thể leo đến vị trí hôm nay, nhãn lực nhìn người cùng sự cẩn thận là không thiếu được.

Vương công công không nói gì, Mộc Tịch Bắc lại mở miệng nói:" Ta nhớ trong cung có ít ám đạo, từ sau lần An Nguyệt Hằng xưng đế thất bại, Bệ hạ đã phá huỷ một số, chỉnh đốn và cải cách một số, thậm chí còn xây mới mấy cái."

Vương công công sắc mặt khó xử nhìn Mộc Tịch Bắc: " Việc này..."

Mộc Tịch Bắc từ trong tay áo lấy ra một xấp ngân phiếu: " Đây là một trăm vạn lượng ngân phiếu mời công công uống trà, sau khi chuyện thành, nâng lên gấp đôi."

Vương công công cau mày do dự hồi lâu, Mộc Tịch Bắc thấy vậy lại nói: " Công công là lão nhân bên cạnh Bệ hạ, cũng là người hiểu rõ Bệ hạ nhất, cho nên việc này sợ là chỉ có công công mới có thể giúp được thôi."

Vương công công cẩn thận cân nhắc một hồi lâu, cuối cùng đem ngân phiếu thu vào ống tay áo, tới gần Mộc Tịch Bắc đem tuyến đường cụ thể của mật đạo trong cung báo cho nàng.

Mộc Tịch Bắc cười gật đầu, lại ở bên tai Vương công công nói thêm gì đó, Vương công công lại khôi phục dáng vẻ cẩn thận điệu thấp trước đó.

Mộc Tịch Bắc nói đa tạ với Vương công công, lúc này mới quay người đi ra cửa cung cách đó không xa.

Sau khi Vương công công cùng Mộc Tịch Bắc rời đi, sau góc của một bờ tường nhô ra một cái đầu, chính là nha hoàn sau lưng Quách La Ngưng Giai.

Giờ khắc này nha hoàn đang bị vây ở trong khiếp sợ, nàng vốn đi theo bên người Quách La Ngưng Giai, chỉ là đạo thánh chỉ này Hoàng đế hạ quá đột ngột, chỉ sợ là Quách La thị tộc còn chưa nhận được chút tin tức nào, mà Quách La Ngưng Giai bị ép ở lại trong cung đo y phục, cho nên chủ tử liền phái nàng về phủ trước, báo tin tức này cho mọi người trong tộc, để mọi người thương lượng đối sách.

Nếu không, ngày mai xuất giá, thời gian cấp bách, chỉ sợ trong lúc vội vàng sẽ vô lực hồi thiên.

Nhưng không ngờ rằng, nàng lại nhìn thấy một màn này, Mộc Tịch Bắc cùng Vương công công nói chuyện gì đó, nàng cũng không hoàn toàn nghe rõ, chỉ mơ hồ nghe thấy nói mật đạo gì đó, còn nhìn thấy Mộc Tịch Bắc đưa cho Vương công công một xấp ngân phiếu.

Vừa nghĩ đến đây, nha hoàn này liền vội vàng xuất cung, một đường trở lại Quách La phủ, đem chuyện sắc phong làm phi, cùng một màn nhìn thấy ở trước cửa cung báo lại cho đám người Quách La gia.

" Tên Hoàng đế này quả thực là già nên hồ đồ rồi! Vừa mới sắc phong Ngưng Giai làm Thái Tử Phi xong, giờ lại sắc phong Ngưng Giai làm Giai phi nương nương! Đây không phải làm cho người trong thiên hạ chê cười sao? " Một người buồn bực mở miệng nói.

" Bây giờ ai còn xem hắn là Hoàng đế nữa, chỉ sợ ngay cả đứa con nít ba tuổi trên đường, tán thưởng đều là Mộc Chính Đức và Thái tử, nếu như mạng đều sắp mất, ai còn quan tâm thanh danh làm gì! " Một người khác âm trầm mở miệng.

Gia chủ Quách La cau mày suy đi nghĩ lại, sau đó mở miệng nói: " Ngươi xác định ngươi nhìn thấy Mộc Tịch Bắc kín đáo đưa cho Vương công công một xấp ngân phiếu?"

Nha hoàn kia khẳng định gật đầu: " Vâng ạ, hơn nữa ban đầu Vương công công còn không chịu nhận, vô cùng khó xử, Vĩnh Dạ quận chúa nói không ít lời hay, Vương công công lúc này mới chịu nhận lấy."

Gia chủ Quách La suy đi nghĩ lại ám đạo theo như lời nói trong miệng nha hoàn, Mộc phủ đang muốn làm gì? Chẳng lẽ là muốn tạo phản sao?

"Gia chủ, lão già Hoàng đế căn bản không sống được mấy ngày nữa, cũng không thể để Giai nhi gả qua đó được, nếu như thật sự trở thành phi tử Hoàng đế, chẳng phải bắt nàng phải thủ tiết cả đời sao?"  Một nam tử cảm mến Quách La Ngưng Giai mở miệng nói.

" Sao Hoàng đế lại đột nhiên hạ mệnh lệnh này? Lục Hoàn nói Ngưng Giai vừa gặp Mộc Tịch Bắc, mà Mộc Tịch Bắc mới mở miệng đã biết việc này, như vậy nói cách khác Hoàng đế hạ chỉ tất nhiên không thoát khỏi liên quan đến Mộc Tịch bắc! " Một người rất nhanh liền phân tích mấu chốt từ đầu đến cuối.

Mà nha hoàn này cũng bởi vì từ nhỏ lớn lên ở Quách La gia,  nên cũng có vài phần khí độ, lời nói ra, nói chung đều là sau khi đã trải qua phân tích, rất dễ dàng khiến cho người ta liên tưởng ra đáp án.

Gia chủ Quách La ngưng mi mở miệng nói: " Xem ra là Mộc Tịch Bắc thuyết phục Hoàng đế nạp Ngưng Giai làm phi, mượn việc này để dùng thế lực khống chế Quách La gia chúng ta, mà sau khi Hoàng đế hạ xuống thánh chỉ, Mộc Tịch Bắc lại cố ý chọc giận Ngưng Giai, mà Ngưng Giai chỉ cần phạm phải một chút sai lầm nhỏ thôi, thì sẽ lập tức liên lụy đến cả tộc chúng ta, thậm chí là nhắc lại nợ cũ, đem chuyện Nam Yến Vương mưu phản, lần nữa quy tội trên người chúng ta!"

Gia chủ Quách La nói xong lập tức khiến tất cả mọi người đều trầm mặc, có Mộc Tịch Bắc hỗ trợ, nếu Hoàng đế có ý định tìm sai lầm của Quách La Ngưng Giai, thực sự không phải việc  khó gì, mà chỉ cần có một chút nhược điểm bị Hoàng đế hoặc là Mộc Chính Đức bắt được, vậy thì có thể một kích trọng thương Quách La thị rồi!

" Mộc Tịch Bắc này tâm tư thật sâu." Lão nhân có địa vị cực cao chậm rãi mở miệng nói.

Ánh mắt của mọi người nhìn về phía lão nhân, một nam tử trẻ tuổi cường tráng mở miệng hỏi: " Thúc phụ, ngài có ý kiến gì không."

" Vừa rồi Lục Hoàn hình như có đề cập đến Mộc Tịch Bắc có nói rằng ngày sau sẽ gả cho lão Hoàng đế làm hậu, nhưng nàng ta có một vị phụ thân một tay che trời ở phía trước, lại có một phu quân chiến công chói lọi ở phía sau, sao có thể cam tâm gả cho lão Hoàng đế làm vợ đây! " Lão nhân vuốt chòm râu hoa râm, mắt đầy tinh quang chợt hiện.

Gia chủ Quách La nhìn về phía lão nhân mở miệng nói: " Ý của người là?"

Lão nhân xoay mặt đối diện với hắn mở miệng nói: " Theo lão phu thấy bọn hắn đầu tiên là muốn lợi dụng Ngưng Giai chèn ép Quách La thị tộc, rồi sau đó thừa cơ lật đổ Hoàng đế tự mình xưng đế!"

Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều líu lưỡi, mặc dù mọi người đã sớm biết, Tây La này sớm đã bấp bênh, chỉ là biến cố đến nhanh như vậy thực sự là khó mà tiếp nhận.

Lão nhân tiếp tục nói: " Dựa theo tính tình của Mộc Chính Đức cùng vị Thái tử gia này, nhất định sẽ không ngồi yên nhìn Mộc Tịch Bắc gả vào trong cung, mà Hoàng đế lại nóng lòng muốn đánh vỡ kết minh giữa Mộc Chính Đức cùng Thái tử, tất nhiên sẽ ở trong thời gian nhanh nhất cưới Mộc Tịch Bắc vào cung, mà việc này cũng liền mang ý nghĩa sau mấy ngày Ngưng Giai được phong làm phi, thì Hoàng đế sẽ sắc lập Mộc Tịch Bắc làm hậu!"

Toàn bộ quá trình mọi chuyện rất nhanh liền bị phanh phui, Mộc Tịch Bắc đầu tiên là dẫn dụ Hoàng đế sắc lập Quách La Ngưng Giai làm phi, Hoàng đế vì muốn được Tướng phủ ủng hộ, tất nhiên sẽ dùng Quách La Ngưng Giai làm cái cớ, chèn ép Quách La thị tộc, đợi cho Quách La thị tộc bị thương nặng, Tướng phủ hoặc là Thái tử sẽ thừa cơ lật đổ Hoàng đế.

Cho nên, dù bây giờ bọn người Thái tử biết Hoàng đế muốn sắc lập Mộc Tịch Bắc làm hậu, nhưng vẫn không hành động, bởi vì bọn hắn đang nổi lên một âm mưu động trời.

" Thúc phụ, Ngưng Giai vào cung sẽ chỉ là một vật hi sinh, Quách La thị tộc cũng sẽ đứng trước nguy hiểm, chúng ta không thể ngồi không chờ chết được!"

Mọi người nhất thời mồm năm miệng mười nghị luận.

Sợ là Mộc Tịch Bắc cũng không ngờ được, Quách La thị tộc chỉ dùng thời gian ngắn như thế, liền lần ra đầu mối mọi chuyện.

" Chúng ta đương nhiên không thể ngồi chờ chết, nhưng cũng không thể dẫn đầu khởi binh mưu phản, cho nên kế hoạch hôm nay, chính là chờ đến lúc Mộc Chính Đức đi cướp đế vị, giết chết Hoàng đế, chúng ta sẽ dựng cờ, mượn danh chính nghĩa, báo thù cho tiên đế, tru sát gian tặc! " Gia chủ Quách La mở miệng nói.

Trong mắt mọi người bùng lên tia sáng lấp lánh, một người nói tiếp: " Kể từ đó, Quách La thị tộc ta liền có thể thuận lý thành chương làm Hoàng đế! Trên sử sách không chỉ không mắng Quách La thị tộc ta là phản tặc, mà còn tán thưởng chúng ta đã báo thù cho tiên đế, bình phục nghịch tặc!"

" Đúng vậy, nếu như chúng ta xuất binh vào ngay lúc Mộc Chính Đức cho là hắn đã đắc thủ, thì thế lực trong tay hắn cùng Hoàng đế đều đã hao tổn nặng nề, chúng ta đúng lúc có thể ngư ông đắc lợi, không phải tất cả đều vui vẻ sao! " Lại một người mở miệng nói.

Gia chủ Quách La gật gật đầu, mà lão giả ở một bên thì chậm rãi nói: " Nếu muốn giành thắng lợi, trong chuyện này còn có một nhân vật mấu chốt."

" Vương công công." Gia chủ Quách La chậm rãi mở miệng.

Đêm hôm đó, Vương công công liền bị Quách La thị tộc mời đến, một thân trang phục thái giám màu đỏ tím, cả người đều hết sức cẩn thận, dường như đang rất căng thẳng.

" Không biết gia chủ đại nhân mời nô tài đến là có chuyện gì? " Vương công công cũng không động vào trà nóng trên bàn, nói ngay vào vấn đề.

Gia chủ Quách La cùng lão giả kia liếc nhau một cái, đẩy ra một cái hộp: " Một chút tâm ý, còn xin công công vui vẻ nhận cho."

Vương công công hơi rũ mắt, đưa tay mở hộp ra, trong nháy mắt liền khép lại, hai tay đẩy trở về:" Gia chủ đại nhân đây là ý gì?"

" Chỉ là chút tâm ý nho nhỏ, thể hiện kính ý thôi. " Quách La gia chủ lần nữa đẩy hộp qua.

Vương công công đẩy hộp ra giữa bàn, không có ý định tiếp nhận: " Số ngân phiếu này ít nhất phải hai trăm vạn lượng, nô tài còn muốn có mạng nhìn thấy mặt trời ngày mai, vì vậy đại nhân vẫn tranh thủ thời gian thu hồi lại đi."

Gia chủ Quách La mắt sắc thật sâu mở miệng nói: " Công công rồi cũng sẽ có lúc rời cung, bây giờ thế cục rắc rối phức tạp, sao không bán cho ta một cái nhân tình."

Vương công công liếc nhìn số bạc trên bàn, có chút bất an nhăn đầu lông mày.

Gia chủ Quách La tiếp tục nói: " Ta biết hôm nay Vĩnh Dạ quận chúa cũng cho công công một số tiền không nhỏ, nếu công công đã giúp Tướng phủ chiếu cố, vì sao Quách La gia ta lại không để ý? Chẳng lẽ là không nhìn trúng Quách La gia ta?"

Gia chủ Quách La ngữ khí sắc bén một chút, Vương công công vội vàng phủ nhận nói: " Không không không. Nô tài không có ý này, chỉ là cái này..."

Gia chủ Quách La tiếp tục nói: " Quách La gia chúng ta cũng không trì hoãn buôn bán giữa Vương công công và Vĩnh Dạ quận chúa, chỉ là cũng có một chuyện khác xin công công hỗ trợ, mong công công không chối từ. "

Vương công công vẫn không chịu nhận, gia chủ Quách La thử dò xét nói: " Tướng phủ cầu công công nói ra lộ tuyến cụ thể của mật đạo công công đều có thể đáp ứng, vì sao hôm nay Quách La gia chúng ta nhờ một thỉnh cầu nho nhỏ, công công lại tìm mọi cách chối từ."

Trong mắt Vương công công lóe lên vẻ bối rối, cũng khiến Quách La gia kết luận chuyện mà Mộc Tịch Bắc cầu tình.

" Chỉ xin công công thời điểm Tướng phủ dẫn binh xông vào Hoàng cung, bảo đảm Bệ hạ đã..., hãy bắn lên không trung một tín hiệu. " Gia chủ Quách La làm cái tư thế, ý là thời điểm bảo đảm Hoàng đế đã chết.

Vương công công có chút dao động, gia chủ Quách La tiếp tục nói: " Chuyện công công đáp ứng Tướng phủ đã làm được rồi, đây chẳng qua chỉ là mua bán với Quách La gia chúng ta thôi, công công cũng không có đạo lý từ chối."

Vương công công nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy gia chủ Quách La nói có lý, mắt nhìn cái hộp đẩy tới trước mặt mình, lấy ngân phiếu ra, nhét vào trong tay áo nói: " Gia chủ nói có lý."

Gia chủ Quách La cùng lão giả kia liếc nhau, nhẹ nhàng thở ra, đem tín hiệu giao cho Vương công công, Vương công công nhận lấy đặt ở trong tay áo.

Gia chủ Quách La lại mở miệng dặn dò: " Công công cũng không hề làm chuyện có lỗi với Tướng phủ, thứ nhất không bán đứng Tướng phủ muốn thăm dò bí mật, thứ hai không đem lộ tuyến báo cho Quách La thị tộc ta, cho nên số tiền này Vương công công cứ an tâm nhận lấy, an dưỡng tuổi thọ đi."

Vương công công nghe vậy, trên mặt rốt cục lộ ra một chút ý cười, lời của gia chủ Quách La rất hợp khẩu vị của hắn, nói trúng đáy lòng của hắn.

" Sau khi chuyện thành, tất sẽ còn hậu tạ, công công cũng đừng khách khí nữa." Gia chủ Quách La tiếp tục nói.

Vương công công chắp hai tay bỏ trong tay áo, cùng gia chủ Quách La liếc nhau, cười nói: " Nếu đã như vậy, vậy liền chúc gia chủ sớm ngày thành sự."

" Mặt khác, ngày mai Ngưng Giai vào cung làm phi, chỉ là tuổi tác còn nhỏ, còn chưa thích hợp trong chuyện sinh hoạt phu thê, vì thế còn mong công công chiếu cố nhiều hơn. " Gia chủ Quách La lại mở miệng nói.

" Điều này... Nô tài chỉ có thể làm hết sức, nhưng không dám cho gia chủ một cái bảo đảm được. " Vương công công đánh Thái Cực.

" Chỉ cần công công có phần tâm này là Quách La gia ta đã thỏa mãn rồi, ngày sau sẽ hậu tạ nặng ân đức của công công. " Gia chủ Quách La tiếp tục nói.

Hai người hàn huyên thêm một hồi, Quách La gia mới phái người đưa Vương công công trở về, bảo đảm sự an toàn và kín đáo của hắn.

Mà sau khi Vương công công rời đi, gia chủ Quách La nhịn không được mở miệng nói: " Thật sự là một kẻ dối trá lại cẩn thận."

" Ngươi cho rằng có thể leo đến vị trí kia sẽ là người đơn giản à? " Lão giả hỏi ngược lại.

Gia chủ tiếp tục nói: " Nếu như Vương công công không thể ngăn cản Hoàng đế đi tìm Ngưng Giai, vậy đứa nhỏ Ngưng Giai chẳng phải là..."

Lão giả vuốt vuốt bộ râu hoa râm nói: " Từ xưa đến nay, muốn thành đại sự, sao có thể không có người hi sinh? Chúng ta đã cố hết sức, còn lại chỉ có thể xem số mệnh của đứa bé Ngưng Giai thôi, nếu như thật sự khó thoát một kiếp, cũng chỉ có thể cho rằng, vì hi sinh cho toàn bộ Quách La gia ta, nên cũng không còn cách nào khác."

Gia chủ Quách La gật gật đầu, không suy nghĩ thêm về Quách La Ngưng Giai nữa, mà là đặt ánh mắt ở trên đại sự sắp xảy ra: " Mộc Chính Đức! Cho dù lần này không thể diệt trừ tận gốc ngươi, nhưng ngươi nhất định cũng sẽ biến thành con chuột chạy qua đường của Tây La, người người kêu đánh! Tội hành thích vua, quyết không phải một Thừa Tướng nho nhỏ như ngươi có thể đảm đương nổi!"

Mà lão giả kia lại mở miệng nói: " Nhất định phải giết chết Mộc Chính Đức cùng Mộc Tịch Bắc ở trong cung, về phần Thái tử, thì có thể lợi dụng hôn sự của hắn cùng Mộc Tịch Bắc, lôi hắn vào, chiêu cáo thiên hạ, nói hắn âm thầm tham dự sát hại Hoàng đế, dù sao cũng không có huyết thống phụ tử, lại là song sinh, vì hoàng vị mà cấu kết với nghịch tặc, nói ra cũng rất dễ khiến người ta tin tưởng!"

Trong mắt của gia chủ Quách La lóe lên một tia tàn nhẫn, sợ là Mộc Tịch Bắc và Chính Đức như thế nào cũng không nghĩ ra, bọn hắn không chỉ phát hiện các nàng muốn làm gì, mà đồng dạng còn thu mua được Vương công công!

Hai người liếc nhau, dường như nhìn thấy Quách La gia yên lặng rất nhiều năm cuối cùng cũng có ngày quật khởi trong tay bọn hắn.

------ Đề lời nói với người xa lạ ------

Ta nhìn thấy có bé nói, ta thích Bắc Bắc thiện lương... Ta một ngụm lão huyết phun ra, xin cho phép ta nói, ta thích ngươi ngây thơ vô hại nha.... Ha ha ha ha
Bình Luận (0)
Comment