Rút Đao Ngàn Tỷ Lần Ta Vô Địch (Dịch)

Chương 28 - Huyền Thiên Đạo

Lôi Quang Nhất Thiểm nhanh chóng diễn hóa trong đầu Tô Hạo, trong quá trình diễn hóa này lí giải của hắn đối với đao pháp càng được nâng cao, tựa như là được trực tiếp quan sát đao pháp bản nguyên, rất huyền bí.

Năm ngàn lần rút đao bị khấu trừ, Lôi Quang Nhất Thiểm thành công thăng cấp thành Lôi Chi Hoa.

"Biến hóa này thật là lớn!" Thăng cấp xong xuôi, trong mắt Tô Hạo lóe lên vẻ hưng phấn, Lôi Chi Hoa là bản thăng cấp của Lôi Quang Nhất Thiểm, Lôi Quang Nhất Thiểm là chiêu thức đơn thể, lấy tốc độ nhanh nhất chém tới mục tiêu, mà Lôi Chi Hoa là chiêu thức quần thể, công kích như một đóa hoa nở rộ tấn công về bốn phương tám hướng, cũng có thể trong nháy mắt kích phát ra mấy đạo đao mang tấn công về một kẻ địch, như là công kích đơn thể!

Lôi Chi Hoa không hổ là bản thăng cấp của Lôi Quang Nhất Thiểm, chiêu thức mạnh hơn, tinh diệu hơn!

Đao pháp Hợp Nhất Cảnh của Tô Hạo cũng vì lần thăng cấp này mà tiến bộ không ít, mặc dù còn chưa có đạt tới Thế Chi Cảnh, nhưng so với trước kia cũng mạnh hơn rất nhiều.

"Còn có Thiên Huyễn Thân Pháp này cũng có thể tu luyện một chút." Tô Hạo lấy ra Thiên Huyễn Thân Pháp lấy được từ trên người Thiên Diện Khách.

Thiên Diện Khách thực lực tuyệt đối không yếu, chưởng pháp, ám khí, thân pháp, hắn đều am hiểu, mà Thiên Huyễn Thân Pháp này là Huyền giai trung phẩm, thân pháp này chủ yếu chính là sự biến hóa đa đoan, quỷ dị khó lường, phối hợp thêm tốc độ của Tô Hạo thì càng thêm bất phàm, cũng tương đối thích hợp với hắn.

Tô Hạo nuốt vào một hỏa Tăng Nguyên Đan, bắt đầu tu luyện Thiên Huyễn Thân Pháp, lấy tư chất Linh thể của Tô Hạo muốn tu luyện thân pháp Huyền giai trung phẩm cũng là một chuyện tương đối dễ dàng.

"Rầm rầm rầm!"

Tô Hạo giống như một đạo lôi đình đang di chuyển qua lại trong sân, nhanh đến mức cực hạn, để cho người ta khó mà đoán động tác kế tiếp của hắn, từng cái tàn ảnh hiện ra khiến cho Tô Hạo giống như đang sử dụng phân thân thuật!

Khi nguyên lực hao hết, Tô Hạo liền nuốt vào một khỏa Tăng Nguyên Đan tiếp tục tu luyện, Lôi Nguyên Công đã đạt đến đệ tam trọng, đối với tốc độ luyện hóa Tăng Nguyên Đan cũng khá nhanh.

Một tuần sau Tô Hạo thành công đem Thiên Huyễn Thân Pháp tu luyện đến cảnh giới tiểu thành, đồng thời đem Tăng Nguyên Đan tử chỗ Thiên Diện Khách toàn bộ dùng hết, tu vi thành công đột phá tới Ngưng Nguyên kỳ nhị trọng!

Thực lực Tô Hạo có thể nói mỗi ngày đều đang tiến bộ không giống như những người khác, cho dù đi vào Huyền Thiên Thành thực lực cũng sẽ gặp được bình cảnh, thời gian dài trì trệ không tiến.

"Có thể đi Huyền Khôi Trận cùng Huyền Thiên Đạo nhìn một chút." Tô Hạo đứng dậy, hắn quyết định đến Huyền Khôi Trận và Huyền Thiên Đạo để kiến thức một chút.

Ba điều kiện tiến vào Huyền Thiên thánh địa một là đứng top 10 chiến bảng, hai là xông qua tầng bảy Huyền Khôi Trận, ba là đi xa ba ngàn mét tại Huyền Thiên Đạo, thiếu một thứ cũng không được!

Tô Hạo một đường đi tới tới khu vực gần Huyền Thiên Thánh Sơn, phía trên ngọn núi to lớn có hai cái hang, trong đó một cái cửa hang ghi là Huyền Khôi Trận, một cái khác thì ghi là Huyền Thiên Đạo, lúc này trong hai cái cửa hang đều có ánh sáng lóe ra, có nghĩa là đang có người ở trong đó.

Mà trên quảng trường, còn có không ít võ giả đang chờ đợi.

"Ông!"

Cũng không lâu lắm, một thiếu niên mặt mũi tràn đầy mồ hôi lạnh từ trong cửa hang Huyền Thiên Đạo bị đẩy ra, trên mặt hắn còn lộ ra một tia sợ hãi: "Huyền Thiên Đạo này quá khó khăn. . . Khảo nghiệm chính là ý chí, ta đi ra hai trăm mét liền không kiên trì nổi!"

Huyền Khôi Trận là khảo nghiệm sức chiến đấu, Huyền Thiên Đạo thì là khảo nghiệm ý chí, một võ giả nếu như ý chí không đủ mạnh vậy cũng khó có thành tựu, mà ý chí cũng là có thể thông qua ma luyện mà thành, giống như là những võ giả sống mấy chục năm, trải qua nhiều chuyện, ý chí tự nhiên mạnh hơn so với những người trẻ tuổi.

Các võ giả mới vào Huyền Thiên Thành đều là thiếu niên, ý chí đa phần là yếu kém, đi ra một hai trăm mét tại Huyền Thiên Đạo liền không cách nào đi tới.

"Huyền Thiên Đạo. . . Cũng có ban thưởng điểm cống hiến, sau khi đi ra 500 mét, cứ đi thêm 100 mét thì sẽ được thưởng 1000 điểm cống hiến."

Tô Hạo trong lòng thầm nghĩ, vô luận là Huyền Khôi Trận hay là Huyền Thiên Đạo, cũng có ban thưởng điểm cống hiến, Huyền Thiên Đạo lấy 500 mét làm hạn định, vượt qua 500 mét, cứ đi thêm 100 mét thì sẽ được ban thưởng 1000 điểm cống hiến!

Tô Hạo nhìn thấy tạm thời không có ai tiến vào Huyền Thiên Đạo, hắn lập tức đi tới, quyết định nếm thử Huyền Thiên Đạo một chút.

Tại lối vào Huyền Thiên Đạo, một lão giả lẳng lặng ngồi xếp bằng, hắn nhìn thoáng qua Tô Hạo: "Xem ra ngươi là người mới tới? Huyền Thiên Đạo không phải chuyện đùa, nếu như là chống đỡ không được thì buông lỏng tinh thần từ bỏ chống cự, nếu không sẽ có khả năng làm bị thương tinh thần, tốt, đi vào đi."

"Ừm." Tô Hạo khẽ gật đầu, cất bước tiến vào Huyền Thiên Đạo.

Sau khi tiến vào bên trong Huyền Thiên Đạo, Tô Hạo phát hiện xung quanh đen như mực, không nhìn thấy con đường phía trước, trong lòng đất có từng sợi khói đen bốc lên, xâm nhập vào trong cơ thể của hắn khiến hắn cảm giác đầu óc mê man, Tô Hạo biết đây chính là khảo nghiệm ý chí của Huyền Thiên Đạo, càng tiến về phía trước, hiệu quả ăn mòn của khói đen càng lớn.

Ánh mắt Tô Hạo rất sáng, nhanh chân hướng về phía cuối thông đạo mà đi đến, một trăm mét, hai trăm mét, ba trăm mét. . . Không có đình trệ!

Bên ngoài Huyền Thiên Đạo, trong ánh mắt của lão giả kia lóe lên một tia kinh ngạc: "Ý chí của thiếu niên này rất không tầm thường a!"

Ý chí Tô Hạo tất nhiên không tầm thường, thời điểm 11, 12 tuổi đã bắt đầu luyện tập rút đao trong vòng bốn năm liền, ý chí của hắn so với các võ giả đồng trang lứa mạnh hơn rất nhiều.

"Vượt qua năm trăm mét!" Lão giả càng giật mình, bởi vì Tô Hạo đã vượt qua 500 mét.

"Năm trăm mét. . . Tiếp đó mỗi khi đi thêm 100 mét liền có thể thu hoạch được 1000 điểm cống hiến!" Tô Hạo trong lòng rất phấn chấn, đồng thời cảm giác đầu óc mê man, càng xâm nhập vào sâu Huyền Thiên Đạo, Tô Hạo càng có cảm giác đầu óc trầm xuống, mỗi một bước đi đều hao tổn rất nhiều khí lực.

600 mét, 700 mét!

Tô Hạo vẫn đi tới, rất nhanh hắn đã vượt qua một ngàn mét, mà quanh thân Tô Hạo lúc này cũng bị sương mù màu đen quấn quanh, trước mắt đã bắt đầu mơ hồ.

"Tiểu tử này đi vào lâu như vậy cũng chưa hề đi ra?"

"Sẽ không phải vượt qua 1000 mét chứ?"

Những võ giả đang chờ bên ngoài biến săc, Tô Hạo vào lâu như vậy không đi ra, hiển nhiên là thời gian kiên trì rất dài!

1800 mét, 1900 mét. . . Lúc này Tô Hạo đã hoàn toàn là dựa vào ý chí mà bước mà di chuyển bước chân.

"2000 mét. . ." Khi đi tới hai ngàn mét, Tô Hạo cắn răng, hắn đã cảm giác đầu của mình đang đau đớn, hắn biết mình đã đến cực hạn nếu cưỡng ép đi tiếp sẽ tổn thương tinh thần, ngay lập tức trực tiếp kích phát lệnh bài thân phận, cả người hắn bị một cỗ lực lượng bao vây lấy đẩy ra khỏi Huyền Thiên Đạo.

Lỗi vào Huyền Thiên Đạo, tất cả võ giả đang nhìn chằm chằm vào Tô Hạo, trong lòng suy đoán Tô Hạo đi vào lâu như vậy là cố ý trì hoãn thời gian, hay là thật sự đi ra rất xa, mà trong mắt lão giả tràn đầy rung động nói: "2000 mét? Ý chí của ngươi. . . Rất kinh người a!"

"Hai. . . Hai ngàn mét? Sai lầm a?"

"Đúng vậy a, nhìn dáng vẻ của hắn mới mười bảy mười tám tuổi a!"

Một đám võ giả nghe được lời nói của lão giả đều có chút không dám tin, hoài nghi có phải hay không Huyền Thiên Đạo sảy ra vấn đề, bình thường người mới vào Huyền Thiên Thành bất quá cũng chỉ đi xa khoảng hai trăm mét!

Bình Luận (0)
Comment