Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói

Chương 28

Như Ý không biết nên giải thích hành vi của mình như thế nào, thật ra nàng sớm biết bầy sói vẫn luôn theo hai người bọn họ.

Cũng không phải lúc đi lại những con sói đã làm ra tiếng vang, đây chẳng qua là một loại cảm giác, là ăn ý tám năm nàng sống chung cùng chúng nó.

"Ngươi muốn rời đi?" Lời nói, là Sói mẹ nói.

Coi nàng như nữ nhi mình, mặc dù trong giọng nói mang theo oán giận cùng căm tức, nhưng ánh mắt vẫn từ ái, cũng tận lực làm cho âm thanh mình nhẹ nhàng.

Khanh Như Ý hít sâu một hơi, tám năm ở nơi này đề tài này từng đề cập tới không chỉ một lần, nhưng hôm nay khiến nàng cảm thấy gần mơ ước như vậy.

Nàng biết, bầy sói đi ra, nàng luôn cho rằng, chỉ có những Bạch Lang này có thể đi ra khỏi rừng rậm Mê Tung được.

"Đúng vậy." Rốt cuộc quyết tâm nói ra hai chữ này, trong lúc nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm. Vì vậy mở miệng lần nữa, tận lực vì mình tranh thủ hi vọng nhiều hơn: "Mẹ, cuối cùng ta là người không phải là sói, ta không thể nào vĩnh viễn sống ở nơi này, ta cũng không thể nào mỗi ngày dựa vào ăn hoa quả để sống."

Nàng vừa nói vừa đưa cánh tay ra, lại dùng một cái tay khác kéo tay áo rộng thùng thình lên:

"Mẹ xem." Cánh tay nho nhỏ mảnh khảnh tựa như cành khô rơi xuống trên đất, nam tử mặc áo tím cũng quay đầu lại nhìn, trong chớp nhoáng này, hắn cảm thấy chỉ cần bàn tay mình nắm lấy, dùng chút hơi sức, cánh tay nhỏ này sẽ đứt.

Câu nói kế tiếp không cần nói, sói cái đã hiểu ý tứ Như Ý.

Một tiếng rên rỉ, sáu Bạch Lang đồng loạt tiến lên trước, bao bọc vây quanh nàng.

Sói cái dùng lưỡi của mình càng không ngừng liếm cánh tay Như Ý, giống như có thể khiến cánh tay này trở nên tráng kiện, trở nên có lực.

Như Ý hít mũi một cái, tám năm ân nuôi dưỡng, tám năm gắn bó cùng mẹ, đã để nàng cùng chúng nó có tình cảm thâm sâu cốt tủy.

Hôm nay nàng phải đi, nói thật, nhưng thật ra là không bỏ được,.....
Bình Luận (0)
Comment