Khốc O bị hôn đến cả người đều nhũn ra, trong lúc y nhận ra hương hoa đang nồng nặc trong không khí, khốc O mới đột nhiên nhớ ra, hình như mình sắp đến kỳ phát tình rồi.
Y dùng hết sức lực còn lại để đẩy tra A ra khỏi người mình, cho dù xương sườn của tra A đã bị gãy, nhưng hắn vẫn còn đủ sức để chế trụ y.
Khốc O dùng đôi mắt ướt át của mình nhìn hắn: Anh mau buông tôi ra.
Tra A nuốt nước miếng: Anh không muốn buông.
Khốc O: Anh đang giở trò lưu manh sao? Giữa chúng ta đã thanh toán xong từ lâu rồi.
Nói xong, chính y lại cảm thấy đau lòng, kỳ thực đối với tra A mà nói, y chẳng là cái thá gì cả, lần gần nhất bọn họ làm chuyện đó với nhau, tra A cũng không có đánh dấu y.
Tim tra A đột nhiên đau nhói, hắn kéo khốc O đến bên mình, lẩm bẩm nói: Không có, vẫn chưa thanh toán xong mà, cũng không muốn thanh toán nữa.
Hắn kêu khốc O nhìn bánh bao nhỏ, có chút mong đợi, có chút ngượng ngùng nhìn y: Anh và con trai đều muốn em trở về.
Khốc O khịt khịt mũi: Anh cũng chỉ là muốn tôi về đó nuôi con cho anh.
Tra A sốt ruột muốn chết: Không phải! Cho dù không có con, anh, anh cũng muốn như vậy!
Giọng nói đột nhiên nhỏ xuống: Anh cũng muốn em trở về.
Khốc O: Em không nghe thấy.