Sabata Saga Other Sides

Chương 14

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ray of Frost, Ray of Forst, Ray of Frost!”

Tôi cứ liên tục di chuyển thật nhanh, vừa đủ tầm 18m để bắn spell gây lạnh từ con dao bếp tấn công Beholder Zombie. Cứ xả spell xong, tôi lập tức phải di chuyển ra xa hoặc phải kiếm chỗ ẩn nấp xuyên suốt bên trong cái khu vục mua bán WoolWorth! Vô số kệ treo hàng đã hóa tro, tôi đã bắn nó tổng cộng 20 phát Ray of Frost rồi nhưng tới giờ nó vẫn éo chịu gục! 2 phút chiến đấu mà liên tục phải nằm trên ranh giới sống chết thế này quá dài đăng đẵng, cơn stress trong đầu tôi ngày càng nặng nề hơn!

BANG BANG BANG

Thế nhưng trời không phụ lòng tôi, những cảnh sát viên hiểu tình hình và có tâm liên tục nã súng cái xác nhiều mắt kinh dị đó. Dù không thật sự đả thương được gì nhiều nhưng cũng gây xao lãng Beholder Zombie. Họ quả là những con người dũng cảm khi vẫn dám chiến đấu cái thứ quái vật nguy hiểm như thế, mặc cho việc vài người trong số họ đã bị giết.

“Chết tiệt, sao mày không chết đi chứ!?” Sabata cằn nhằn, dù rằng thứ duy nhất đáp lại lời gã hiệp sĩ chỉ là tiếng rên rỉ vô nghĩa từ Beholder Zombie.

“Nó là undead, một đòn dứt điểm thật mạnh mới tiễn con quái vật này về nơi chín suối!” tôi phân tích mà đáp.”Không thì chúng ta cứ phải làm cái trò này tới khi tui tạch!”

“Ý tưởng nào hay ho không, Han?” gã hiệp sĩ hỏi.

“Chỉ có cách khả thi nhất là tiếp cận nó và tung một đòn dứt điểm mạnh nhất của chú.” Tôi nói ra phương án khả quan nhất.”Nhưng như thế, chúng ta phải đánh liều…”

Tôi bắt đầu lo sợ khi tình cảnh xem ra sắp buộc tôi phải đánh cược mạng sống của mình một lần nữa. Tôi nhìn Beholder Zombie trong khi Sabata vẫn điều khiển tôi chiến đấu, tôi nhìn bao quát xung quanh và chợt nhận ra vài thứ.

“Nó là undead, một cái xác sống,” tôi lên tiếng.”Và nơi này có đồ bắt lửa lẫn muối!”

“Hah, thay thế nước thánh, ý hay đấy! Y như truyện ngươi hay viết.” Sabata cũng hiểu ra kế hoạch của tôi mà bèn cười.

“Vì nó thật sự đúng là hiệu quả mà!” tôi trả lời nghiêm túc.” Voodoo thì undead kị muối, lửa thì là thứ thiêu rụi được thậm chí cả Vampire (người hút máu).”

“Cũng phải.” Spirit đó không phản bác gì rồi hô lên. “Hyper Cast Off!”

Dựa theo kế hoạch của tôi, ngay lập tức gã hiệp sĩ đưa cởi bỏ bộ giáp rồi cơ thể tôi chạy nhanh đến gian hàng bán dầu ăn với muối. Sabata duy trì khoảng cách, cộng thêm những phát súng của mấy anh cớm mà Zombie Beholder thường xuyên lờ tôi đi. Hiễn nhiên, tôi cũng giải phóng spell Ray of Touch nếu con quái vật rời quá xa khỏi tôi mà tiến đến mấy cảnh sát. Chỉ mất 10 giây, tôi quăng cả can dầu ăn mở nắp vào con quái vật khiến nó bao bọc trong dầu, kế đó tôi quăng thẳng cả bịch muối vào mồm khi nó quay đầu về hướng tôi!

“Produce Lightning!”

“Graaaah.”

Tôi giải phóng dòng điện ma thuật từ bàn tay bắn vào Beholder Zombie, dầu bắt điện và rồi bùng cháy. Ngọn lửa nhanh chóng lan ra khắp cơ thể đầy dầu ăn của nó rồi khiến nó thành quả bóng lửa!

“Làm được rồi!” tôi mừng rỡ lên tiếng.

“Phải,” Sabata nhìn rồi đáp. “Nhưng… thứ đó chưa chịu chết nữa.”

Nghe lời gã Spirit cộng sự, tôi nhận ra con quái vật lắm mắt đó không giãy giụa đau đớn hay gào thét gì. Tất cả những gì nó làm là vẫn lơ lửng, ngoe nguẫy mấy con mắt nhỏ. Nó thậm chí như thể chẳng quan tâm ngọn lửa mà còn quay về phía tôi mà bắn trả bằng tia sáng từ mắt!

PIP PIP PIP PIP PIP

XÈO

Thế nhưng mọi thứ không đi theo ý tôi, những cái chuông bao cháy vang lên inh ỏi và rồi vòi chữa cháy trên trần nhà đồng loạt xả nước. Ngọn lửa bao quanh cơ thể Beholder Zombie nguội dần đi. Coi bộ nếu muốn đốt nó lần nữa thì tôi buộc phải dụ nó ra ngoài!

“Tch.” Sabata tặc lưỡi trong khi né tia sáng gây phân rã.” Ăn cái này đi!”

Gã hiệp sĩ cầm nguyên nửa kí muối quăng thẳng vào cái mồm to tướng của Beholder Zombie. Ngọn lửa còn cháy trong miệng nó nhanh chóng đốt cháy bịch muối và rơi ra trần ngập khắp miện, thậm chí còn tràn ra ngoài. Dẫu thế, sinh vật đó vẫn không ngừng bắn mấy tia sáng từ mắt.

“Giờ phải kiếm chỗ ẩn nấp rồi phục kích nó bằng một đòn dứt điểm thật mạnh thôi!” tôi lên tiếng rồi chạy một mạch rời xa khỏi Beholder Zombie.

“Hey men! Leave this place at once (này các ông anh! rời nơi này ngay lập tức)!” Sabata lên tiếng bằng tiếng nói của tôi mà kêu những cảnh sát.

“Why sir!? (tại sao chứ quý ngài)” cảnh sát viên kêu lớn mà hỏi trong khi đang núp góc khuất với khẩu súng ngắn trong tay.

“Just do it, or I can’t kill this hellish thing! (cứ làm đi, hoặc tôi không giết nổi cái thứ quái quỷ này)” Gã hiệp sĩ đáp một cách thúc ép hơn.

“Everyone, leave this area! I repeat, leave this are! (mọi người, rời khỏi khu vực này! tôi lặp lại, rời khỏi khu vực này!)”

Người cảnh sát lên tiếng yêu cầu những đồng nghiệp của mình rời khỏi Woolworth đúng như Sabata yêu cầu. Ngay lập tức, họ đi tới lối vào để rồi rời khỏi tòa nhà này, cả tôi cũng nhanh chóng chạy theo hướng họ. Ngay khi rời khỏi tòa nhà, tôi và những cảnh sát núp vào hay bên tường tại lối vào của khu mua sắm, nơi mà khuất khỏi tầm nhìn từ phía trong nhìn ra.

“It’s Morphin time!”

Sabata hô lên, bộ giáp bao bọc khắp người và trở nên to lớn hơn, nón mọc sừng và tay cầm cây poleaxe. Chỉ còn cách vài mét nữa, Beholder Zombie sẽ bước ra khỏi cửa và Sabata sẽ cho một cú dứt điểm!

ZAP

“AAAAAAAH!”

Bất chợt một tia sáng bắn ra từ cửa, tiếng hét phụ nữ vang lên khiến tôi và những cảnh sát ngoái nhìn.

“Mommy…mommy…(mẹ)”

Một người phụ nữ ngã ra đất bất động cùng đứa bé trai chừng 6-7 tuổi nắm tay áo và lay lay dậy.

“Graaah.”

Beholder Zombie réo nhẹ lên và tiến tới khi thấy con mồi rõ mồn một phía trước. Đứa trẻ khóc sướt mướt trong vô vọng, không dám bỏ chạy khỏi con quái vật mà để lại người mẹ đang bất tỉnh.

“WATCH OUT! (coi chừng)!”

Hai trong số những cảnh sát lao đến ôm lấy hai mẹ con đó và kéo đi, người còn giơ súng lên bắn Beholder Zombie yểm trợ.

ZAP

Giây tiếp theo, một tia sáng chiếu tới trúng người bắn súng. Tất cả những gì người cảnh sát dũng cảm đó để lại chỉ còn bụi xám! Những người cảnh sát còn lại núp bên cửa giống tôi cắn răng, nhắm chặt mắt tức giận, bật lực khi phải thấy đồng nghiệp bỏ mạng. Họ không chỉ sợ hãi mà họ hiểu rằng giờ có đi ra thì giúp đỡ thì cũng sẽ bị giết một cách tàn nhẫn!

“Sir, can you do something!? (quý ngài, anh có thể làm gì đó không)” một cảnh sát ngay cảnh hỏi tôi trong vô vọng.

“…”

Tôi chết lặng không biết trả lời thế nào. Bởi lẽ, cả tôi cũng đang nằm trong tình thế tiến thoái lưỡng. Nếu tôi đánh liều nhảy ra cứu hai mẹ còn và cảnh sát đó, khả năng cao tôi sẽ chết chắc vì sẽ rơi vào tình thế không thể phòng bị. Còn nếu lúc này tôi nhảy ra phía trước tấn công Zombie Beholder bằng tất cả sức lực, không có gì đảm bảo nó sẽ chết sau đòn đó cả! Nếu tôi không dứt điểm nó thành công, thậm chí chỉ một cú táp của con quái vật này cũng dễ dàng đoạt mạng tôi!

“Phải làm thôi…”

Sabata thôi thúc tôi trong khi khung cảnh xung quanh tựa như chậm lại. Xem ra adrenaline trong tôi đang sôi sục lên, khiến suy nghĩ tôi được đẩy nhanh đến mức xung quanh như chậm lại!

“Nhưng mà…”

Tôi vẫn do dự đáp, bởi giờ không có phương án nào khả quan để hạ được con quái vật này hay cứu những người kia một cách đảm bảo. Tôi sợ cái chết, thế nhưng tôi càng sợ hơn khi nghĩ đến nếu cái chết vì thất bại của tôi kéo thêm nhiều người vạ lây!

“Paladin mạnh mẽ là vì lời thề của họ khiến cả thần linh cũng phải lay động mà đón nhận mà!” gã hiệp sĩ tiếp tục động viên tôi.

“Nhưng mà…” tôi nhíu mày ray rứt, bởi tôi không đủ mạnh hay tự tin mình sẽ làm được.

“Ngươi có thể, Han.” Spirit đó quả quyết.”Người hiệp sĩ đã thề và bảo vệ Irina đâu chỉ có nhiêu đó!”

Sabata nói vậy khiến tôi tự nhìn lại chính mình. Tôi không đủ can trường hay sùng đạo để được chúc phúc từ thần linh như Paladin (hiệp sĩ) hay Cleric (giáo sĩ), không có thế lực tự nhiên giúp đỡ như Ranger (kiểm lâm) và Druid (tu sĩ), không đủ thông minh để có quyền năng như Wizard (pháp sư) hay Artisan, không cứng cỏi và mạnh mẽ như Fighter (đấu sĩ) hay Barbarian (man di), không tài hoa như Rogue (đạo tặc) hay Bard (thi sĩ), không phải xuất thân đặc biệt như Sorcerer (phù thủy) hay đủ khả năng lập giao kèo thế lực siêu nhiên như Warlock (thầy pháp). Chí ít lúc này đây, tôi được chính cái tôi của mình dưới cái tên Sabata, ước vọng của mình cổ vũ cho tôi. Điều đó một lần nữa nhắc lại tôi rằng tôi phải vượt qua những giới hạn này, bằng sức mạnh, trí tuệ và lòng dũng cảm như Triforce!

“Tiến lên đi!” tôi thì thầm chỉ thị cho Sabata.

Spirit hiệp sĩ tách khỏi người tôi, đi xuyên quan bức tường và cửa rồi dùng hết sức bình sinh vung cây poleaxe từ hường phía dưới Beholder Zombie lên. Một đòn tấn công mạnh đủ khiến cho con quái vật bị lật ngược lên, tôi vẫn núp bên tường nên dù con quái vật đó có tấn công cũng chẳng thể trúng tôi, chưa kể là nó mù tịt không thể thấy được Spirit cộng sự!

“It tripped!? (nó bị vấp ngã)”

Cảnh sát viên trố mắt nhìn khung cảnh không thể hiểu. Sinh vật nhiều mắt lơ lửng kia tự nhiên lại ngã ngửa ra sau như bị đạp phải vỏ chuối, song vẫn lơ lửng trên không. Tất nhiên, vì họ không thể thấy Sabata hành động nên chẳng lý giải nổi.

“Run, now! (chay đi, ngay bây giờ)”

Tôi kêu lớn ra hiệu. Những cảnh sát viên hiểu chuyện liền nhanh chóng chạy khỏi đó cùng với hai mẹ con thường dân kia. Bởi lúc này đây Beholder Zombie đã bị lật, mớ con mắt của nó sẽ không thể bắn được về phía họ trong vài giây.

“Gruuu?”

Một khoảng khắc tấn công bất chợt xong, tôi thu hồi Sabata rồi bắt đầu leo lên phía trên cao hơn. Trong khi đó, Beholder Zombie ngó nghiêng xung quanh không hiểu chuyện gì mới xảy ra. Bởi nó chỉ là undead vô hồn, trí tuệ của nó vô cùng kém, thành thử ra con quái vật này chẳng thể nhận biết được Spirit hiệp sĩ tấn công.

“TA Ở ĐÂY NÈ, THỊT THỐI!”

Tôi leo lên phía trên tấm biển Hampton Park ở phía ngoài cửa ra vào Woolworth. Bên cạnh đó, Sabata đang nhập trong cơ thể tôi chuẩn bị tư thế với hai tay nắm chặt cây poleaxe. Sau tầm 10 giây để cảnh sát đưa hai mẹ con kia đi đủ xa, tôi hét lên để lôi kéo sự chú ý. Beholder Zombie nghe thấy tiếng nói của tôi liền lơ lửng ra khỏi cửa.

“Ohohoho, không ngờ ngươi đã tính nhanh đến thế, ta thích thế!” Sabata cười khúc khích.

“Phải,” tôi chỉnh lại cái mặt nạ giấy rồi nói “đây là cách tôi đã thấy được hồi kết!”

Ngay khi thấy rõ Beholder Zombie ra khỏi cửa, tôi nhảy khỏi chỗ đứng và lao mình xuống. Sabata và tôi cùng vung cây poleaxe bằng cả sức lực, thêm cả trọng lượng gần 1 tạ của tôi đang rơi từ trên cao xuống, đầu búa của vũ khí va chạm mạnh và rồi đập vỡ sọ của con quái vật!

“Graaaah!”

Máu đen của nó tung tóe ra, cả thân thể nó ngã xuống đất, các con mắt dựng cả lên. Miệng nó réo lên tiếng nói cuối cùng rồi tất cả con mắt buông xuôi cùng cái miệng mà thè cả lười ra. Nó không còn cử động nữa, báo hiệu cho việc nó đã thật sự chết, sự điều khiển của necromancy (thuật gọi hồn) đã chấm dứt.

“Chúng ta làm được rồi!” Sabata giơ cây poleaxe lên cao mà reo lên.”The monster has been slain! (con quái vật đã bị giết)”

“Chú lo nhanh khoắng lẹ mấy con mắt của nó đi!” tôi vội vàng hối thúc gã hiệp sĩ.

“Oh phải.” gã chợt hiểu ra vấn đề rồi nhanh chóng cầm con dao bếp của tôi.”Phải lấy lẹ mấy con mắt của nó gấp!”

Spirit đó nhanh chóng cởi bỏ bộ giáp nặng ra rồi nhanh tay cắt mấ phần xúc tu nối liền mấy con mắt nhỏ. Kế đó, gã nhanh chóng kéo cả nhãn cầu lớn nhất khỏi cái xác Beholder Zombie rồi nhét tất cả vào Bag of Holding. Chỉ mất 1 phút, tôi đã lấy đủ 10 con mắt nhỏ và 1 con mắt lớn của con quái vật này. May mắn là mấy túi bưu kiện trong túi được bọc trong bịch nên nó không làm bẩn khi dính mớ dịch và máu từ mấy con mắt.

“Sir, you did it!”

Bất thình lình, mấy cảnh sát viên khác đi chung với những người lúc nãy đi lại vỗ vai tôi từ phía sau. Họ nói với tôi cũng biểu cảm mừng rỡ, nhẹ nhõm trên gương mặt. Nhìn thấy bãi đậu xe nhiều xe cảnh sát hơn trước đó, xem ra chi viện đã đến. Họ đến khá nhanh khi họ đến chỉ trong vài phút ngắn ngủi nhưng hơi muộn để trợ giúp tôi.

“No problem. (không vấn đề gì)” Sabata giơ ngón cái lên rồi chỉ về phía khác.”I need to go restroom (tôi cần tới nhà vệ sinh).”

Spirit hiệp sĩ đó giúp tôi viện cớ rút lui khỏi nơi đó để đến nhà vệ sinh của siêu thị. Mặc dù sẽ rất tuyệt khi được nghe họ cảm ơn các kiểu, thế nhưng để phòng vấn đề phát sinh nên tôi sẽ tránh thì hơn. Thêm nữa, mấy con mắt của của sinh vật mạnh như Beholder Zombie rất có giá, thành ra tôi muốn tránh để bị họ hỏi gì thêm quá mức khi lấy nó đi.

“Giờ dù hơi mệt nhưng đành đi đường khác về nhà thôi.”

Tôi tháo mặt nạ giấy, rửa tay tại bồn nước để trôi hết mớ máu đính đầy tay sau khi mổ xẻ xác Beholder Zombie. Kế đó, tôi đứng trước gương nhà, tay lấy bình Potion of Other Side từ trong Bag of Holding, mở nắp rồi tạt nó vào tấm kính.

“Ta hiểu rồi.” Sabata đột ngột bắt chéo một tay rồi hô lên sau khi giơ tấm thẻ tích điểm Woolworth của tôi trước gương. ”Henshin!”

“Đây méo phải Mirror World!” tôi lên tiếng phản bác. “Và chú éo biến thành được Kamen Rider!”

“Chắc chứ?” gã hiệp sĩ trả lời bông đùa ngay khi bộ giáp bọc lại cơ thể.

“…Đi gấp đi gấp.”

Tôi không bàn cãi thêm tên Spirit khoái nhây này bởi nó chẳng khác gì tự tranh cãi một cách quá nực cười với chính mình, thay vào đó tôi bắt đầu trèo vào gương để sang thế giới khác. Khi sang bên đó, chào đón tôi là cái nhà vệ đầy mùi rỉ sét và khai đến ớn lạnh. May mắn thay tôi vẫn đang đeo khẩu trang nên chưa bị hiếp dâm khứu giác! Tôi nhanh chóng ra khỏi căn phòng nặng mùi đó, tháo khẩu trang trên mặt mà hít lấy hít để không khí trong lành sau vài phút dài đăng đẵng và khắc nghiệt!

“Về nhà thôi.” Tôi thở phào sau khi thấy nhẹ nhõm hơn.” Hy vọng Alex có ở nhà và rảnh tay.”

“Cứ về tới nhà là biết ngay thôi.” Sabata nhập vào cơ thể tôi rồi giúp chạy bộ trở về nhà.

Bình Luận (0)
Comment