Rối Rắm

Chương 4

Tề Nhạc nửa đêm tỉnh lại, đột nhiên không ngủ được nữa, cậu xoay người nhìn Tề Chương đang nằm bên cạnh, nụ cười tự nhiên nở trên môi, vuốt đầu vai xích lõa của hắn, lặng lẽ dựa đầu vào. Từ nhỏ đến lớn, bọn họ đều ngủ chung giường. Ở nhà, phòng hai người thông với nhau, chỉ cần mở cửa trung gian, bọn họ có thể vào phòng nhau. Sau này, cậu cũng không nhớ đã nói thế nào với thầy giám thị ký túc xá, bọn họ luôn cùng một phòng.

Sau đó, một giường sẽ để trống, bọn họ cùng nhau rúc vào một giường, tay nắm tay tiến vào mộng đẹp. Thói quen này từ khi cậu bắt đầu ghi nhớ mọi việc thì đã hình thành. Tựa hồ như bọn họ là không thể chia tách, thân thể hai người cùng nhau đã vài chục năm rồi, nếu ban đêm không có người ngủ bên cạnh, cậu thật sự không biết làm thế nào để ngủ.

Tề Chương xoay người ôm cậu, Tề Nhạc thân thể chấn động. Cậu phát hiện thân thể Tề Chương có chút thay đổi, đâu là lần đầu Tề Nhạc cảm giác được. Bọn họ thật sự đã trưởng thành.

Đã không còn là những đứa trẻ cùng nhau tắm, nhìn thấy tiểu kê kê của đối phương. Bọn họ đã lớn rồi, trở thành một người mạnh mẽ. Cảm nhận thân thể mình, Tề Nhạc lặng lẽ đỏ mặt. Bọn họ giống nhau, sinh lý cơ thể cũng giống nhau. Xem như thân thể cậu đang trong thời kỳ rung động thì cậu cũng không hứng thú với nữ sinh, thân thể cũng không chuyển biến khác thường. Nhưng hôm nay cậu biết rồi, Tề Chương trưởng thành, cậu cũng có phản ứng.

Thân thể Tề Nhạc rung động một cách khó hiểu, một nơi đang ngủ sâu trong thân thể thức tỉnh, Tề Nhạc cảm giác bản thân trở nên rất kỳ quái, nơi đó đang dần dần lớn lên, chậm rãi hướng vào thân thể Tề Chương, cơ hồ sắp chạm đến nơi.

Xong hết rồi, cậu đối với Tề Chương có cảm giác khác thường, đây là em trai cậu!

Trong thời kỳ này, cậu cũng có thể cảm thấy hứng thú đối với các nữ sinh xinh đẹp mà, nhưng tại sao khi nhìn đến thân thể trần trụi của Tề Chương lại sinh ra biến hóa?

Đây là em trai cậu, bọn họ vốn là anh em ruột thịt. Tề Nhạc một lần nữa nói với chính mình. Nhưng đôi mắt lại không tự chủ nhìn về phía Tề Chương. Nhìn khuôn ngực vì chơi bóng mà trở nên rắn chắc, nhìn cậu không thích mặc áo ngủ, nửa thân trên để trần, chỉ mặc quần con, bắp đùi quấn trên người Tề Nhạc giống như con bạch tuột, gắt gao ôm lấy Tề Nhạc không buông, đầu chôn trên vai cậu, có chút tiếng ngáy nhỏ kích thích thần kinh đang rất mẫn cảm của Tề Nhạc. Giống như đứa trẻ ngủ không ngoan, ngẫu nhiên sẽ đưa tay gãi gãi mặt, sau đó lại gắt gao ôm Tề Nhạc làm hai thân thể càng dán chặt vào nhau. Cậu cảm thấy bản thân thực sự trưởng thành, lớn đến nỗi phát sinh cảm giác kỳ quái với em trai ruột của mình.

Không được, cậu không thể cứ tiếp tục như vậy, nếu để chuyện kỳ quái này tiếp tục phát sinh, cậu chính là cầm thú.

Có nên hay không đánh thức Tề Chương? hung hăng đẩy cậu ra. Ngày mai, ngày mai tìm một cô gái bất kỳ thổ lộ. Cậu không thể làm cho chuyện kỳ quái này phát sinh.

Còn không đợi cho Tề Nhạc rời đi, Tề Chương đã vươn cánh tay quấn lên cổ Tề Nhạc, lầm bà lầm bầm, ôm cậu không buông.

“Nhạc, mấy giờ rồi, anh dậy sớm như vậy làm gì? Tiếp tục ngủ đi”

Tề Nhạc thân thể chấn động, cậu phát hiện thân thể Tề Chương giống như chậu than nóng, đốt cậu đến cháy sạch. Tề Nhạc rất khó chịu, rất nóng, từ trong ra ngoài đều nóng, cậu hận không thể lập tức rời đi.

“Anh, anh đi toilet”

Hung hăng đẩy hắn ra, thiếu chút nữa đẩy Tề Chương ngã xuống giường, chật vật mặc vào áo ngủ, ba bước đi thành hai bước chạy, trốn vào toilet cách vách.

“Táo bón rồi sao? Hay ăn phải thứ gì đau bụng rồi, anh cấp bách như vậy làm cái gì? Có phải rất không thoải mái hay không?”

Con sâu ngủ của Tề Chương bị Tề Nhạc đuổi đi mất, ngồi trên giường, nhìn bóng lưng Tề Nhạc biến mất. “Anh ấy sẽ không sinh bệnh rồi nên mới sốt ruột như vậy đi?”

Tề Nhạc bối rối đóng cánh cửa toilet, nhìn nơi nào đó đã thấm ướt quần một chút, cậu thiếu chút nữa khóc lên. Tại sao có thể như vậy? Cậu có phải nhiễm bệnh rồi không, cậu là biến thái sao? Như thế nào có phản ứng với anh em trai ruột thịt của mình?

Cậu làm thế nào mới có thể khôi phục bình thường?

Tề Chương không nghe Tề Nhạc trả lời, tâm lý có chút sốt ruột, chờ đợi một lúc lại không nghe thấy âm thanh trong toilet, anh ấy là làm sao vậy? Tề Chung đi tới cửa, thử đẩy cửa ra nhưng cửa đã bị khóa chăt, cậu căn bản không vào được.

Bọn họ chưa bao giờ có bất kỳ bí mật nào, khi còn bé đi toiilet đều cùng nhạu, bây giờ còn cùng nhau tắm rửa, có cái gì không thể nói sao? Tại sao muốn đóng cửa? nhốt cậu ở ngoài không cho cậu vào sao? Bọn họ không phải là những người thân nhất trên đời sao?

“Ca ca, Nhạc, anh làm sao vậy? Anh nếu không thoải mái có thể nói cho em, em đi gọi giáo viên y tế”

Tề Nhạc kêu to “Không nên” hai tay gắt gao ôm đầu, cậu bây giờ ai cũng không muốn gặp.

Tề Chương nghe thấy âm thanh mang theo kinh hoảng của Tề Nhạc, đã sốt ruột còn sốt ruột hơn. Anh ấy nhất định là có chuyện gì, bằng không, Tề Nhạc sẽ không kinh hoảng thất thố? Trong lúc bình thường hoảng sợ, anh ấy cũng không có âm thanh như vậy. Không quan tâm đến cánh cửa, Tề Chương lui về sau vài bước, tiến mạnh lên, dùng bả vai phá cửa toilet, thoáng cái vọt vào.

Tề Chương vừa vọt vào như hồng thủy, Tề Nhạc chạy trốn giống như nhìn thấy mãnh thú. Trái tim Tề Chương càng thêm luống cuống, đây là làm sao vậy? Đang ngủ ngon giấc, anh ấy sao lại biến thành cái dạng này?

Không cho phép Tề Nhạc trốn tránh, gắt gao ôm anh, cảm giác thân hình trong lòng đang run rẩy.

“Ngoan, không có việc gì, có phải đuổi cơn ác mộng đi rồi? Em nói với anh rồi, nếu gặp ác mộng thì gọi em, bị dọa rồi phải không? Không có việc gì, quên đi. Ngoan, ngoan”

Bộ dáng Tề Nhạc như gặp ác mộng, Tề Chương theo bản năng nghĩ như vậy, lừa người trong lòng giống như lừa một đứa trẻ, môi hôn lên gương mặt Tề Nhạc, quỳ gối bên cạnh anh, gắt gao ôm Tề Nhạc không buông. Tề Nhạc cảm thấy tất cả những hoảng sợ bất an đều trở nên rất nhỏ bé khi được Tề Chương ôm vào lòng, chỉ cần có thể dựa vào cậu như vậy, Tề Nhạc tâm tư rối loạn cũng biến mất rất nhanh. An ổn dựa vào lòng Tề Chương, gắt gao giữ chặt vạt áo cậu.

Tề Chương ôm Tề Nhạc một lúc lâu, cảm giác người trong lòng không còn run rẩy, lại hôn lên mặt Tề Nhạc.

“Có muốn đi toilet dễ dàng hơn không? Em đỡ anh đứng lên, không nên sợ hãi, có em bên cạnh anh đây”

Tề Nhạc gật đầu, những thay đổi trong thân thể chậm rãi biến mất, đứng vững vàng, Tề Chương nhìn cậu tâm bình khí hòa, cũng yên tâm. Sau khi Tề Nhạc giải quyết xong, Tề Chương cũng đi, Tề Nhạc nghiêng đầu, lơ đãng nhìn thấy nơi nào đó của Tề Chương, mặt có chút đỏ lên.

Cậu ngày mai nhất định phải đi tìm bạn gái, nhất định phải đi.

Tề Chương cười ha hả ôm Tề Nhạc ngủ. Thân thể Tề Nhạc cứng ngắc, có chút không biết làm sao, chỉ cần nhắm mắt lại sẽ tưởng tượng đến vóc dáng hoàn mỹ của Tề Chương, nhìn thấy nơi nào đó của hắn, thân thể của cậu sẽ trở nên rất nóng. Thật là thời kỳ dễ xúc động, cậu đang độ tuổi này, hay là bởi vì cậu ảo tưởng đối tượng là Tề Chương? Tề Nhạc có chút không phân biệt rõ ràng, chỉ có thể nghĩ tới việc bọn họ vốn là anh em ruột thịt, mặc dù bọn họ so với anh em khác tình cảm sẽ tốt hơn một bậc, nhưng sẽ không phải loại tình cảm này.

Hai người từ nhỏ đến lớn đều hôn môi, ngủ chung một giường, tay trong tay như hình với bóng, chẳng lẽ tình cảm thân mật như vậy chỉ bởi vì trưởng thành mà biến mất sao? Cậu thật sự không thể tưởng tượng tình cảnh của mình khi không có Tề Chương bên cạnh. Cuộc sống của cậu sẽ thế nào? Nhưng đối mặt với phản ứng xa lạ của thân thể, cậu rất mê mang, đến tuổi luyến ái rồi sao?

Sáng sớm, lúc Trần Nhất Minh nhìn Tề Nhạc, thấy vẻ mặt Tề Nhạc đang rất đau khổ, bất đắc dĩ nhìn ra ngoài cửa sổ. Dĩ nhiên bên người không có Tề Chương, đây càng là chuyện kỳ quái hơn.

Từ sau ngày bị bọn họ trêu cợt, cậu tựa hồ đã có thể cùng anh em hai người nói chuyện, có thể cùng một chỗ tâm sự đủ chuyện trời đất, mặc dù anh em bọn họ liên thủ trêu cợt cậu rất nhiều. Nhưng cậu phát hiện, hai anh em chỉ cần tách ra, mỗi người đều tỏa sáng, rất mê người.

Tề Nhạc dường như rất ít nói, tính tình tốt hơn Tề Chương nhưng rất cổ quái.

“Đây là vẻ mặt gì? Tề Chương đâu?”

Tề Nhạc tựa vào cửa sổ thở dài một tiếng.

“Cậu ấy đi lấy bánh kem cho tôi, nói tôi nên gia tăng tố chất thân thể, ngày mai bắt đầu cùng cậu ấy chạy năm km, này là muốn lấy mạng tôi”

Trần Nhất Minh cười lớn, hình thức hai anh em ở chung thật sự rất trêu ngươi, nếu không nhìn thấy hai gương mặt giống nhau như đúc, cậu thật sự tưởng rằng nhìn thấy một đôi tiểu Gay rất hạnh phúc, rất ngọt ngào, rất ấm áp mà lại còn quan tâm lẫn nhau rất sâu sắc. Nhìn thấy đối phương vui vẻ sẽ vui vẻ, thầm nghĩ cho đối phương hạnh phúc tốt nhất trên thế giới.

“Được rồi, mấy hôm trước cậu không phải nói bạn cùng phòng của cậu chuyển trường học rồi sao? Phòng ký túc xá của cậu giờ chỉ còn mình cậu?”

Trần Nhất Minh học theo bộ dáng Tề Nhạc tựa vào cửa sổ, có chút ngả người ra sau, hưởng thụ làn gió nhẹ nhàng thổi tới.

“Uhm, mấy ngày nay tôi đều ở một mình, như thế nào? Cậu muốn cùng ở chung phòng với tôi sao? Tề Chương sẽ không làm thịt tôi đi. Tôi đã nghe nói qua, các cậu từ khi mới đến vẫn ở chung một phòng, như thế nào đột nhiên lại muốn chuyển đi?”

Tề Nhạc đỏ mặt lên, cậu nghĩ đến phản ứng thân thể rất kỳ quái ngày hôm qua, tại sao cậu đối với người khác không có loại phản ứng này? Vì cảm giác kỳ quái này, cậu muốn chuyển ra ngoài, thử tách ra khỏi Tề Chương một thời gian, muốn làm cho mình tỉnh táo một chút, bình tĩnh lại tâm tình chính mình.

“Không có gì, cậu ấy lúc ngủ nói lầm lầm làm cho tôi khó ngủ, tôi gần đây có chút mất ngủ, muốn hảo hảo nghỉ ngơi”

“Ngủ cùng một chỗ thật nhiều năm rồi mới phát hiện cậu ta nói lầm bầm, cậu không thể chịu đựng được sao? Cậu cùng cậu ta thật đúng là kỳ quái. Tôi trở về dọn dẹp một chút giường bên cạnh, cậu khi nào rảnh tìm thầy quản lý nói một chút, buổi tối hôm nay có thể vào ở”

Tỉnh táo một chút đi. Cho dù không có Tề Chương ôm thì không cách nào ngủ được, cho dù không chịu được không khí xa lạ thì vẫn phải ngăn cản phản ứng kỳ quái của thân thể này lại. Bọn họ là anh em ruột thịt, ngàn vạn lần không thể có ý đồ khác, điều đó xảy ra sẽ đẩy bọn họ đến tình trạng vạn kiếp bất phục, không thể vãn hồi.

Phiền toái lớn nhất chính là Tề Chương. Thật sự lo lắng tính tình nóng nảy của cậu ta sẽ bộc phát, lại nổi trận lôi đình, phải an ủi nhiều một chút.
Bình Luận (0)
Comment