Sắt Thép Ma Pháp

Chương 117


Đỗ Xuân An nhìn thẳng vào mắt Long, ngoại trừ một sự chân thành ông ta quả thật không tìm thấy bất cứ điều gì khác.

Nhưng nó cũng không phải lý do khiến ông ta tin tưởng vị hoàng tử trước mặt, phải biết người trước mặt là một quý tộc cao cấp người ở cùng giai cấp với những kẻ đã đuổi giết bọn họ.
Đỗ Xuân An không ngu ngốc tới nỗi chỉ vì một ánh mắt liền tin tưởng một người.
Long cũng nhìn ra trong ánh mắt ông ta một sự nghi ngờ rất rõ ràng, hiển nhiên lão già này không tin tưởng hắn.
Long nhún vai bĩu môi nói.
“Xem ra ta vẫn chưa có đủ phân lượng để lão tin.

Một thắc mắc cuối cùng, rốt cuộc phương pháp lợi dụng ma năng mới các ngươi nghiên cứu ra là gì?”
Long rất tò mò về thứ này, một phương pháp mới có thể khiến một giai cấp tin tưởng dựa vào nó có thể đạt được địa vị cao hơn như vậy có nghĩa đây là một sự đột phá lớn.
“Điện hạ thật sự muốn biết ư? Đây là bí mật của hai đại quốc, nếu ngài biết có thể sẽ nguy hiểm tới tính mạng.”
Câu trả lời càng khiến Long tò mò, hắn nhìn thấy được một cơ hội trong lời của Đỗ Xuân An.

Bí mật của Thánh quốc và Đế quốc, nếu biết được có thể sẽ nguy hiểm với tính mạng, đây không phải nói chúng ta có cùng bí mật sao.

Những người có cùng bí mật thường sẽ rất nhanh thiết lập được lòng tin với nhau.
Long cúi người về phía trước, giọng cũng hạ xuống rất thấp như không muốn để người nghe thấy.
“Lão biết, tên tiểu tử này cũng biết, ta biết, trời biết, đất biết.

Còn ai biết nữa sao?”
Long đưa tay chỉ về phía Đỗ Xuân An, sau đó lại chỉ Vũ Ngọc Đao, chỉ chính mình chỉ lên trần nhà cuối cùng chỉ dưới đất giọng nói rất nhỏ nhẹ chỉ đủ để ba người có thể nghe thấy.
Không hiểu sao hành động này của Long khiến cả Đỗ Xuân An và Vũ Ngọc Đao cảm giác như bọn hắn đang cùng mật mưu làm chuyện xấu.


Lão không nhịn được nhớ lại cái thời ngày ngày phải trốn chạy vì bị truy sát, ngay cả nói chuyện cũng không dám nói qua to sợ bị người nghe thấy.

Lão cười, một nụ cười phát ra từ tận đáy lòng.
“Điện hạ hẳn phải biết phương pháp lợi dụng ma năng hiện nay đối vất các vật phẩm ma pháp đi.” — QUẢNG CÁO —
“Biết!”
Long không gật đầu, cho dù hắn có ngu đến mấy cũng phải biết những thứ này, đây là kiến thức cơ bản của giới siêu phàm giả.
Các vật phẩm ma pháp về bản chất không tích lũy ma năng bên trong chúng, ngược lại chúng đóng vai trò hỗ trợ người thi pháp bằng cách dẫn dắt dòng chảy của ma năng cùng rút gọn quá trình khắc ma chú giúp chia sẻ áp lực cho người thi pháp.
Vì điều đó chúng cần có nguồn ma năng từ bên ngoài cung cấp.

Có hai cách để cung cấp ma năng cho vật phẩm ma pháp.
Một! Người thi pháp trực tiếp cung cấp ma năng của mình cho vật phẩm.

Ưu điểm của phương pháp thứ nhất là giá rẻ, trình độ kĩ thuật thấp hơn so với loại thứ hai.

Thích hợp với các loại ma pháp có tác dụng và thời gian duy trì ngắn.
Nhược điểm là không ít loại ma pháp lại cần thời gian dài duy trì, hoặc những loại ma pháp cần tiêu tốn một lượng lớn ma năng phương pháp này lại không thể hỗ trợ được bao nhiều, bởi vì nó phụ thuộc rất lớn vào lượng ma năng của người sử dụng.
Phương pháp thứ hai! Sử dụng ma thạch làm nguồn năng lượng thay thế cung cấp cho ma pháp, bất quá những loại vật phẩm ma pháp loại này cần thiết kế riêng một ví trí làm điểm trung chuyển cho ma năng.

Giống như các thiết bị điện dùng pin vậy đều cần một nơi để lấy năng lượng ra từ vật lưu trữ.
Ưu và nhược điểm của phương pháp này ngược lại hoàn toàn so với phương pháp thứ nhất.
Thêm một đặc điểm nữa để sử dụng loại loại vật phẩm này người dùng vẫn phải cung cấp thêm một phần ma năng của chính mình làm nhiệm vụ dẫn đường cho dòng chảy cũng như kích hoạt vật phẩm.


Vì thế phương pháp này có thể giúp người sử dụng tiết kiệm được rất nhiều ma năng.
“Phương pháp sử dụng mới của chúng ta có điểm tương đồng với phương pháp thứ hai.

Chỉ có điều nó không cần người dùng phải đưa ma năng vào kích hoạt, cũng không cần người dùng phải dẫn đường cho ma năng.

Nói cách khác phương pháp này trực tiếp lược bỏ đi hai công đoạn trong quá trình sử dụng.”
Đôi mắt Long mở lớn khi nghe những lời này.

— QUẢNG CÁO —
Đây không phải con mẹ nó thứ hắn đang tìm kiếm hay sao, điều này không khác nào nói phàm nhân cũng có thể sử dụng ma pháp, thảo nào bọn hắn bị truy sát.

Nếu là Long hắn cũng sẽ bằng mọi cách lấy được thứ này.
“Đây không phải nói các ngươi cũng có thể sử dụng ma pháp bình thường.

Tại sao lại đến mức không có lực hoàn thủ.”
Bất quá Long nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt, hắn thấy phương pháp này phàm nhân cũng có thể sử dụng, như vậy không lý nào siêu phàm giả yếu kém không thể sử dụng.
Đỗ Xuân An nghe vậy cười khổ lắc đầu.
“Điện hạ nghĩ quá đơn giản.

Đúng là phương pháp đó có thể giúp chúng ta sử dụng ma pháp dễ dàng hơn, ngay cả phàm nhân cũng có thể sử dụng.


Nhưng nó vẫn còn một vấn đề rất nghiêm trọng khiến chúng ta gặp khó khăn khi sử dụng.”
“Là gì?”
“Khả năng cảm nhận ma năng, đơn giản hơn chính là cung cấp lượng ma năng cần thiết cho ma pháp.

Ví dụ như hỏa cầu cần mười ma năng để kích hoạt ma pháp, với các siêu phàm giả bọn họ hoàn toàn có khả nằng đưa chính xác mười ma năng này vào.

Nhưng với những kẻ không có khả năng cảm nhận ma năng việc đơn giản như vậy cũng trở nên vô vọng.

Chúng ta thậm chí chỉ đưa vào một ma năng hặc đưa tới một trăm ma năng vào mà không biết.

Ma pháp phải khi phát ra mới biết được nó có thành công hay không.”
Long đã hiểu, cũng giống như đồ điện chỉ có thể sử dụng loại điện áp được quy định cho chúng, nếu điện áp thấp hơn mức quy định đồ điện không thể sử dụng, nếu điện áp lớn hơn lại có thể dẫn tới cháy thiết bị.

Những lúc như vậy cần có biến áp để đưa điện áp về với mức có thể sử dụng được.
Đối với ma pháp cũng vậy chỉ có điều hiện tại các pháp sư đóng vai trò trở thành biến áp cho ma pháp.
“’Lão già? Ta có thể làm gì để ngươi tin ta không có ác ý.

Ta thực sự rất muốn chiêu mộ những người trong tổ chức của lão, ta cảm đoan các ngươi sẽ được đối xử một cách bình đẳng và công bằng, sẽ tận lực cung cấp cho các ngươi môi trường lý tưởng nhất cho công việc của mình.

Những đóng góp của các ngươi sẽ được trả công một cách xứng đáng.”
Long bắt lấy tay Đỗ Xuân An, đôi mắt trừng lớn như muốn gửi vô vàn lời yêu thương tới ông ta.

Vốn dĩ hắn muốn từ từ thành lập mối quan hệ tin tưởng giữa hai bên, nhưng bây giờ hắn thật sự không muốn đợi nữa, hắn muốn nhanh chóng có được những người này.

Chỉ cần bọn họ đồng ý hắn sẽ tận lực thỏa mãn mọi yêu cầu của họ.
Bị Long vồ lấy khiến Đỗ Xuân An có chút hoảng loạn, như ông ta rất nhanh bình tĩnh lại nở một nụ cười hèn mọn như âm mưu thành công nói.

“Điện hạ, cái này ngài quá làm khó lão rồi.

Ngài phải biết những người như lão đây điều quan trọng nhất trong đời chính là nghiên cứu, chỉ cần là thứ có ích cho nghiên cứ chúng ta đều mong muốn đạt được.” — QUẢNG CÁO —
Nhìn khuôn mặt đầy hèn mọn của lão già trươcs mặt Long nhân ra mình hình như đã vào tròng, nhưng không sao mồi này thật sự quá ngon hắn sẵn sàng vào bẫy.
Long ngồi trở lại vị trí của mình, thờ dài một hơi trên mặt không dấu được nụ cười nhìn lão già cùng tên học trò của lão.

Ân! tên tiểu tử này bây giờ cũng học cái bản mặt này của lão.
Long làm bộ suy nghĩ.

Sau đó lại có một chút do dự cùng không nỡ nói.
“Ta đột nhiên nhớ ra, trừ toán học sơ cấp ta còn có toán học cao cấp.

Cả vật lý, hóa học, sinh học.

Chà chà đây chỉ là những môn cơ sở, sau đó chà chà… đáng tiếc….đáng tiếc đây đều là bí mật của ta, không thể cho người ngoài biết được”
Vừa nói khóe mắt Long vừa liếc nhìn biểu hiển của hai thầy trò.
Quả nhiên đôi mắt hai thầy trò này đã sáng lên, hiển nhiên mồi Long tung ra rất tốt.
“Điện…điện hạ…”
“Thôi chết ta có việc gấp phải đi, mải nói chuyện khiến ta quên mất.”
Long vội vã đứng dậy ngắt lời không cho Đỗ Xuân An cơ hội nói tiếp.

Hắn trực tiếp sải bước rời khỏi dinh thự, để hai thầy trò ngồi đó khuôn mặt ngờ ngác nhìn theo bóng lưng của hắn.
Tới khi rời khỏi dinh thự Long mới vỗ đầu mình một cái, hắn quên mất giao nhiệm vụ cho hai thầy trò này.
Kệ đi sơm thôi hai người sẽ tới gặp hắn, nói không chừng hắn vừa trở về phủ hầu tước đã phải ngay lập tức tiếp bọn hắn cũng nên..

Bình Luận (0)
Comment