Rút Đao Ngàn Tỷ Lần Ta Vô Địch (Dịch)

Chương 40 - Chết!

"Vương Thiếu Long. . . Hoàn toàn không phải là đối thủ của Tô Hạo, Tô Hạo nếu như muốn giết hắn, hắn đã sớm chết mấy lần!" Tôn chấp sự biết rõ Vương Thiếu Long cùng Tô Hạo căn bản không phải cùng một cấp độ, nếu đây là sinh tử chiến, Vương Thiếu Long sớm đã đầu rơi xuống đất, đồng thời Tôn chấp sự trong lòng cũng hãi nhiên, Tô Hạo đến cùng là yêu nghiệt dạng gì? Bằng chừng ấy tuổi, vậy mà có thể đem Vương Thiếu Long tuỳ tiện đùa bỡn trong lòng bàn tay!

"Ta giết ngươi! Cuồng Phong Đao Pháp!" Vương Thiếu Long con mắt đỏ bừng, hắn không tin mình sẽ thua ở trên tay Tô Hạo, điên cuồng gào lên, một thanh loan đao cuốn lên cuồng phong hướng về phía Tô Hạo, đao khí gào thét muốn đem Tô Hạo xé rách thành mảnh vỡ.

"Giết ta?" Tô Hạo cười lạnh, nếu đây là sinh tử chiến thì hắn sớm đã đưa Vương Thiếu Long về chỗ diêm vương uống trà rồi.

Đối mặt với Vương Thiếu Long điên cuồng công kích, Tô Hạo cũng động, đao trong tay biến thành quang ảnh mông lung, một nháy mắt xuất liên tục mấy chục đao, đao ảnh đầy trời, khiến Vương Thiếu Long cả người ngơ ngẩn, đao của hắn tuy nhanh, nhưng cùng với Tô Hạo so sánh thì..Căn bản không cùng một cấp độ!

"Keng keng keng!"

Tiếng lưỡi đao va chạm, trong không khí tia lửa tung tóe, trong nháy mắt Cuồng Phong Đao Pháp của Vương Thiếu Long liền bị Tô Hạo đánh tan, từng đạo đao quang cắt chém qua thân thể hắn, lưu lại hơn mười vết thương máu me đầm đìa.

Những người xung quanh nhìn mà tê cả da đầu, cũng nhìn ra Vương Thiếu Long cùng Tô Hạo căn bản không cùng một cấp độ, Tô Hạo muốn lấy mạng Vương Thiếu Long, cũng chỉ là một chuyện dễ dàng!

"Không. . . Không có khả năng, đại ca làm sao có thể bại?" Vương Thiếu Phong lúc này ngơ ngác nhìn Vương Thiếu Long bị đao quang của Tô Hạo bao phủ, trên thân bị cắt chém ra hơn mười cái vết thương. Hắn khó mà tiếp nhận việc đại ca mình thua trên tay Tô Hạo, nhưng Tô Hạo vẫn không lập tức đánh bại Vương Thiếu Long, mà đang đùa bỡn, làm nhục hắn!

"Ta giết ngươi!" Vương Thiếu Phong trong mắt lóe lên hàn mang, thấy Vương Thiếu Phong hoàn toàn không có lực phản kích, hơn nữa hắn ghen ghét, cừu hận đối với Tô Hạo, giờ khắc này Vương Thiếu Phong hạ quyết tâm, hắn đột nhiên động.

Tô Hạo lúc này đang đưa lưng về phía Vương Thiếu Phong, Vương Thiếu Long nhân kiếm hợp nhất, thân thể giống như biến thành một đạo kiếm quang, hướng về sau lưng Tô Hạo đâm tới!

Cùng Tô Hạo đã là tử thù, Tô Hạo không có khả năng buông tha bọn hắn, hắn có thực lực như vậy, tương lai có thể đạt tới trình độ gì rất khó nói, dù sao đều không phải là ngươi chết chính là ta vong, Vương Thiếu Phong cảm thấy muốn giết Tô Hạo cũng chỉ có một cơ hội lần này!

Về phần hậu quả khi giết chết Tô Hạo, đó là chuyện sau này bây giờ không cần nghĩ tới!

"Dừng tay!"

Tôn chấp sự vừa sợ vừa giận nổi giận nói, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Vương Thiếu Phong sẽ thừa dịp Tô Hạo cùng Vương Thiếu Long chiến đấu, mà đánh lén Tô Hạo.

Mà Vương Thiếu Phong cũng không phải là kẻ yếu, mười chín tuổi liền nắm giữ kiếm đạo hợp nhất cảnh, lúc này toàn lực một kiếm, giống như Thiên Ngoại Phi Tiên, hóa thành một đạo Bạch Hồng!

"Không được!"

Vương Thiếu Long toàn thân máu me đầm đìa ngẩn ngơ, vội vàng hét lớn, hắn biết rõ sự cường đại của Tô Hạo đã vượt qua sức tưởng tượng của huynh đệ bọn hắn, bởi vì nơi này là khu vực trung tâm của Huyền Thiên Thành nên Tô Hạo mới không có cách nào ra tay giết người, nhưng Vương Thiếu Phong lại chủ động ra tay đánh lén Tô Hạo, vậy thì...

Tô Hạo cũng hơi sững sờ, Vương Thiếu Phong cũng dám đánh lén hắn? Mặc dù là đưa lưng về phía Vương Thiếu Phong, nhưng Tô Hạo nắm giữ Thế Chi cảnh, dễ dàng phát giác được nguy cơ sau lưng, điều này làm hàng quang trong mắt hắn lóe lên, không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, trong quyết đấu đánh lén mình? Vậy mình giết hắn cũng không ai có thể nói gì!

"Không!" Vương Thiếu Long kêu to, nhưng không có biện pháp ngăn cản.

Tô Hạo động, đao đã vào vỏ, một giây sau, Cực Bạt Đao Trảm!

Hưu!

Một đạo đao quang chói mắt giống như là một tia sấm chớp lóe lên một cái rồi biến mất, tốc độ rút đao so với lúc giao chiến với Vương Thiếu Long nhanh hơn rất nhiều.

"Ta làm sao. . . Bay lên rồi?" Mà Vương Thiếu Phong thân hóa kiếm quang, nhân kiếm hợp nhất, toàn lực một kích muốn thừa cơ giết chết Tô Hạo bỗng nhiên ngây dại, hắn cảm giác thân thể của mình rất nhẹ, chính mình có thể bay lên!

Phốc!

Một đao của Tô Hạo thẳng tắp xuyên qua chỗ cổ của Vương Thiếu Phong, tư thế đang vọt tới trước của Vương Thiếu Phong dừng lại, té nhào vào trước người Tô Hạo, mà đầu của hắn lại bay ra ngoài, trùng hợp đụng trúng thân hình của Vương Thiếu Long, làm cho Vương Thiếu Long lui lại mấy bước, sau đó lại rơi trên mặt đất, lăn xuống bên chân hắn.

Vương Thiếu Phong một kích toàn lực đánh lén Tô Hạo, kết quả là bị Tô Hạo trở tay một đao chém bay đầu!

Tô Hạo đối với việc giết chết Vương Thiếu Phong không có chút áy náy, tại Vân Mộng sơn mạch săn giết yêu ma vốn là dựa vào thủ đoạn mỗi người, Vương Thiếu Phong không có năng lực lấy được điểm tích lũy, Tô Hạo tự nhiên sẽ lấy, mà bây giờ Vương Thiếu Phong còn thừa dịp quyết đấu đánh lén hắn, Tô Hạo không chút lưu tình một đao chém giết.

"Chết. . . Có người chết?" Tất cả mọi người ngây dại, hoàn toàn không nghĩ tới trận chiến đấu này sẽ diễn biến đến mức độ này, Tôn chấp sự cũng ngây dại, Tô Hạo một đao trực tiếp chém giết Vương Thiếu Phong, hắn căn bản không có biện pháp ngăn cản.

"Là hắn đánh lén ta trước." Tô Hạo thản nhiên nói, Vương Thiếu Phong cử động lần này chính hợp ý hắn, Vương Thiếu Phong tập sát mình bị mình giết, không ai có thể nói gì!

"Dừng tay! Dừng tay cho ta!" Tôn chấp sự kịp thời phản ứng, lớn tiếng gào lên, dưới sự chứng kiến của mình vậy mà có người chết? Hắn tuyệt đối sẽ vì chuyện này mà nhận trách phạt!

"Thiếu phong! Thiếu phong!" Vương Thiếu Long hồi phục thần trí, hắn thấy được đầu Vương Thiếu Phong đang ở dưới chân, hai mắt còn mang theo mờ mịt, lập tức khàn giọng gào lên.

Vương Thiếu Long tuy ngoan độc vô tình, nhưng đối với đệ đệ mình thương yêu vô cùng, hắn còn nhớ rõ Vương Thiếu Phong khi còn bé thường xuyên cùng hắn luyện võ, thậm chí trước đây không lâu còn ước định sẽ cùng nhau tiến vào Huyền Thiên thánh địa, nhưng mới được bao lâu? Vương Thiếu Phong liền chết trước mặt hắn, bị Tô Hạo giết chết!

Lý trí nói cho Vương Thiếu Long biết lúc này cần phải nhẫn, nhưng vừa nhìn thấy đầu Vương Thiếu Phong, sát ý liền tăng vọt, lý trí hoàn toàn biến mất gào lên: "Tiểu tử! Ta giết ngươi! Giết ngươi!"

Vương Thiếu Long mất đi lý trí liều lĩnh giết về phía Tô Hạo, giống như một con dã thú điên cuồng.

Tôn chấp sự gầm thét: "Tô Hạo! Dừng tay!"

Nhưng mà Tô Hạo sẽ dừng tay sao? Giết một người là giết, giết hai người cũng là giết, Tô Hạo đáy mắt dâng hàn ý, bởi vì một chút xung đột nhỏ mà Vương Thiếu Long liền thuê Thiên Diện Khách tới giết hắn, nếu như không phải hắn có thực lực, lúc ấy người chết chính là hắn!

"Phốc!"

Cho dù Vương Thiếu Long ở thời kỳ toàn thịnh Tô Hạo muốn chém giết hắn cũng dễ dàng, chứ đừng nói đến lúc này Vương Thiếu Long đã đánh mất lý trí, như một con dã thú, cổ tay Tô Hạo khẽ run lên, trong chớp mắt xuất đao, thu đao, võ giả xung quanh nhìn vào thì thấy Tô Hạo vẫn đang bất động, không ai thấy được động tác của hắn.

Mà Vương Thiếu Long còn cách Tô Hạo ba mét, đầu lâu bỗng nhiên vô thanh vô tức rơi xuống dưới, mất đi phần đầu thi thể vô lực ngã trên mặt đất.

Tô Hạo cũng không nghĩ tới chiến đấu cùng Vương Thiếu Long sẽ khiến Vương Thiếu Phong ra tay đánh lén hắn, kết quả hắn giết Vương Thiếu Phong, Vương Thiếu Long lại mất đi lý trí, liều lĩnh muốn giết hắn, Tô Hạo thuận thế mà làm, toàn bộ chém giết!

Huynh đệ Vương Thiếu Long, Vương Thiếu Phong đều chết dưới đao của Tô Hạo, Tô Hạo xem như đã báo được thù, nhưng hắn biết rõ, mình giết hai người này chỉ sợ là sẽ có phiền toái tìm tới.

Quả nhiên, Tôn chấp sự phẫn nộ gầm thét lên: "Tô Hạo! Ta kêu ngươi dừng tay, ngươi không nghe thấy sao!"

Huynh đệ Vương Thiếu Long, Vương Thiếu Phong chết trong tay Tô Hạo trước sự chứng kiến của hắn, Tôn chấp sự cảm thấy cấp trên tuyệt đối sẽ vì chuyện này mà hỏi tội mình, nếu xử lý không tốt thì chức vị chấp sự Huyền Thiên Thành sẽ mất, hắn có thể không phẫn nộ sao?

Bình Luận (0)
Comment