Sát Phá Lang - Hồng Y Quả

Chương 53

Tuy trước đó nghe nói tộc nhân Tư Thủy thần tộc năng lực xuất chúng có thể thao túng huyết dịch con người, nhưng cũng nghe nói người có năng lực này rất hiếm. Không ngờ bọn họ thật sự ‘may mắn’, đã gặp được tại đây. Thực lực của cô gái này tuyệt đối cao hơn Thương Lan không ít.

“Không muốn huyết dịch nghịch lưu mà chết, thì ngoan ngoãn bó tay chịu trói!” Nữ vương cường thế uy hiếp.

Hiểu Dạ Bách Quỷ thử dùng linh khí của mình xông phá trói buộc của đối phương, không ngờ không những không được như nguyện, mà còn khiến nữ vương bất mãn. Cô ta cười lạnh, giơ tay lên, lòng bàn tay chuẩn bị nắm chặt.

Lúc này, một giọng nam lạnh lẽo vang lên, ngăn cản động tác của nữ vương Tư Thủy thần tộc: “Chậm chút đã! Nữ vương xin hạ thủ lưu tình!”

Cô gái đó vẫn giơ cao tay, nhưng đã dừng động tác bóp lại, quay đầu nhìn người đến: “Ồ? Chẳng lẽ thiếu chủ quen biết những người này?’

“Hai kẻ khác ta không biết, nhưng tên không sợ chết này thì ta có chút giao tình. Khẩn cầu nữ vương bệ hạ giao hắn cho ta xử lý.” Người đến chính là Lục – con của Phần Ma trước kia từng giao thủ với Hiểu Dạ Bách Quỷ.

Nữ vương của tư Thủy thần tộc dùng ánh mắt lạnh lùng của cô ta đánh giá Lục, sau đó nở một nụ cười hàm ý sâu xa: “Nếu ngươi đã là khách quý của tộc chúng ta, vậy yêu cầu của ngươi ta đương nhiên sẽ tận lực thỏa mãn. Được rồi, nam nhân này giao cho ngươi. Nhưng, ta thấy hắn sẽ không dễ dàng ngoan ngoãn đi theo ngươi. Ta giúp ngươi một chút được không?”

Lục cũng nhếch môi, đáp trả một nụ cười: “Vậy làm phiền bệ hạ.”

Nữ vương vung pháp trượng trong tay, ba dòng nước lưu chuyển trong pháp trượng, nhắm thẳng vào ba người.

Không bao lâu, ba người đã bị vây trong ba cầu nước riêng biệt.

Giả Tấn Xuyên giãy dụa muốn bơi lên trên, nổi lên mặt nước để hít thở. Nhưng bất luận thế nào, có ngoi lên trên cũng vô dụng, nước sẽ vận động theo hành động của y. Y lên trên, nước cũng lên trên, y sang trái, nước cũng sang trái… Giả Tấn Xuyên dứt khoát từ bỏ giãy dụa.

Trong nước không thể hô hấp, vô cùng thống khổ, phổi và đường thở đều nóng rát. Nhưng kỳ lạ là không bị nghẹt thở. Giả Tấn Xuyên ý thức được, nước này không phải nước bình thường!

Nữ vương mệnh lệnh cho binh sĩ bên cạnh, đẩy Chân Chính và Giả Tấn Xuyên cùng thủy cầu đi. Mà Hiểu Dạ Bách Quỷ thì để lại cho Lục.

Lục chậm rãi lại gần, nói với nam nhân vẫn vẻ mặt lạnh lùng bên trong thủy cầu: “Ta từng nói, chúng ta còn gặp lại. Ngươi xem đi, chưa được bao lâu, chúng ta lại gặp mặt rồi. Phá Quân tinh.” Vừa nói nó vừa cười tươi. Tuy đó quả thật là một nụ cười, nhưng sự thật lại tràn đầy sát khí.

Hiểu Dạ Bách Quỷ trầm mặc nhìn hai mắt nó, thực tế, cho dù hắn muốn đáp lại, trong nước cũng không thể làm được.

“Ngươi nhất định muốn hỏi ta muốn làm gì đúng không?” Lục tự nói.

“Thật ra cũng không muốn làm gì, lần trước ngươi không phải nói dựa vào ta hiện tại không phải là đối thủ của ngươi sao? Nếu ta vẫn không đánh bại ngươi, thì sao có thể cho ngươi chết sớm như thế chứ?” Nói xong, nó giơ hắc kiếm trong tay nhắm hướng thủy cầu.

“Bùm” một tiếng, thủy cầu bị vỡ, bọt nước lan ra.

Hiểu Dạ Bách Quỷ tuy toàn thân ướt nhẹp, nhưng vẫn bảo trì thái độ thản nhiên của hắn, hắn nhàn nhạt mở miệng: “Ta thiếu ngươi một ân tình.”

Lục hừ một tiếng: “Ngươi chỉ thiếu ta một lần tái chiến. Ta hiện tại quả thật không phải đối thủ của ngươi, nhưng ta nhỏ hơn ngươi, một thời gian nữa, ta tuyệt đối sẽ vượt qua ngươi!”

Hiểu Dạ Bách Quỷ cười, nụ cười tràn đầy sự khí khái của nam tử: “Ta rất chờ đợi.”

Lục triệu quạ đen đến, nhảy lên: “Mau đi giúp bạn của ngươi đi, nhớ, mạng của ngươi là ta cứu về. Trước khi ta đánh bại ngươi, ngươi không thể chết!”

Nói xong, người lẫn vật cưỡi đã đi xa, tiếng nói vang vọng bên tai.

Gấu trúc vì không có vật cưỡi, chỉ có thể trở về nguyên hình chạy đi.

Tiếc rằng bốn chân dù có nhanh, cũng khó địch lại ưu thế bay trên không. Mới vừa chạy ra cửa thành, đã nghe thấy trên không truyền đến âm thanh tà ác: “Tiểu khả ái, ngươi muốn đi đâu vậy?”

Sao nhanh như thế đã đuổi kịp rồi?! Gấu trúc lúc này hoảng loạn không còn chọn lựa, bắt đầu xông loạn.

Cho đến khi phát hiện phía trước là vách tường, không còn đường nữa, nó mới không thể không dừng lại, muốn quay đầu tìm đường khác, kết quả vừa quay lại, ác long phương tây tà ác đã đứng trước mặt nó, miệng còn phả ra khói vụ màu tím. Gấu trúc lập tức cảm thấy đầu choáng mắt hoa.

Safin hóa về nhân hình, đi lên ôm gấu trúc sắp ngất vào lòng, hung ác nói bên tai nó: “Xem ngươi chạy đi đâu?”

Nữ vương Tư Thủy thần tộc ngồi trên bảo tọa trong điện, lãnh mắt nhìn binh sĩ áp giải Giả Tấn Xuyên và Chân Chính: “Nói! Ai phái các ngươi đến? Có mục đích gì?”

Giả Tấn Xuyên mở miệng muốn nói, nhưng chỉ có bọt nước lục cục trôi khỏi miệng, âm thanh gì cũng không có. Chị hai, tôi cũng muốn nói, nhưng cô xem tôi làm sao mà nói đây?!

Nữ vương cuối cùng ý thức được sai sót của mình, pháp trượng vung lên. Giả Tấn Xuyên lập tức cảm thấy nước trong phổi mình toàn bộ biến mất, hơi thở cũng trở về. Thì ra nước đó bị cô ta hạ xuống, hiện tại chỉ cao đến cổ họ.

“Nữ vương đại nhân tôn kính, chúng tôi đến đây lần này không hề có ý đồ bất chính, chẳng qua là… tìm một người bạn.”

Giả Tấn Xuyên lập tức nghĩ ra một cái cớ che giấu. Hư Không Già La không phải đến Tư Thủy thần tộc điều tra sao? Mấy hôm nay cậu hoàn toàn không liên lạc với họ, cũng có nghĩa là từ khi cậu đến Tư Thủy thần tộc thì hoàn toàn mất tích.

“Ồ? Bạn của ngươi?” Nữ vương rõ ràng không tin: “Nói thế các ngươi có bạn ở Tư Thủy thần tộc của ta? Là con dân của ta?”

“Ý, không phải. Thật ra là thế này… tôi có một người bạn, yêu một anh đẹp trai trong tộc cô, cậu ấy không chịu nổi tương tư, một mình mạo hiểm đến tìm tình lang. Kết quả một đi không trở lại, chúng tôi vô cùng lo lắng, thế là đến tìm cậu ta. Quả thật không có ý mạo phạm nữ vương bệ hạ.” Cũng không thể nói thật là Hư Không Già La đến tìm Dục thần tuyền thủy. Nếu không mục đích của họ sẽ bại lộ, chỉ có thể ủy khuất tiểu La một chút.

Nữ vương cười lạnh, lời nói dối này cũng soạn ra được?

“Ồ? Lúc các ngươi đến đã biết, lãnh địa tộc ta có kết giới nghiêm ngặt, thủ vệ sâm nghiêm. Không phải ai cũng có thể tiến vào. Nếu theo như ngươi nói, bạn của ngươi hiện tại đang ở trong tộc ta, vậy hắn làm sao vào được?”

“Nữ vương bệ hạ có điều không biết, bạn của ta là cao thủ kết giới, muốn phá giải vách ngăn kết giới đối với cậu ta mà nói dễ như trở bàn tay.”

Thấy sắc mặt nữ vương âm trầm, Giả Tấn Xuyên lập tức ý thức được lời mình nói vừa rồi đã hạ thấp hệ thống phòng vệ của họ, vội sửa miệng: “Đương nhiên, kết giới quý tộc thật sự là kết giới mạnh nhất mà tôi từng gặp qua từ trước đến nay.”

Căn bản chính là nói bậy, thật ra y chỉ mới gặp qua ba bốn cái kết giới: “Nhưng, bạn của tôi về phương diện kết giới là cao thủ số một số hai thiên hạ. Kết giới thế này, tính ra đối với cậu ấy chỉ như một dĩa cơm.” Thuận tiện khen Hư Không Già La một chút luôn.

“Hừ! Nếu bạn ngươi đã là cao thủ cỡ này, vậy bỉ tộc tính ra cũng không thể vây được hắn, tại sao hắn đến chỗ chúng ta rồi lại không thể đi được?”

“A… tính ra là gặp mặt người yêu, quá mức ân ái, lưu luyến quên về, vui quên trời đất… Nhưng, trong nhà cậu ta có chuyện gấp, chúng tôi không thể không đến tìm người.”

Nữ vương dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Giả Tấn Xuyên một lúc, tiếp theo nhếch môi: “Ngươi rất biết soạn chuyện đó chứ. Được rồi, vậy người yêu của bạn ngươi là ai? Tên gì? Làm gì?” Dù ngươi có muốn soạn cũng không soạn ra được một người, Tư Thủy thần tộc nhân khẩu ít ỏi, không đủ ba ngàn, muốn nhớ tất cả con dân của mình đối với cô ta là chuyện dễ như trở bàn tay.

“A… Ừm…” Đã là bịa, thì đâu ra một người như thế chứ?

Nữ vương giơ pháp trượng lên: “Đừng bảo với ta, ngươi không biết tên hắn?”

Mắt thấy mình sắp gặp họa hủy diệt, lúc này Chân Chính mở miệng: “Là Thương Lan, đại tế ti Thương Lan.”

Giả Tấn Xuyên thầm khen người yêu, mọe ơi! Thật thông minh, sao y không nghĩ ra nhỉ? Tư Thủy thần tộc không phải có một nhân vật như thế sao?

“Ồ?” Trong mắt nữ vương lộ ra chút nghi hoặc, lẽ nào thật sự có chuyện đó?

“Người đâu! Tuyên Thương Lan tế ti nhập điện!”

“Không cần, ta đã đến rồi.” ‘Nam chính của vụ tai tiếng’ hiện thân, Thương Lan bước vào đại điện, bái lễ với nữ vương: “Nữ vương bệ hạ thánh an.”

“Đại tế ti, ta nghe nói tiểu tình nhân của ngươi đến tộc tìm ngươi, chuyện này thật sao?” Cho dù trước mắt là đại tế ti thân phận địa vị cũng cao quý như mình, thái độ của nữ vương vẫn lãnh ngạo như cũ.

Hai mắt Thương Lan đảo qua Giả Tấn Xuyên và Chân Chính, khiến tim Giả Tấn Xuyên đập liên hồi. Xong rồi xong rồi, không ngờ nhanh như thế đã bị vạch trần.

Nhưng ngoài dự liệu của họ, Thương Lan lại mở miệng nói: “Không sai, chuyện này là thật, người yêu của ta từ nơi xa xôi đến tìm ta, lúc này đang ở trong phòng ta, hơn nữa… đã mang cốt nhục của ta. Xin nữ vương bệ hạ hạ chỉ chuẩn hôn!”

“Hả?!” Ánh mắt vẫn luôn băng lạnh của nữ vương cuối cùng hơi có chút ánh sáng ấm áp. Tư Thủy thần tộc nhân khẩu càng lúc càng hiếm hoi, đặc biệt là mấy năm gần đây, tuổi tác trong tộc đã dần già hóa. Có thể thêm sinh mạng mới trong tộc, đối với tộc họ là một chuyện lớn.

“Tốt! Đại tế ti, muốn bao giờ kết hôn? Tân nương là ai?”

Thương Lan không che giấu được đắc ý trong mắt: “Không giấu nữ vương, tiểu tân nương của ta là trưởng tử của Đẩu gia thế gia kết giới – Đẩu Già La.”

Lúc này tinh quang trong mắt nữ vương càng sáng: “Đẩu gia đó?”

Đẩu gia cũng là hậu duệ của thần linh viễn cổ, chỉ có họ là giỏi vận dụng kết giới không gian, mà Tư Thủy thần tộc thì lại giỏi điều khiển nước, nếu có thể khiến huyết thống thần linh cao quý này kết hợp với họ, tin rằng có thể sinh ra tân sinh mạng năng lực cường đại.

“Chúc mừng đại tế ti! Chuyện này là đại sự của bổn tộc và Đẩu gia, không thể lơ là. Ta sẽ bảo người chuẩn bị, ngươi yên tâm đi, nhất định sẽ làm thật rầm rộ, náo nhiệt cho ngươi.”

“Tạ nữ vương long ân. Hai người này là người thân của nội nhân, xin nữ vương bệ hạ khai ân, thả hai người. Để họ cùng thần về gặp nội nhân.”

“Nếu đã là thân nhân của đại tế ti, thì là bạn của bổn tộc. Nên chiêu đãi chu toàn.” Nữ vương vung pháp trượng, cầu nước bao lấy hai người Chân Giả hoàn toàn biến mất, ngay cả một giọt nước cũng không dính lên người họ.

Ba người ra khỏi cung điện, Giả Tấn Xuyên cuối cùng không nhịn được: “Tại sao anh phải cứu chúng tôi?”

Thương Lan cười ôn hòa nói: “Ta đã nói rồi, ta sắp kết hôn với đại thiếu gia, nếu các ngươi đã là bạn của hắn, thì đương nhiên là bạn của ta.”

“Kết hôn?! Ngươi và tiểu La?!” Giả Tấn Xuyên sửng sốt, y chẳng qua chỉ bịa ra thôi, lẽ nào chuyện lại thành thật?!

Bình Luận (0)
Comment