Dụng cụ hình tim, chỉ to bằng hột quả đào, thủy dịch mầu trắng ngà trong đó cũng ít tới đáng thương, nhiều nhất ngươi chỉ có năm sáu giọt.
Nhưng mà, chính là vì ít như vậy lại khiến tất cả võ giả thiên vị cảnh trong đầm lầy bỗng nhiên điên cuồng.
Nghe thấy Triệu Phong hô lên Sinh mệnh nguyên dịch, những võ giả này đều mặt đỏ tai hồng, ngay cả hô hấp cũng trở nên ồ ồ.
Trong mắt bọn họ, chất lỏng mầu trắng ngà đó tựa hồ chính là thứ quý giá nhất trong thiên địa, có thể khiến bất kỳ ai cũng sẵn sàng vứt bỏ sinh mệnh để tranh đoạt.
Trên bảo tọa hoa sen thủy tinh, dụng cụ hình tim đó chợt lóe lên rồi biến mất, đại đa số mọi người đều không thấy, chỉ nghe được tiếng quát của Triệu Phong.
Nhưng chỉ bằng vào tiếng quát này, những võ giả này đã quên hết tất cả, không để ý tới sự khủng bố của yêu trùng ăn xác, bằng vào tốc độ nhanh nhất lao tới dụng cụ hình tim.
Đám giáo đồ của Quang Minh thần giáo Triệu Phong, Lý Duyệt cũng không thể ngoại lệ, ai nấy cả người tỏa ra hào quang phòng ngự, tránh né sự bao vây của yêu trùng ăn xác, mặt đầy vẻ tham lam, rất nhanh liền lao về phía dụng cụ hình tim.
Thạch Nham nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Triệu Phong, Lý Duyệt hai người này khi ở dị địa đối mặt với bí bảo thánh cấp cũng không xung động như hiện tại, trong mắt bọn họ, cái gọi là Sinh mệnh nguyên dịch này tựa hồ trân quý hơn bí bảo thánh cấp rất nhiều, vì chất lỏng này bọn họ tựa hồ có thể liều lĩnh.
Tuy rằng không biết công hiệu thực sự của Sinh mệnh nguyên dịch, nhưng từ biểu hiện của mọi người cho thấy, thứ này e là cực kỳ hiếm thấy, nhất định có sức hấp dẫn khó có thể kháng cự đối với võ giả, bằng không những võ giả này cũng sẽ không điên cuồng như vậy.
Ba võ giả thiên vị nhất trọng thiên chi cảnh khi lao về phía bảo tọa hoa sen bỗng nhiên bị vô số yêu trùng ăn xác bao phủ.
dưới cái nhìn chăm chú của Thạch Nham, màn hào quang phòng ngự năng lượng trên người ba người đó bị yêu trùng ăn xác ăn hết rất nhanh, khi màn hào quang phòng ngự trên người ba người bị ăn sạch thì yêu trùng ăn xác cũng thừa cơ chui vào thân thể của ba người, phát ra những tiếng kêu hưng phấn, rồi chui vào não bộ của bọn họ.
Thạch Nham ở bên cạnh quan khán có thể thấy yêu trùng bò dưới da họ, điều này khiến cho hắn lập tức sinh ra một loại cảm giác mao cốt tủng nhiên.
Rất nhanh, ba người đó bị yêu trùng ăn xác cắn não, tròng mắt cũng đều bị ăn hết, thần thái chết rất đáng sợ.
Rất nhiềuu võ giả cũng bị yêu trùng ăn xác xâm nhập, yêu trùng này giống như dang phòng bị thứ gì đó, chỉ cần có người dám can đảm tới gần bảo tọa thì yêu trùng đều sẽ ùa tới, dùng năng lực kỳ lạ cắn xé màn hào quang phòng ngự, bí bảo phòng ngự trên người võ giả, ăn luôn cả áo giáp của bọn họ.
Yêu trùng cái gì cũng có thể ăn được, áo giáp năng lượng, thân thể máu thịt, những phòng ngự này có thể ngăn cản được chúng trong chốc lát, nhưng không thể thật sự khiến yêu trùng vô kế khả thi.
Thạch Nham và Thải Y hai người đứng ở góc hẻo lánh, không vội vàng xông lên, cho nên những yêu trùng này không coi bọn họ trở thành mục tiêu chủ yếu.
Thải Y một thân lưu quang lượn lờ, mắt đẹp sáng quắc, cũng nhìn chằm chằm vào đài sen thủy tinh, nhưng không dám manh động.
Mười con yêu trùng tới xoay quanh bên ngoài thân thể mềm mại của nàng ta, cắn từng chút lưu quang từ trên người nàng phóng xuất ra, bởi vì yêu trùng số lượng ít, Thải Y ứng phó vẫn coi như ung dung, không giống như mấy tên lỗ mãng bị yêu trùng trực tiếp trong thời gian ngắn phá đi một thân phòng ngự, bị ăn luôn cả não mà chết.
" Sinh mệnh nguyên dịch là gì?"
Tinh quang bọc toàn thân, năng lượng tinh quang bị mười con yêu trùng cắn nuốt bị tiêu giảm từng chút, khiến hắn không thể không phóng xuất ra nhiều tinh thần hơn để duy trì sự tồn tại của tinh thuẫn, vừa phòng bị yêu trùng cắn vừa nhìn về phía Thải Y, nghi hoặc dò hỏi.
"lưu truyề một trong ba thần thủy, sinh mệnh nguyên dịch có thể rửa căn nguyên của sinh mệnh, khiến sinh mệnh phát sinh biến hóa bất khả tư nghị." Mắt đẹp Thải Y lóe ra thần thái kinh người: "Sinh mệnh nguyên dịch chính là một loại trợ lực cực kỳ hữu hiệu cho võ giả Thông thần tam trọng thiên chi cảnh bước vào Chân thần chi cảnh, võ giả Thông thần tam trọng thiên chi cảnh nếu có một giọt sinh mệnh nguyên dịch, dung nhập sinh mệnh nguyên dịch vào trong từ trường sinh mệnh của chủ hồn thì hắn sẽ có khả năng đột phá tới Chân thần chi cảnh, tăng cường rất lớn!"
Thạch Nham vẻ mặt chấn động.
" Ngươi chắc biết, sự tu luyện của võ giả càng về sau thì tiến cảnh sẽ càng chậm, đối với lĩnh ngộ và đột phá cảnh giới sẽ trở nên càng lúc càng gian nan. Đại đa số võ giả Thông Thần cảnh ở cảnh giới tam trọng thiên cả đời, khó mà bước vào được cánh cửa khác. Ở Thần Châu đại địa của chúng ta, võ giả Thông Thần cảnh tuy rằng rất nhiều, nhưng có thể bước vào Chân thần chi cảnh thì trong mười người không có lấy một người, loại xác suất này thực sự là quá thấp, mà sinh mệnh nguyên dịch lại có thể giúp võ giả Thông thần tam trọng thiên chi cảnh tăng cường cơ hội đột phá rất lớn!" Trên mặt Thải Y đầy vẻ kinh hỉ, khi nói chuyện, không ngừng cảm thán, mắt đẹp thủy chung không rời khỏi đài sen thủy tinh.
Rất rõ ràng, nàng ta đối với sinh mệnh nguyên dịch bên trên đài sen thủy tinh có lòng tham rất lớn. Vô số yêu trùng bay lượn phía trên đầm lầy, giống như châu chấu tụ tập ở gần đài sen thủy tinh, công kích võ giả dám tới gần, không ngừng cắn xé tất cả phòng ngự trên người những võ giả này.
Bên trong đài sen thủy tinh, sinh mệnh nguyên dịch thỉnh thoảng lại lóe lên rồi biến mất, mỗi một lần thoáng hiện đều khiến huyết mạch võ giả chung quanh như sôi scuj, lộ ra ánh mắt tham lam cực độ.
Thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm từ trong đài sen thủy tinh ùa ra, trình hiện mây khói mầu trắng ngà rồi lượn lờ không tiêu tan.
Cách xa trăm mét trăm mét hô hấp linh khí ùa ra bên trên, tinh thần của Thạch Nham cũng chấn hưng, có một loại cảm giác phiêu phiêu dục tiên rất tuyệt vời.
Trong Ám từ vụ chướng, thiên địa năng lượng của khu vực khác tuy không còn, nhưng ở địa để của dị địa này lại có thiên địa linh khí nồng đậm như vậy tồn tại, khiến hắn rất ngạc nhiên.
Giống như tất cả thiên địa linh khí đã biến mất trong ám từ vụ chướng đều tụ tập ở khu vực này, cung cấp năng lượng tất yếu cho sinh mệnh nguyên dịch tồn tại, để sinh mệnh nguyên dịch có thể được bảo tồn đến bây giờ, vào những lúc đặc biệt, nó sẽ thì bên trong đầm lầy trồi lên.
" Thiên địa linh khí mãnh liệt Như vậy có lẽ ta nên thử để thánh linh thần ra." Nhìn chằm chằm vào chỗ đó một lát, hắn tâm thần khẽ động, bỗng nhiên nhớ tới gì đó.
Dùng tâm thần liên thông với Huyết Văn Giới, tìm đến vị trí ngủ đông của Thánh Linh Thần, phóng ra một đạo thần thức: "Thiên địa linh khí của Nơi này cực kỳ nồng đậm, có lẽ có thể bổ sung năng lượng đã tiêu hao, ngươi có muốn thử hấp thu một chút không?" Thánh Linh Thần mãi vẫn chưa có hồi âm.
Thạch Nham bất đắc dĩ lại ngưng luyện tâm thần, tập trung tất cả ý thức tinh thần vào một điểm, đánh về phía phương vị của Thánh Linh Thần trong Huyết Văn Giới.
Ý thức tinh thần vặn thành một đường thẳng, hóa thành một đọa cường quang rồi đột nhiên chui vào giữa Thánh Linh Thần. Nguồn truyện: Truyện FULL "Được!"
Thánh Linh Thần cuối cùng cũng đáp lại, có vẻ rất mệt mỏi, giống như là lão nhân, tạo hắn hắn một cảm giác hữu khí vô lực.
Thạch Nham vẻ mặt động dung, trong lòng có chút áy náy, vội vàng mở tâm linh để nó từ trong Huyết Văn Giới bay ra.
Huyết Văn Giới đối với Huyền Băng Hàn Diễm vẫn có sức giam cầm mãnh liệt, nhưng mà, khi đối đãi với Thánh Linh Thần và Địa Tâm Hỏa thì không như vậy. Thánh Linh Thần và Địa Tâm Hỏa chỉ cần muốn ra thì Huyết Văn Giới căn bản sẽ không ngăn cản, tùy ý để chúng đi lại tự nhiên.
Thánh Linh Thần hóa thành một cột quang mang phiêu đãng chậm rãi bay về phía đài sen thủy tinh.
Thạch Nham lặng lẽ quan sát.
Chỉ thấy thiên địa linh khí lượn lờ sau khi Thánh Linh Thần đi ra thì tựa hồ đều bị hấp dẫn, không ngờ thật sự ùa về phía Thánh Linh Thần, rót vào trong kết cấu sinh mệnh đặc thù của nó.
khí tức của Thánh Linh Thần từ mỏng manh dần dần lớn mạnh, tinh thần ba động chậm rãi đi lại, nó như là khôi phục lực lượng rất nhanh.
Tốc độ Vốn đang thong thả sau khi được thiên địa linh khí bổ sung thì tốc độ bỗng nhiên nhanh hơn rất nhiều.
Các võ giả thiên vị cảnh khi đối mặt với công kích của yêu trùng ăn xác, Thánh Linh Thần hóa thành một cột quang mang, không ngờ là người thứ nhất nhảy vào trong đài sen thủy tinh, ở bên trong đài sen thủy tinh chợt lóe rồi biến mất.
Liên hệ của Thạch Nham và Thánh Linh Thần đột nhiên bị đài sen thủy tinh chặn ại.
Trong lòng rùng mình, hắn có chút lo lắng, tập trung tinh thần nhìn về phía đó.
Chỉ thấy tốc độ dũng thiên địa linh khí của đài sen thủy tinh sau khi Thánh Linh Thần chui vào thì bỗng nhiên chậm lại, ngay cả thiên địa linh khí lúc trước đang khuếch tán ra ngoài không ngờ cũng chậm rãi lui về, một lần nữa rót vào đài sen.
"Đạo ánh sáng đó là của ngươi ư?" Thải Y ở bên cạnh hắn, vẫn lưu tâm nhìn hắn, trơ mắt nhìn quang mang từ giới chỉ trên tay hắn bay ra, né qua tất cả yêu trùng, chui vào trong đài sen thủy tinh, hơn nữa lập tức dẫn tới dị biến của đài sen thủy tinh, điều này khiến cho Thải Y khiếp sợ vô cùng, không nhịn được liền hỏi.
Thạch Nham lạnh lùng gật đầu.
Mắt Thải Y đột nhiên sáng lên: "Đó là cái gì vậy?"
" Một loại sinh mệnh kỳ dị, có thể hút thiên địa linh khí." Do dự một chút, hắn mới không tình nguyện giải thích.
"Hả!"
Thải Y che miệng kinh hô, ngơ ngác nhìn đài sen thủy tinh, bỗng nhiên ngạc nhiên nói: "Nếu nói như vậy, nó có thể lấy được sinh mệnh nguyên dịch hay không? Nếu nó có thể lấy được sinh mệnh nguyên dịch, tương lai ngươi khi chân thần chân thần sẽ dễ dàng hơn người khác rất nhiều, trừ điều này ra, ta nghe nói sinh mệnh nguyên dịch còn có công hiệu khác, cực kỳ thần kỳ!" Thạch Nham giật mình, muốn liên hệ với Thánh Linh Thần, thử một chút, lại phát hiện ngay cả khí tức của Thánh Linh Thần cũng không phát hiện.
" Sinh mệnh nguyên dịch là một trong ba thần thủy, ở Thần Châu đại địa của chúng ta thứ này tựa hồ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không nghe nói có thế lực lớn nào có được, ngươi nếu có được loại thần thủy này, ta nghĩ ngươi có thể trao đổi với Niết bàn, đòi lại bằng hữu kia của ngươi."
Ánh mắt của Thải Y nóng rực lên.
Mắt Thạch Nham cũng đột nhiên sáng lên.