Sát Thần

Chương 1317 - Cái Thế Cự Ma

Duy Đức Sâm như tai nạn diệt thể, đang qua đâu là tinh thần tan rã, sinh linh hóa thành hư vô, tất cả vật hữu hình đều tan chảy.

Không người nào biết trên người Duy Đức Sâm đã phát sinh cái gì, sau khi người này phát cuồng thì lực lượng tăng vọt, quả thực kinh thiên động địa, ngay cả Tinh Hỏa cũng e ngại như rắn rết, vội vàng trốn đi.

Chỉ là tốc độ trùng kích của Duy Đức Sâm cũng theo lực lượng tăng vọt mà đột nhiên tăng lên.

Đám võ giả cảnh giới Thủy Thần như Mạt Qua, Tác Đốn bởi vì lực lượng và cảnh giơpeua bản thân tinh trạm, cũng có thể dự liệu trước được hung hiểm nên tránh đi.

Nhưng người cảnh giới dưới Thủy Thần, vốn không có vận tốt như vậy, bọn họ bỗng nhiên bị nhìn thẳng vào thì không thể thoát thân được nữa.

Vực trường của Duy Đức Sâm lan tới, bao phủ mọi người ở khu vực này, những người đó đều là tinh nhuệ của hai gia tộc, đều là người Hư Thần cảnh, nhưng không ai có thể sống sót.

Trước khi bọn họ bị vực trường bao phủ thì một đạo ảnh tích tà ác đột nhiên biến mất.

Trong Chốc lát, bóng dáng đó lại nhoáng lên một cái, thay đổi phương vị, lao tới chỗ tộc nhân của hai đại gia tộc tụ tập nhiều nhất.

Hắn phải dụ Duy Đức Sâm vào nơi trung tâm của Bố Lôi Khắc Nhĩ, Áo Tư Đinh Tư gia tộc, muốn dùng hủ thực chi lực của Duy Đức Sâm để quét sạch tinh nhuệ của hai đại gia tộc.

Tác Đốn mắt như muốn rách ra, hét lên, lao về phía Duy Đức Sâm.

Cũng không biết vì sao, Duy Đức Sâm đã triệt để điên cuồng, hoàn toàn không có lý trí, đối với tiếng hét to của hắn thì mắt điếc tai ngơ, Duy Đức Sâm hiện giờ chỉ còn có một cái ý niệm trong đầu, đánh chết Thạch Nham.

Hắn sớm đã tỏa định khí tức của Thạch Nham, Thạch Nham đi đâu thì hắn sẽ đuổi tới đó.

Khi Thạch Nham dời đi, lao tới chỗ người của hai đại gia tộc tụ tập đông nhất, Duy Đức Sâm tất nhiên cũng lao theo.

" Không đúng!" Đột nhiên, Tinh Hỏa phát hiện dị thường, hắn biến sắc nói: "Thạch Nham! Thạch Nham mới là nguyên do Duy Đức Sâm phát cuồng, tên gia hỏa đó đang âm thầm ảnh hưởng tới Duy Đức Sâm, làm Duy Đức Sâm không ngừng đuổi giết hắn!"

Tinh Hỏa đã nhìn thấu chân tướng.

Duy Đức Sâm vốn không tới mức phát cuồng đến đánh mất lý trí như vậy, vốn không nên kéo dài lâu đến thế.

Sở dĩ như vậy chính như lời nói của Tinh Hỏa, Thạch Nham đang âm thầm thúc dục.

Đủ loại phụ diện chi lực trong huyệt khiếu của Thạch Nham vốn là có thể khiến cho người ta điên cuồng, hắn kích phát ra phụ diện chi lực, hình thành phụ diện hồng lưu, dùng tinh thần tà lực đánh vào trong óc Duy Đức Sâm, khiển Duy Đức Sâm phát cuồng càng mạnh hơn.

Duy Đức Sâm như lửa cháy đổ thêm dầu, kích phát man huyết của man tộc hắn, hoàn toàn đánh mất bản thân.

Duy Đức Sâm Lúc này đừng nói Tác Đốn hét to, cho dù là Tinh Hỏa dùng áo nghĩa cũng mơ tưởng lay tỉnh được hắn.

Duy Đức Sâm bị phụ diện hồng lưu thẩm thấu vào thức hải đã thành một con man thú hiểu sát, chỉ còn dục vọng giết chóc đơn thuần nhất, căn bản sẽ không còn một tia lý trí nào.

" Tôn chủ Thi Huyết mới?" Tác Đốn hoảng sợ.

Tinh Hỏa ngưng trọng gật đầu: "Là hắn đang âm thầm phá rối, là hắn dùng phụ diện tà lực làm Duy Đức Sâm liên tục cuồng bạo, chỉ có bắt lấy hắn mới có thể khiến Duy Đức Sâm khôi phục nstrong bình thường

Nói xong, thân ảnh của Tinh Hỏa nhoáng lên một cái, đột nhiên biến mất.

Tác Đốn, Mạt Qua nhìn nhau một cái, trong mắt bốc lên lửa giận hừng hực, cũng vận chuyển linh hồn tể đài, đồng thời đánh tới phía Thạch Nham.

Phương hướng đó rõ ràng là yếu tắc mà tộc nhân của hai đại gia tộc bọn họ tụ tập, đại bộ đội lần này tấn công Hỏa Vũ tinh vực đều ở trong đó.

Khi Tác Đốn, Mạt Qua bay tới, đều tự phóng thích linh hồn niệm đầu, bảo tộc nhân lập tức tản ra, để tránh lại bị vực trường của Duy Đức Sâm bao phủ, tiến tới tổn thất thảm trọng.

Một ảnh thoáng hiện trong chiến hạm khổng lồ của thần tộc, một dòng ý thức phóng xuất ra.

Ý thức này là dùng để dụ Duy Đức Sâm thuận theo truy kích.

Nhưng mà, một dòng ý thức này vừa phóng xuất ra thì hắn liền giật mình, cảm thấy được nguy cơ vô hình.

Sắc mặt hơi đổi, Thạch Nham hừ lạnh một tiếng.

Ắn ký màu máu hóa thành huyết quang, huyết quang dung hợp ngưng kết, nháy mắt biến thành huyểt hải cuồn cuộn, huyết hải đó lúc mới đầu thì diện tích rất nhỏ, nhưng trong khoảnh khắc đã lan ra, như vô cùng vô tận, bao phủ rất nhiều chiến hạm.

Tộc nhân thần tộc trong chiến hạm ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức người cảnh giới thấp kém tâm thần thất thủ.

Tinh thần dị lực Tà ác dùng sự bao phủ của huyết hải lặng lẽ thẩm thấu vào thức hải của tộc nhân thần tộc, trong khoảng thời gian ngắn, tộc nhân của thần tộc đều phát ra tiếng rống giận dữ, trong hai mắt tất cả đều là vẻ giết chóc vô tận.

Áo nghĩa Huyết hồn hải này vốn muốn vận chuyển thì cần phí không ít khí lực, phải dùng máu tươi của kẻ địch làm vật dẫn, dung hợp với thần lực của bản thân để thôi phát.

Nhưng mà hiện giờ, sau khi đột phá Thủy Thần nhị trọng thiên, lúc này lại hấp thu nhiều năng lượng vào huyệt khiếu, hắn đã có thể trực tiếp dùng linh hồn ấn ký làm vật dẫn, dùng thần lực làm nguồn năng lượng, trực tiếp thôi phát, hơn nữa Huyết hồn hải hình thành chẳng những rộng lớn hơn, mà tinh thần dị lực tà ác cũng đáng sợ hơn.

Phụ diện chi lực lắng đọng lại trong huyệt khiếu toàn bộ rót vào Huyết hồn hải, khiển Huyết hồn hải trở nên sôi trào, như cái miệng máu muốn nuốt hết sinh linh.

Huyết hải vừa ra, các tộc nhân của thần tộc tinh thần sụp đổ, không ngờ tàn sát lân nhau.

Tâm thần hắn biến ảo, huyết thuẫn hóa thành giáp trụ, dung hợp hoàn mỹ với bất tử chi thân, hắn cũng nắm chặt huyết kiếm, thuận tay chém máu cái, huyết đồng trên huyết kiếm mở ra, một cỗ khí tức tà ác nháy mắt lấy hắn làm trung tâm phát ra.

Rầm rầm!

Huyết kiếm Trong tay hắn lắc lư, phía mũi kiếm chỉ tới, máu tươi nổ mạnh, dẫn tới sóng thần.

Một đạo ngân hà hóa thành dòng suối trong vắt thánh khiết từ xa bắn tới, Tinh Hỏa của thần tộc ở trong ngân hà, há miệng quát chói tai: "Ngươi dám!"

Tinh quang Băng hàn đột nhiên từ trong Thủy giới của hắn bắn ra, hóa thành sáu cự mãng băng hàn do tinh thần ngưng kết thành, cự mãng trong suốt trắng ởn, há miệng đầy răng nanh, trông rất sống động, phân biệt có khí tức sinh mệnh của hắn, sáu cự mãng hóa thành sáu phương hướng, mang theo sự uy hiếp khủng bố cùng nhau cắn tới.

Thạch Nham ngẩng đầu, trên khuôn mặt hiện lên vẻ tàn nhẫn, cười gàn: "Khi ở Cự Lan tinh, ngươi có thể làm ta bị thương nặng thậm chí đánh chết ta, nhưng hiện giờ thì ngươi đã không còn năng lực này!"

Huyêt kiêm Trong tay hắn đột nhiên bay ra, các con ngươi trên huyêt kiếm trong giây lát từ trong thân kiếm giãy ra, những con ngươi yêu dị màu đỏ tươi hiện lên phía trên huyết hải, dùng huyết đồng yêu dị làm trung tâm, đột nhiên ngưng luyện ra huyết nhục, hóa thành những ma thần thượng cổ tà ác dữ tợn.

Ma thần thượng cổ này thân cao như núi, hoặc là mặt mũi hung tợn mặt mũi hung tợn, hoặc là lưng mọc cánh như đao, hoặc là đầu mọc sừng, bộ dạng khác nhau, nhưng đều có khí tức khủng bố hủy thiên diệt địa.

Từ Cự Lan tinh trốn vào trong hư không loạn lưu, hắn thông qua giao dịch với Giới linh, thấy rõ được sự tinh diệu của huyết kiếm, hiện giờ đột phá Thủy Thần nhị trọng thiên, hấp thu nhiều lực lượng, hiểu biết đối với thôn phệ áo nghĩa cũng thấu triệt hơn, hắn đang ở thời khắc đỉnh phong nhất.

Vào lúc này hắn không sợ Tinh Hỏa, trừ phi là bất hủ chân chính! nếu không hắn tự tin không ai có thể đánh chết được hắn.

các ma thần thượng cổ dữ tợn như sơn xuyên tà ác phóng xuất ra khí thế hung lệ khủng bố vô cùng vô tận, rít gào lao về phía sáu cự mãng trong suốt.

Thượng cổ ma thần trực tiếp cắn xé cự màng trong suốt do Thủy giới của Tinh Hỏa phóng ra, đấu tới thiên hôn địa ám, thượng cổ ma thần không ngờ không lộ ra vẻ thua kém, hơn nữa vẫn đang liên tục tăng cường lực lượng.

" Giết hắn!" Tinh Hỏa gầm lên.

Một cây trường thương màu vàng kim bỗng nhiên từ trong thương khung dần hiện ra, trường thương mang theo kim duệ chi lực vô kiên bất tồi, như một đạo tia chớp màu vàng kim đâm tới mi tâm của Thạch Nham.

Cơ hồ đồng thời, dưới chân Thạch Nham, vô số vẫn thạch tinh hải đột nhiên nhô lên, thân ảnh quỷ dị của Mạt Qua xuất hiện trên vẫn thạch, vươn tay ra chỉ một ái, vẫn thạch cực lởn như Sinh mệnh chi tinh đâm về phía hắn.

Đây là một loại thần thông huyền diệu của đại địa áo nghĩa, tên là vẫn thạch chi đột thứ, dùng vẫn thạch của tinh hải để công kích, dùng thần lực của đại địa áo nghĩa làm nguồn, có thể đánh tinh thần vỡ nát.

vẫn thạch chi đột thứ rất đáng sợ, nếu va chạm lên một Sinh mệnh chi tinh thì ước chừng có thể khiến một Sinh mệnh chi tinh vỡ tan.

Tộc trưởng của Bố Lôi Khắc Nhĩ và Áo Tư Đinh Tư gia tộc, chỉ sợ Thạch Nham lại dân Duy Đức Sâm tới, vừa lộ diện đã hạ sát thủ, cố một kích tiêu diệt Thạch Nham.

" Thôn thiên yết địa!"

Thạch Nham cười gàn, Thủy giới của hắn đột nhiên thoáng hiện, như tinh hải sáng chói, như hồng hoang vô ngần, như trụ bao la.

Một vực sâu hắc ám thần bí, hắc động cơ hồ giống hệt như thánh địa của Thi Huyết bỗng nhiên hiện lên trong Thủy giới của hắn, lập tức thoát ly Thủy giới, hiện ra trên huyết hải, hắc động đó đột nhiên truyền đến lức hút như muốn nuốt cả thương khung, tất cả khí tức xung quanh đều thất thường.

Cường giả cường giả đều đột nhiên có một loại cảm giác linh hồn sụp đổ, giống như chủ hồn và tể đài như muốn rời khỏi óc, muốn chui vào trong hắc động đó.

Tinh Hỏa, Tác Đốn, Mạt Qua cũng không ngoại lệ.

Sắc mặt Tinh Hỏa kịch biển, lộ ra vẻ hoảng sợ, thét to: "Không tốt! Hắn đã hiểu rõ tinh diệu của thôn phệ áo nghĩa! Ngàn vạn đừng dùng Thủy giới để đối phó hắn, dùng thần lực, dùng thần lực công kích!"

Vạn năm trước, Tinh Hỏa là một chiến sĩ trác tuyệt của thần tộc. Hắn gặp Thi Huyết, biết rõ sự đáng sợ của cự ma cái thế này, biết sự hung ác của thôn phê áo nghĩa, hiện giờ hắn thấy Thạch Nham thi triển thần thông Thôn thiên yết địa này thì tâm thần chấn động, giống như nhìn thấy sự hung diễm của cái thế cự ma này một lần nữa che phủ thiên địa, bao phủ cả quang minh của tinh hải. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tác Đốn, Mạt Qua nghe hắn quát to thì linh hồn run lên, sắc mặt tái nhợt một lần nữa biến ảo áo nghĩa.

Linh côi chi lực trên trường thương Màu vàng kim và vẫn thạch chi đột thứ, sự tinh diệu của Thủy giới được bọn họ hút ra, ngược lại quán chú thần lực vào trong đó, đánh về phía Thạch Nham.

Thạch Nham hừ một tiếng, thần thể chấn động, thiên điển áo giáp do huyết thuẫn hình thàn, vân đoàn màu máu như nụ hoa nở ra, hình thành đồ án như miệng máu trên thần thể của hắn.

Rầm rầm!

Trường thương Màu vàng kim và vẫn thạch chi đột thứ trọng kích lên thần thể của hắn, miệng máu của áo giáp như mọc ra răng nanh, cắn trường thương và vẫn thạch, trực tiếp bao phủ hắn, nhưng lại không thể che lấp toàn bộ huyết quang.

Trong khe hở của vẫn thạch, huyết quang chói mắt vẫn sáng rực.

Bình Luận (0)
Comment