Rùa Con Lười Của Nhà Ma Đế

Chương 31

Tình cảnh vô cùng tráng lệ.

Dưới sự che đậy của đêm tối, trên bờ cát trắng lưu lại dấu ấn của một chuỗi dấu chân rùa con. Bích Hải tiên quy màu ngọc bích ấn theo độ lớn nhỏ của hình thể mà sắp xếp đội ngũ, đứa lớn đứng trước, đứa nhỏ đứng sau, bước đều thẳng hàng chậm rãi đi vào trong biển.

Một đoàn rùa bé đi phía trước, bốn cái chân ngắn giao thoa tiến về phía trước, cái đuôi nhỏ lắc lên lắc xuống, Quy Hải thấy mình sắp bị moe điên đảo, chẳng trách phản diện thích nhìn hắn lắc cái đuôi nhỏ đi đường như vậy, yêu thích hắn đến nỗi không rời tay.

Nhìn một đoàn rùa con này ngay cả bản thân Quy Hải cũng thích đi nghịch một chút xem bọn chúng sẽ có phản ứng thú vị nào ( / w).

Đường nhìn của Quy Hải cứ dõi theo đám rùa con cute đó đến tận lúc chúng tiến nhập vào biển. Cho dù ở trên bờ Quy Hải vẫn có thể nhìn rõ ràng tình hình dưới biển. Bọn rùa con vừa vào biển đã bắt đầu bơi lội khắp nơi, có đứa bơi xuống đáy biển chơi cùng rong biển; có đứa duỗi dài cổ ra để bắt nuốt những chú cá bạc nhỏ bơi qua; có đứa thì chơi cùng những bé rùa con khác, xông vào những rặng san hô giống như mê cung kia, bơi qua bơi lại giống như những con thoi đang chơi trốn tìm.

Quy Hải nằm trong tay mẫu tiên quy, tò mò nhìn màn này, thấy bọn rùa con chơi vui vẻ như vậy hắn cũng muốn xuống đó chơi cùng chúng.

Mẫu tiên quy dùng phương thức đặc thù của họ nhà rùa, nhẹ nhàng nhéo cái chân nhỏ của Quy Hải, giao lưu với Quy Hải nói: “ Đây chính là đám rùa con của gia tộc dì, dì đều xem chúng nó như con của dì vậy. Bây giờ là thời gian ăn cơm cố định của bọn chúng, tiểu Hải, con đã đói chưa, có cần đi tìm gì đó để ăn không?”

Quy Hải tò mò hỏi: “ Dì Lam, lũ rùa con này đều tự mình bắt mồi sao? Không phải do người của Ngự Kiếm môn nuôi sao?”

Mẫu tiên quy quay cái đầu nhỏ của Quy Hải lại, nhìn kĩ biểu tình của Quy Hải nói: “ Đương nhiên là tự mình bắt mồi rồi, rùa con nhà bọn dì đều được bồi dưỡng từ nhỏ, không tự bắt mồi được thì không có gì ăn. Aizz, tiểu Hải, chẳng có nhẽ từ trước tới giờ con chưa bao giờ tự mình bắt mồi mà đều do môn chủ bón hay sao?

Quy Hải chậm chạp đáp một tiếng “ vâng”.

Quy Hải nghĩ lại, mỗi bữa ăn của mình đều là do phản diện đích thân bón. Phản diện không đơn giản chỉ bón hắn mà còn đặc biệt tìm đến các loại đồ ăn ngon, dùng kiếm khí cắt ra, chấm nước tương mới bón tiếp cho mình. Nghĩ đến đây, Quy Hải không khỏi có chút cảm thán, phản diện chăm sóc hắn thực sự quá tốt, nếu bất hạnh hắn phải rời xa phản diện vậy hắn quả thực đã mất đi kĩ năng săn mồi của thần rùa, ăn đồ ăn bình thường cũng chẳng có vị gì nữa.

Mẫu tiên quy cũng thấm thía dạy dỗ: “ Tiểu Hải, bên cạnh con không có rùa trưởng thành, kinh nghiệm quá ít ỏi. Tuy rằng có người ngày ngày chăm bón là một việc rất hạnh phúc nhưng mà đó chính là đang hại con đó. Con nghĩ xem, lấy rùa thần Bích hải bọn ta làm ví dụ, tuổi thọ hơn ngàn năm vẫn còn là ít, rùa thần hàng vạn năm tuổi đâu đâu cũng có, huống chi con còn là thần rùa? Nhưng nhân loại thì lại không phải như vậy, bọn họ có rất nhiều ân oán tình thù, đặc biệt là trong hải vực thuộc về Ma tu này, phi thường nguy hiểm, chằng may một ngày nào đó người nuôi dưỡng con có khả năng sẽ không còn nữa. Từ xưa đến nay vốn là rùa thành niên tiễn bước kẻ đầu xanh chứ mấy ai thấy được kẻ đầu xanh tiễn rùa ngàn năm. Ta mới hơn một ngàn năm tuổi vẫn còn rất trẻ, nhưng đã thay qua 6 vị chủ nhân rồi.”

Đối với việc mẫu tiên quy tự nhận mình vẫn còn rất trẻ, Quy Hải không có kinh ngạc quá nhiều.

Bởi vì đích thực là vậy, rùa tiên thọ mệnh rất dài, mà ma tu nếu như có mấy trăm năm thọ mệnh cũng đã là rất tốt rồi. Lần trước cuộc chiến tiên ma còn chết mất hơn ngàn ma tu, những ma tu còn lại thật sự rất ít ma tu có thể trường mệnh như mẫu tiên quy.

Mẫu tiên quy nói tiếp: “ Lúc dì mới sinh ra cũng quen được người chăm bón, nhưng hắn không bao lâu liền bị người chém chết. Lúc đó dì vô cùng băn khoăn, cái gì cũng không biết. Con biết không thần rùa Bích hải bọn dì lúc nhỏ chỉ hút linh khí là không thể lớn được, mỗi ngày đều phải ăn rất nhiều thịt, mai giáp mới có thể trở nên cứng rắn mới có thể bảo hộ được lồng nước. Dì nghĩ con cũng phải như vậy, cần phải ăn nhiều thịt để phát triển mai giáp và có thể lớn lên.”

Quy Hải nghe xong bỗng nhiên tỉnh ngộ, chẳng trách sau khi mình ăn ngọc thổ linh xong rõ ràng trong cơ thể cảm thấy linh khí sung túc như sắp nổ tung mà vẫn cảm thấy đói, vẫn muốn ăn thịt.

Mẫu tiên quy mặt mày vẫn ngưng trọng, nói với Quy Hải: “ Tiểu Hải con cần phải thường xuyên ăn thịt, nếu chỉ dựa vào người nuôi dưỡng. Đừng nói cho chủ nhân nhà con nhé, dì thấy y quá bạo lực, chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ thù. Con đi theo y không an toàn. Nói ví dụ, ta vừa bước vào Ngự Kiếm môn đã thấy ba cỗ thân thể nằm ở đó; Vừa nãy cũng có một lão tiền bối đến báo thù. Cho nên trước khi dạy con hoá hình như thế nào ta cần phải dạy con cách để bảo mệnh trước.”

Quy Hải vội vàng nói cảm ơn mẫu tiên quy, mẫu tiên quy lại từ chối: “ Dì không phải thần rùa, không thể dạy con tất cả được, chủ yếu vẫn phải dựa vào bản thân mình. Nào, cái đầu tiên, dạy con cách chuyển hoá ngũ hành.”

Âm thanh của mẫu tiên quy vừa dứt, một dòng khí ấm áp xông vào thức hải của Quy Hải, Quy Hải vội vàng đè lại ý thức ngoan ngoãn lĩnh hội.

Thì ra, cách chuyển hoá ngũ hành chính là một trong những phương pháp mà loài rùa phải học trước khi hoá hình.

Tu hành ở mỗi khu vực khác nhau sẽ chỉ hấp thu một lượng lớn linh khí, khiến cho những linh khí khác trong cơ thể thu nhỏ lại từ đó phá vỡ thế cân bằng của vòng xoay ngũ hành. Vì thế trong tộc rùa lưu truyền một phương pháp chuyển hoá giữa các loại linh khí ngũ hành, ví dụ như rùa tiên Bích hải, chủ yếu sống trong nước, linh khí thuỷ rất nhiều, những linh khí khác thì ít cho nên có thể áp dụng phương pháp này, căn cứ vào nguyên lí tương sinh của ngũ hành lấy linh khí thuỷ hoá thành bốn linh khó khá, xoay vòng trong cơ thể, từ đó đạt đến hiệu quả cân bằng.

Mẫu tiên quy lại giới thiệu: “ Linh khí chuyển hoá, còn có thể chuyển màu. Tiểu Hải bây giờ đang nằm giữa màu vàng và màu lam thật khiến người khác chói mắt, con thử chuyển hoá thành linh khí thổ ra ngoài để thay đổi màu sắc cơ thể xem sao?”

Quy Hải chớp chớp mắt nghe lời mà làm. Dùng linh khí thổ trong cơ thể sinh ra linh khí mộc, bao lại làn da và bộ phận ngoài mai. Cùng lúc linh khí thổ xuất hiện, Quy Hải thành công biến bản thân thành hình dáng một bé rùa tiên Bích hải nho nhỏ.

Mẫu tiên quy thấy vậy cười ha ha, nói: “ Không hổ là thần rùa! Một chút là hiểu, so sánh với lũ rùa nhà dì thì quả là cực kì thông minh. Biến thành người cũng như vậy đó, màu da có thể thay đổi, lúc ngũ hành cân bằng nếu như dương khí sung túc màu da sẽ biến thành đen, nếu như âm khí sung túc thì da sẽ biến thành màu trắng bệch. Linh khí thuỷ màu lam, linh khí mộc màu xanh lá, linh khí hoả màu đỏ, linh khí thổ màu vàng, linh khí kim màu bạc, tiểu Hải muốn biến thành màu sắc gì đều có thể biến thành màu đó.”

Quy Hải nói cảm ơn với mẫu tiên quy, giơ cái chân nhỏ đã biến thành màu lục bích lên nhìn kĩ, aizz, cảm thấy vẫn là cái màu lam pha chút vàng như cũ đẹp trai hơn.

Mẫu tiên quy lại nói: “ Được rồi, tiếp theo dạy con cách săn mồi nào! Đã đói chưa? Thử bơi xuống cùng đám con dì cùng nhau bắt cá đi! Ở trong này nuôi rất nhiều cá bạc nhỏ, có rất nhiều linh khí kim vốn dĩ là dùng cho đúc kiếm, chúng ta ăn xong, mai giáp càng tăng thêm sự cứng rắn và sắc bén. Lúc con ăn cũng phải cẩn thận, dùng linh khí che chắn không được để bị thương. Không biết bắt thì cứ xuống biển quan sát đám con của dì một lúc, dì sẽ ở trên bờ bảo hộ các con.”

Quy Hải xoa xoa lòng bàn chân bị ngứa, nóng lòng muốn thử.

Mẫu tiên quy nói cũng có lí, tuy rằng không nhìn thấy phản diện vứt bỏ hắn cũng không thấy trước là sau khi phản diện chết hắn sẽ tự mình sống tiếp, nhưng mà, phản diện cũng có lúc bận rộn, bản thân mình cũng phải có thêm kĩ năng mới được nếu không sẽ bị phản diện nuôi thành phế vật mất.

Mẫu tiên quy vừa thả Quy Hải xuống biển Quy Hải đã dùng tốc độ nhanh như chớp, vừa quan sát dáng vẻ bọn rùa con bắt cá vừa tự học, chỉ một lát sau Quy Hải đã nắm được kĩ thuật bắt cá rồi.

Chẳng qua, rùa con nhà người ta là dùng miệng bắt rồi ăn luôn, Quy Hải lại không phải vậy. Hắn dùng chân đi bắt. Dùng linh khí kim bao lại trên mấy caia chân, biến chân trở thành một loại vũ khí còn sắc bén hơn cá bạc nhỏ, gõ từng con cá bạc nhỏ đưa cho những bé rùa quá bé chỉ ăn được rong biển kia.

Không biết có phải cá bạc nhỏ bắt được nhiều rồi hay không mà lần này có một đám cá bạc bự bơi qua!

Hình thể của bọn chúng to gấp ba lần Quy Hải. Bọn rùa nhỏ đều không thể nào ăn được cá bạc lớn mà lại không thể rụt đầu và đuôi trốn vào mai được, linh trí vẫn chưa hoàn toàn mở, lọn khí kim không thể sử dụng giống như trên đất, điều đó đồng nghĩa với việc đánh tay đôi với cá bạc lớn.

Cá bạc lớn lại toàn thân đều là gai, từ trên những cái gai đó phóng ra linh khí kim, có cái thậm chí bắn trúng san hô còn khiến chúng nát thành bụi phấn! Cũng may tốc độ bơi của đám rùa con khá nhanh, trốn thoát được lần công kích thứ nhất của cá bạc lớn.

Quy Hải thấy vậy, nhớ đến mình còn có thể mở ra lồng bảo hộ ra để kháng cự, liền đem linh khí thổ còn thừa hoá thành linh khí kim, theo lớp hoa văn trên mai tạo thành một tám lưới màu bạc, ngăn cản công kích của cá bạc lớn, bảo hộ những bé rùa đáng yêu khác.

Nhưng mà, như vậy vẫn không được.

Hắn chỉ có thể bảo hộ chứ không thể đánh cho con cá bạc lớn đó hôn mê.

Nghĩ đến đây, Quy Hải để lại một cái lưới bảo hộ màu bạc, đem con cá bé đáng yêu đó bao ở bên trong, mình thì lại xông ra khỏi lưới bảo hộ, dùng linh khí thổ dày đặc bao lấy toàn thân, linh khí kim biến đến trên móng biến chân tay thành một cái đại chuỳ, lấy tốc độ bơi của rùa thần ở trong biển mà đánh ngất từng con từng con cá bạc lớn.

Thấy đám cá bạc lớn đó đều bị ngất, cá nhỏ ào ào xông lên trước quay quanh Quy Hải, lượn lờ nhảy múa giống như đang reo mừng hò hét xung quanh Quy Hải vậy. Mẫu tiên quy trên bờ nhìn thấy vậy, cái miệng lớn cười ngoác cả ra, vỗ vỗ tay gọi tất cả những bé rùa đã ăn no lên bờ, lại bảo những bé rùa có thể hình khá là lớn chuyển hết những con cá bạc bị ngất kia lên bờ.

Quy Hải cũng theo đó mà trèo lên bờ, trong lòng cực kì vui vẻ, hắn cuối cùng cũng có thể sánh với phản diện, có kĩ năng công kích có thể bảo hộ đám rùa bé đáng yêu.

Quy Hải vừa lên bờ lũ rùa con đã ào ào đi tới bò tới bò lui xung quanh Quy Hải. Cái mũi ngửi ngửi có cái chân ai đó còn chạm vào Quy Hải, truyền tới hắn một tràng hoan hô reo hò. Quy Hải lại càng vui vẻ, cái chân nhỏ tiếp xúc với lũ rùa con, một lát lại chơi trò chồng rùa với chúng.

Những bé rùa thể hình to thì nằm dưới, thể hình nhỏ thì bò lên trên, từng tầng từng tầng chồng lên nhau, cuối cùng Quy Hải bò lên cùng lũ rùa bé tạo thành một đầu mũi khoan. Chờ tất cả đã bò xong những bé rùa nằm dưới bắt đầu bò bốn chân một cách chỉnh tề, giống như đưa đại vương đi tuần núi vậy, cõng theo trên lưng những bé rùa con khác ngắm nhìn bờ cát.

Quy Hải bò lên trên cùng, dưới chân là cái mai có đầy hoa văn của các bé rùa, còn có từng cái đầu nhỏ duỗi ra, một đám cái đuôi nhỏ lắc qua lắc lại, lại một lần nữa bị đám rùa con làm moe muốn chết.

Mẫu tiên quy vui vẻ nhìn Quy Hải chơi cùng đám rùa xon nhà nàng, còn mình thì ngồi một bên tự nướng cá ăn. Mùi thơm truyền đến tuy rằng chỉ là cá nướng nhưng là cá nướng có sung túc linh khí, tuy rằng Quy Hải có chút đói nhưng mà hắn thấy cá nướng mật của phản diện càng thơm hơn.

Phản diện thật sự là chiều hư mình rồi, cá nướng của người ta bởi vì không thơm bằng phản diện nướng cho nên hắn cũng không có hứng thú đi ăn.

Quy Hải vốn dĩ đang chơi rất vui nhưng khi ngửi thấy mùi cá nướng cảm xúc vui vẻ đó đã nhạt bớt.

Có chút nhớ phản diện rồi.

Đặc biệt là cái bụng đói này.

Sau đó khi Quy Hải nhớ đến phản diện, phản diện liền xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Một bóng người mặc đồ xanh từ trên trời giáng xuống, vững vàng rơi xuống trước mặt lũ rùa con. Một đám rùa con vẫn giữ nguyên tư thế xếp chồng lên nhau, chân duỗi ra đằng trước, đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn phản diện mặt lạnh trước mắt.

Phản diện đứng ở giữa vô số bé rùa tiên chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra Quy Hải, mặt nặng như chì hơi khom lưng xuống duỗi ngón tay phải ra nói với Quy Hải: “ Qua đây.”
Bình Luận (0)
Comment