Rút Thẻ Vô Tận, Mỗi Ngày Một Tỷ

Chương 44

Edit + Beta: Basic Needs

………..

Trong một đêm mọi người điên cuồng vì sự tồn tại của Chúa Tể, Ông Chủ trở lại thành phố A.

Y đương nhiên biết được một vụ livestream Thần hạ phàm chấn động toàn cầu kia, cũng đại khái biết được chuyện này do Tô Nại làm. Người này làm như vậy rõ ràng là dự định buông bỏ cảnh giác trong lòng, hoàn toàn dựa vào Chúa Tể thần bí này. Tô Nại, y đã âm thầm giao đấu với kẻ thù này nhiều lần, công nhận sức mạnh của anh ta, cũng đánh giá cao anh ta rất nhiều. Cả hai nên được coi là đồng loại, đáng tiếc Tô Nại vẫn còn trông mong về những ảo tưởng lung linh chả thực tế.

Thần?

Khóe miệng của người đàn ông giương lên, khuôn mặt dịu dàng và đẹp trai giống như một cái mặt nạ dối trá hoàn hảo, y mang theo vali và bước vào nhà tang lễ.

Bên trong nhà tang lễ lúc này vẫn còn sôi động, đèn đuốc sáng trưng, trong sảnh chính bày mấy cái thi thể tươi mới, vết thương trên thi thể có đủ loại với hình dáng cổ quái, thật khó để người ta nghĩ ngay tới họ bị hung khí gì gi3t ch3t, chắc hẳn toàn là chết trong tay chủ thẻ bài. Có một vài cảnh sát khác ở đấy, một trong số họ trông thật quen, đó là Tào Văn.

Tào Văn nhìn thấy Ông Chủ thì mí mắt nhảy dựng lên không giải thích được. Lần cuối anh ta gặp y là mấy tháng trước ở đại bản doanh của Đỉa Độc, người đàn ông này cầm một cái đầu rồi hỏi anh ta thẻ bài trên tay là sao. Lúc đó không hiểu sao anh ta đã thấy trên người thằng nhóc này có chỗ nào đó làm anh không thoải mái. Lúc này gặp lại, anh ta vẫn cảm thấy trên người này có chỗ làm mình khó chịu.

“Ông chủ, ông về rồi!” Một số nhân viên vẫn chưa tan làm, nhìn thấy y về thì nhao nhao tới chào hỏi.

Ông Chủ gật gật đầu, nhìn về phía Tào Văn: “Lại gặp mặt rồi anh Tào.”

Tào Văn: “Nghe nói ông chủ Bạch ra khỏi nhà, chắc là đi công tác rất lâu.”

Ông Chủ gật đầu, mỉm cười: “Chú giao nhà tang lễ cho tôi nhưng tôi vẫn thích công việc của riêng mình hơn. Dù sao bọn Tiểu Lý đều là người tẩm liệm kỳ cựu, cũng không có gì phải lo lắng.”

“Không biết công việc riêng của anh là gì?”

“Anh Tào đang nghi ngờ tôi chuyện gì à?”

“Thế nào? Không thể nói?”

“Này, ông chủ của chúng tôi là một nhà pha chế hương tự do, một số loại nước hoa hot trên thị trường là do ông ấy điều chế đó. Mấy công ty xa xỉ nổi tiếng đã tranh giành nhau để hợp tác với ông ấy.” Một nhân viên thấy bầu không khí của cả hai bên có gì đó không ổn bèn vội vàng nói, thậm chí còn nháy mắt với Ông Chủ để cho y đừng có tranh chấp với Tào Văn.

Một nhân viên khác tiếp tục: “Ông Chủ, ông trở lại đúng lúc quá, kho băng không còn chỗ trống làm chúng tôi không biết nên để những cái xác này ở đâu.”

Ông Chủ thuận thế xoay người đi giải quyết vấn đề này, không dây dưa với Tào Văn nữa.

Tào Văn khịt khịt mũi nhưng chẳng ngửi thấy mùi thơm gì trên người Ông Chủ. Anh ta nhớ lại lần trước mình nhìn thấy người này cơ mà chẳng rõ trên người y có mùi thơm hay không. Một người điều chế mùi hương không thể không có mùi trên người. Nếu như y đã có những kết quả được công nhận và có thể kiểm chứng như vậy khả năng duy nhất chính là trong khoảng thời gian này, y hoàn toàn không đụng vào nước hoa.

Ông Chủ này có một số điểm đáng ngờ, song, Tào Văn không có bất kỳ bằng chứng nào mà lại vô cùng bận rộn. Sau đợt phát sóng trực tiếp đó, thế giới từ sự hỗn loạn ban đầu đã biến thành dạng hỗn loạn khác, anh ta không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều.

Nửa đêm qua đi, nhà tang lễ tắt đèn, nhân viên tan tầm, chỉ còn lại một mình Ông Chủ.

Y mở cửa kho lạnh, không khí lạnh phả vào mặt, không nói tới xác chết chứa đầy tủ đông mà ngay cả trên mặt đất cũng đặt vô số. Y bình tĩnh bước qua thi thể trên mặt đất rồi đi đến tủ đông, kéo ngăn kéo thứ nhất hàng đầu tiên, ngăn kéo thứ ba hàng thứ tư, ngăn kéo thứ năm hàng thứ năm và ngăn kéo chứ nhất của hàng thứ chín.

Mật khẩu chính xác, giữa tủ đông tách và để lộ một cánh cửa hẹp phía sau. Y nhập mật khẩu, cửa mở, để lộ không gian màu trắng bạc bên trong. Đây là một cái thang máy.

Thang máy đi xuống, cửa hẹp đóng lại, tủ đông tự động khép lại, chẳng ai thấy được sau cái tủ đông này cất giấu điều bí mật.

Bên dưới nhà tang lễ này có một phòng thí nghiệm bày biện một loạt dụng cụ tinh vi, trong không khí có mùi thơm nhẹ bay bảng lảng trong một thời gian dài. Ông Chủ đi đến bàn, đặt vali của mình lên đó rồi mở nó ra, để lộ một cái máy nhỏ và tinh vi bên trong.

Y kết nối dụng cụ nhỏ với các dụng cụ lớn, đoạn, y ngồi trên ghế và bắt đầu làm việc với sự phấn khích.

Trên thế giới này tồn tại rất nhiều thứ không thể nhìn thấy bằng mắt thường và có nhiều thứ được con người phát minh ra để nắm bắt được. Chẳng hạn như một phần không khí, trong đó có một số thứ vẫn còn trong giai đoạn sơ khai và từ trường là một trong số đó. Từ lớn như thiên hà tinh cầu tới nhỏ như mỗi loại sinh vật, cái nào cũng có từ trường riêng của mình.

Nhiều năm trước, có một cặp vợ chồng nhà khoa học si mê Thần học, tin tưởng vững chắc rằng trên thế giới này có thần tồn tại. Để nắm bắt được dấu vết của Thần mà họ đã bỏ công sức cho việc phát triển các máy móc nắm bắt từ trường đặc biệt. Họ đã phải chịu đựng rất nhiều chế giễu, nhưng ai mà ngờ được rằng “đồ hư” mà họ nghiên cứu ra đã có tác dụng khổng lồ thế nào sau khi Lò Giết Mổ hạ xuống.

Lò Giết Mổ, cái thứ mà các quốc gia tìm mọi cách mà chẳng thể dự đoán sẽ tới lúc nào, lại bị máy này nắm bắt chính xác từ trường đặc biệt của nó và đưa ra cảnh báo trước 10 phút. Về sau cái máy này được y cải tiến dần dần, thậm chí nó có thể biết trước một ngày Lò Giết Mổ sẽ ở nơi nào.

Nếu tung cái máy này ra, các quốc gia có thể chuẩn bị nơi trú ẩn của cho cư dân và đối phó với các Lò Giết Mổ trước một ngày thật tốt, chắc chắn sẽ cứu sống rất nhiều người rồi.

Ông Chủ nhìn vào màn hình, một đường màu đỏ thẫm xuất hiện trên đó. Cái đường này nhấp nhô như điện tâm đồ và xoắn xuýt qua lại như sóng âm thanh. Ánh mắt của Ông Chủ khựng lại, ngay lập tức trong đôi mắt bình tĩnh đã cuộn lên sóng thần nhưng y nhanh chóng kiềm chế. Y quay đầu và gõ bàn phím một cách nhanh chóng, theo những thao tác của y, bên cạnh nó có một mô hình hình cầu xuất hiện với những vòng tròn tìm kiếm nhỏ hiện khắp nơi.

Kể từ khi chuyện Chúa Tể đến thế giới này được người ta biết, y cứ mãi suy nghĩ về một vấn đề rằng ngay cả từ trường của Lò Giết Mổ mà còn nắm bắt được thế Thần thì sao? Lần này, y lợi dụng đám phụ nữ nước S để tiếp xúc gần với Chúa Tể, thu thập số liệu từ trường của cô.

Rất nhanh, như có thứ gì bị khóa chặt, một chấm đỏ lóe sáng ở đâu đó trong mô hình hình cầu.

Y đã khóa chặt Giang Tinh Chước.

...

Nửa đêm, máy tính trong phòng ngủ của Tô Nại đột nhiên sáng lên, ánh sáng khuếch trương trong bóng tối.

Tô Nại lập tức bừng tỉnh mà nhìn về phía máy tính, cùng lúc đó máy tính lại phát ra âm thanh cảnh báo. Sự tỉnh táo của anh còn nhạy bén hơn cả máy móc.

Công việc của anh phụ thuộc rất nhiều vào máy tính cho nên anh không bao giờ tắt máy, cùng lắm chỉ để cho nó ngủ thôi. Với kỹ thuật của anh, hầu như không có hacker nào đi vào hệ thống được. Bởi vậy lúc này máy bỗng sáng lên thì trừ phi máy tính trục trặc, còn không anh dường như đã xác định được người đó là ai.

Một khung chat xuất hiện trên màn hình máy tính.

[Xin chào Tô Nại, tôi là "Ông Chủ".]

Đúng chóc.

...

Một quả bom đã được đưa vào thế giới này còn lớn hơn Lò Giết Mổ, sức công phá mạnh, ảnh hưởng đến mọi ngóc ngách của thế giới, tạo ra một làn sóng có thể lật đổ lịch sử lâu dài của nhân loại.

Giang Tinh Chước mở bảng dữ liệu.

*Chúa Tể: Giang Tinh Chước

*Cấp bậc: Lv4 (Cấp tối đa là 9, không thể tin được! Bạn nâng cấp cực kỳ nhanh, là người chơi có tài kiệt xuất trong trò chơi Chúa Tể!!)

*Điểm năng lượng:... (Năng lượng quá lớn, đang tính toán...)

*Cấp bậc sáng tạo: LV5 (Cấp tối đa là 9, làm người choáng váng! Bạn vô cùng mạnh mẽ, có sức mạnh hô phong hoán vũ đảo ngược tinh cầu, có bản lĩnh xứng với danh tiếng Chúa Sáng thế!)

*Người đi theo: 3023876529... 3023888642... (Với tốc độ phát triển nhanh chóng về số lượng này thì kỳ diệu vô cùng. Số người đi theo đông đảo mà chất lượng cao vô cùng, cơn ác mộng bạn tạo rất xuất sắc, xin tiếp tục cố gắng!)

Số điểm năng lượng kéo dài tới mức cô lười đếm, số người đi theo đã đạt hai phần ba tổng dân số thế giới, một phần ba còn lại bao gồm trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ, bệnh nhân có IQ khiếm khuyết và một số người không theo kịp tin tức nên không biết cô và thẻ tồn tại. Nói cách khác, hầu như tất cả mọi người trên thế giới này đã trở thành người đi theo cô.

Một người chỉ có thể trở thành người đi theo một Chúa Tể, cung cấp năng lượng cho một Chúa Tể. Giữa các Chúa Tể với nhau có thể giành lấy người đi theo với điều kiện tiên quyết là Chúa Tể thứ hai có thể xóa đi cảm xúc mà Chúa Tể trước đó mang lại cho họ, đặt người đến sau ở vị trí chủ đạo.

Con người trên thế giới lâm vào sợ hãi, tuyệt vọng và tê liệt quá lâu nên đã cung cấp cho cô một cơ hội. Từng lá bài nhỏ đã làm cho họ quên đi nỗi sợ hãi mà Lò Giết Mổ mang tới.

Nhưng Giang Tinh Chước tuyệt đối không vì số liệu tưởng chừng như đã rất mạnh mẽ mà lơ là. Vị Chúa Tể kia đã ép buộc thế giới này 20 năm, có lẽ hiện tại người này không chỉ nghiền ép mỗi thế giới này mà thôi. Chắc chắn cấp của người này cao hơn cô rất nhiều, cô cần nhiều tín đồ hơn và càng phải có thêm cảm xúc tiêu cực kịch liệt điên cuồng.

Giang Tinh Chước nhận được một cơn thịnh nộ rất mạnh mẽ, điều này làm cô ngạc nhiên hệt như đây là lần đầu cô thu được năng lượng tức giận chất lượng cao như vậy. Đáng tiếc cơn tức giận này chỉ lóe cái là biến mất, không còn tiếp tục chế tạo năng lượng cho cô.

Cô không chờ nổi để gặp được anh ta. Mặc dù trò chơi bàn tay tội ác sau bức màn cũng thú vị đấy, nhưng cứ chơi một mình thế này cũng khá nhàm chán.

May mắn thay, Ông Chủ đã không để cho cô chờ đợi quá lâu.

Đêm nay, một chiếc máy bay hai cánh đã cổ bay lên bầu trời, hai cánh nó có màu đỏ và trắng giao nhau, mui trần, có thể nhìn thấy phi công đội mũ bảo hiểm và điều khiển máy bay lướt trên những tầng mây xanh đậm rất dày.

Một căn cứ không quân đã phát hiện ra chiếc máy bay hai cánh đặc biệt này thì gửi tín hiệu chỉ thuộc về không quân. Kế đó họ nhanh chóng nhận được câu trả lời với cùng một dạng tín hiệu thế là họ yên tâm, chẳng quan tâm đến nó nữa.

Họ nào biết rằng người ngồi bên trong không phải là người của Chính phủ mà chiếc máy bay hai cánh retro đó cũng chả phải do thẻ của Chúa Tể biến thành, thay vào đó nó chính là do con người tạo ra. Người ngồi bên trong là kẻ thao túng tội phạm trong truyền thuyết, một người gặp người thì nói tiếng người mà gặp quỷ thì nói tiếng quỷ.

Ông Chủ lái máy bay, bay về phía có từ trường của Chúa Tể mãnh liệt nhất. Sau khi y đến nơi thì chẳng thấy gì cả.

Biển mây màu xanh đậm đang cuồn cuộn, trăng lưỡi liềm trong sáng gần trong gang tấc, một chiếc máy bay hai cánh bay lượn quanh khu vực này trông mộng mị như ảnh minh họa trong truyện cổ tích.

Đôi mắt sẽ bị lừa dối nhưng cỗ máy này thì không, nơi này thật sự có từ trường của Chúa Tể. Ông Chủ cầm cái loa đã chuẩn bị từ trước, toan lên tiếng.

Đột nhiên, cảm giác quen thuộc và khủng khiếp đó đã xuất hiện.

Chúa Tể bí ẩn được bao bọc trong áo choàng đen đứng lặng lẽ không có một tiếng động trước mặt y.

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Ông Chủ xuất hiện lần đầu tiên trong chương 11, không nhớ có thể xem lại ~

Chương 44: Định vị Chúa tể

Edit + Beta: Basic Needs

………..

Trong một đêm mọi người điên cuồng vì sự tồn tại của Chúa Tể, Ông Chủ trở lại thành phố A.

Y đương nhiên biết được một vụ livestream Thần hạ phàm chấn động toàn cầu kia, cũng đại khái biết được chuyện này do Tô Nại làm. Người này làm như vậy rõ ràng là dự định buông bỏ cảnh giác trong lòng, hoàn toàn dựa vào Chúa Tể thần bí này. Tô Nại, y đã âm thầm giao đấu với kẻ thù này nhiều lần, công nhận sức mạnh của anh ta, cũng đánh giá cao anh ta rất nhiều. Cả hai nên được coi là đồng loại, đáng tiếc Tô Nại vẫn còn trông mong về những ảo tưởng lung linh chả thực tế.

Thần?

Khóe miệng của người đàn ông giương lên, khuôn mặt dịu dàng và đẹp trai giống như một cái mặt nạ dối trá hoàn hảo, y mang theo vali và bước vào nhà tang lễ.

Bên trong nhà tang lễ lúc này vẫn còn sôi động, đèn đuốc sáng trưng, trong sảnh chính bày mấy cái thi thể tươi mới, vết thương trên thi thể có đủ loại với hình dáng cổ quái, thật khó để người ta nghĩ ngay tới họ bị hung khí gì gi3t ch3t, chắc hẳn toàn là chết trong tay chủ thẻ bài. Có một vài cảnh sát khác ở đấy, một trong số họ trông thật quen, đó là Tào Văn.

Tào Văn nhìn thấy Ông Chủ thì mí mắt nhảy dựng lên không giải thích được. Lần cuối anh ta gặp y là mấy tháng trước ở đại bản doanh của Đỉa Độc, người đàn ông này cầm một cái đầu rồi hỏi anh ta thẻ bài trên tay là sao. Lúc đó không hiểu sao anh ta đã thấy trên người thằng nhóc này có chỗ nào đó làm anh không thoải mái. Lúc này gặp lại, anh ta vẫn cảm thấy trên người này có chỗ làm mình khó chịu.

“Ông chủ, ông về rồi!” Một số nhân viên vẫn chưa tan làm, nhìn thấy y về thì nhao nhao tới chào hỏi.

Ông Chủ gật gật đầu, nhìn về phía Tào Văn: “Lại gặp mặt rồi anh Tào.”

Tào Văn: “Nghe nói ông chủ Bạch ra khỏi nhà, chắc là đi công tác rất lâu.”

Ông Chủ gật đầu, mỉm cười: “Chú giao nhà tang lễ cho tôi nhưng tôi vẫn thích công việc của riêng mình hơn. Dù sao bọn Tiểu Lý đều là người tẩm liệm kỳ cựu, cũng không có gì phải lo lắng.”

“Không biết công việc riêng của anh là gì?”

“Anh Tào đang nghi ngờ tôi chuyện gì à?”

“Thế nào? Không thể nói?”

“Này, ông chủ của chúng tôi là một nhà pha chế hương tự do, một số loại nước hoa hot trên thị trường là do ông ấy điều chế đó. Mấy công ty xa xỉ nổi tiếng đã tranh giành nhau để hợp tác với ông ấy.” Một nhân viên thấy bầu không khí của cả hai bên có gì đó không ổn bèn vội vàng nói, thậm chí còn nháy mắt với Ông Chủ để cho y đừng có tranh chấp với Tào Văn.

Một nhân viên khác tiếp tục: “Ông Chủ, ông trở lại đúng lúc quá, kho băng không còn chỗ trống làm chúng tôi không biết nên để những cái xác này ở đâu.”

Ông Chủ thuận thế xoay người đi giải quyết vấn đề này, không dây dưa với Tào Văn nữa.

Tào Văn khịt khịt mũi nhưng chẳng ngửi thấy mùi thơm gì trên người Ông Chủ. Anh ta nhớ lại lần trước mình nhìn thấy người này cơ mà chẳng rõ trên người y có mùi thơm hay không. Một người điều chế mùi hương không thể không có mùi trên người. Nếu như y đã có những kết quả được công nhận và có thể kiểm chứng như vậy khả năng duy nhất chính là trong khoảng thời gian này, y hoàn toàn không đụng vào nước hoa.

Ông Chủ này có một số điểm đáng ngờ, song, Tào Văn không có bất kỳ bằng chứng nào mà lại vô cùng bận rộn. Sau đợt phát sóng trực tiếp đó, thế giới từ sự hỗn loạn ban đầu đã biến thành dạng hỗn loạn khác, anh ta không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều.

Nửa đêm qua đi, nhà tang lễ tắt đèn, nhân viên tan tầm, chỉ còn lại một mình Ông Chủ.

Y mở cửa kho lạnh, không khí lạnh phả vào mặt, không nói tới xác chết chứa đầy tủ đông mà ngay cả trên mặt đất cũng đặt vô số. Y bình tĩnh bước qua thi thể trên mặt đất rồi đi đến tủ đông, kéo ngăn kéo thứ nhất hàng đầu tiên, ngăn kéo thứ ba hàng thứ tư, ngăn kéo thứ năm hàng thứ năm và ngăn kéo chứ nhất của hàng thứ chín.

Mật khẩu chính xác, giữa tủ đông tách và để lộ một cánh cửa hẹp phía sau. Y nhập mật khẩu, cửa mở, để lộ không gian màu trắng bạc bên trong. Đây là một cái thang máy.

Thang máy đi xuống, cửa hẹp đóng lại, tủ đông tự động khép lại, chẳng ai thấy được sau cái tủ đông này cất giấu điều bí mật.

Bên dưới nhà tang lễ này có một phòng thí nghiệm bày biện một loạt dụng cụ tinh vi, trong không khí có mùi thơm nhẹ bay bảng lảng trong một thời gian dài. Ông Chủ đi đến bàn, đặt vali của mình lên đó rồi mở nó ra, để lộ một cái máy nhỏ và tinh vi bên trong.

Y kết nối dụng cụ nhỏ với các dụng cụ lớn, đoạn, y ngồi trên ghế và bắt đầu làm việc với sự phấn khích.

Trên thế giới này tồn tại rất nhiều thứ không thể nhìn thấy bằng mắt thường và có nhiều thứ được con người phát minh ra để nắm bắt được. Chẳng hạn như một phần không khí, trong đó có một số thứ vẫn còn trong giai đoạn sơ khai và từ trường là một trong số đó. Từ lớn như thiên hà tinh cầu tới nhỏ như mỗi loại sinh vật, cái nào cũng có từ trường riêng của mình.

Nhiều năm trước, có một cặp vợ chồng nhà khoa học si mê Thần học, tin tưởng vững chắc rằng trên thế giới này có thần tồn tại. Để nắm bắt được dấu vết của Thần mà họ đã bỏ công sức cho việc phát triển các máy móc nắm bắt từ trường đặc biệt. Họ đã phải chịu đựng rất nhiều chế giễu, nhưng ai mà ngờ được rằng “đồ hư” mà họ nghiên cứu ra đã có tác dụng khổng lồ thế nào sau khi Lò Giết Mổ hạ xuống.

Lò Giết Mổ, cái thứ mà các quốc gia tìm mọi cách mà chẳng thể dự đoán sẽ tới lúc nào, lại bị máy này nắm bắt chính xác từ trường đặc biệt của nó và đưa ra cảnh báo trước 10 phút. Về sau cái máy này được y cải tiến dần dần, thậm chí nó có thể biết trước một ngày Lò Giết Mổ sẽ ở nơi nào.

Nếu tung cái máy này ra, các quốc gia có thể chuẩn bị nơi trú ẩn của cho cư dân và đối phó với các Lò Giết Mổ trước một ngày thật tốt, chắc chắn sẽ cứu sống rất nhiều người rồi.

Ông Chủ nhìn vào màn hình, một đường màu đỏ thẫm xuất hiện trên đó. Cái đường này nhấp nhô như điện tâm đồ và xoắn xuýt qua lại như sóng âm thanh. Ánh mắt của Ông Chủ khựng lại, ngay lập tức trong đôi mắt bình tĩnh đã cuộn lên sóng thần nhưng y nhanh chóng kiềm chế. Y quay đầu và gõ bàn phím một cách nhanh chóng, theo những thao tác của y, bên cạnh nó có một mô hình hình cầu xuất hiện với những vòng tròn tìm kiếm nhỏ hiện khắp nơi.

Kể từ khi chuyện Chúa Tể đến thế giới này được người ta biết, y cứ mãi suy nghĩ về một vấn đề rằng ngay cả từ trường của Lò Giết Mổ mà còn nắm bắt được thế Thần thì sao? Lần này, y lợi dụng đám phụ nữ nước S để tiếp xúc gần với Chúa Tể, thu thập số liệu từ trường của cô.

Rất nhanh, như có thứ gì bị khóa chặt, một chấm đỏ lóe sáng ở đâu đó trong mô hình hình cầu.

Y đã khóa chặt Giang Tinh Chước.

...

Nửa đêm, máy tính trong phòng ngủ của Tô Nại đột nhiên sáng lên, ánh sáng khuếch trương trong bóng tối.

Tô Nại lập tức bừng tỉnh mà nhìn về phía máy tính, cùng lúc đó máy tính lại phát ra âm thanh cảnh báo. Sự tỉnh táo của anh còn nhạy bén hơn cả máy móc.

Công việc của anh phụ thuộc rất nhiều vào máy tính cho nên anh không bao giờ tắt máy, cùng lắm chỉ để cho nó ngủ thôi. Với kỹ thuật của anh, hầu như không có hacker nào đi vào hệ thống được. Bởi vậy lúc này máy bỗng sáng lên thì trừ phi máy tính trục trặc, còn không anh dường như đã xác định được người đó là ai.

Một khung chat xuất hiện trên màn hình máy tính.

[Xin chào Tô Nại, tôi là "Ông Chủ".]

Đúng chóc.

...

Một quả bom đã được đưa vào thế giới này còn lớn hơn Lò Giết Mổ, sức công phá mạnh, ảnh hưởng đến mọi ngóc ngách của thế giới, tạo ra một làn sóng có thể lật đổ lịch sử lâu dài của nhân loại.

Giang Tinh Chước mở bảng dữ liệu.

*Chúa Tể: Giang Tinh Chước

*Cấp bậc: Lv4 (Cấp tối đa là 9, không thể tin được! Bạn nâng cấp cực kỳ nhanh, là người chơi có tài kiệt xuất trong trò chơi Chúa Tể!!)

*Điểm năng lượng:... (Năng lượng quá lớn, đang tính toán...)

*Cấp bậc sáng tạo: LV5 (Cấp tối đa là 9, làm người choáng váng! Bạn vô cùng mạnh mẽ, có sức mạnh hô phong hoán vũ đảo ngược tinh cầu, có bản lĩnh xứng với danh tiếng Chúa Sáng thế!)

*Người đi theo: 3023876529... 3023888642... (Với tốc độ phát triển nhanh chóng về số lượng này thì kỳ diệu vô cùng. Số người đi theo đông đảo mà chất lượng cao vô cùng, cơn ác mộng bạn tạo rất xuất sắc, xin tiếp tục cố gắng!)

Số điểm năng lượng kéo dài tới mức cô lười đếm, số người đi theo đã đạt hai phần ba tổng dân số thế giới, một phần ba còn lại bao gồm trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ, bệnh nhân có IQ khiếm khuyết và một số người không theo kịp tin tức nên không biết cô và thẻ tồn tại. Nói cách khác, hầu như tất cả mọi người trên thế giới này đã trở thành người đi theo cô.

Một người chỉ có thể trở thành người đi theo một Chúa Tể, cung cấp năng lượng cho một Chúa Tể. Giữa các Chúa Tể với nhau có thể giành lấy người đi theo với điều kiện tiên quyết là Chúa Tể thứ hai có thể xóa đi cảm xúc mà Chúa Tể trước đó mang lại cho họ, đặt người đến sau ở vị trí chủ đạo.

Con người trên thế giới lâm vào sợ hãi, tuyệt vọng và tê liệt quá lâu nên đã cung cấp cho cô một cơ hội. Từng lá bài nhỏ đã làm cho họ quên đi nỗi sợ hãi mà Lò Giết Mổ mang tới.

Nhưng Giang Tinh Chước tuyệt đối không vì số liệu tưởng chừng như đã rất mạnh mẽ mà lơ là. Vị Chúa Tể kia đã ép buộc thế giới này 20 năm, có lẽ hiện tại người này không chỉ nghiền ép mỗi thế giới này mà thôi. Chắc chắn cấp của người này cao hơn cô rất nhiều, cô cần nhiều tín đồ hơn và càng phải có thêm cảm xúc tiêu cực kịch liệt điên cuồng.

Giang Tinh Chước nhận được một cơn thịnh nộ rất mạnh mẽ, điều này làm cô ngạc nhiên hệt như đây là lần đầu cô thu được năng lượng tức giận chất lượng cao như vậy. Đáng tiếc cơn tức giận này chỉ lóe cái là biến mất, không còn tiếp tục chế tạo năng lượng cho cô.

Cô không chờ nổi để gặp được anh ta. Mặc dù trò chơi bàn tay tội ác sau bức màn cũng thú vị đấy, nhưng cứ chơi một mình thế này cũng khá nhàm chán.

May mắn thay, Ông Chủ đã không để cho cô chờ đợi quá lâu.

Đêm nay, một chiếc máy bay hai cánh đã cổ bay lên bầu trời, hai cánh nó có màu đỏ và trắng giao nhau, mui trần, có thể nhìn thấy phi công đội mũ bảo hiểm và điều khiển máy bay lướt trên những tầng mây xanh đậm rất dày.

Một căn cứ không quân đã phát hiện ra chiếc máy bay hai cánh đặc biệt này thì gửi tín hiệu chỉ thuộc về không quân. Kế đó họ nhanh chóng nhận được câu trả lời với cùng một dạng tín hiệu thế là họ yên tâm, chẳng quan tâm đến nó nữa.

Họ nào biết rằng người ngồi bên trong không phải là người của Chính phủ mà chiếc máy bay hai cánh retro đó cũng chả phải do thẻ của Chúa Tể biến thành, thay vào đó nó chính là do con người tạo ra. Người ngồi bên trong là kẻ thao túng tội phạm trong truyền thuyết, một người gặp người thì nói tiếng người mà gặp quỷ thì nói tiếng quỷ.

Ông Chủ lái máy bay, bay về phía có từ trường của Chúa Tể mãnh liệt nhất. Sau khi y đến nơi thì chẳng thấy gì cả.

Biển mây màu xanh đậm đang cuồn cuộn, trăng lưỡi liềm trong sáng gần trong gang tấc, một chiếc máy bay hai cánh bay lượn quanh khu vực này trông mộng mị như ảnh minh họa trong truyện cổ tích.

Đôi mắt sẽ bị lừa dối nhưng cỗ máy này thì không, nơi này thật sự có từ trường của Chúa Tể. Ông Chủ cầm cái loa đã chuẩn bị từ trước, toan lên tiếng.

Đột nhiên, cảm giác quen thuộc và khủng khiếp đó đã xuất hiện.

Chúa Tể bí ẩn được bao bọc trong áo choàng đen đứng lặng lẽ không có một tiếng động trước mặt y.

- -----oOo------
Bình Luận (0)
Comment