Rối Rắm

Chương 22

Một bàn tay vươn ra từ trong chăn mềm, tắt điện thoại di động đang không ngừng ồn ào, thuận tay ném xuống sàn.

“Chương, chiếc điện thoại thứ ba rồi, không nên ném hỏng”

Trong ổ chăn nhúc nhích một chút, một người giọng nói mơ mơ màng màng có chút khàn nhưng vẫn rất êm tai. Chăn kéo rất cao, chỉ lộ ra vài sợi tóc mềm mại.

Chàng trai vứt điện thoại di động xoay người ôm sát người bên cạnh, hôn nhẹ lên tai người trong lòng.

“Nhạc, không muốn ngủ, chúng ta đi ra ngoài đánh bóng bàn đi, rời giường có được không?”

Chàng trai gọi là Nhạc kia cọ quậy trên người trên người Chương, kéo chăn mềm che kín lại.

“Em nghĩ rằng anh bây giờ có thể ra ngoài chơi bóng sao? Thắt lưng anh rất đau”

Chương rất vui vẻ, kéo người vào lòng, ghé vào trên cổ Nhạc, trên mặt tươi cười sáng sủa, bộ dáng rất tự hào.

“Chúng ta hôm nay không đi đâu, ngốc ở trên giường đi. Chúng ta có một tuần không có hảo hảo ôm nhau cùng nghỉ ngơi ở một chỗ rồi, anh không biết em nhớ anh bao nhiêu đâu”

Nhạc xoay người trong lòng Chương, cùng hắn đối mặt. Hai khuôn mặt cơ hồ giống nhau nhất thanh nhị sở, trên mặt Nhạc mang theo tươi cười, rất ngọt, ngọt đủ để Chương chết chìm trong nụ cười này. Tay Nhạc di chuyển trước ngực Chương, mang đến tiếng Chương hô hấp nặng nề.

“Anh cũng rất nhớ em, nhìn thấy em trên sân bóng chạy rất vui vẻ, anh nghĩ chúng ta dường như đã hòa hợp thân thể, cùng nhau hưởng thụ cảm giác gió thổi qua mặt”

Thân thể Chương nằm trên người Nhạc, giữ chặt cổ tay Nhạc, tà tà cười lên.

“Chúng ta cùng một chỗ tan ra tiến vào cơ thể lẫn nhau đi”

Nhạc trốn tránh.

“Cha mẹ sẽ trở lại rất nhanh thôi, không nên náo loạn nữa”

Chương vừa nghĩ đến bộ dáng nghiêm túc của cha, cái gì cũng không có hứng thú. Chỉ có thể ôm Nhạc, vùi đầu vào cổ Nhạc.

“Tại sao, chúng ta sinh ra trong gia đình này, lại là song sinh?”

Tươi cười trên mặt Nhạc thoáng cái biến mất, vuốt ve tóc Chương, toàn thân trên dưới di tán một loại đau thương, chuyện này ai cũng thay đổi không được, bọn họ trong bụng mẹ đã bắt đầu yêu nhau rồi. Cho đến bây giờ, trở thành điều cấm kỵ, bọn họ không có nhận thức được mình là song sinh, nhưng mà sau khi yêu nhau mới cảm giác, trên lưng đeo gôm cùm gia đình như vậy.

“Bởi vì chúng ta cùng sinh ra, cùng nhau phát triển, chúng ta mới có thể yêu nhau. Chương, không được rời khỏi anh, rời đi em, anh sẽ sống không nổi”

Chương ngẩng đầu hôn lên môi nhạc, đáng tiếc cái hôn lại hóa thành bi thương, lưng đeo cấm kị này, có thể đi thật xa?

Có thể nắm lấy chỉ có bây giờ, ai cũng không biết một phút sau sẽ phát sinh chuyện gì, loại tình yêu cấm kỵ không muốn thấy ánh sáng, không thể nói ra khỏi miệng này, chỉ có thể nảy nở, tràn lan trong bóng tối, cho dù bên ngoài ánh nắng tươi sáng, bọn họ cũng chỉ có thể kéo rèm len lén ôm nhau, len lén ân ái đối phương.

Ăn cơm trưa xong, Chương đánh bóng bàn tiêu khiển, Nhạc ngồi một bên xem nhật ký của bọn họ. Cuốn nhật ký thật dày, ghi lại quá trình phát triển của bọn họ, quá trình chậm rãi yêu nhau.

Từng câu từng chữ đều là Tề Chương non nớt, mỗi ngày ghi lại nhật ký đều là lời thề bọn họ sẽ không thách ra, từ nhỏ đến bây giờ, đến khi già đi, bọn họ tin tưởng tuyệt đối sẽ không tách ra.

Tề Chương có chút nhàm chán, Tề Nhạc có chút lười, cậu không quá thích vận động. Tự mình chơi cũng không có ý nghĩa, Tề Chương ngồi bên người Tề Nhạc, ngả đầu lên vai cậu, cùng Tề Nhạc lật xem nhật ký, nhìn thấy những chuyện khi còn bé, hai người cười cợt một phen, cười vang lên.

Từ trước khi về nhà bọn họ vẫn kinh hãi run sợ, bây giờ đã chết lặng rồi. Cha cũng giống như trước kia chỉ huy, hạ lệnh phân phó bọn họ. Mẹ vẫn đứng bên cạnh cha, ôn nhu cười xa cách, chỉ cần ông hạ lệnh, mẹ có thể chấp hành ngay.

A Di lên lầu gõ cửa, nói cha bọn họ mười lăm phút nữa về nhà, anh em hai người không tình nguyện đi nữa, cũng chỉ có thể dậy xuống lầu, nghênh đón cha bọn họ.

Tề Hạo Nhiên ngồi trong phòng khách nhìn hai đứa con trai, trước kia tầm mắt ông thường xuyên dừng trên người đứa con nhỏ hơn, đại khái là vì Tề Chương thường xuyên đứng trước Tề Nhạc, che lại nửa thân Tề Nhạc. Tề Nhạc vẫn cúi đầu yên lặng không nói. Tề Hạo Thiên ấn tượng sâu sắc với Tề Chương, nhưng hôm nay thời gian ông nhìn Tề Nhạc nhiều hơn một chút, so với Tề Chương thấp hơn nửa cái đầu, vóc người cũng không kiện tráng như Tề Chương, mi mắt có chút thần thái giống mẹ, chỉ có tính cách u uẩn không biết tương tự ai.

Tề Chương chột dạ, hôm nay cha rất kỳ quái, ông tại sao lại nhìn chằm chằm Tề Nhạc không tha? Chẳng lẽ có tin đồn phong thanh truyền đến tai cha rồi sao?

Tề Hạo Nhiên nói một câu “đến thư phòng” với bọn họ rồi rời đi. Tề Chương nắm chặt tay ca ca, cho dù cha biết rồi, hắn cũng sẽ một vai gánh chịu, sẽ không làm cho cha trừng phạt lây đến Tề Nhạc. Tề Nhạc thể xác và tình thần đều chịu không được.

Tề Nhạc cúi đầu không phát hiện lo lắng của Tề Chương, tưởng rằng cậu thừa dịp chơi đùa cùng cậu, ngẩng đầu cười cười với hắn. Tề Chương thở dài, có đi khi rất hâm mộ việc Tề Nhạc chậm nửa nhịp, phản ứng thong thả như tên mình.

Tề Hạo Thiên đi thẳng vào vấn đề, ông trăm công ngàn việc vẫn tranh thủ về nhà, một tiếng sau còn khai mạc một hội nghị, ông biết các con tuyệt đối không làm cho ông thất vọng.

“Tề Nhạc, con gái Mộc tổng thích con rồi, nghe Mộc tổng nói nàng là bạn học của con, cảm giác với con rất không tệ, hy vọng có thể kết giao bạn trai-bạn gái với con, ta hy vọng con có thể đáp ứng, phải đáp ứng, đối với nhà họ Tề chúng ta có trợ giúp, ngày mai trả lời cho nàng đi”

Tề Nhạc sững sờ, Tề Chương cũng ngây ngẩn cả người, bọn họ thật không ngờ cha cũng sẽ quan tâm cuộc sống riêng của hai người. Không đúng, này không phải quan tâm, là đang giao dịch với cuộc sống riêng của bọn họ. Chỉ cần gặp gỡ với Mộc Tình đối với công ty sẽ có ích lợi rất lớn, sễ mang đến cho ông lợi ích lớn hơn nữa, ông mới có thể gọi điện thoại kêu bọn họ về nhà, đặc biệt dặn dò.

“Cha, con nhận thấy nhà họ Tề chúng ta đã rất lớn mạnh rồi, không cần dùng đến việc kết hôn để mở rộng quy mô công ty”

Tề Nhạc cuí đầu, rốt cuộc nói ra câu chống đối phụ thân đầu tiên trong đời. Mặc dù nói ra lời này làm cho cậu khẩn trương đến toàn thân phát run, nhưng cậu không muốn gặp gỡ với bất luận kẻ nào, cậu thầm muốn ở bên người Tề Chương.

“Cha, chúng con với Mộc Tình cũng còn nhỏ, nàng bất quá chỉ là nhất thời mê luyến mới có thể như vậy, để chúng con tự mình giải quyết đi, chúng con sẽ xử lý tốt đoạn tình cảm này, ca ca đang trong cuộc thi, anh ấy bây giờ không thể phân tâm”

Tề Hạo nhiên trong nháy mắt ngốc lăng, con trai ông thật sự trưởng thành. Trước kia chỉ cần ông bảo đi chết, bọn họ đều phục tùng vô điều kiện. Thật không ngờ hôm nay, anh em bọn họ cũng sẽ đứng trước mặt ông đàm phán như những người đàn ông với nhau. Đúng vậy, bọn họ đã trưởng thành, qua mấy năm nữa sẽ có năng lực của bọn chúng rồi, đây là nguyên nhân bọn chúng có dũng khí này.

Có chút mừng rỡ, nhưng rất mất hứng, lời ông nói không thể bị phản bác.

“Quan hệ này coi như hợp tác với một người, chơi một trò chơi, tiểu nữ sinh tâm lý yếu mềm, nàng bây giờ còn nhỏ, tính chất tình cảm không ổn định, một nha đầu được nuông chiều đến hư, tư tưởng nàng tùy thời cũng thay đổi, không cần lo lắng các ngươi sau này có thể kết hôn hay không. Chỉ cần vượt qua thời gian này, ta sẽ không quản lý tình cảm của các ngươi. Ứng phó vài ngày, đừng làm cho việc nhỏ nhặt ấy up hiếp hợp đồng của ta”

Tề Chương còn muốn nói thêm, Tề Nhạc kéo tay hắn, cậu nhìn ra Tề Hạo Nhiên không nhịn được, lúc này nói cái gì nữa nhất định sẽ bị phạt, cha bọn họ vốn dĩ là mặc kệ bọn họ có phải đã trưởng thành rồi hay không.

Nói thêm gì đi nữa nhất định sẽ bị hỏi tại sao không đồng ý, nếu một người xúc động nói ra người mình thích là anh em, hai người bọn họ thật sự xong hết!

Tề Hạo Nhiên phất tay, anh em bọn họ đi ra.

Đi về phòng, lửa giận Tề Chương bộc phát toàn bộ, hung hăng đấm đá lên sopha.

“Tử phụ kia, em đã biết nằng quấn quýt anh lâu như vậy nhất định không có chuyện gì tốt, kiêu căng ngang ngạnh, cô ta thích anh rồi, mẹ kiếp, em ngày mai nhìn thấy cô ta sẽ nói, làm cho cô ta hoàn toàn chết tim đi, anh mới sẽ không coi trọng loại phụ nữ không biết điều như vậy. Nếu không em tìm mấy tên vô lại, hẹn cô ta ra ngoài hảo hảo nói chuyện, dọa nạt cho cô ta biết thành thật”

Tề Nhạc hít sâu, cậu bây giờ mới biết nhìn vào mắt cha có bao nhiêu sợ hãi, ánh mắt sắc bén như vậy, làm cho cậu không rét mà run.

“Không nên làm chuyện điên rồ, kỳ thật cũng không có gì, tựa như cha nói, chúng ta tuổi còn trẻ, ai cũng không biết xu hướng tình cảm của mình, có lẽ ngày trước còn mê luyến, ngày mai nàng sẽ lại thích người khác. Muốn hủy bỏ trò khôi hài này, trước tiên sẽ xuống tay từ Mộc Tình, anh đáp ứng xác định quan hệ với nàng, còn việc lừa dối nữ sinh anh không làm được, nàng muốn được ôn nhu nhưng bạn trai không chăm sóc cũng là lựa chọn của nàng, cho nàng mở miệng chia tay trước, cha chúng ta cũng không khó khăn trong việc buôn bán, bảo toàn mặt mũi, cũng làm cho cha hài lòng, không uy hiếp đến chúng ta”

Tất cả lửa giận của Tề Chương phút chốc bị Tề Nhạc trấn an, nhào tới trên người Tề Nhạc, cọ cọ cổ cậu.

“Ca, em phát hiện em càng ngày càng sùng bái anh, anh quả thực thông minh, em tưởng rằng tìm mấy tên côn đồ dọa nạt, cô ta sẽ chuyển trường, như vậy sẽ không uy hiếp đến chúng tha, thật không ngờ anh còn văn minh hơn. Nhưng mà nói trước, không cho cô ta nắm tay, không hôn môi với cô ta, tất cả thời gian của anh phải dành cho em, hoàn toàn cô lập, quên cô ta đi, nàng sẽ biết khó khăn mà lùi bước”

Tề Nhạc cùng Tề Chương nhìn nhau cười, đối phó loại tiểu nữ sinh này, biện pháp của bọn họ cho dù không cao minh, nhưng rất hiệu quả.
Bình Luận (0)
Comment