Lúc hai từ ‘ông nội’ này lọt vào tai Lâm Thanh Diện, anh sửng sốt một lát, rồi bao nhiêu nghi vấn trong lòng cũng được sáng tỏ.
Trước giờ Lâm Thanh Diện chưa từng gặp ông bà nội mình, trong ký ức của anh, gia đình chỉ có hai người Lâm Trung Thiên và Lạc Hân, lúc đó nhà họ Lâm đã một tay che trời ở Kinh Đô, nhưng Lâm Thanh Diện biết rõ, thành tựu của nhà họ Lâm không phải do Lâm Trung Thiên thừa kế lại, mà là ông từng bước dẫn dắt người nhà họ Lâm rồi đạt được.
Hồi nhỏ, Lâm Thanh Diện cũng từng hỏi Lâm Trung Thiên về chuyện của ông bà nội, nhưng lúc đó ông chỉ dùng sự im lặng và tiếng thở dài vô tận để trả lời anh.
Sau nhiều lần hỏi, nhưng lần nào Lâm Trung Thiên cũng phản ứng như vậy, điều này đã làm Lâm Thanh Diện ý thức được, có lẽ chuyện của ông bà nội là nỗi đau nào đó trong lòng Lâm Trung Thiên, nên sau này anh không hỏi lại nữa.
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Lâm Trung Thiên nhắc đến chuyện ông nội với Lâm Thanh Diện, anh không thể ngờ rằng, ông nội mình lại bị ông chủ đời trước của Quan Lĩnh sát hại.
Nên Lâm Trung Thiên dù biết trong Quan Lĩnh ẩn chứa vô số nguy hiểm, có thể bước vào rồi sẽ không có cách nào đi ra được nữa, nhưng vẫn cố chấp đi vào, đồng thời vì trong lòng đè nén sự thù hận, nên vừa bước vào đã bắt đầu tàn sát, để phát tiết lửa giận trong lòng mình.
Trong ấn tượng của Lâm Thanh Diện, Lâm Trung Thiên là người thận trọng nghiêm túc, trước mặt anh, ông luôn trầm ổn, hướng nội, là người mang tới cảm giác đáng tin cậy cho người khác.
Chỉ có lúc hỏi đến chuyện ông bà nội, Lâm Trung Thiên mới im lặng, Lâm Thanh Diện có thể cảm nhận được sự bất an từ ông, cũng thấy sự thù hận trong mắt ông.
Có lẽ là vì sau khi Lâm Trung Thiên bước vào Quan Lĩnh, đã không kiểm soát được cảm xúc của mình, nên tạo thành một trận đẫm máu.
Lâm Thanh Diện cũng giống hệt Lâm Trung Thiên, nếu đổi lại là anh, sau khi ông bị người trong Quan Lĩnh giết, chỉ sợ anh cũng sẽ gây ra một trận thảm sát để giải tỏa cơn giận trong lòng mình.
“Nên, năm đó ba đột ngột mất tích là vì tiến vào Quan Lĩnh báo thù cho ông nội sao?” Lâm Thanh Diện hỏi.
Lâm Trung Thiên gật đầu, hít sâu một hơi rồi nói: “Không sai, quả thật đây là nguyên nhân quan trọng nhất, tất nhiên cũng còn vài nguyên nhân khác.”
“Nguyên nhân gì ạ?” Lâm Thanh Diện hỏi.
“Có phải con rất muốn biết tại sao ba trở thành ông chủ Quan Lĩnh đúng không? Đây cũng là một trong những nguyên do, ba tới đây không chỉ muốn báo thù cho ông nội con, mà còn muốn nắm giữ Quan Lĩnh trong tay.” Lâm Trung Thiên trả lời: “Năm đó ba đột ngột rời đi là vì nắm được một cơ hội tốt, nhờ sự giúp đỡ của một vài người nữa, sau khi tiến vào được Quan Lĩnh, ba đã gây ra một trận thảm sát, một mặt là vì không kiềm chế được sự hận thù trong lòng, mặt khác là vì muốn làm suy yếu sức mạnh lúc đó của Quan Lĩnh.”
“Nên mỗi lần lên võ đài, ba đều dốc hết sức lực giết chết đối thủ, đến Đăng Thiên Thê cuối cùng, ba đã giết sạch cao thủ hàng đầu Quan Lĩnh, để sức mạnh Quan Lĩnh rơi vào thời điểm suy yếu nhất, rồi ba nhân cơ hội này giết chết người đứng đầu Quan Lĩnh, dưới sự phò trợ của những người tình nguyện giúp ba, ba đã trở thành ông chủ nơi này.”
Nghe đến đây, Lâm Thanh Diện liền tỏ vẻ đăm chiêu, không ngờ Lâm Trung Thiên lại có người giúp đỡ, anh cứ tưởng ông sẽ chiến đấu một mình, nhưng giờ nghĩ lại thì thấy chuyện này không khả thi cho lắm, cho dù thực lực Lâm Trung Thiên mạnh đến đâu, cũng không có cách nào giết sạch cao thủ hàng đầu trong Quan Lĩnh, rồi nắm giữ nơi này được.
Cao thủ được Quan Lĩnh bồi dưỡng nhiều không đếm xuể, không thể nào vì chuyện ông chủ bị giết mà dễ dàng khuất phục, nên chắc chắn lúc đó Lâm Trung Thiên vẫn còn người giúp đỡ.
“Vậy những người đã giúp ba là ai?” Trong lòng Lâm Thanh Diện tràn đầy tò mò, nên cất tiếng hỏi.
Lâm Trung Thiên cười đáp: “Giờ con vẫn chưa đạt tới trình độ tiếp xúc với mấy người này, vì bất kỳ người nào trong số họ cũng đáng sợ hơn người con từng biết, nếu không thật sự cần thiết, tốt nhất con không nên tiếp xúc với họ.”
Lâm Thanh Diện gật đầu, biết thật ra Lâm Trung Thiên không nói là vì muốn bảo vệ anh, thế giới này vẫn còn nhiều thứ anh chưa đủ hiểu biết, có nhiều chuyện, quả thực anh chưa đủ trình độ để hiểu.
“Ba nghĩ có lẽ con vẫn đang nghi ngờ tại sao sau khi đã trở thành ông chủ Quan Lĩnh rồi, ba lại không quay về tìm con, đúng không?” Lâm Trung Thiên hỏi.
Lâm Thanh Diện gật đầu ngay, đây cũng là điều anh đang băn khoăn, nếu Lâm Trung Thiên trở thành ông chủ Quan Lĩnh rồi, chắc chắn khi ông quay về Kinh Đô, nhà họ Lâm sẽ trở thành gia tộc đứng đầu thế giới, mà hai chị em Lạc Hân và Lạc Tâm cũng bị trừng phạt nghiêm khắc hơn.”
Lâm Trung Thiên thở dài bất đắc dĩ nói: “Không phải ba không muốn quay về, mà là vì từ khi trở thành ông chủ nơi này, ba không thể rời khỏi Quan Lĩnh được nữa, đây là cái giá ba phải trả cho những người đã giúp đỡ ba, ba phải luôn canh giữ trong Quan Lĩnh, giờ ba không thể nói cho con biết một số bí mật liên quan đến Quan Lĩnh, nhưng ba tin sớm muộn cũng có một ngày, con sẽ phát triển đến trình độ có thể tiếp xúc với những chuyện đó.”
Lâm Thanh Diện không ngờ Lâm Trung Thiên không quay về tìm mình là vì nguyên nhân này, đồng thời cũng cảm thấy như vậy mới có lý, dù gì cũng không có ai vô duyên vô cớ giúp đỡ Lâm Trung Thiên, bất kỳ chuyện gì cũng phải trả giá.
“Vậy giờ ba vẫn không thể ra khỏi đây sao?” Lâm Sóc Dương hỏi.
Lâm Trung Thiên gật đầu đáp: “Không sai, với tình hình trước mắt của Quan Lĩnh, ba hoàn toàn không có khả năng rời đi, cũng không biết ba phải duy trì tình trạng này bao lâu nữa.”
Lúc nói câu này, giữa hai hàng lông mày của Lâm Trung Thiên hiện lên vẻ hụt hẫng, rõ ràng ông cũng có khát vọng muốn trở lại thế giới bên ngoài.
Nhưng rất nhanh ông đè xuống cảm xúc này rồi cười nói: “Nhưng ở đây cũng không có gì không tốt, năm đó Quan Lĩnh chỉ đơn giản là nơi giải trí cho mấy tập đoàn hàng đầu thế giới, hoàn toàn không thể so bì với mấy gia tộc đứng đầu thế giới, nhưng giờ qua nhiều năm nỗ lực, ba đã gây dựng thực lực Quan Lĩnh ngày càng lớn mạnh, cũng tích lũy được nhiều của cải và sức mạnh. Giờ mấy sức mạnh trên Chiến Thần Bảng chỉ là tầng ngoài cùng của Quan Lĩnh, có thể nói, với hoàn cảnh hiện tại, cho dù là mấy gia tộc đứng đầu thế giới, cũng chưa chắc vượt qua được Quan Lĩnh.”
Đây cũng là nguyên do tại sao Thượng Quan Môn cảm thấy Quan Lĩnh không đáng được nhắc đến, nhưng Lương Cung Nhạn Sương lại cực kỳ kính nể Quan Lĩnh, thậm chí còn rất hứng thú với con trai ông chủ Quan Lĩnh.
Chỉ có số ít người biết về sự đáng sợ của Quan Lĩnh hiện tại, như gia tộc của Thượng Quan Môn không hề hiểu rõ tình huống này, mấy người không chịu cập nhật tin tức mới nhất thường sẽ vì thế mà chịu thiệt thòi lớn.
Lâm Thanh Diện thở một hơi dài, cảm thấy mọi nghi vấn trong lòng mình đều được giải đáp, tâm trạng cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Đúng lúc này, Lâm Thanh Diện chợt nhớ tới chuyện Lâm Trung Thiên chỉ nhắc đến ông nội chứ không nói tới bà nội, nên tò mò hỏi: “Ba, ba chỉ nói đến chuyện ông nội bị ông chủ đời trước của Quan Lĩnh sát hại, vậy bà nội đâu? Giờ bà nội vẫn còn sống chứ?”
Lâm Trung Thiên thở dài, lắc đầu nói: “Bà nội con còn rời khỏi thế giới này trước ông nội con, nhưng cái chết của bà ấy không hề bình thường, chuyện này liên quan đến bí mật lớn nhất và kẻ thù lớn nhất của nhà họ Lâm chúng ta, đây cũng là chuyện ba muốn nói với con nhất.”
Lâm Thanh Diện lên tinh thần ngay, nghiêm túc lắng nghe những gì Lâm Trung Thiên nói.
“Cái chết của ông nội con là do ông chủ đời trước của Quan Lĩnh gây ra, nhưng ông ta chỉ nhận tiền làm việc thôi, lúc đó ông chủ Quan Lĩnh đã hợp tác với kẻ thù lớn nhất của chúng ta, đó là gia tộc Công Tôn.”
“Gia tộc Công Tôn xếp thứ ba trong số các gia tộc đứng đầu thế giới, gia tộc này nắm giữ gần một phần năm huyết mạch kinh tế trên toàn cầu, người bình thường không thể nào tưởng tượng được sức mạnh mà họ đang nắm giữ.”
“Vì vấn đề phát triển gia tộc, hiện nay gia tộc Công Tôn chủ yếu hoạt động ở khu vực người nước C ở Mỹ, gia tộc bọn họ phát triển từ nước C, sau khi đạt đến cấp bậc thế giới, họ lại không muốn quay về nước nữa, thậm chí còn hơi xem thường sự phát triển ở trong nước, đây cũng là nguyên nhân để ba có cơ hội gây dựng nên nhà họ Lâm.”
“Bà nội con là vì chuyện gia tộc Công Tôn mà mắc bệnh nặng, sầu lo quá mức mà chết, bà mới mất chưa được bao lâu, bên gia tộc Công Tôn đã bắt tay với ông chủ đời trước của Quan Lĩnh, xuống tay với ông nội con, chỉ có mình ba là may mắn sống sót, chịu đựng nhục nhã, thông qua các mối quan hệ mà ông nội con để lại năm đó, rồi gây dựng nên nhà họ Lâm.”
“Năm đó gia tộc Công Tôn không coi ba ra gì, cho rằng ba chỉ là con kiến chẳng làm ra được tích sự gì, nên chẳng thèm đoái hoài tới, nhưng khoảng thời gian trước, bọn họ đã điều tra ra mối quan hệ giữa ba và nhà họ Lâm ở Kinh Đô, với phong cách của mấy người gia tộc Công Tôn, chỉ sợ không bao lâu nữa, bọn họ sẽ ra tay với nhà họ Lâm, bọn họ rất thích đùa bỡn chúng ta trong lòng bàn tay.”
Nói xong, Lâm Trung Thiên lại thở dài.
Lâm Thanh Diện khẽ nhíu mày, không hiểu tại sao nhà họ Lâm lại chọc đến kẻ thù ở cấp bậc này.
“Tại sao gia tộc Công Tôn lại muốn đối đầu với chúng ta?” Lâm Thanh Diện hỏi.
“Bởi vì họ Lâm không phải là họ của tổ tiên chúng ta, trong đời ông nội con, chúng ta cũng mang họ Công Tôn.”