Rối Rắm

Chương 42

“Như thế nào, Mộc Tình bị đuổi học rồi?”

Đêm khuya, ba người bọn họ ngồi trên salon ở phòng khách, tán gẫu, nghe Trần Nhất Minh nói như vậy, Tề Chương lộ ra vẻ mặt rất kinh ngạc.

Cô gái kiêu ngạo không ai bì được kia, là một tay nàng đẩy bọn họ xuống địa ngục, nàng không phải rất hăng hái, rất kiêu ngạo cười nói với bọn họ xem bọn họ chết như thế nào sao? Xem bọn họ giãy dụa như thế nào sao? Như thế nào chỉ mới hơn một tháng, Mộc tình đã thua như thế, bị đuổi học rồi?

“Cổ phiếu nhà cô ta bị trượt giá trên diện rộng, lại bị tung tin trốn thế, hối lộ nhân viên chính phủ, buôn lậu…đủ loại gièm pha, kỳ thật trong mọi công ty, trốn thuế là chuyện thường, chỉ cần làm cẩn thận một chút, không để cục thuế điều tra được có thể dối trời qua biển, nhưng Mộc gia lại trốn thuế với số tiền rất lớn, chuyện này bị tra ra, Mộc gia bị chính phủ điều tra nghiêm ngặt, công ty tài chính bị đóng băng, một loạt chuyện tình bị phơi bày, giống như vòng tuần hoàn, nhiều người đẩy tường ngã, Mộc gia lần này thất bại thảm hại rồi, muốn thoát ra là không có khả năng. Mộc tổng rất có khả năng ngồi tù, Mộc Tình chạy chung quanh các nơi, đáng tiếc cô ta căn bản không giúp được cha mình. Mộc gia bây giờ lung lay muốn ngã, phá sản là chuyện sớm hay muộn thôi, tôi nghe tin tức bên lề, thân vương Ả rập đã có năm sáu lão bà rồi, nhưng ông ta thích Mộc Tình, nói chỉ cần Mộc Tình cùng ông ta một chỗ, ông ta sẽ trợ giúp Mộc gia đứng lên, thân vương kia da dày thịt béo, béo như heo, Mộc Tình thà chết không chịu, Mộc gia mới thành cái dạng này”

Tề Nhạc nhìn Tề Chương một chút, cậu biết chuyện sẽ không đơn giản như vậy, Mộc gia sừng sững trên thương trường hai mươi mấy năm rồi, thâm căn cố đế, không có khả năng buôn bán ngây thơ như vậy, buôn lậu trốn thuế là vấn đề của mỗi công ty lớn, không có khả năng bị thất bại vô cùng đơn giản như vậy, mọi người đẩy tường ngã? Chung quy chỉ có một người đẩy từơng đi, người kia là ai?

Kỳ thật không cần nghĩ cũng biết, tài lực lớn đến mức có thể làm suy sụp một tập đoàn đẳng cấp quốc tế, trong nước còn có mấy người như vậy?

“Bác Tề đã bắt tay vào thu mua công ty Mộc gia, thân vương kia vốn là một người bạn tốt của bác Tề”

Xem ra, cha đã bắt đầu phản công rồi, ông là một người có cừu tất báo, cho dù thống hận hai con trai làm ra loại chuyện này, nhưng người khơi mào, đem chuyện này trở thành giông bão chính là Mộc Tình, cha tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Mộc tình, kết quả của cô ta vốn là do một tay cha tạo thành. Cha là một người rất đáng sợ.

Trần Nhất Minh cười.

“Thật sự rất bội phục bác Tề, ông chính là mạnh mẽ, vang dội như vậy, làm việc quyết đoán, trách không được anh em các cậu xuất sắc như vậy, đều do có người cha tốt dạy dỗ, các cậu tìm một cơ hội hảo hảo nói chuyện với ông đi, cha con có thể có cừu hận gì chứ, chỉ cần mở lời, ông sẽ tha thứ cho các cậu”

Tề Chương cười khổ một chút.

“Máu lạnh vô tình cũng là đặc điểm của ông, anh em chúng tôi từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, ông vẫn là hạ mệnh lệnh cho chúng tôi tuân thủ, tuyệt không thể có một chút phản kháng”

“Tôi khi còn bé vốn là sống giữa sự xem thường cùng cười nhạo, mẹ tôi một mình nuôi tôi, trẻ con hàng xóm không chơi với tôi, nói tôi là dã loại, mãi đến khi cha đón tôi về nhà, tôi cũng phải chịu loại cười nhạo này, con của mẹ kế không đợi thấy tôi thì tất cả bọn chúng đã cười nhạo tôi là con riêng, tôi chỉ biết có thể trở thành mạnh hơn, bọn chúng mới câm miệng”

Trần Nhất Minh bất đắc dĩ lắc đầu, đây là cuộc sống của cậu, chính bởi vì xuất thân của mình, cho dù cậu có tài hoa thật lớn, thân phận cũng là kẻ thấp kém.

“Tôi cố gắng học tập, nghiêm túc hoàn thành mỗi việc cha giao cho, xuất sắc thể hiện chính mình, chậm rãi lớn mạnh, những người đó không thể xem thường tôi, nếu tôi có được tất cả di sản của cha tôi, bọn họ sẽ dựa vào tôi, đến lúc đó, không ai có dũng khí xem thường tôi”

Tề Chương có gì để an ủi Trần Nhất Minh? đây là chỗ bi ai của nhà giàu, may mắn cha hắn vẫn là người máu lạnh, từ nhỏ đến lớn, cũng không cùng ai nháo ra chuyện xấu, càng không có con riêng tới nhà, nếu như, chỉ là nếu như, hắn cùng Tề Nhạc có một em trai là con riêng, theo cục diện bây giờ, đứa con riêng kia tuyệt đối là chuyện tốt.

“Nhưng cậu đã rất xuất sắc rồi, tin tưởng không bao lâu nữa, cha cậu sẽ phát hiện chỉ có cậu mới có thể, đến lúc đó, cậu sẽ là người lèo lái gia tộc, những thương tổn này cũng dần dần lãng quên thôi”

Tề Nhạc nhẹ giọng an ủi, Trần Nhất Minh cười với cậu, Tề Nhạc đúng là tri kỷ, hào quang của anh em bọn họ không giống nhau, nhưng dung hợp cùng một chỗ càng trở nên chói mắt.

“Thời gian không còn sớm rồi, các cậu đi ngủ đi, tôi đã gọi người thu dọn phòng khách, phòng thứ hai, bên tai trái, trên lầu, mọi thứ bên trong đều đã chuẩn bị rồi, ngày mai còn muốn lên núi, Tề Nhạc cũng không thức đêm được, nhanh chóng nghỉ ngơi đi”

Tề Chương nhìn trên mặt Tề Nhạc có chút uể oải khó giấu, gật đầu, nắm tay Tề Nhạc lên lầu, đóng cửa phòng, bọn họ muốn hảo hảo nghỉ ngơi.

Trần Nhất Minh cảm thấy uể oải của mấy năm nhẫn nại này thoáng cái dồn đến, ngồi trên ghế salon, nghĩ tới những vất vả như vậy rốt cuộc là tại sao? Cậu muốn đứng ở chỗ cao nhất, bao quát những kẻ cười nhạo cậu, làm cho những người xem thường cậu cũng phải tươi cười quyến rũ, khi đó, tất cả những cười nhạo cùng xem thường mấy năm nay cũng hết rồi, cậu chỉ cần nhắm mắt lại, là có thể nhớ tới những người đó cười lạnh, mắng cậu, đánh cậu, cậu phải mạnh mẽ, trở nên cường đại, sẽ không còn ai dám xem thường cậu nữa.

Chuyện cha yêu cầu cậu đã hoàn thành xuất sắc, cho dù bây giờ rất mệt, nhưng cậu vẫn đi tới thư phòng, đóng cửa, vừa mới ngồi xuống, điện thoại di động vang lên.

Trần Nhất Minh sửng sốt, chẳng lẽ Trần Hạo Nhiên có gắn thiết bị theo dõi trên người cậu sao, tại sao vừa gặp Tề Chương, Tề Nhạc ông đã liên lạc rồi, Tề Hạo Nhiên đích thân gọi đến? Cậu đã đáp ứng với Tề Chương không nói ra hành tung của bọn họ, vậy còn Tề Hạo Nhiên?

“Bác Tề ”

Từ sau khi Tề Chương biến mất, Tề Hạo Nhiên cách một thời gian sẽ gọi điện thoại cho cậu, cho nên Trần Nhất Minh rất quen thuộc.

Âm thanh Trần Hạo Nhiên truyền đến.

“Nhất Minh, hiền chất, bạn học của cậu có biết hai đứa con bất hiếu của ta ở đâu không? Nếu có ai biết, ta có thể cảm tạ hắn một trăm vạn, đương nhiên, ta cũng sẽ cấp cho cậu một ít, chúng ta vốn là doanh nhân không nói chuyện mập mờ, Nhất Minh, ta biết Tề Chương ở trường đại học là bạn tốt với cậu, ta nghĩ, bọn chúng có lẽ sẽ liên lạc với cậu đi, cậu xem như là giúp một người bề bộn như bác Tề đi, chỉ cần cậu biết bọn chúng ở đâu, bác Tề sẽ không làm khó cậu”

Tề Hạo Nhiên đơn giản nhưng sáng tỏ, đi thẳng vào chủ đề, ông biết Trần Nhất Minh là hội trưởng hội học sinh, cho dù là cậu ta không biết Tề Chương ở nơi nào, nhưng hội học sinh nhất định sẽ có tin tức nhanh nhất, trực tiếp tìm Trần Nhất Minh là được rồi.

Trần Nhất Minh không có lên tiếng, cậu muốn bảo vệ bí mật của Tề Chương, mặc dù điều kiện trao đổi của Tề Hạo Nhiên rất mê người, một trăm vạn, có một trăm vạn này có thể tự mở một công ty riêng, có thể thẳng lưng làm người, những người kia cũng không dám xem nhẹ cậu.

“Cậu là một đứa trẻ thông minh, ta biết xuất thân của cậu, hiểu rõ tài hoa của cậu, cậu không phải không thắng được, điều cậu muốn chính là một cơ hội, chỉ cần có người tiến cử cậu một lần, cậu nhất định có thể trở thành tân tú của thương giới, đến lúc đó, sản nghiệp của cha cậu cũng không lọt vào mắt cậu, cần gì phải nhìn chằm chằm sản nghiệp của cha cậu, cậu trên còn có ca ca, dưới có đệ đệ, cho dù cha cậu có cổ phiểu, tài sản cũng sẽ chia làm rất nhiều phần, không bằng bây giờ cậu sớm thoát ly, gây dựng sự nghiệp của mình, đến lúc đó, để cho bọn tự giành nhau người chết ta sống, cậu vẫn có thể không có chuyện gì, thành công rực rỡ cũng chờ cậu không xa, cậu chỉ cần một bàn đạp, đừng làm cho lý do buồn cười nào trói chặt cậu”

Tề Hạo Nhiên cười bên kia điện thoại, trên mặt vốn là trào phúng, xem kịch vui, người tuổi trẻ chính là người trẻ tuổi, bọn họ nhiệt huyết sôi trào, dễ xúc động, không có sự bình tĩnh, cho nên, lợi dụng tốt lắm.

“Cha cậu có chút thiên vị, cho dù là con thứ thì làm sao, chỉ cần có tài hoa thì có thể liệt vào phạm trù thừa kế, hẳn là nên coi trọng bồi dưỡng, ông nợ cậu nhiều lắm, lúc nhỏ không cho cậu một người cha tốt, để cậu chịu nhiều thống khổ, bị nhiều thương tổn, nhưng chỉ cần cậu cường đại rồi, trở thành kẻ vô địch, có quyền thế, đến lúc đó, xem ai còn có dũng khí chỉ vào mũi cậu mà mắng cậu là tạp chủng, khi đó, cậu có thể trả thù tất cả những kẻ có lỗi với cậu. Khi còn bé không ai bảo vệ cậu, đến lúc trưởng thành, không cần người bảo vệ, chỉ cần cậu rất lớn mạnh, tấm chắn tự bảo vệ sẽ rất chắc chắn, không ai có thể ra tay hãm hại, cậu chẳng lẽ không muốn thoát ly gia đình kia sao? Cậu sẽ không muốn cường đại sao? Nhất Minh, nếu cậu là con ta, ta nhất định sẽ huấn luyện cậu thành cánh tay đắc ý nhất của ta, ta cũng không muốn nhìn thấy hậu bối đắc ý của mình vẫn còn vùi trong đất cát, cậu là một viên kim cương, không sợ chôn ở trong đất, chỉ cần có cơ hội, cậu sẽ phát ra ánh hào quang, tôi sẽ cho cậu một cơ hội tốt, cậu không muốn bắt lấy cơ hội này một bước thành danh sao? Cậu không muốn tự mình gây dựng một mảnh đất trời riêng sao? Bác sẽ giúp cậu, cậu là một đứa trẻ thông minh, bác tin tưởng cậu sẽ cẩn thận suy nghĩ mọi chuyện, chưa người nào bỏ qua tiền đồ của chính mình phải không?”

Tề Hạo Nhiên chỉ điểm cho Trần Nhất Minh, chỉ cần nói ra, chỉ cần đánh vào tâm lý, dẫn ra tham vọng chôn sâu của cậu, như vậy, Trần Nhất Minh chính là con rối của ông, trở thành một cơ sở ngầm tốt nhất.

Trần Nhất Minh cảm giác cảm xúc mênh mông, mỗi câu nói của Tề Hạo Nhiên đều nói ra lòng dạ của cậu, mỗi câu đều là thứ cậu rất muốn, cậu có thể đứng trên đầu mọi người, trả thù những người kia sao? Cậu muốn trở thành mạnh mẽ, trở nên rất lớn mạnh, không bao giời chịu cái gì uất khí nữa, tài hoa của cậu vốn là không ai có thể so sánh, cậu muốn biến thành người như Tề Hạo Nhiên, muốn hô phong hoán vũ, trở thành ngôi sao mới trên thương trường, một tay buôn bán cự phách, trở thành thần trong miệng mọi người, cậu phải có công ty của mình, biệt thự của mình, trời đất của mình, tất cả đều là của mình, đó là ước mơ mà cậu muốn đạt được.

Tề Hạo Nhiên bây giờ hứa với cậu, cậu muốn nhất chính là một cơ hội được người đề cử, có Tề Hạo Nhiên hỗ trợ, cậu nhất định sẽ thành công, cậu nằm mơ đều muốn lấy huy hoàng, cậu khát vọng tài lực cùng thế lực đã lâu, sẽ chiếm được sự trợ giúp của Tề Hạo Nhiên sao? Cậu sẽ có được rất nhanh sao?

Trước mắt Trần Nhất Minh hiện ra viễn cảnh tươi đẹp, công ty của mình, biệt thự của mình, tài sản của mình, đứng ở chỗ cao nhất, phía dưới chính là một đám người làm chuyện có lỗi với cậu đang quỳ lạy cậu, cảnh này, Trần Nhất Minh nằm mơ đều muốn.

“Ta sẽ cho cậu một công ty, hơn nữa một trăm vạn tiền mặt, cậu muốn cái gì sẽ có cái đó, bác Tề sẽ không bạc đãi cậu”

Tề Hạo Nhiên vừa tăng thêm mồi nhử.

“Bác Tề, con nghĩ con có thể trợ giúp”

Trần Nhất Minh nói rất nhanh.

Tề Hạo Nhiên ở bên kia cười lên. Nhìn đi, đây là người trẻ tuổi, biết nghe lời cỡ nào, người trong tay ông, người duy nhất không chịu sự quản giáo của ông, chính là hai tiểu súc sinh con ông.
Bình Luận (0)
Comment